hoi hot boy

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

<p data-mce-mark="1">Tên : Hội Hot Boy Gay

<p data-mce-mark="1">Thể loại : Truyện dài

<p data-mce-mark="1">Post & edit : Admin

<p data-mce-mark="1">________________________

<p data-mce-mark="1">Chap 1 

<p data-mce-mark="1">Reng reng reng ... tiếng chuông đồng hồ báo thức reo vang. Long mệt mỏi kéo chiếc chăn ấm áp ra khỏi đầu mắt nhắm mắt mở với tay chụp lấy cái đồng hồ và tắtnó đi rồi cậu lại đắp chăn đi ngủ tiếp ...

<p data-mce-mark="1">_Long! Mày có dậy đi học không? Biết mấy giờ rồi không hả? . Tiếng mẹ Long gọi thất thanh vang từ dưới nhà lên.

<p data-mce-mark="1">Long khó chịu kéo chiếc chăn xuống :

<p data-mce-mark="1">_Còn sớm mà ...!

<p data-mce-mark="1">Rồi Long với tay túm lấy chiếc đồng hồ ...:

<p data-mce-mark="1">_Á ...! Chết rồi ... trời ơi sao mẹ không gọi con dậy sớm hơn hả?Chết con rồi.

<p data-mce-mark="1">Long vội vội vàng vàng đạp tung chiếc chăn đang chùm nửangười hối hả chạy vào bếp.

<p data-mce-mark="1">_Nhanh lên xuống còn ăn sáng . Mẹ Long giục.

<p data-mce-mark="1">__On .. biết ồi ( Con biết rồi ) Long vừa đánh răng vừa trả lờimẹ . Đánh răng xong cậu lấy nước vã lên mặt và thấm khô bằng khăn cậu đứng trước gương cầm lấynọ sáp vuốt lại mái tóc mào gà của mìnhrồi cười :

<p data-mce-mark="1">_Lại đẹp trai như thường ... he he!

<p data-mce-mark="1">Chợt nhớ ra là mình đang muộn , cậu vội vã chạy vào phòng tóm vội lấy vài quyển vở vứt vào cặp và nhanh chóng khoác lên mình chiếcáo khoác da sành điệu cùng chiếc quầnbò rách trông cậu khó ai có thể nghĩ được rằng cậu vừa đỗ vào 1 trường đại học hết sức danh tiếng. Ngắm nghía mình trước gương thêm 1 lúc cậu mỉm cười và đi xuống dười nhà :

<p data-mce-mark="1">_Mẹ ơi ! Trông con đẹp trai không?

<p data-mce-mark="1">Mẹ nhìn cậu và lắc đầu :

<p data-mce-mark="1">_Đến bao giờ mày mới người lớn lên được đây không biết?

<p data-mce-mark="1">Long cười cười:

<p data-mce-mark="1">_Thì con đang lớn đây nè.

<p data-mce-mark="1">_Thôi ăn sáng nhanh đi , muộn rồi đấy.

<p data-mce-mark="1">Long cười và chạy ra cửa :

<p data-mce-mark="1">_Thôi! Con đến trường ăn là được rồi. Con đi đây ... Chào mẹ.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi , cậu chèo lêncon Sh và phóng thẳng đến trường .

<p data-mce-mark="1">_Ơ kìa cái thằng này... Mẹ cậu gọi với theo và lắc đầu.

<p data-mce-mark="1">Trên đường đi Long cảm thấy rất vui khi có khá nhiều người nhìn cậu . Nếu nói đến Long thì cậu là 1 chàng trai khá là toàn diện , sở hữu 1 khuôn mặt điển trai ,1 thân hình cân đối , gia đình khá giả , họchành cũng không tệ lên cậu là đối tượng được rất nhiều cô gáiđeo đuổi, tự nguyện hiến dâng cho cậu nhưng cậu lại chỉ vuiđùa với họ chứ không hề động lòng với bất kỳ 1 cô gái nào , đến chính bản thân cậu cũng không thể hiểu nổi điều đó .Cậu vẫn luôn cho rằng chắc chưa có ai hợp ý cậu ... Mải nghĩvẩn vơ cậu đã phóng xe đến cổng trường . Hôm nay là ngày đầu tiên cậu nhập học ở trường đại học này . Nhưng cậu chả chút hồi hộp mà ngược lạicậu lại cảm thấy rất phấn khích vì sắp chinh phục được tất cả con gái ở trường này ...!

<p data-mce-mark="1">Long dắt xe qua cổngtrường , cậu xuýt xoa:

<p data-mce-mark="1">_Chà! Cái trường này rộng thật đấy, nhìn hoành tráng thật.

<p data-mce-mark="1">Cậu nhanh chóng phóng xe vào chỗ gửi xe. Ở đó có mấy cô gái nhìn cậu tủm tỉm cười , cậu nghĩ:

<p data-mce-mark="1">_Haiz! Kiểu này mình lại phải dành vị trí sốmột tại trường này thôi.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi cậu dựng xe , mỉm cười tiến về phía mấy cô gái :

<p data-mce-mark="1">_Chào mấy cậu! Mấy cậu cũng vô đây nhập học hả?

<p data-mce-mark="1">Thấy Long bắt chuyện , họ xấu hổ đùn đẩy nhau không ai dám trả lời . Long thấy vậy thì bật cười, trông cậu lúc này thật sự rất đẹp trai. Cuối cùng , có 1 cô gái lên tiếng:

<p data-mce-mark="1">_Ừ ... Bọn mình cũng mới vô đây học thôi.

<p data-mce-mark="1">Long cười:

<p data-mce-mark="1">_Oh! Vậy là bọn mìnhgiống nhau rồi. Thế mấy bạn có đi vào trong tham quan trường trước khi khai giảng không?

<p data-mce-mark="1">Mấy cô gái e thẹn :

<p data-mce-mark="1">_Ừ bọn mình cũng đang định đi.

<p data-mce-mark="1">Long cười:

<p data-mce-mark="1">_Ừ! Vậy tụi mình đi chung nhé. Mấy cô gái gật đầu rùi tủm tỉm cười với nhau. Long nghĩ:

<p data-mce-mark="1">_Con gái ở trường này cũng xinh đấy chứ... Vui đùa tí chắc không tệ!

<p data-mce-mark="1">Trên đường đi , Long vui vẻ :

<p data-mce-mark="1">_Thế mấy cậu tên là gì vậy?

<p data-mce-mark="1">Các cô gái lần lượt trả lời , nhưng cậu chỉ chú ý đến 1 cô gái xinh xắn nhất :

<p data-mce-mark="1">_Mình tên là Chi.

<p data-mce-mark="1">Long mỉm cười :

<p data-mce-mark="1">_Ừ còn mình tên Long , thế Chi với cácbạn trước đây học cùng trường à?

<p data-mce-mark="1">Chi cười:

<p data-mce-mark="1">_Ừ bọn mình học chung trường cấp 3.

<p data-mce-mark="1">Dần dần mọi người trở lên vui vẻ và hòa đồng với nhau hơn , thời gian vì thế cũng trôi qua mau hơn . Bỗng có tiếng loa :

<p data-mce-mark="1">_Tất cả các em học sinh mới nhập học tập trung hết tại sân hội trường chuẩn bị cho lễ khai giảng?

<p data-mce-mark="1">Long nắm lấy tay Chi kéo đi :

<p data-mce-mark="1">_Đi thôi. Khai giảng rồi đó.

<p data-mce-mark="1">Chi được Long nắm tay tuy lúc đầu hơi ngượng nhưng sau đó cũng chạy theo Long bỏ quên mấy côbạn ở lại sau. Long nhanh chóng dẫn Chira hội trường chọn 1 chỗ ngồi . Đến nơi Chi mới sực nhớ ra đã bỏ bạn lại phía sau :

<p data-mce-mark="1">_Thôi chết , bạn của Chi ở lại sau mất rồi.

<p data-mce-mark="1">Chi định chạy đi tìm ,nhưng Long đã nắm tay Chi kéo lại :

<p data-mce-mark="1">_Không sao đâu. Bạn của Chi cũng vào hội trường ngay thôi mà? Long cũng muốnLong với Chi được ngồi riêng 1 chút.

<p data-mce-mark="1">Chi đỏ mặt :

<p data-mce-mark="1">_Long ... nói gì lạ vậy?

<p data-mce-mark="1">Long kéo Chi xuống :

<p data-mce-mark="1">_Vậy Chi không muốnngồi nói chuyện riêng với Long à?

<p data-mce-mark="1">Chị đỏ mặt :

<p data-mce-mark="1">_Chi muốn ... nhưng...!

<p data-mce-mark="1">Long cười:

<p data-mce-mark="1">_Vậy là được rồi.

<p data-mce-mark="1">Trước nụ cười của Long , Chi khó lòng mà từ chối được. Long thây vậy nhẹ nhàng vòng tay qua vai Chi :

<p data-mce-mark="1">_Long thích Chi.

<p data-mce-mark="1">Chi đỏ ửng mặt :

<p data-mce-mark="1">_Long ... nói gì vậy.

<p data-mce-mark="1">Long cúi gần hơn xuống mặt Chi :

<p data-mce-mark="1">_Long thích Chi ngay từ cái nhìn đầu tiên rồi? Chi thích Long nha?

<p data-mce-mark="1">Chi đỏ mặt :

<p data-mce-mark="1">_ Chi ... Chi ...!

<p data-mce-mark="1">Long càng ngày càngcàng cúi mặt gần vàomặt Chi hơn . Cậu nhẹ nâng cằm Chi lênđịnh đặt 1 nụ hôn lênđó . Bỗng có tiếng nói :

<p data-mce-mark="1">_Đây không phải chỗ để hôn hít đâu nhé. Thích thì vào nhà vệ sinh.

<p data-mce-mark="1">Long rât mình buôngChi ra và đưa mặt lênnhìn thì thấy có rất đông người đang nhìn vào , thấy vậy Chi xấu hổ quá đứng lên chạy ra khỏi hội trường , Long gọi vớitheo rồi quay ra thở dài :

<p data-mce-mark="1">_Haiz!!! Thế là mất mất 1 em xinh gái rồi. Chán nhể?

<p data-mce-mark="1">Rồi cậu quay sang nhìn xem người phá đám mình là ai thì cậu vô cùng ngạc nhiên khi thây 1 cậu con trai phải nói là rất điển trai , sống mũi cao , khuôn mặt cân dối , và không kém phần manly khi cậu nhìn vào cơ thể của anh ấy . Bỗng cậucảm thấy tim đập mạnh và có 1 cảm xúc khác lạ dâng lên trong cậu . Bất chợt anh ta quay xuống nhìn cậu và nói :

<p data-mce-mark="1">_Sao nhìn tôi dữ thế?Bộ bất mãn chuyện lúc nãy hả?

<p data-mce-mark="1">Bất giác Long quay mặt xuống , từ trước đến nay chưa bao giờ có ai khiến cậu phải quay mặt xuốngkhông dám nhìn thẳng như vậy , cậu dường như không hiểu nổi mình nữa :

<p data-mce-mark="1">_Long ... mày bị làm sao thế hả ... sao màylại có cảm giác ... thèm muốn anh ta cơchứ ....! Mày điên thật rồi ...!

<p data-mce-mark="1">Chap 2 : Hội Hot Boy

<p data-mce-mark="1">Long cô gắng bình tĩnh trở lại , cậu quaylên nhìn anh ta và cười :

<p data-mce-mark="1">_Oh! Sao tôi phải bất mãn chư? Đó chỉ là 1 cô gái thôi mà.

<p data-mce-mark="1">Anh ta cúi xuống nhìn Long 1 lúc như đang soi sét điều gì đó ... Long bỗng cảm thấy người nóng ran khi anh ta cúi xuống cầm lấy cằm Long , cậu cầm lấy tay anh ta hất ra:

<p data-mce-mark="1">_Anh làm cái trò gì vậy?

<p data-mce-mark="1">Anh ta cười :

<p data-mce-mark="1">_Trông cậu khá là điển trai đấy , chắc có khá nhiều cô gái qua tay của cậu rồi nhỉ?

<p data-mce-mark="1">Long cười :

<p data-mce-mark="1">_Tất nhiên là vậy rồi?Nhưng tôi nghĩ chắc anh cũng không kémtôi đâu?

<p data-mce-mark="1">Anh ta chỉ xuống cái ghế phía bên cạnh Long :

<p data-mce-mark="1">_Chỗ này tôi ngồi được chứ?

<p data-mce-mark="1">Long không nói gì chỉ gật đầu , lúc nãy do bị shock bởi vẻ ngoài đẹp trai của anh ta lên cậu không để ý rằng xung quanh có rất nhiều người đang chỉ chỏ về phía cậu về xì xầm bàn tán nhưng chủ yếu các ánh mắt ngưỡng mộ đều tập trung về phía người con trai bên cạnh cậu, điều đó càng khiến cậu tò mò về anh ta.

<p data-mce-mark="1">_Cậu tên gì? Tiếng anh ta hỏi làm Long rật mình.

<p data-mce-mark="1">_Oh! Tôi làm cậu rật mình à? Xin lỗi.

<p data-mce-mark="1">Long cười :

<p data-mce-mark="1">_À! Không sao, tại tôiđang suy nghĩ 1 chút thôi. Tôi tên là Long ,còn anh?

<p data-mce-mark="1">Anh ta cười :

<p data-mce-mark="1">_Tôi tên Nam còn code name của tôi là Jell.

<p data-mce-mark="1">Long cười :

<p data-mce-mark="1">_Hồi học cấp 3 tôi cũng hay được đặt biệt danh lắm. Haha.

<p data-mce-mark="1">Nam vui vẻ:

<p data-mce-mark="1">_Đó quả là 1 điều thúvị phải không?

<p data-mce-mark="1">Cuộc nói chuyện giữahai người càng ngày càng trở lên sôi độnghơn , bỗng như sực nhớ ra điều gì , Nam đứng dậy :

<p data-mce-mark="1">_Xin lỗi , giờ tôi phải đi có chút việc.

<p data-mce-mark="1">Long gật đầu :

<p data-mce-mark="1">_Ừ vậy khi khác nói chuyện.

<p data-mce-mark="1">Cậu cảm thấy trong lòng có 1 chút gì đó tiếc nuối , cậu thở dài . Bỗng Nam nói vọng lại :

<p data-mce-mark="1">_À quên , nói chuyện với cậu rất vui đó. Nếu không ngại cậu có thể gia nhập hội của chúng tôi.

<p data-mce-mark="1">Bỗng xung quanh xôn xao , có rất nhiềuánh mắt ngưỡng mộ cũng như ghen tị đổ dồn về phía cậu. Long đứng dậy :

<p data-mce-mark="1">_Hội gì vậy?

<p data-mce-mark="1">Nam cười tươi :

<p data-mce-mark="1">_Hội Hot Boy...!

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Nam chạy xuống dưới phía hội trường để lại sau lưng là Long với vẻ mặt ngơ ngác . Long ngôi xuống ghế tò mò :

<p data-mce-mark="1">_Không biết hội Hot Boy là hội gì nhỉ?

<p data-mce-mark="1">Bỗng có 3 chàng trai xuất hiện trước mặt cậu :

<p data-mce-mark="1">_Hứ! Cậu là người được Jell mời vào hộiHot Boy đó hả? . 1 chàng trai lên tiếng.

<p data-mce-mark="1">Long ngước lên nhìn, cậu cũng khá là ngạc nhiên bởi 3 chàng trai này nhìn cũng khá là đẹp trai ,cậu ngước mắt nhìn xung quanh , giờ mớiđể ý từ khi cậu bước chân vào ngôi trường đại học này thì cậu gặp toàn gái xinh , trai đẹp đặc biệt là anh chàng Nam vừa rồi. Cậu nghĩ :

<p data-mce-mark="1">_Thế này thì mình khó mà trở thành số 1 được rồi .

<p data-mce-mark="1">Đang thở dài ngao ngán bỗng :

<p data-mce-mark="1">_ Ê. Tên kia . Không nghe bọn tao nói gì à? Chàng trai lúc nãy lên tiếng

<p data-mce-mark="1">Long khó chịu :

<p data-mce-mark="1">_Nghe rồi, sao nào?

<p data-mce-mark="1">1 tên khác lên tiếng :

<p data-mce-mark="1">_Ơ, thằng này thái độnè anh ơi.

<p data-mce-mark="1">Chàng trai đứng giữalên tiếng :

<p data-mce-mark="1">_Chắc cưng mới nhậphọc vô đây đúng không?

<p data-mce-mark="1">Nghe đến từ cưng Long nổi hết cả da gà:

<p data-mce-mark="1">_Cưng á?

<p data-mce-mark="1">Chàng trai cười :

<p data-mce-mark="1">_Cưng này dễ thươngghê? Có biết tụi anh là ai không?

<p data-mce-mark="1">Long ngán ngầm chả muốn để ý đến nữa , cậu quay mặt đi . Thấy vậy chàng trai có vẻ tức tối , cậu ta nhìn xung quanh:

<p data-mce-mark="1">_Nhìn cái gì mà nhìn.

<p data-mce-mark="1">Thấy vậy mọi người đều quay hết mặt đi không ai nhìn nữa. Long nghĩ :

<p data-mce-mark="1">_Ái chà! Ra là chàng trai này cũng có uy phết đấy nhỉ?

<p data-mce-mark="1">Chàng trai quay ra một đứa con trai ngồi phía bên trên:

<p data-mce-mark="1">_Ê nhóc nói cho tên này nghe xem bọn talà ai.

<p data-mce-mark="1">Tên nhóc sợ hãi:

<p data-mce-mark="1">_Dạ ... mấy anh là ...

<p data-mce-mark="1">Đến đó tên nhóc ấp úng mãi không nói , chàng trai thở dài :

<p data-mce-mark="1">_Ngu si dốt nát , thôi nói cho bọn nó nghe đi Tùng.

<p data-mce-mark="1">Tùng 1 đứa trong nhóm 3 người lên tiếng :

<p data-mce-mark="1">_Bọn ta là 3 thành viên chủ chốt trong câu lạc bộ Fan hâm hộ những anh chàng đẹp trai , tài giỏi , quyền uy trong Hội Hot Boy.

<p data-mce-mark="1">Bách 1 đứa nữa lên tiếng :

<p data-mce-mark="1">_Bọn ta là ba chàng trai hào hoa phong nhã Bách , Tùng và Nhã.

<p data-mce-mark="1">Nhã chàng trai đứng giữa lên tiêng :

<p data-mce-mark="1">_Và ta chính là trưởng nhóm của câu lạc bộ này , muốn sống yên ổn ở cái trường này thì tốthơn hết lên biết điềuđi , đừng tưởng đượcanh Nam mời vào Hội mà kiêu căng nhé.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Nhã nhìn sang Long ... nhưng dường như từ nãy tới giờ Long chỉ ngồinghe nhạc và không để ý tới 1 lời nói nào của cả 3 người . Nhã tức tối xông tơi túm lấy cổ áo Long :

<p data-mce-mark="1">_Mày ...!

<p data-mce-mark="1">Long lấy ngon tay chỉvề phía hội trường :

<p data-mce-mark="1">_Bắt đầu khai giảng rồi kìa !

<p data-mce-mark="1">Nhã rật mình :

<p data-mce-mark="1">_Á ... chết rồi .. đi thôibọn mày.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi cả bọn chạy đi nhưng vẫn không quên ngoái lại nói :

<p data-mce-mark="1">_Mày coi chừng bọn ta đó.

<p data-mce-mark="1">Long thở dài ngao ngán , có mấy bạn quay xuống :

<p data-mce-mark="1">_Cậu dây vào bọn đó là mệt rồi , chúng nổitiếng là tắc quái ở trường này đó.

<p data-mce-mark="1">Long cười :

<p data-mce-mark="1">_Kệ đi.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi cậu lại tiếp tục nghe nhạc , bỗng cả hội trường nhao nhao lên , Long ngạc nhiên nhìn lên thì thấy Nam chàng trai lúc trước nói chuyện với cậu bước lên phát biểu . Cậu tự dưng đỏ mặt và cảm thấy tim đập nhanh hơn, cậu tự lấy tay vỗvỗ vào mặt mình mấy cái rồi rút chiếc tai nghe ra.

<p data-mce-mark="1">Nam bước lên trên bục với bộ quần áo đồng phục thắt cà vạt hết sức lịch lãm :

<p data-mce-mark="1">_ Xin chào tất cả các bạn học sinh .

<p data-mce-mark="1">Cả hội trường ầm ầmlên . Nam cười và tiếp tục nói , dường như tất cả các câu nói của cậu đều khiến cho cả hội trường không thể nào yên tĩnh được :

<p data-mce-mark="1">_Các bạn có thể yên lặng 1 chút không? Nam cười.

<p data-mce-mark="1">Bỗng cả hội trường im phăng phắc , Longnghĩ :

<p data-mce-mark="1">_Anh chàng này chắc nổi tiếng lắm đây.

<p data-mce-mark="1">Bài phát biểu nhanh chóng qua đi và buổikhai giảng cũng vậy ,Long nhanh chóng vào nhận lớp và thầychủ nhiệm , cậu bướcvào lớp và nhận được khá nhiều sự chú ý của bạn bè vì ngoại hình của mình như mọi lần thì cậu sẽ rất vui và tự tin nhưng dường như hôm nay đầu óc cậu không sao tập trung được khi cứ bị ám ảnh bởi hình bóng của anh chàng Nam. Cậu cứ nghĩ tới anh ta và đặc biệt là cái khối lồi lồi dưới quần anh khi cậu cúi mặt xuống và vô tìnhnhìn thấy , nghĩ tới đấy mặt cậu đỏ ran cậu lấy tay vỗ vào đầu mình :

<p data-mce-mark="1">_Mình biến thái mất rồi.

<p data-mce-mark="1">Có mấy bạn ngồi cạnh thấy vậy ngạc nhiên :

<p data-mce-mark="1">_Cậu sao vậy? Đau đầu à?

<p data-mce-mark="1">Long rật mình :

<p data-mce-mark="1">_À ... à không. Không có gì đâu.

<p data-mce-mark="1">Rồi cậu nhanh chóng lấy lại bình tĩnh và vui vẻ làm quen với các bạn. Buổi khai giảng kết thúc cậu bước ra khỏi cửa lớp:

<p data-mce-mark="1">_Mình phải bình tĩnh lại mới được , phải trở lại là Long của mọi ngày thôi.

<p data-mce-mark="1">Bỗng cậu nghe tiếng gọi :

<p data-mce-mark="1">_Hey! Long phải không?

<p data-mce-mark="1">Cậu quay lại thì nhậnra đó chính là Nam , các triệu chứng của cậu lại bắt đầu phát tác , cậu ấp úng :

<p data-mce-mark="1">_Ơ .. chào!

<p data-mce-mark="1">Nam tiến lại gần khoác tay lên vai cậu:

<p data-mce-mark="1">_Cậu nhận lớp xong rồi hả? Học lớp nào vậy?

<p data-mce-mark="1">Long ậm ừ :

<p data-mce-mark="1">_ À .. Kế toán 6.

<p data-mce-mark="1">Bỗng Nam đưa lấy tay ôm mặt Long :

<p data-mce-mark="1">_Chà mặt cậu đỏ quá, lại nóng nữa . Ốm à?

<p data-mce-mark="1">Long vội quay mặt đi:

<p data-mce-mark="1">_À không ... mình đi vệ sinh chút .

<p data-mce-mark="1">Nói rồi cậu chạy thẳng vào nhà vệ sinh , cậu xả nước và vốc lên mặt mình :

<p data-mce-mark="1">_Trời ơi , mày làm sao thế hả Long. Tim cậu dường như đangmất kiểm soát, nó đập rất nhanh.

<p data-mce-mark="1">Cậu tựa lưng vào tưởng thở dài :

<p data-mce-mark="1">_Hôm nay mình lạ thật đấy?

<p data-mce-mark="1">Bỗng cậu nghe thấy tiếng nói của Nam :

<p data-mce-mark="1">_Vì mình à?

<p data-mce-mark="1">Chap 3 : Hội Hot Boy

<p data-mce-mark="1">Long rật mình khi thấy Nam đang bước vào . Nam từ từ khépcánh cửa nhà vệ sinhlại . Long cảm thấy trong người nóng ran và vô cùng hồi hộp :

<p data-mce-mark="1">_Cậu làm gì thế?

<p data-mce-mark="1">Nam cười :

<p data-mce-mark="1">_À! Đóng cái cửa để cho chúng mình có thời gian nói chuyện thôi.

<p data-mce-mark="1">Long đứng thẳng dậybước ra cửa :

<p data-mce-mark="1">_Giờ mình không được khỏe có gì để mai nói nhé.

<p data-mce-mark="1">Long bước đi nhưng cậu không ngờ Nam đã kéo cậu lại , do mất đà cậu ngã nhàovề phía Nam , khi mởmắt ra cậu thấy cơ thể cậu đang được Nam ôm trọn , tim cậu dường như muốn vỡ tung , cậu đẩy Nam ra :

<p data-mce-mark="1">_Buông tớ ra.

<p data-mce-mark="1">Nhưng chả hiểu sức lực mọi ngày của cậubiến đi đâu hết , cậu đẩy Nam ra 1 cách yêu ớt . Nam vẫn ôm chặt lấy cậu và cúi xuống nói nhỏ vào tai cậu :

<p data-mce-mark="1">_Thật ra tớ biết cậu để ý đến tớ từ lúc đầu nói chuyện với cậu rồi.

<p data-mce-mark="1">Nghe đến đấy Long dường như không còn biết nói gì hơn , người cậu dường như mất hết sức lực. Thấy vậy Nam nhẹ nhàng thả Long ra :

<p data-mce-mark="1">_Cậu thích tớ đúng không?

<p data-mce-mark="1">Long quả thật không biết trả lời như thế nào cho đúng , với những cảm xúc mà cậu đang có với Namlúc này thì không còngì để chối cãi rằng cậu thích Nam nữa nhưng cậu lại không thể chấp nhận điều đó , cậu không thể chấp nhận mình là Gay :

<p data-mce-mark="1">_Cậu ... đừng nói vớ vẩn nữa.

<p data-mce-mark="1">Nam có vẻ không vui:

<p data-mce-mark="1">_Ngoan cố thật.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi , Nam cúi xuống đặt lên môi Long 1 nụ hôn. Long trợn tròn mắt , cậu định đẩy Nam ra nhưng dường như các bộ phận trên cơ thể cậu không cho phép cậu làm điều đó. Cậu cố gắng chống cự nhưng rồi cũng bị chi phối bởi nụ hôn nhẹ nhàng đó, tay Nam vuốt khắp cơ thể cậu và từ từ vuốt xuống vùng kín của cậu. Nam nhả môi Long ra cười nham hiểm :

<p data-mce-mark="1">_Chà , có vẻ như cậu sắp không chịu nổi nữa rồi , lồi hẳn lên rồi nè.

<p data-mce-mark="1">Long nhìn xuống quần cậu thì của quý của cậu đã lồi hẳn lên và rỉ nước nhờn thấm ướt quần cậu , cậu xấu hổ quay mặt đi. Nam cười :

<p data-mce-mark="1">_Cậu có muốn xem của mình không?

<p data-mce-mark="1">Long lắc đầu mặc dù trong thâm tâm thì rất muốn , Nam bật cười , cậu kéo Long lại và cắn cào cổ của cậu , Long bất chợp kêu lên :

<p data-mce-mark="1">_ A ....!

<p data-mce-mark="1">Long vội lấy tay bịt miệng mình lại , Nam bật cười :

<p data-mce-mark="1">_Cậu dễ thương thật đấy .

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Nam kéo Long :

<p data-mce-mark="1">_Đi ra đây với mình , chỗ này hơi mất vệ sinh.

<p data-mce-mark="1">Long ngạc nhiên :

<p data-mce-mark="1">_Đi đâu?

<p data-mce-mark="1">Nam cười :

<p data-mce-mark="1">_Cứ đi đi rồi biết.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Nam kéo Long lên trên tầng 4 ,cậu lấy chiều khóa mở cửa 1 căn phòng rồi kéo Long vào và khóa cửa lại , cậu cười :

<p data-mce-mark="1">_Giờ thì thoải mái hoạt động rồi .

<p data-mce-mark="1">Nam ôm chầm lấy Long và hôn cậu mãnh liệt , Long không kịp phản ứng chỉ biết nhắm mắt đón nhận nụ hôn mãnh liệt đấy , giờ đây cậu dường như tê liệt , cậu nghĩ :

<p data-mce-mark="1">_Thôi kệ đến đâu thì đến.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Long vòng tay qua túm lấy đầu Nam và hôn trả , thấyvậy Nam rất ngạc nhiên , cậu đẩy Long ngã ra 1 cái bàn , cậucười nham hiểm :

<p data-mce-mark="1">_Vậy giờ bắt đầu nào?

<p data-mce-mark="1">Long vẫn chưa kịp hiểu thì Nam đã lột tung áo cậu ra , Longkêu lên :

<p data-mce-mark="1">_Cậu làm cái trò quái gì vậy.

<p data-mce-mark="1">Nam nhìn Long :

<p data-mce-mark="1">_Chà! Cơ thể cậu cũngđẹp ra trò đó chứ?

<p data-mce-mark="1">Long tự tin :

<p data-mce-mark="1">_Tớ tập suốt mới được như vậy đó . Khó có ai ...

<p data-mce-mark="1">Đang nói đến đó thì cậu không thể nói tiếp được nữa bởi cậu hoàn toàn bị choáng ngợp trước cơ thể của Nam , cơ ngực săn chắc , bụng 6 múi hoàn hảo , làn da ngăm ngăm trônghết sức quyến rũ . Nam cười :

<p data-mce-mark="1">_Đừng nhìn tớ chằm chằm vậy chứ.

<p data-mce-mark="1">Long rật mình đỏ mặt quay đi. Tranh thủ Nam nhanh chóng tiến tới và đặt lên môi Long 1 nụ hôn, cậu tự từ trườn xuống cổ , rồi đi tới ngực lưỡi cậu rà xoátkhắp cơ thể của Long. Lưỡi cậu đi tới đâu Long lại tê dại chỗ đó , Long chỉ muốn được kêu lên nhưng cậu lại bịt mồm mình lại để không phát ra tiếng. Nam thấy vậy có vẻ bực tức , cậu cắn mạnh lên đầu vú của Long , Long kêu lên :

<p data-mce-mark="1">_Á ... đau.

<p data-mce-mark="1">Được dịp Nam bắt đầu nút vú Long say sưa 1 tay vân vê đầu vù còn lại còn 1 tay đang cởi khóa quần của Long và móc con cu trong quần của cậu ra. Lưỡi Nam đảoqua đảo lại vân vê đầu vú của Long thỉnh thoảng Nam cắn vô và nhai nhai nó những lúc như vậy Long chỉ biết ưỡn người lên mà hưởng thụ :

<p data-mce-mark="1">_A ... đau ... a aa a...

<p data-mce-mark="1">Nam cười :

<p data-mce-mark="1">_Sướng không? Cậu cắn mạnh 1 nhát.

<p data-mce-mark="1">Long rú lên :

<p data-mce-mark="1">_Á ... sướng ....!

<p data-mce-mark="1">Nam cười cười , cậu móc con cu trong quần của Long ra :

<p data-mce-mark="1">_Woa! Khủng nha. Cũng được đó chứ.

<p data-mce-mark="1">Nam đưa tay vân vê đầu cu nghịch ngợm, sục lên sục xuống :

<p data-mce-mark="1">_Thích chứ Long?

<p data-mce-mark="1">Long rên :

<p data-mce-mark="1">_Nữa ... nữa đi Nam.

<p data-mce-mark="1">Nam cười tinh quái cậu le lưỡi ra liếm nhẹ lên đầu khấc củaLong và rảo lưỡi quanh đầu khấc chứ không bú hẳn , thi thoảng cậu chọc lưỡivào khe đầu và ngoáy qua ngoay lại .Long dường như không chịu được nữa, cậu túm lấy tóc Namvà ấn đầu Nam xuống , con cu chạy thẳng vào trong cổ họng của Nam , do bịbất ngờ Nam nhả vộicu ra ho sặc sụa , nước miếng trào ra bên mép. Cậu chùi nước miếng đứng dậy :

<p data-mce-mark="1">_Long đã bú cu trai bao giờ chưa?

<p data-mce-mark="1">Long rật mình :

<p data-mce-mark="1">_Tất nhiên là chưa rồi.

<p data-mce-mark="1">Nam cười tinh quái , cậu kéo khóa quần xuống, khóa quần vừa mở ra 1 con cu 17cm bật tung ra chĩa thẳng vào mặt Long như được giải thoát khỏi chiếc quần lót chật chội , con cu to và dài cũngngăm ngăm như màu da của Nam vậy, mùi đàn ông xộc thẳng vào mũi Long ,Long bỗng thấy rợn người và sờ sợ . Namtiến đến chĩa thẳng con cu vào mồm của Long mỉm cười :

<p data-mce-mark="1">_Bú đi Long.

<p data-mce-mark="1">Long rật mình quay đầu đi :

<p data-mce-mark="1">_Từ từ đã.

<p data-mce-mark="1">Nhưng cậu đã nhanh chóng bị Nam quay đầu lại bóp mồm cậuvà nhét cả con cu vô miêng , Nam túm lấy đầu Long và ần nút cán. Mùi đàn ông sộc thẳng vào mũi Long ,do chưa quen Long không tài nào thở được , cậu cố gắng đẩy Nam ra nhưng bàn tay Nam đã ghì chặt lấy đầu cậu , nước miếng cậu trào ra 2 bên mép , cậu cảm thấy mình sắp tắt thở đến nơi thì bỗng Nam rút con cu ra khỏi miệng cậu , vừa được giải thoát cậu ngồi bật dậy thở hổn hển và ho sặc sụa , nhưng chưa được bao lâu thì cậu lại bị Nam túm đầu và nhét con cu vô miệng. Cậu định cắn để thoát thân nhưng nhỉn thấy thân thể đầy quyến rũ và vẻ mặt đẹp trai đang nhắm nghiền mắt hưởng thủ đầy quyếnrũ của Nam thì cậu lại không thể làm được . Nam sung sướng đút cu ra vào trong miệng cậu :

<p data-mce-mark="1">_A... đã quá... Miêng cậu đã thật đấy Long ạ hơn gấp mấy lần mồm mấy con teen girl trường mình.

<p data-mce-mark="1">Long định nói nhưngmồm cậu giờ đây đã bị lấp đầy bởi con cu của Nam và chỉ vang ra những tiếng ọp ẹp... ưm .... ưm ... ưm.

<p data-mce-mark="1">Dần dần Long cũng không cảm thấy khó chịu nữa trái lại cậu lại cảm thấy thích thú khi có vật đưa ra đưa vào trong miệngmình và đặc biệt là cái vị mằn mặn tiết ra từ con cu của Nam. Cậu chủ động đưa tay nắn bóp cặp mông của Nam và đẩy ra đẩy vào trong miệng mình . Nam thấy vậy càng hăng máu đút cu nhanh hơn. Cảm thấy sắp ra cậu rút cu ra khỏi miệng Long :

<p data-mce-mark="1">_Đụ mẹ... miệng cậu vãi thật đấy . Mình sítra.

<p data-mce-mark="1">Nam nhìn xuống con cu của Long đang ỉu xìu cười nói :

<p data-mce-mark="1">_Chà! Đến phiên mình rồi.

<p data-mce-mark="1">Cậu xoay người Longlại và đẩy Long nằm sấp xuống bàn , Longđang không hiểu chuyện gì xảy ra thì 1cảm giác sung sướngđê mê chạy khắp thân thể cậu. Nam mỉm cười :

<p data-mce-mark="1">_Mông cậu đẹp thật đấy . Cảm thấy thế nào?

<p data-mce-mark="1">Long không thốt lên lời :

<p data-mce-mark="1">_A ...A sướng quá ... nữa đi Nam .

<p data-mce-mark="1">Ngón tay Nam tiếp tục ngoáy ngoáy lên xuống giữa cái khe hẹp hậu môn của Long . Long run lên vì sướng :

<p data-mce-mark="1">_A ... a đụ ... cậu đang làm ... cái quái gì vậy... Nữa đi !!!

<p data-mce-mark="1">Nam mỉm cười , cậu dùng tay banh rộng hai bên mông của Long ra và đưa lưỡi vào đó , Long sướng thấy rõ người cậu run lên từng hồi mỗi khi lưỡi của Nam ngoáy ngoáy ngày càng sâu trong lỗ hậu môn của cậu , lưỡi Nam đảo vòng quanh , đưa lên xuống dọc theo khe đít của Long. Thỉnh thoảng Nam lại liếm xuống dái và mút 2 hòn bi còn tay thì sụccu của Long .

<p data-mce-mark="1">_Trời ơi ... Cậu đang làm cái đeo gì vậy ... A a a. Long kêu lên trong sung sướng và chủ động đẩy mông lên cho mặt của Namsát vô đít cậu.

<p data-mce-mark="1">Nam mỉm cười tinh quái :

<p data-mce-mark="1">_Cứ sướng đi rồi tí khóc.

<p data-mce-mark="1">Cậu cứ lặp đi lặp lại như vậy và càng lúc nhanh và mạnh hơn ,lưỡi cậu chọc sâu vô trong đít Long . Người Long rật rật lên từng hồi :

<p data-mce-mark="1">_A ...a .a Tớ ra mất thôi.

<p data-mce-mark="1">Nam thấy vậy cắn thật mạnh vào dái của Long :

<p data-mce-mark="1">_Ra nè ! Dâm thấy rõ luôn.

<p data-mce-mark="1">_ Á á á .... Cậu làm gì thế?

<p data-mce-mark="1">Nam cười :

<p data-mce-mark="1">_Giờ chuẩn bị khóc điLong nhé!

<p data-mce-mark="1">Chap 4 : Hội HotBoy

<p data-mce-mark="1">Nhìn nụ cười nham hiểm của Nam tự dưng Long cảm thấy sờ sợ :

<p data-mce-mark="1">_Cậu ... tính làm gì hả?

<p data-mce-mark="1">Nam cười cười , cậu túm lấy 2 chân của Long dang rộng ra:

<p data-mce-mark="1">_Chuẩn bị chơi nào!

<p data-mce-mark="1">Long kêu lên :

<p data-mce-mark="1">_Á ... Khoan .. khoan đ

<p data-mce-mark="1">Cậu chưa kịp nói dứt câu thì một cảm giác đau rát chạy dọc sống lưng cậu :

<p data-mce-mark="1">_ ã ... á .á đau quá.

<p data-mce-mark="1">Cậu cảm tưởng như lỗ hậu môn của cậu đang bị một vật gì đó rất lớn nhét vào , cảm giác đau và rát chiếm chọn cơ thể của cậu :

<p data-mce-mark="1">_A ... đau quá ... dừng lại đi.

<p data-mce-mark="1">Nam cúi xuống cắn vào tai cậu :

<p data-mce-mark="1">_Sẽ hết đau nhanh thôi.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Nam ghì chặt lấy mông Long và bắt đầu nắc , cậu đút cặc ra vào 1 cách nhịp nhàng :

<p data-mce-mark="1">_Đỡ đau chưa Long?

<p data-mce-mark="1">Long cau có :

<p data-mce-mark="1">_Đỡ ... cái ... con khỉ? Thử ... đi ... biết ... liềnà? Tiếng cậu bị đứt quãng theo từng nhịp nắc của Nam.

<p data-mce-mark="1">Thấy vậy Nam cười :

<p data-mce-mark="1">_Ừ vậy thử như này xem.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi cậu rút cu ra cái pựt , do đang bị 1con cu 17cm nhét vào giờ lại bất thình lình bị rút ra bỗng Long cảm thấy bứt rứt khó chịu :

<p data-mce-mark="1">_Làm cái gì vậy? Khó chiu quá.

<p data-mce-mark="1">Nam cười :

<p data-mce-mark="1">_Có muốn nữa không? Vậy nói "Làmơn đụ mình đi Nam ơi" đi.

<p data-mce-mark="1">Cảm giác đó càng lúc càng khó chịu hơn, mặc dù không muốn nhưng dường như lí trí không còn nghe theo Long nữa , cậu túm lấy tay của Nam:

<p data-mce-mark="1">_Tiếp đi Nam ơi , mình khó chịu quá.

<p data-mce-mark="1">Nam lắc đầu :

<p data-mce-mark="1">_Không phải như thế?

<p data-mce-mark="1">Dường như không chịu nổi nữa , cậu kêu lên :

<p data-mce-mark="1">_Làm ơn ... đụ mình đi...!

<p data-mce-mark="1">Chỉ chờ có vậy Nam quay ngược người Long lại :

<p data-mce-mark="1">_Thế có phải ngoan không?

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Nam đâm 1 phát nút cán , Long kêu ré lên :

<p data-mce-mark="1">_ Á đau quá ....!

<p data-mce-mark="1">Nam lấy tay bịt mồm Long lại và bắt đầu nắc , nhưng tiễng ư ử bắt đầu phát ra , hai tay Long bấu chặtlấy 2 cạnh bàn . Nam lắc càng lúc càng nhanh và mạnh , mồ hôi ướt đẫm trên cơ thể cường tráng của cậu . Thấy Long có vẻbắt đầu quen dân , Nam buông miệng cậu ra và đưa tay xuống sục cu của Long :

<p data-mce-mark="1">_Sướng không Long?

<p data-mce-mark="1">Do đã quen dần , Long bắt đầu cảm thấy người tê tê và thôn thốn cậu bắt đâu rên :

<p data-mce-mark="1">_A ..a .a nữa đi ... nữa đi.

<p data-mce-mark="1">Bỗng Nam dừng lại , Long khó chịu :

<p data-mce-mark="1">_Sao vậy?

<p data-mce-mark="1">Nam cười :

<p data-mce-mark="1">_Trông Long vậy mà dâm dữ. Haha.

<p data-mce-mark="1">Nghe vậy bỗng Long đỏ mặt :

<p data-mce-mark="1">_Lẹ đi , muộn rồi đó.

<p data-mce-mark="1">Nam rật mình :

<p data-mce-mark="1">_Ừ nhỉ!

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Nam cầm lấy 2 chân của Long gác lên vai mình và bắt đầu nắc pằng pặc , Long oằn người lên vì sướng :

<p data-mce-mark="1">_ Sướng quá ... đã quá ... nữa đi Nam ơi.

<p data-mce-mark="1">Nam nắc càng lúc càng nhanh hơn , mồhôi ướt đẫm cả trán và ngực nhìn Nam lúc này quyến rũ kinhkhùng :

<p data-mce-mark="1">_Hôn mình đi Nam ơi! Long vòng tay qua cổ kéo Nam xuống.

<p data-mce-mark="1">Vừa đụ vừa nút lưỡi làm Long nứng kinh khủng chưa kể tay Nam vẫn đang sục cucậu không ngừng nghỉ , cậu kêu lên mấy tiếng :

<p data-mce-mark="1">_A ... tớ ra ... tớ ra.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi cậu bắn thẳng lên ngực của mình và Nam , thấy Long ra Nam cũng kêu lên mấy tiếng rồirút cu ra chạy lên chĩa thẳng vào mặt Long :

<p data-mce-mark="1">_Bú cu mình đi.

<p data-mce-mark="1">Tuy hơi ngần ngại nhưng Long cũng lè lưỡi ra và liếm liếm đầu khấc của Nam , Nam sục cu mấy cái :

<p data-mce-mark="1">_ Tớ ra đây ...

<p data-mce-mark="1">Cậu bắn thẳng vào mặt của Long , Long nhắm mắt lại và hứng trọn những dòng tinh dịch trắng đục đó . Nam ngồi bệt xuống đất , cậu cúi xuống nhìn cu mình và thấy ở đầu khấc có 1 chút máu hồng tươi bỗng cậu cảm thấy tim có chút gì xao xuyến , cậu đưa mắt lên nhìn Long đang nằm dài trên bàn thở hổn hển:

<p data-mce-mark="1">_Hà hà .. Sướng không Long? Đít cậu khít thật đấy , đây là lần đầu tiên mình ra nhanh như này!

<p data-mce-mark="1">Long không trả lời cậu gần như kiệt sức, đầy là lần đầu tiên cậu nếm trải cảm giác này trong đời , đến tận bây giờ cậu vẫn chưa thể tin được rằng cậu vừa làm tình với 1 người con trai chỉ đến khi những dòng tinh dịch chảy dài trên mặt cậu từ từ nhỏ dần xuống mặt bàn trước mắt cậu thì cậumới biết rằng đây là sự thật . Cậu ngồi bậtdậy lấy tay chùi chùi tinh dịch trên mặt cậu :

<p data-mce-mark="1">_Đụ mẹ ... Chơi bẩn thấy bà?

<p data-mce-mark="1">Nam khá là ngạc nhiên trước thái độ đó của Long , cậu cứ tưởng rằng 1 là Longsẽ không nói gì và bỏ ra về hai là sẽ nhảy vào đánh cậu , ai dè Long lại phát biểu ra 1 câu ngộ nghĩnh như vậy , tự nhiên Nam cảm thấy Long thật dễ thương, cậu cười cười :

<p data-mce-mark="1">_Phá trinh Long đã thật đấy! Hehe. Chắc đây là lần đầu tiên của Long đúng ko?

<p data-mce-mark="1">Long nhảy xuống bànvơ lấy quần áo và mặc vào người :

<p data-mce-mark="1">_Chứ chả nhẽ mấy lần? Hỏi Ngu thấy sợ.

<p data-mce-mark="1">Nam tròn mắt ngạc nhiên rồi phá lên cười :

<p data-mce-mark="1">_Cậu đặc biệt thật đấy Long à?

<p data-mce-mark="1">Long thở dài , bỗng có tiếng chuông điệnthoại :

<p data-mce-mark="1">_Alo . Long bắt máy .

<p data-mce-mark="1">_Tan chưa con? Khai giảng muộn vậy cơ à? Tiếng mẹ Long trong điện thoại lo lắng.

<p data-mce-mark="1">Giờ Long mới rật mình nhìn đồng hồ đã gần trưa rồi :

<p data-mce-mark="1">_À .. à khai giảng tan được 1 lúc rồi mẹ à. Con qua nhà thằng bạn cũ tí ấy mà . Con về ngay đây, mẹ đừng lo.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi , cậu cúp máyNam thấy vậy liền nháy mắt trêu cậu :

<p data-mce-mark="1">_Chà! Nói dối siêu ghê nhỉ?

<p data-mce-mark="1">Long ném cái nhìn sắc lạnh về phía Nam:

<p data-mce-mark="1">_Cậu cứ coi chừng đó! Đừng tưởng tôi bỏ qua cho nha. Cứ đợi đấy.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Long đi ra cửa mở khóa và bước ra ngoài , bỗng cậu quay lại nhìn Nam cười :

<p data-mce-mark="1">_Mai gặp . Bey.

<p data-mce-mark="1">Đang lo lắng về ánh nhìn lúc nãy của Long thì dường như hành động vừa rồi của Long đã khiến Nam hết sức ngạc nhiên và dường như đã chút bỏ được hết nỗi lo lắng trong lòng của mình lúc bấy giờ . Cậu chạy nhanh ra cửa :

<p data-mce-mark="1">_Mai gặp nhé! Long. Nam đưa tay lên vẫy chào tạm biệt Long.

<p data-mce-mark="1">Đợi đến khi bóng củaLong khuất hẳn , Nam nhẹ nhàng đi rangoài khóa cửa phòng lại , vừa đi cậu vừa cười :

<p data-mce-mark="1">_Thú vị thật. Hahaha.

<p data-mce-mark="1">Bỗng chuông điện thoại của cậu reo .

<p data-mce-mark="1">_Alo. Nam bắt máy.

<p data-mce-mark="1">_Cậu vẫn đang ở trường đó hả? _Tiếngcủa 1 người con trai ở đầu dây bên kia.

<p data-mce-mark="1">_Ừ . Không ngờ hôm nay lại thú vị như vậy . Nam vừa cười vừa nói.

<p data-mce-mark="1">Tiếng người con trai thở dài :

<p data-mce-mark="1">_Haiz! Cậu lại vui vẻ ở trường đó hả? Lần này lại là anh chàng hay cô nàng ngốc nghếch nào đây?

<p data-mce-mark="1">Nam cười vui vẻ :

<p data-mce-mark="1">_Là 1 anh chàng sắp gia nhập Hội của chúng ta đấy?

<p data-mce-mark="1">_Hả? Cậu đã tìm đượcthành viên mới rồi đấy à?

<p data-mce-mark="1">_Ừ! Là 1 chàng trai hết sức thú vị. Đảm bảo các cậu sẽ thích cậu ta cho mà xem.

<p data-mce-mark="1">_Ừ. Để xem cậu ta thú vị đến đâu mà cậu có vẻ thích thú đến vậy. Giờ qua quán cũ đi nha!

<p data-mce-mark="1">_Ừ! Vậy nhé.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi , Nam cúp máy :

<p data-mce-mark="1">_Ngày mai sẽ rất thú vị đó Long à. Haha.

Lên Đầu Trang

<p data-mce-mark="1">Chap 5 : Hội Hot Boy

<p data-mce-mark="1">Về đến nhà Long mệtmỏi dắt xe vào trong, cậu bước đi khá khókhăn bởi vì hậu môn của cậu vẫn còn khá đau sau chuyện vừa xảy ra , những điều đó khiến cậu khó có thể quên được. Thấy con về mẹ Long gọi :

<p data-mce-mark="1">_Về rồi hả con, vào ăn cơm đi. Muộn rồi đó.

<p data-mce-mark="1">Long bước vào chào bố mẹ rồi cậu nhìn xuống mâm cơm , hôm nay mẹ nấu toàn món Long thích ăn nhưng không hiểu sao cậu lại chẳng muốn ăn tẹo nào . Cậu uể oải bướclên cầu thang :

<p data-mce-mark="1">_Thôi ... con vừa ăn ở nhà bạn rồi . Mẹ cứ ăn đi nhé. Con đi ngủđây.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi cậu bước lên phòng , mẹ Long nhìn con thở dài :

<p data-mce-mark="1">_Không biết nó làm sao nữa.

<p data-mce-mark="1">_Trông con nó có vẻ mệt mỏi . Bố Long lo lắng.

<p data-mce-mark="1">Mẹ Long lắc đầu :

<p data-mce-mark="1">_Chắc nó đi nhiều lênmệt đấy mà. Thôi cứ để nó ngủ đi. Tí dậy nó ăn sau.

<p data-mce-mark="1">Long vừa bước lên phòng cậu quăng luôn cái cặp vào góc phòng , cởi áo và thắt lưng rồi nằm vậtra giường , chợt những chuyển vừa nãy lại hiện ra trong đầu cậu , cậu lắc đầu để xua nó đi nhưng khuân mặt điển trai cũng như thân hình gợi cảm của cậu ta lại hiện lên trên trong đầu cậu và đặc biệt là hình ảnh con cu dài 17cm , dáng vẻ lúc Nam đụ cậu , hôn cậu , sục cu cho cậu mới thật quyến rũ làm sao , nghĩ tới đó bỗng cậu cảm thấy tức tức dưới quần , cậu cho tay xuống tuột chiếc quần bò và quần sịp gò bó ra , con cu của cậu như được giải thoát bật thẳng tưngra khỏi quần sịp và rỉ1 ít nước nhờn ở đầukhấc . Cậu lấy tay mân mê cu của mình và bắt đầu sục , cậu sục lên sục xuống đều đặn và nhịp nhàng , thi thoảng cậu nhổ 1 ít nước bọtvào tay mình và xoa đều lên thân cu nhưng lúc như vậy cậu lại tưởng tượng rằng Nam đang đụ và sục cu cho mình , càng nghĩ cậu sục càng lúc càng nhanh:

<p data-mce-mark="1">_Hờ ... hờ ... hờ ... mạnh nữa lên Nam ơi ...!

<p data-mce-mark="1">_ A ... Sướng quá Namơi !

<p data-mce-mark="1">_ A ... a ..a mình ra đây....Nam ơi!

<p data-mce-mark="1">Cậu kêu lên 1 tiếng ...1 dòng tình dịch nóng hổi bằn lên không trung và rơi xuống tay và bụng của cậu , cậu nằm thở hổn hển nhìn đống tich dịch dính đầy trên tay mình , cậu nhằm mắt lại thởdài :

<p data-mce-mark="1">_ Mình là Gay thật rồi.

<p data-mce-mark="1">..........................................................................................................................................

<p data-mce-mark="1">Sáng ngày hôm sau , không cần chuông đông hồ báo thức Long đã bật dậy từ sớm đi chuẩn bị tơm tất chu đáo các công việc vệ sinh cá nhân ,như mọi ngày cậu lạiđứng trước gương mỉm cười :

<p data-mce-mark="1">_Đẹp trai rồi. Hehe.

<p data-mce-mark="1">Long đi xuống dưới nhà thấy mẹ đang chuẩn bị bữa sáng , cậu vui vẻ :

<p data-mce-mark="1">_Sáng nay có món gì thế mẹ?

<p data-mce-mark="1">Mẹ thấy Long dậy sớm thì rất ngạc nhiên :

<p data-mce-mark="1">_Ủa? Sao hôm nay tự giác dậy sớm thế con? Mà trông con vui vẻ khác hẳn hôm qua nha.

<p data-mce-mark="1">Long nhe răng cười :

<p data-mce-mark="1">_Thì 1 giấc ngủ là đủ mà! Hì hì.

<p data-mce-mark="1">Dường như sáng nay Long rất vui vẻ , chuyện ngày hôm qua đã không còn làm cậu mệt mỏi nữabởi vì cậu đã chấp nhận mình là Gay và cậu đã sẵn sàng để trừng phạt Nam vì những việc mà Nam làm ngày hôm qua với cậu và 1 phần nhỏ là vì vết thương do Nam gây ra giờ đã hết đau rồi ...! Thấy con vui vẻ , mẹ Long cũng an tâm hơn nhiều :

<p data-mce-mark="1">_Ừ! Thế mới là con mẹ chứ. Thế nhận lớp xong hết chưa con?

<p data-mce-mark="1">Long trả lời mẹ:

<p data-mce-mark="1">_Vâng! Đâu vào đấy hết rồi mẹ ạ. Hôm nay sẽ là buổi học đầu tiên của con.

<p data-mce-mark="1">Nghĩ đến đó, cậu lại thấy lòng hồi hộp khó tả bởi vì cậu sẽ lại được gặp lại Nam người đã phá trinh của cậu ... nhưng đồng thời khi nghĩ tới việc đó cậu lại cảm thấy không thể nào tha thứ cho anh ta được . Hai thứ cảmxúc đó đan xen lẫn lộn nhau làm cậu muốn mau tới trường kinh khủng, Long nhanh chóng ăn xong bữa sáng , chạy vào soi gương chỉnh chu lại đầu tóc. trang phục 1 lần nữa rồi cậu chào mẹ dắt xe ra và phóng thẳng đến trường :

<p data-mce-mark="1">_Con chào mẹ , con điđây!

<p data-mce-mark="1">Trên đường đi , cậu không sao bình tĩnh được một phần là vì cậu sắp được gặp lại Nam và phần thứ 2 cũng là phần quan trọng nhất đó chính là cậu sẽ được gia nhập Hội Hot Boy và gặp mặt những thành viên nổi tiếng của trường , cậu run run :

<p data-mce-mark="1">_Nam , Hội Hot Boy ... ta tới đây!

<p data-mce-mark="1">Chap 6 : Hội Hot Boy

<p data-mce-mark="1">Đến nơi như thường lệ cậu dắt xe vào trường để gửi , cậu cảm thấy hồi hộp khó tả , chỉ nghĩ đến việc được gặp lại Nam và gia nhập Hội Hot Boy 1 hội hết sứcnổi tiếng ở trường làcậu đã thấy phấn khích lắm rồi. Bỗng có tiếng gọi hết sức quen thuộc :

<p data-mce-mark="1">_Long ... có phải không?

<p data-mce-mark="1">Long ngạc nhiên quay đầu lại thì ra đólà Chi cô gái mà cậu đã tán tỉnh trước đây:

<p data-mce-mark="1">_À. Chi đó hả? Khỏe không Chi?

<p data-mce-mark="1">Chi nhỏ nhẻ bước lại gần Long :

<p data-mce-mark="1">_Chi vẫn khỏe , còn ...Long thì sao?

<p data-mce-mark="1">Thấy Chi đỏ mặt tự nhiên Long cảm thấy thật dễ thương , cậu trêu :

<p data-mce-mark="1">_Long vẫn bình thường , thế sao hôm đó chạy nhanh dữ vậy?

<p data-mce-mark="1">Nghe tới đó Chi xấu hổ :

<p data-mce-mark="1">_ Tại ... tại lúc đó , đông người nhìn quávới lại .. với lại Chi cũng mới quen Long mà..!

<p data-mce-mark="1">Thấy vậy Long lấy taygãi đầu :

<p data-mce-mark="1">_Ừ ... cũng đúng . Long vô ý quá! Xin lỗi Chi nhé.

<p data-mce-mark="1">Chi gật đầu không nói , Long nhe răng cười :

<p data-mce-mark="1">_Thế lớp Chi ở đâu đểLong dẫn Chi vô.

<p data-mce-mark="1">_Chi học lớp KT 4 phòng 106 khu A .

<p data-mce-mark="1">Long ngạc nhiên :

<p data-mce-mark="1">_Chà! Vậy là Chi học cùng khóa và cùng khu với Long luôn đó. Mà lớp cũng gần nhau. Hì.

<p data-mce-mark="1">Chi cũng ngạc nhiên ko kém :

<p data-mce-mark="1">_Vậy hả? Vậy Long học ở đâu?

<p data-mce-mark="1">_Long học ở KT 6 phòng 108 á.

<p data-mce-mark="1">Nghe vậy Chi mỉm cười vui vẻ trông rất là xinh , thường thì chắc chắn Long sẽ không bỏ qua cơ hội này , nhưng từ sau vụ việc xảy ra với Nam dường như cậu đã mất đi ít nhiều bản năng sát gái của mình . Cậu nhìn Chi và nói :

<p data-mce-mark="1">_Ừ. Vào lớp thôi Chi.

<p data-mce-mark="1">Chi gật đầu chờ Longnắm tay mình dẫn vào lớp nhưng Long chỉ mỉm cười quay mặt đi chứ không nắm tay Chi . Bỗng Chi cảm thấy lồng ngực đau đau , cô nghĩ :

<p data-mce-mark="1">_Hay tại sự việc ngày hôm qua lên Long không còn thích mình nữa rồi.

<p data-mce-mark="1">Nghĩ đến đó bỗng mắt cô cay cay , thấy Chi không đi Long ngạc nhiên:

<p data-mce-mark="1">_Sao vậy Chi?

<p data-mce-mark="1">Khi thấy mắt Chi đỏ hoe thì Long thật sự lo lắng :

<p data-mce-mark="1">_Chi sao vậy? Có chuyện gì thế?

<p data-mce-mark="1">Chi lắc đầu :

<p data-mce-mark="1">_Chi không sao? Chi hỏi Long 1 việc đượckhông?

<p data-mce-mark="1">Long gật đầu , bỗng Chi nắm lấy tay Long:

<p data-mce-mark="1">_Long có còn thích Chi không?

<p data-mce-mark="1">Long bỗng rật mình lại , cậu nhớ lại sự việc đã xảy ra ở trường hôm khai giảng chính cậu là người đã nói thích Chi và làm cho Chi khó xử và giờ đây cậu phải đối mặt với hậu quả của việc mình đã gây ra . Nếu là trước đây thì cậu chắc chắn sẽ nói có và Chi sẽ thành 1 người con gái tiếp theo qua tay của cậu, nhưng sau nhưng gìcậu đã trải qua thì cậu khó có thể nói cóđược nữa . Cậu móc trong túi áo ra 1 chiếc khăn giấy đưa cho Chi :

<p data-mce-mark="1">_Đừng khóc. Chi khóclà trông xấu lắm đó. Tụi mình ra kia nói chuyện nào.

<p data-mce-mark="1">Long dẫn Chi ra 1 chiếc ghế đá trong sân trường , cả hai ngồi xuống nhưng không ai nói câu nàokhông khí trở lên vô cùng tĩnh lặng. Long nhẹ nhàng nắm lấy tay của Chi :

<p data-mce-mark="1">_Chi à ... mình.

<p data-mce-mark="1">Chi đưa khăn lên lau nước mắt:

<p data-mce-mark="1">_Thôi ... Long không cần phải nói gì đâu. Chi hiểu mà.

<p data-mce-mark="1">Long không biết nói gì hơn:

<p data-mce-mark="1">_Chi à ... Long ...!

<p data-mce-mark="1">Bỗng Chi ngước mắt nhìn lên trời mỉm cười :

<p data-mce-mark="1">_Thật ra ngay từ đầu Chi đã nghĩ rằng Long không thật sự yêu Chi . Nhưng Chi thì đã phải lòng Longngay từ cái nhìn đầu tiên rồi , khuôn mặt điển trai , nụ cười đầy quyến rũ cũng như tính tình vui vẻ ,thẳng thắn hết sức nam tính của Long đã làm cho Chị bị Long cuốn hút rồi. Nhưng lúc đó Chi cũng chỉ là bị cuốn hút thôi chứ không nghĩ rằng mình đã yêu Long như thế này .

<p data-mce-mark="1">Nói đến đó nước mắtcủa Chi lại nhẹ nhàngrơi thấm ướt chiếc áo đồng phục màu trắng . Long cảm thấy mình thật là 1 thằng con trai xấu xa:

<p data-mce-mark="1">_ Chi à ... Long ...

<p data-mce-mark="1">Cậu chưa nói hết cậu thì Chi đã ngắt lời cậu :

<p data-mce-mark="1">_Long đừng nói gì cả, Chi hiểu mà . Chi biết lúc đó Long cũngnhư Chi chỉ là bị cuốn hút bởi ấn tượng lần đầu tiên gặp mặt thôi chứ không phải là tình cảm thật sự. Nhưng cho đến khi Long nắm tay Chi , thổ lộ với Chi những lời lẽ đầy ngọt ngào ấy thì trong lòng Chi đã nảysinh 1 thứ tình cảm khác rồi và nó thật sự rõ ràng khi về đếnnhà Chi không sao quên được hình ảnh khuôn mặt , nụ cười ,hình dáng cũng như những lời nói lúc đó của Long. Nó cứ thế thế theo Chi mãi cho đến tận sáng nay khi nhìn thấy Long thì Chi đã quyết sẽ không bỏ chạy như hôm qua nữa. Nhưngcho đến sáng nay khithấy ánh mắt của Long nhìn Chi thì Chi đã biết ...

<p data-mce-mark="1">Nói đến đây Chi bắt đầu khóc thành tiếng, bờ vai bé nhỏ run run lên theo từng tiếng nấc . Bỗng Long thấy muốn ôm Chi vào lòng và che chở cho Chi nhưng cậu ko sao làm được. Cậu chỉ biết ngồi đónhìn Chi khóc mà lòng đau nhói bởi vì giờ đây cậu đã là Gayvà người mà cậu mong muốn gặp nhất lúc này không phải là Chi mà là Nam ...! Cậu nhẹ nhàng nắm lấy đôi bờ vai đang run lên của Chi :

<p data-mce-mark="1">_Chi ơi ... Long xin lỗi.

<p data-mce-mark="1">Chi nhẹ nhàng bỏ tayLong ra và đưa tay lên chùi nước mắt :

<p data-mce-mark="1">_Thôi muộn rồi . Chi phải vào lớp đây.

<p data-mce-mark="1">Long không biết nói gì hơn ngoài câu xin lỗi , cậu nghĩ chắc Chisẽ không bao giờ thathứ cho 1 đứa như cậu nhưng bỗng Chi quay lại cúi xuống hôn lên trán Long và mỉm cười.

<p data-mce-mark="1">_Cảm ơn Long vì tất cả! Chúng ta sẽ mãi là bạn nhé.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Chi quay mặt bước đi , Long thẫn thờ ngồi đó cậu không thể nghĩ đượcrằng Chi lại đối xử với cậu như vậy sau những gì cậu đã gây ra cho cô , Long nắm chặt tay cậu đứng dậy hét to :

<p data-mce-mark="1">_Chi! Mãi là bạn nhé. Cảm ơn vì tất cả.

<p data-mce-mark="1">Cậu nói to đến nỗi tất cả học sinh ở xung quanh đó đều quay ra nhìn cậu và lắc đầu không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Những giọt nước mắt lại rơi trên khóe mi của Chi nhưng bên dưới những giọtnước mắt đó là nụ cười hạnh phúc ...

<p data-mce-mark="1">Long ngồi phệt xuống ghế đá cậu cúiđầu xuống đặt lên 2 bàn tay đang nắm chặt vào nhau của mình :

<p data-mce-mark="1">_ Và ... Xin lỗi Chi.

<p data-mce-mark="1">Tiếng chuông trườngđã điểm giờ vào lớp nhưng Long vẫn ngồiđó và không biết rằng có 2 người đang ở đằng sau chứng kiến tất cả nhưng chuyện vừa xảy ra và thở dài :

<p data-mce-mark="1">_Haiz! Cậu thấy chưa Nam. Tại cậu cả đó.

<p data-mce-mark="1">Nam không nói gì cậu đứng tựa lưng vào cái cây gần đó vànhìn lên bầu trời xanh thẳm.

<p data-mce-mark="1">Chap 7 : Hội Hot Boy

<p data-mce-mark="1">Long mệt mỏi đứng dậy định đi vào lớp thì cậu nghe thấy 1 tiếng gọi rất quen thuộc :

<p data-mce-mark="1">_Ê! Long.

<p data-mce-mark="1">Cậu quay mặt lại và thấy Nam đang đi cùng 1 người con trai khác , đó là 1 anh chàng điển trai quần áo đồng phục chỉnh tề , trông rất thư sinh , ở anh ta phát ra 1 sức hút kì lạ khiến Long không thể nào không chú ý đến anh ta cho được, thấy Long nhìn khá chăm chú vào bạn mình , Nam bật cười:

<p data-mce-mark="1">_Chà! Long có vẻ khá là thích thú với những người con trai đẹp nhỉ?

<p data-mce-mark="1">Bất chợt Long nhận ra là mình lộ liễu quá, cậu xấu hổ đưa tay lên gãi đầu cười trừ anh chàng kia tiến lại gần Long cười và nói :

<p data-mce-mark="1">_Mình tên Khánh , rấtvui được làm quen với Long.

<p data-mce-mark="1">Long ngạc nhiên :

<p data-mce-mark="1">_Ủa? Sao Khánh biết tên Long?

<p data-mce-mark="1">Khánh lấy tay huých vào bụng của Nam :

<p data-mce-mark="1">_Thì tại tên này cứ léo nhéo về cậu suốt chứ sao nữa!

<p data-mce-mark="1">Nam xấu hổ:

<p data-mce-mark="1">_Cái thằng đểu này, chỉ giỏi bêu xấu bạn bè.

<p data-mce-mark="1">Long nhìn Nam và Khánh mỉm cười , nhờ Nam và Khánh mà những cảm xúc đau buồn lúc nãy đã vơi bớt phần nào giờcậu đã vui vẻ trở lại :

<p data-mce-mark="1">_ Rất vui được làm quen với Khánh.

<p data-mce-mark="1">Bỗng Khánh cầm tay Long lên và đặt 1 nụ hôn lên đó :

<p data-mce-mark="1">_Sao này chúng ta sẽ có rất nhiều kỉ niệm khó quên đấy.Hì!

<p data-mce-mark="1">Nhìn vào đôi mắt củaKhánh bỗng Long cảm thấy ... buồn cười khó tả , cậu bật cười :

<p data-mce-mark="1">_Hahaha

<p data-mce-mark="1">Bỗng Khánh thấy quê1 cục , cậu gắt lên :

<p data-mce-mark="1">_Ây da. Sao lại cười vào cái lúc cao trào thế chứ?

<p data-mce-mark="1">Long lấy tay đập đập vào ngực mình cho đỡ bùn cười cậu nói :

<p data-mce-mark="1">_Tại mình thấy nó cứ buồn cười sao sao ấy, mình thấy nếu đổi ngược lại vai thì sẽ hợp lý hơn. Hì hì.

<p data-mce-mark="1">Nghe đến đấy Nam phá lên cười :

<p data-mce-mark="1">_Đúng là Long có khác . Hahaha.

<p data-mce-mark="1">Khánh tức tối :

<p data-mce-mark="1">_2 ông đừng có hùa vào mà bắt nạt tôi nhé. Tôi không hiền đầu nha.

<p data-mce-mark="1">Nam cười cười lấy tay xoa đầu Khánh :

<p data-mce-mark="1">_Rồi rồi! Tớ xin lỗi được chưa.

<p data-mce-mark="1">Long cảm thấy tình cảm giữa Nam với Khánh thật ấm áp như kiểu anh em 1 nhà vậy :

<p data-mce-mark="1">_Nam với Khánh thânnhau thật ấy nhỉ?

<p data-mce-mark="1">Nam mỉm cười :

<p data-mce-mark="1">_Hội của bọn tớ là vậy đấy. Lúc nào cũng quây quần và đùm bọc lẫn nhau như 1 gia đình vậy.

<p data-mce-mark="1">Tự nhiên Long cảm thấy buồn buồn, thấyLong có vẻ buồn buồn Nam lo lắng :

<p data-mce-mark="1">_Cậu sao vậy?

<p data-mce-mark="1">Long rật mình lắc đầu:

<p data-mce-mark="1">_À tớ không sao đâu mà!

<p data-mce-mark="1">Khánh thở dài:

<p data-mce-mark="1">_Không sao mà như vậy à? Cậu có chuyện gì thì cứ nói ra đi đừng ngại, bọn mìnhlà bạn bè mà. Đúng không? Long lấy tay gãi đầu:

<p data-mce-mark="1">_Từ trước đến nay vì mình là con một lên từ nhỏ mình đã không biết thế nào làtình cảm anh (chị) em yêu thương đùm bọc lẫn nhau . Giờ đây nhìn 2 người thân thiêt như vậy tựnhiên mình thấy ghen tị quá . Hì hì.

<p data-mce-mark="1">Bỗng Nam tiền đến nhẹ nhang xoa đầu cậu :

<p data-mce-mark="1">_Từ giờ trở đi Long cũng đã trở thành 1 người anh em thân thiết của mình rồi còn gì?

<p data-mce-mark="1">Khánh mỉm cười:

<p data-mce-mark="1">_Đúng vậy! Bọn mìnhchỉ sợ Long từ chối thôi. Long có sẵn sàng gia nhập gia đình nhỏ bé của bọn mình không nào.

<p data-mce-mark="1">Long cảm thấy thật ấm áp , cậu cười :

<p data-mce-mark="1">_Có lý do gì để mình từ chối không nào?

<p data-mce-mark="1">Chỉ chờ có vậy Nam ôm chầm cậu vào lòng và thơm vào mácậu :

<p data-mce-mark="1">_Chào mừng Long gia nhập Hội Hot Boy.

<p data-mce-mark="1">Khanh gắt lên:

<p data-mce-mark="1">_Này cái tên kia đừngcó mà lợi dụng. Bỏ cậu ấy ra.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Khánh nhéo mạnh vào người Nam , Nam kêu rú lên tức mình cậu quay ra cốc vào đầu Khánh thế là cả hai chí chóe nhau ầm cả lên , Long đứng ngoài cười vui vẻ . Bỗng Khánh rật mình:

<p data-mce-mark="1">_Chết sắp hết tiết đầurồi đó. Tớ hẹn các cậu ấy là hết tiết 1 dẫn Long đến gia mắt các thành viên trong nhóm rồi. Đi lẹlên.

<p data-mce-mark="1">Nam nắm lấy tay Long kéo đi :

<p data-mce-mark="1">_Đi nào! Đến lúc gặp mặt các thành viên trong gia đình rồi. Hehe.

<p data-mce-mark="1">Long cảm thấy hồi hộp khó tả :

<p data-mce-mark="1">_Không biết họ có chấp nhận tớ không nữa!

<p data-mce-mark="1">Khánh tươi cười :

<p data-mce-mark="1">_Cậu yên tâm , các cậu ấy cũng dễ tính thôi mà . Với lại cậu đẹp trai như này thì chắc là sẽ ok thôi.

<p data-mce-mark="1">Long cười :

<p data-mce-mark="1">_Ừ! Nghe lời Khánh vậy.

<p data-mce-mark="1">Nhìn Long cười bỗngKhánh thấy hồi hộp khó tả , cậu đỏ mặt quay đi :

<p data-mce-mark="1">_Ừ cứ yên tâm. Sẽ ổn cả thôi.

<p data-mce-mark="1">Nam nhìn Khánh thở dài , cậu nghĩ :

<p data-mce-mark="1">_Không khéo dẫn Long đến gặp bọn họmình sẽ bị cho ra rìa mất. Haiz!

<p data-mce-mark="1">Khánh dừng lại , cậu chỉ vào trong 1 căn phòng rộng lớn :

<p data-mce-mark="1">_Đây là phòng của bọn tớ. Mời cậu vào.

<p data-mce-mark="1">Long bước vào không khỏi ngạc nhiên , lần đầu tiên cậu thấy 1 căn phòngở trường học lại có đầy đủ tiện nghi nhưthế này , nó không khác gì 1 căn nhà bình thường cả thậmtrí còn xịn hơn ấy chứ. Đang mải ngắm nhà , Nam cầm lấy tay cậu kéo xuống ghế :

<p data-mce-mark="1">_Làm gì mà ngạc nhiên thế , ngồi xuống đầy đã xem nào.

<p data-mce-mark="1">Long xuýt xoa :

<p data-mce-mark="1">_Chà! Căn phòng của các cậu đầy đủ tiện nghi thật đấy , thế này thì đi học làm gì thà chui vào trong phòng ngồi điều hòa xem tivi còn sướng hơn.

<p data-mce-mark="1">Nam bât cười trước câu nói của Long , cậu bất chợt túm lấy 2 tay của Long và đề cậu ta xuống :

<p data-mce-mark="1">_Ngoài ra , căn phòng này còn là chỗrất riêng tư để làm 1 số chuyện đó.

<p data-mce-mark="1">Long mỉm cười :

<p data-mce-mark="1">_Chả hạn như này.

<p data-mce-mark="1">Cậu lấy tay kéo đầu Nam xuống và đặt lên môi Nam một nụ hôn nồng thắm , Nam cũng nhanh chóng đáp trả lại không kém , hai đôi môi gắn chặt lấy nhau không rời , đang nút lưỡi nhau say đắm bỗng có tiếng hét:

<p data-mce-mark="1">_Hai cái tên này , đang làm gì thế hả?

<p data-mce-mark="1">Nam rời môi Long ra đầy tiếng nuối , cậu ngước lên nhìn Khánh đang bưng khay đựng 3 cốc nước mỉm cười :

<p data-mce-mark="1">_A! Cảm ơn nhé. Tớ đang khát nước.

<p data-mce-mark="1">Khánh tức tối :

<p data-mce-mark="1">_Khát ... khát cái con khỉ. Đem đổ.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Khanh cầm khay nước đựng bê vào trong thì bỗng có 2 cánh tay vòng qua eo cậu :

<p data-mce-mark="1">_Làm gì mà nóng tính vậy người đẹp. Xin lỗi mà.

<p data-mce-mark="1">Nam đã nhanh chóngđứng dậy và ôm lấy Khánh từ phía sau , cậu cắn nhẹ vào tai Khánh :

<p data-mce-mark="1">_Bây giờ a sẽ đền chocưng chịu chưa nào.

<p data-mce-mark="1">Khánh đang đê mê trong sung sướng bỗng khay nước từ tay cậu biến mất và cái cảm giác sung sướng đó cũng biến mất luôn. Nam vui vẻbê khay nước về chỗ Long ngồi :

<p data-mce-mark="1">_Nước này uống đi Long.

<p data-mce-mark="1">Cậu vui vẻ đưa nước cho Long , và quay ranhìn Khánh tươi cười:

<p data-mce-mark="1">_Ra uống nước nào Khánh ...!!!

<p data-mce-mark="1">Khánh tức điên người , cậu cảm tưởng muốn xé xác tên sở khanh đểu giảnày ra . Câu đinh gắt lên thì Long cầm cốc nước tiến lại chỗ cậu nhìn cậu và cười :

<p data-mce-mark="1">_Nước nè Khánh.

<p data-mce-mark="1">Cậu nhìn Long đỏ mặt , cầm lấy cốc nước :

<p data-mce-mark="1">_Ừ cảm ơn Long.

<p data-mce-mark="1">Long nhìn khánh đỏ mặt , mỉm cười :

<p data-mce-mark="1">_Khánh dễ thương thật đấy.

<p data-mce-mark="1">Khánh xấu hổ quay mặt đi vào trong bếp:

<p data-mce-mark="1">_Để Khánh vào xem có cái gì ăn được không?

<p data-mce-mark="1">Long nhìn Khánh rồi cười , cậu đi ra chỗ Nam :

<p data-mce-mark="1">_Khánh dễ gần thật đấy , nếu những người còn lạii cũng được như vậy thì tốt quá.

<p data-mce-mark="1">Nam kéo Long xuốngvà vòng tay qua ôm eo cậu:

<p data-mce-mark="1">_Đừng lo, họ cũng dễgần thôi mà.

<p data-mce-mark="1">Bỗng tiếng chuông hết tiết reo lên , cũngvừa lúc là cánh cửa bật mở và có 2 người con trai bước vào .

<p data-mce-mark="1">Chap 8 : Hội Hot Boy

<p data-mce-mark="1">Long ngước lên nhìn họ và cậu hoàn toàn ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của họ , cả 2 người bọn họ ai cũng đều cao ráo và điển trai. Một người toát lên vẻ manly với1 cơ thể săn chắc , làn da nâu đen khác hẳn với làn da ngăm ngăm của Nam , mái tóc được cắt tỉa cao ráo gọn gàng còn khuôn mặt thì khỏi phải nói luôn thật sựrất đẹp trai ...! Nhìn anh ta Long ước chừng anh ta cũng phải cao đến 1m8 có khi còn hơn ấy chứ. Người còn lại tuy không được đẹp trai bằng anh chàng kia nhưng cũng phải khiến Long ngỡ ngàng bởi vẻ đẹp công tử của cậu , máitóc dài lãng tử nhuộm vàng cùng với style ăn mặc vô cùng phong cách làmcậu ta trông như mộthoàng tử quý phái . Từ khi gặp Nam mục tiêu trở thành số 1 của trường này đã vơi đi phần nào nhưng giờ khi gặp bọn họ thì nó còn càng trở lên xa vời hơn nữa . Nghĩ đến đấy Long chợt thấy buồn cho mình ...!!!

<p data-mce-mark="1">Thấy cả 2 bước vào phòng Nam mỉm cười :

<p data-mce-mark="1">_Đến rồi đấy hả Lộc , Dương.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi cậu chỉ tay vào Long :

<p data-mce-mark="1">_Đây là thành viên mới của Hội bọn mình. Mọi người làmquen với nhau đi nào.

<p data-mce-mark="1">Cả hai chàng trai quay ra nhìn Long , bọn họ nhìn chằm chằm vào cậu không nói gì làm cậu cảm thấy lo lắng , không khỉ trở lên vô cùng căng thẳng thì có tiếng nói vọng ra từ nhà bếp :

<p data-mce-mark="1">_A. Anh Lộc với Dương đến rồi đó hả.

<p data-mce-mark="1">Khánh từ trong nhà bếp chạy ra ôm chầmlấy Lộc , Dương thở dài :

<p data-mce-mark="1">_Cái thằng Khánh này. Cứ thấy cậu là dính chặt lấy như keo dính vậy.

<p data-mce-mark="1">Lộc gỡ tay Khánh ra bế bổng cậu lên rồi đặt lên ghế :

<p data-mce-mark="1">_Giờ có việc quan trọng hơn cần bàn đây.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Lộc tiến tới chỗ Long nâng cằm cậu lên , Long bị bất ngờ không nói được gì cậu chỉ biết nhìn Lộc rồi đỏ mặt , nhìn gần thế này cậu thấy Lộc thật sự rất đẹp trai , thậm chí còn đẹp hơn cả Nam nữa.Nghĩ tới đó người cậu nóng ran , tim bắt đầu đập loạn xạ và dường như cơ thểkhông còn nghe theoý mình nữa , trong vô thức cậu đã kéo Lộc xuống và hôn lênmôi cậu ta trước sự ngỡ ngàng của những người xung quanh . Nam dường như không thể tin nổi là Long lại bạo dạn như vậy , Lộc bị Long hôn bất ngờ cậu không đẩy Long ra mà cũng chả hôn đáp lại , cậu mặc kệ để cho lưỡi Long khùa khoạng bên trong miệng mình. Dương nhìn Nam nháy mắt :

<p data-mce-mark="1">_Anh chàng này xem ra cũng ổn đấy nhỉ?

<p data-mce-mark="1">Nam vòng tay ra sau gáy ngả người ra ghế cười :

<p data-mce-mark="1">_Chuyện. Tớ đã chọn người thì làm sao mà không ổn cho được. Hehe.

<p data-mce-mark="1">Khánh bữu môi:

<p data-mce-mark="1">_Chỉ được cái tinh vi. Giờ thế nào đây. Thế kia thì làm ăn gì ...!

<p data-mce-mark="1">Nói rồi cậu lấy tay chỉ chỉ về phía Long ,dường như đã thỏa mãn cơn thèm khát của mình Long dời môi Lộc ra , mắt cậu lờ mờ nhìn Lộc và cậu rật mình nhận ramình quá lỗ mãng khi thấy Lộc đang nhìn cậu chằm chằm không nói gì . Cậu vội đứng dậy cúi đầuxuống :

<p data-mce-mark="1">_Mình ... mình xin lỗi... mình thật sự xin lỗi cậu.

<p data-mce-mark="1">Lộc thản nhiên :

<p data-mce-mark="1">_Oh! Không sao đâu. Chỉ là 1 nụ hôn vô nghĩa thôi mà. Tớ hôn như vậy suốt ngày rồi.

<p data-mce-mark="1">Dương đặt tay lên vai Lộc cười và nói:

<p data-mce-mark="1">_Đúng đó. Thằng này sở khanh lắm , cậu không cần phải xin lỗi nó đâu. Haha.

<p data-mce-mark="1">Lộc gạt tay Dương ra cau có :

<p data-mce-mark="1">_Tớ sở khanh hồi nàohả cái thằng khỉ này.

<p data-mce-mark="1">Dương nhìn Lộc cười:

<p data-mce-mark="1">_Vậy cơ à! Haha.

<p data-mce-mark="1">Rồi cậu quay qua Long :

<p data-mce-mark="1">_Minh là Dương còn tên mà cậu vừa hôn là Lộc. Dương vỗ vai Lộc vui vẻ.

<p data-mce-mark="1">Thấy Dương cũng có vẻ thân thiện , Long cũng cảm thấy gần gũi hơn , cậu vui vẻ chìa tay ra :

<p data-mce-mark="1">_Mình là Long , rất vui được làm quen với 2 cậu.

<p data-mce-mark="1">Dương vui vẻ bắt tayLong nhưng Lộc thì không , cậu nhìn Long rồi quay sang Nam :

<p data-mce-mark="1">_Đây là người cậu định cho nhập hội đóhả?

<p data-mce-mark="1">Nam vui vẻ:

<p data-mce-mark="1">_Ừ! Tớ định cho cậu ấy nhập hội. Cậu ấy rất tuyệt đó.

<p data-mce-mark="1">Lộc thản nhiên:

<p data-mce-mark="1">_Cứ cho là vậy đi. Đi kiếm chút gì uống đã.

<p data-mce-mark="1">Nói rồi Lộc đi vào trong bếp , Nam thở dài :

<p data-mce-mark="1">_Cái thằng này lúc nào cũng thế. Haiz!

<p data-mce-mark="1">Long cảm thấy Lộc cóvẻ không thích mình cho lắm , cậu nghĩ chắc là do chuyện vừa rồi lên Lộc có ác cảm với cậu , nhưng cậu ta có vẻ coi đó là chuyện bình thường mà ...! Vậy rốt cuộc làcậu ta có gì không vừa ý với mình nhỉ . Nghĩ đến đó Long thở dài chán nản , thấy Long có vẻ chánnản Nam liền an ủi , cậu khoác tay qua vài Long và thơm vào má cậu :

<p data-mce-mark="1">_Không sao đâu, đừng lo cái thằng í nó tính vẫn như vậy ấy mà.

<p data-mce-mark="1">Khánh nhìn Long mỉm cười :

<p data-mce-mark="1">_Đúng đấy. Long rất tuyệt mà. Không có vẫn đề gì đâu. Hì hì.

<p data-mce-mark="1">Dương thấy Long có vẻ được Nam và Khánh yêu quý , cậu cười :

<p data-mce-mark="1">_Cậu có vẻ được 2 đứa này yêu mến ghê nhỉ? Chả bù với tớ ... tụi nó bắt nạt tớsuốt ngày. Haiz!

<p data-mce-mark="1">Khánh bữu môi :

<p data-mce-mark="1">_Không dám đâu, ông tha không bắt nạt người khác thì thôi , người khác mà dám bắt nạt ông í ạ.

<p data-mce-mark="1">Nam cười cười :

<p data-mce-mark="1">_Dương nhà mình lúcnào chả thế.

<p data-mce-mark="1">Dương nhìn Long lắc đầu :

<p data-mce-mark="1">_Đấy cậu thấy chưa.

<p data-mce-mark="1">Long bật cười vui vẻ, dường như cậu đã quên đi cảm giác buồn phiền khi nãy , cậu thầm nghĩ :

<p data-mce-mark="1">_Mọi chuyện rồi sẽ ổn cả thôi.

<p data-mce-mark="1">Bỗng bên ngoài cửa có tiếng hét ầm ĩ củamấy cô con gái và xen lẫn đó cũng có vài tiếng xuýt xoa của mấy bạn nam . Long ngạc nhiên :

<p data-mce-mark="1">_Không biết có chuyện gì xảy ra vậy nhỉ?

<p data-mce-mark="1">Nói rồi cậu quay ra nhìn Nam và mọi người thì thấy nụ cười đã tắt ngấm trên mặt bọn họ và thay vào đó là sự nghiêm túc . Lộc bước từ trong nhà bếp ra tay bưng khayđựng 2 cốc cà phê, 1 cốc trà tranh và 1 cốcmà Long đoán đó là rượu vang :

<p data-mce-mark="1">_Cuối cùng 2 cậu ấy cũng tới rồi. Lộc nói.

<p data-mce-mark="1">Dương gật đầu :

<p data-mce-mark="1">_Ừ! Họ đến rồi.Chap 9 : Hội Hot Boy

<p data-mce-mark="1">Long vẫn ngơ ngác không hiểu chuyển gì đang xảy ra:

<p data-mce-mark="1">_Ủa? Hội của mình còn 2 thành viên nữahả?

<p data-mce-mark="1">Khánh nhìn Long với vẻ mặt nghiêm túc :

<p data-mce-mark="1">_Ừ! Hai người bọn họchính là những con át chủ bài trong Hội Hot Boy này. Họ thật sự rất là tuyệt vời và họ cũng sẽ là người quyết định cậu có được vào Hội hay không.

<p data-mce-mark="1">Dương gật đầu :

<p data-mce-mark="1">_Đúng vậy, ý kiến củabọn mình cũng chỉ giúp cậu được 1 phần nào đó thôi , còn đâu ý kiến của hai người bọn họ mới là chính.

<p data-mce-mark="1">Từ nãy đến giờ Nam không hề nói gì mà chỉ nắm chặt lấy tay cậu , thấy vậy Long bỗng cảm thấy lo lắng:

<p data-mce-mark="1">_Hai người họ rốt cuộc là những người như thế nào vậy?

<p data-mce-mark="1">Khánh quay sang nhìn Dương , Dương gãi đầu :

<p data-mce-mark="1">_Tớ cũng không biết phải nói như nào chocậu hiểu nữa.

<p data-mce-mark="1">Còn Lộc thì vẫn im lặng thản nhiên như không . Thấy vậy Nam đành lên tiếng :

<p data-mce-mark="1">_Để tớ nói cho cậu biết vậy. Hai cậu ấy tên là Thiên và Nhã , họ chính là người đã tạo lên sự nổi tiếng cũng như quyền uy cho Hội Hot Boy này đấy. Nói đến Thiên thì phải nói tới sự nổi tiếng, quyền uy cũng như địa vị của cậu ta. Cậu ta là con một trong 1 gia đình hết sức giàu có , cha cậu ta là chủ tich 1 tập đoàn nổi tiếng trên khắp cái đất nước Việt Nam này chưa kể đến mẹ cậu ta cũng là nhà môi giới bất động sản có tiếng tăm nữa.

<p data-mce-mark="1">Nói đến đây Nam chép miệng rồi lại nói tiếp :

<p data-mce-mark="1">_Giờ ngay đến bản thân cậu ta cũng gần như thâu tóm cả cái trường này rồi ngay đến hiệu trưởng cũng phải nể cậu ta thì đừng nói gì đến các thầy cô giáo . Haiz!

<p data-mce-mark="1">Long cười nhạt :

<p data-mce-mark="1">_Chắc là vì cậu ta có tiền chứ gì?

<p data-mce-mark="1">Khánh lắc đầu :

<p data-mce-mark="1">_Ừ! Nguồn đầu tư chính cũng như mọi đô dùng tiện nghi của cái trường này đều là do cậu ta chu cấp cho từ A đến Z nên cậu ta rất được lòng các thầy cô cũngnhư học sinh nhưng cái chính ... là do cậu thật sự rất đáng sợ...!!!

<p data-mce-mark="1">Nói đến đây Khánh bắt đầu cảm thấy ớn lạnh toàn thân và cậu không muốn nói nữa . Long dường như vẫn chưa giải tỏa được nỗi thắc mắc trong lòng :

<p data-mce-mark="1">_Tớ vẫn chưa hiểu. Bộ câu ta đáng sợ lắm sao?

<p data-mce-mark="1">Thấy cả Dương , Khành và Nam đều không thể trả lời được tiếp nữa , Lộc thở dài :

<p data-mce-mark="1">_Ừ! Cậu ta rất đáng sợ đó , ngay cả chúngtôi nhiều lúc cũng còn cảm thấy sợ cậu ta nữa là. Chính vì thế nên cậu đừng lêntìm hiểu nhiều về cậu ta thì sẽ tốt hơn cho cậu đấy .

<p data-mce-mark="1">Long thật sự vẫn cònrất nhiều thắc mắc cần được giải đáp về con người này nhưng Lộc đã nói như vậy thì tốt nhất cậu cũng không lên tò mò quá làm gì . Nghĩ đến đó cậu liền chuyển chủ đề :

<p data-mce-mark="1">_Vậy còn anh chàng tên Nhã thì sao?

<p data-mce-mark="1">Nhắc đến Nhã Long cảm thấy mọi người có vẻ thoải mái hơn rất nhiều ngoài còn có chút gì đó ... gian gian thậm trí Khánh và Dương còn đỏ mặt ...! Khánh ấp úng:

<p data-mce-mark="1">_Nói đến Nhã thì ... phải nói sao cho đúng nhỉ? Cậu ấy thật sự rất ... rất là đẹp .

<p data-mce-mark="1">Nói xong bỗng mặt Khánh đỏ bừng lên điều đó càng làm Long thắc mắc hơn nữa ...! Thấy khuôn mặt ngu ngơ của Long Dương bật cười:

<p data-mce-mark="1">_Thật sự nếu cậu gặpNhã lần đầu tiên thì cậu khó có thể tin vào mắt mình đó . Cậu ấy thật sự rất đẹp ... khuôn mặt thanh tú , mái tóc bạch kim bồng bềnh, làn da trắng min màng , thân hình nhỏnhắn ...

<p data-mce-mark="1">Nghe Dương tả mà Long đang hình dungra hình ảnh 1 người con gái xinh đẹp tuyệt trần :

<p data-mce-mark="1">_Ủa? Bộ Nhã là con gái hả? Chắc là xinh lắm đây.

<p data-mce-mark="1">Dương rật mình :

<p data-mce-mark="1">_Sặc. Sao cậu lại nghĩNhã là con gái cơ chứ?

<p data-mce-mark="1">Nam thở dài :

<p data-mce-mark="1">_Cậu tả như thế thì đến tớ cũng nghĩ là con gái chứ đừng nóicậu ta. Thật ra thì nhưng điều Dương nói ở trên cũng không có gì là sai sự thật cả . Nhã đúng là như vậy đó , nên cậu ấy rất hay bị nhầm làtom boy ... và cũng làmục tiêu theo đuổi của hầu hết con gái cũng như con trai trong trường này. Haiz!

<p data-mce-mark="1">Ngập ngừng 1 lúc Nam nói tiếp :

<p data-mce-mark="1">_Chính vì thế cậu ấy mới hay đeo cặp kính áp tròng màu đỏ để làm cho mình trở lên đàn ông hơn ai dè ... lại càng làm cho cậu ấy trở lên quyến rũ hơn , thật sự nhìn cậu ấy rất đẹp y như một anh chàng Vampire vậy.

<p data-mce-mark="1">Nói đến đó Long bỗng thấy Nam đỏ mặt , cậu quay ra nhìn mọi người thì ngay cả Lộc cũng vậy. Điều đó làm cậu tò mò dã man , cậu chỉ mau chóng muốn gặp mặt hai người bọn họ để xem họ có đúng như lời kể của Nam và mọi người không. Cảm giác lo lắng trong lòng cậu giờ đây trở thành 1 cảm giác hồi hộp khótả . Bỗng Lộc lên tiếng :

<p data-mce-mark="1">_Đúng là như vậy, Nhã thật sự rất đẹp nhưng bên cạnh đó cậu ấy cũng rất lạnh lùng.

<p data-mce-mark="1">Long ngạc nhiên :

<p data-mce-mark="1">_Lạnh lùng? Bộ cậu ấy khó gần lắm hả?

<p data-mce-mark="1">Lộc lắc đầu :

<p data-mce-mark="1">_Nói là khó gần thì không phải chỉ tiếc cái là cậu ấy rất ít nóivà tôi có cảm giác như lúc nào đôi mắt của cậu ấy cũng có chút gì đó buôn phiền lên từ khi quen biết cậu ấy tới giờ dường như tôi rất hiếm khi thấy cậuấy cười và nếu có cười thì cũng chỉ là...!

<p data-mce-mark="1">Nói đến đây cậu bũng thấy nét mặt Lộc có chút gì đó buồn buồn. Khánh hậm hực lên tiếng :

<p data-mce-mark="1">_Đúng vậy! Nếu có cười cũng chỉ là cườivới Thiên mà thôi. Nhưng quả thật ... cậu ấy cười trông rấtđẹp , lần đầu thấy cậu ấy cười mình đã ngỡ ngàng đó ...

<p data-mce-mark="1">Dương gật đầu :

<p data-mce-mark="1">_Mình cũng vậy.

<p data-mce-mark="1">Nam thở dài :

<p data-mce-mark="1">_Thì đành phải chịu thôi chứ biết sao bâygiờ. Ít nhất là cậu ấy cũng quan tâm đến bọn mình hơn người khác.

<p data-mce-mark="1">Lộc gật đầu tán thành. Tiếng hét của học sinh trong trường càng lúc càngto và gần hơn và tiếng bước chân cũng vậy. Lộc nhìn racửa :

<p data-mce-mark="1">_Họ đến rồi .

<p data-mce-mark="1">Long nắm chặt tay :

<p data-mce-mark="1">_Cuôi cùng , mình cũng đã được gặp hai người bọn họ . Thiên , Nhã rốt cuộc hai cậu là người như thế nào đây.

<p data-mce-mark="1">Tim cậu đập loạn xa... và cánh cửa được mở ra .

Lên Đầu Tran

Nhìn cánh cửa được mở ra, Long vô cùng hồi hộp và quả thật 2người bọn họ đã xuất hiện . Thấy 2 người họ bước vào Nam nói khẽ vào tai Long :

_Đứng dậy chào đi cậu.

Tuy không hiểu tại sao phải làm như vậynhưng Long cũng đứng lên cùng mọi người cúi đầu chào . Cậu nghe thấy 1 tiếng nói mà cậu đoán đó là Thiên :

_Ngồi xuống đi.

Long và mọi người liền ngồi xuống , Lộc đặt khay nước lên trên bàn :

_Rượu vang của Thiên và trà chanh của Nhã.

Nói rồi Lộc đi ra và khép cửa lại trước ánh mắt thất vọng của biết bao nhiêu học sinh , giờ Long mới được nhìn rõ 2 người họ Thiên đúnglà ra dáng 1 thiếu giacon nhà giàu , khuân mặt điển trai , cao ráo , có cơ bắp , mái tóc nâu vàng được uốn xoăn gợn sóng sành điệu trông có vẻ ăn chơi nhưng lại ăn mặc rất lịch sự . Thiên mặc 1 bộ véc lệch hàn quốc màu trằng , thắt cà vạt màchỉ cần nhìn vào là Long đã đoán được bộ quần áo đó chắc phải rất đắt tiền , ở cậu ta toát ra 1 vẻ gì đó rất là kiêu ngạo và quyền uy . Nhìn vào Thiên Long cảm thấy áp lực kì lạ và quả đúng như nhữnggì mọi người đã nói ,Long thật sự không thể tin vào mắt mìnhkhi nhìn Nhã , cậu ta mặc 1 chiếc áo sơ mimỏng màu trắng dài đến hông phủ lên chiếc quần short ngắn đồng màu, đii đôi bốt nam cũng cùng một màu trắng cộng với khuân mặt thanh tú , mái tóc bạch kim nhẹ nhàng bay trong gió, làn da trắng mịn màng , thân hình nhỏ nhắn... nếu như không được nghe mọi người nói từ trước thì Long sẽ khó có thể tin được Nhã là con trai. Vẻ đẹp kì lạ đó khiến cậu thật sự không thể nào dời mắt khỏi Nhã đặc biệt là sống mũi cao ,làn môi hồng tươi vàđôi mắt đỏ đượm buồn của cậu ta. Đúng như những gì Lộc đã nói nhìn Nhã ,Long cảm thấy trong đôi mắt ấy luôn có chút gì đó buồn buồnkhó tả điều đó làm Long thấy cảm thấy muốn bao bọc và chechở cho cậu ta. Đang mải ngắm nhìn Nhã thì Long bị đánh thức bởi tiếng nói của Nam :

_Biết là cậu ấy rất đẹp rồi nhưng có cầnphải nhìn không chớp mắt như thế không? Hehe.

Nam quay ra nói nhỏvào tai cậu , bị phát hiện Long xấu hổ :

_Ờ ... thì ... tại thấy cậu ấy giống con gái quá lên tò mò thôi.

Nam nhe răng cười :

_Chứ không phải tại cậu ấy đẹp quá à? Hehe.

Bị nói trúng tim đen Long đành phải chịu thua :

_Ừ ... thì cũng có ...!!!

Nam đang định trêu Long tiếp thì Khánh ngồi bên cạnh nhéo vào tay Nam 1 cái , cậu rật mình quay ra thì thấy Thiên ngồi ở trên chiếc ghế dành cho hội trưởng đang nhìn cậu . Bật chợt Nam nhìn ra chỗ khác để tránh phải đổi diện trực tiếp vớiánh mắt của Thiên bởi ngay cả bạn thâncậu cũng rất e ngại khi phải đối điện trực tiếp với Thiên . Thấy không khí có vẻđã im lặng , Thiên lêntiếng :

_ Vậy hôm nay mọi người muốn họp lại để bàn chuyện gì đây?

Lộc lên tiếng :

_Hôm nay bọn mình muốn họp mọi ngườilại để quyết định xem có đồng ý cho anh chàng này vào Hội không?

Rồi cậu chỉ tay vào Long , Thiên đảo mắtqua nhìn Long :

_Anh chàng này đó hả?

Nhìn vào ánh mắt của Thiên , tự nhiên Long cảm thấy có chút gì đó rất đáng sợ nhưng cậu vẫn bình tĩnh như không có gì xảy ra :

_À! Mình là ...!

Cậu đang định nói thìbị ngắt lại bởi câu nói của Thiên :

_ Khi tôi chưa hỏi thì đừng có lên tiếng.

Thiên nói mà không thèm quay ra nhìn Long , Long cảm thấybị xúc phạm ghê gớ, cậu đứng bật dậy :

_Cậu nói cái gì cơ?

Nam túm lấy tay Long kéo cậu ngồi xuống nhưng cậu hấttay Nam ra. Thấy vậy Khánh vội nói :

_Long à! Đừng như vậy mà.

Thiên không thèm trả lời , cậu bước lại gần Long , Long thấy vậy càng tức hơn :

_Tôi hỏi cậu vừa nói....!!!

Cậu chưa nói hết câu thì nguyên cốc rượu vang hất thẳng vô mặt cậu , Thiên nhìn Long cười khẩy:

_Tôi nói : Khi tôi chưa hỏi thì đừng có lên tiếng. Cậu điếc à?

Long không thể nhịn nổi nữa , cậu đưa mắt nhìn mọi người ai nấy cũng đều im lăng không nói gì, cậu không thể hiểu nổi tai sao mọi người lại như vậy. Bất chợt cậu quay ra nhìn Nhã thì quả đúng như mọi ngườinói đôi mắt của Nhã đang nhìn cậu lạnh lùng không chút cảmxúc , đây là lần đầu tiên cậu cảm thấy nhục nhã như này . Cậu giơ tay đầm vào mặt Thiên trước sự hoảng hốt của mọi người trừ Lộc và Nhã. Nhưng cú đấm đấy đã bị Thiên nắm gọn, cậu hất tay Long ra nhẹ như không :

_Biến khỏi đây.

Dường như mọi người không ai đứngvề phía cậu , cậu cảmthấy vô cùng đau đớn " Tại sao ... tại sao không ai đứng về phía cậu? Chả lẽ cậu là người sai sao?Tất cả tình cảm lúc nãy của mọi người dành cho cậu đâu hếtcả rồi? " và cậu chợt nhận ra rằng nơi đâykhông dành cho cậu .Nghĩ đến đó, Long quay mặt và đi ra ngoài ... Nam vội chạy theo túm lấy taycậu :

_Long. Đừng đi mà. Bình tĩnh đã.

Khánh cũng vậy :

_Đúng đó! Có gì từ từnói chuyện đã.

Dương đứng dậy :

_Thiên à! Cậu ấy mới vào hội chưa biết được phải làm gì chođúng nên mong cậu...

Long gắt lên ngắt lời Dương :

_Dương. Cậu đừng nói nữa.

Cậu nhẹ nhàng gỡ tay Nam và Khánh ra và quay lại nhìn mọi người :

_Cảm ơn mọi người về khoảng thời gian vừa rồi . Tuy ngắn ngủi nhưng tớ đã rấtvui. Mong rằng chúng ta vẫn tiếp tụclà bạn. Tạm biệt

Nói rồi cậu quay mặt bước đi thì cậu nghe thấy 1 tiếng nói nhẹ nhàng nhưng cay đắng mà cậu tin chắcrằng đó là của Nhã :

_Ngu ngốc! Tự ái? Cảm thấy bị xúc phạm? Hãy cứ sống với những suy nghĩ ngu dốt đó đi.

Mọi người không ai có thể tin được rằng Nhã lại nói như vậy. Dường như ai nấy cũng đều bị shock không nói lên lời. Chỉriêng Thiên phá lên cười :

_Haha. Một câu nói thật dễ thương.

Long quay lại nhìn Nhã , vẫn con người đó , người con trai mà cậu thầm ngưỡng mộ và cho rằng đẹp đến kỳ lạ , vẫn đôi mắt đó , đôi mắt làm cậu xao xuyến không sao dời mắt khỏi nó. Giờ đây đang nhìn cậu lạnh lùng , cay đắng , chợtcậu cảm thấy cuộc đời thật trớ trêu làm sao . Cậu nhìn Nhã mỉm cười :

_Cậu rất đẹp ... thật sự rất đẹp ... nhưng quá vô hồn . Cảm ơn về lời góp ý vừa nãy ,tớ sẽ trân trọng nó. Mong rằng 1 ngày nào đó tớ có thể maymắn được làm bạn cậu.

Long quay mặt bước đi mặc kệ bao tiếng gọi đằng sau lưng . Cậu cảm thấy đau đớn khi đã từng nghĩrằng Hội Hot Boy sẽ là 1 gia đình thứ 2 của mình nhưng không giờ cậu đã biết rằng nơi đó không thuộc về cậu...!

Chap 11 : Hội Hot Boy

Long ra ngoài căn phòng trước những tiếng xì xầm to nhỏ của bọn học sinh. Cậubước đi mà cảm thấylòng đau thắt, cậu chỉmong sao tất cả những gì vừa xảy ra chỉ là 1 giấc mơ mà thôi nhưng bản thân cậu biết rằng đây là hiện thực và là 1 hiện thực đầy đớn đau. Nhìn Long bước đi mà Nam cảm thấy mình thật vô dụng làm sao , cậu chả làmgì được ngoài việc ngồi đó và chứng kiến tất cả sự việc xảy ra mà không thể bảo vệ Long dù chỉ 1 lời , cậu ngồi bệt xuống ghế và thở dài:

_Vậy là kết thúc.

Khánh nhìn Nam ngồi đó dường như buông xuôi tất cả , tựnhiên cậu cảm thấy thất vọng về cậu ta 1cách khó tả, mặc dù từ trước đến nay cậu là người hiểu rõ Namnhất và cậu cũng biếtrằng có thể tình cảm của Nam đôi với Long cũng chỉ là thứ tình cảm hời hợt mà thôi nhưng dù biết lànhư vậy nhưng cậu vẫn không thể nào ngồi đó nhìn Nam bỏmặc tất cả mọi việc như thế kia được, cậu đứng dậy cầm tay Nam :

_Đi. Tớ với cậu đi tìmLong.

Dương cũng đứng lên :

_Tớ cũng đi.

Rồi Dương quay sangLộc định rủ cậu ta đi cùng nhưng nhìn vàoánh mắt của cậu ấy thì cậu dường như đã biết rõ câu trả lời rồi . Khánh nhìn Dương rồi gật đầu , cậu cúi xuống nhìn Nam , cậu ta vẫn ngồi đó và không trảlời , giờ thì cậu thật sự cảm thấy tức Nam, cậu cúi xuống túm lấy cổ áo cậu ta :

_Cậu đang làm cái gì thế hả? Có đứng dậy không thì bảo?

Thấy vậy , Thiên cười:

_Chà chà! Lần đầu tiên thấy Khánh như vậy đó? Giờ cậu định làm thế nào đây hả Nam? Đuổi theo cậu ta để thở thành 1 thằng con trai ủy mị hay tiếp tục cuộc sống phong lưu như trước đây? Haha. Chuyện này thú vị đây.

Nam túm lấy tay của Khánh gạt ra khỏi cổ áo của cậu :

_Cậu thích đuổi theo cậu ta thì cứ việc , tôi... hết hứng thú với cậu ta rồi.

Thiên phá lên cười :

_Đúng rồi . Thế mới là Nam anh chàng đào hoa phong lưu của Hội Hot Boy chứ. Hahaha.

Câu nói của Nam nhưsét đánh ngang tai đối với Khánh , mặc dù biết là chuyện nàycó thể sẽ xảy ra nhưng không ngờ nólại xảy ra 1 cách phũ phàng như vậy ... Bốp ... Khánh giơ tay đấmthẳng vào mặt Nam trước sự bất ngờ củatất cả mọi người . Dương không thể tin là Khánh lại có thể đấm Nam thẳng tay như vậy , vì từ trước đến nay dù Nam có quá đáng thế nào đi chăng nữa thì Khánh vẫn luôn bỏ qua và dinh chặt lấy cậu ta . Vậy mà giờ đây vì một người con trai mà Khánh lại có thể làm vậy với Nam điều đó chứng tỏ Long có 1 vị trí vô cùng quan trọng trong trái tim của Khánh , cậu nhìn Khánh :

_Khánh à ... Cậu ...!

Chính Nam cũng không thể tin được điều ấy , cậu nhìn khánh đầy kinh ngạc và cậu phát hiện ra rằng Khánh đang khóc ... Khánh lấy tay chùi nước mắt :

_Minh đi thôi Dương.

Nói rồi , cậu quay mặt đi , Dương thấy vậy vội chạy theo , không khí trong căn phòng trở lên im ắng1 cách khó thở . Tất cả học sinh ở ngoài cũng chỉ biết im lặngchứng kiến ko ai dám ho he 1 tiếng nào . Tiếng trống vàotiết lại vang lên kéo theo các toán học sinh lần lượt rủ nhauvề lớp . Thiên chán nản thở dài :

_Không ngờ thắng Khánh nó lại như vậy. Mất cả hứng . Cứ nghĩ hôm nay sẽ có trò vui. Haiz! Thôi mình về lớp thôi Nhã.

Thiên quay ra khoác vai Nhã , cậu cúi xuống hôn vào cổ cậu ta :

_Cậu thơm thật đấy, đi cạnh cậu mà không được làm gì thật sự làm tớ khó chịu quá đi.

Nhã lấy tay đẩy Thiênra :

_Thì cậu vừa làm đó thôi.

Thiên nhìn Nhã cười :

_Tớ còn muốn làm hơn thế nữa cơ. Haha.

Từ nãy đến giờ Lộc chứng kiến tất cả và cậu cảm thấy không vui chút nào . Chợt Nhã quay ra nhìn cậuvà nói

_Cậu cũng về lớp đi , để mình cậu ta ở lại đây được rồi.

Nói rồi Nhã quay mặtbước đi , Thiên thở dài :

_Lại không đợi mình rồi.

Trong phòng giờ chỉ còn lại Lộc và Nam , thấy Nam như vậy Lộc cảm thấy vô cùngthất vọng:

_Trông cậu lúc này thật thảm hại.

Lộc chán nản đi ra khỏi cửa , cậu nói vong lại :

_Thay vì tự làm bản thân mình bị thươngthì cậu hãy ngồi đó mà suy xét lại cho kĩ những việc mình cầnlàm đi.

Nam cúi xuống nhìn tay mình thì thấy nó đang chảy máu , thì ra từ nãy đến giờ cẫuvẫn nắm chặt tay đếnmức chảy cả máu . Cậu ôm đầu gục mặt xuống :

_Mình ... làm sao thế này.

Cả căn phòng chìm trong sự im lặng chỉ còn nghe thấy nhữngtiếng thở dài đầy chán nản của Nam ...

Chap 12 : Hội Hot Boy

Sau khi quyết định đuổi theo Long , Khánh và Dương đã chia nhau ra tìm nhưng mãi vẫn không thấy Long. Khánh liền gọi điện thoại cho Dương ...

_Alo . Dương bắt máy

Khánh lo lắng :

_Tìm thấy Long chưa? Tớ tìm mãi màchả thấy câu ấy đâu cả.

Dương đầu dây bên kia cũng lo lắng ko kém :

_Tớ cũng thế. Tìm cả trong lớp học rồi mà vẫn không thấy đâu. Hay có khi cậu ấy về nhà rồi cũng lên.

Khánh đồng tình :

_Ừ có khi cậu ấy về nhà rồi cũng nên. Để tớ ra hỏi nhà xe xem sao?

_Ừ! Có gì liên lạc lại với tớ sau nha.

_Ừ. Vậy nha. Khánh cúp máy.

Cậu vội vã chạy ra nhà xe :

_Bác ơi cho cháu hỏi có thấy 1 anh chàng đẹp trai , tóc ánh đỏ cao chừng 1m8 vào đây lấy xe không ạ?

Bác trông xe lắc đầu :

_Từ sáng đến giờ cũng có mấy đứa contrai đến lấy xe nhưngkhông có đứa nào như cháu tả cả.

_Vâng ạ. Cháu cảm ơn bác.

Khánh cúi đầu chào bác bảo vệ , trong lòng vô cùng lo lắng :

_Không biết cậu ta điđâu được nhỉ?

Càng nghĩ cậu càng tức :

_Mẹ cái tên này ... đi đâu thế không biết. A... hay là

Nghĩ là làm , Khánh chạy thẳng lên sân thượng , vừa chạy cậu vừa lẩm bẩm :

_Đúng rồi! Chắc chỉ có chỗ đó mà thôi. Sao mình lại không nghĩ ra cơ chứ. Ngu thật í cơ.

Cậu lấy tay vỗ nhẹ vào đầu mình , đến nơi cậu thấy cánh cửa sân thượng vẫn đóng im ỉm tự nhiên cậu cảm thấy hồi hộpvô cùng :

_Mong là cậu ta ở đây.

Khánh đẩy nhẹ cánh cửa ra và trước mắt cậu là Long đang ngồi ngủ gục ở chỗ hàng rào trên sân thượng , cậu thở phào nhẹ nhõm :

_Tìm thấy rồi.

Cậu nhẹ nhàng tiến đến chỗ Long và ngồixuống bên cạnh cậu ta , Khánh nhìn Long mỉm cười :

_Cuối cùng cũng tìm thấy cậu rồi nhé.

Khánh tựa lưng vào hàng rào đằng sau lưng và nhìn lên trời, cậu nói :

_Cậu có biết là tớ lo lắng lắm không hả? Đi đâu thì cũng phải nói cho người ta 1 tiếng rồi hãy đi chứ. Làm tìm bở cả hơi tai.

Nói rồi cậu búng nhẹvào đầu Long , thấy Long vẫn ngủ say không hay biết gì cậu ôm miệng cười khúc khích mà đâu hay biết rằng từ khi nghe có tiêng chân người chạy lên sân thượng thì Long đã giả vờ ngủ và đang nghe cậu nói từ nãy đến giờ ... nhưng bỗng 1 cảm giác không vui lấn át đi mất niềm vui nhỏ nhoi mà cậu đang có. Cậu khẽ cúi mặt xuống :

_Thật ra thấy Long bị như vậy mình rât đau lòng và cũng rất bất bình về cách cư xử của Thiên ... nhưng thật sự mình không biết phải làm sao cả ... mình thật vô dụng đúng không?

Nói đến đây , Khánh gục mặt xuống đầu gối và im lăng . Longkhẽ mở mắt ra nhìn Khánh, thấy Khánh như vậy Long cảm thấy rất đau lòng , cậu muốn an ủi và động viên Khánh nhưng không biết phải nói sao ... Bất chợt , Khánh ngẩng đầu lên ... Long vội nhắm mắt lại. Khánh quay sang nhìn Long mỉm cười :

_Thôi ... gạt chuyện đó sang 1 bên, mình không muốn nghĩ tớicái chuyện không vuiđó nữa . À mình có ...

Đang nói bỗng Khánh dừng lại , cậu lấy trong túi áo ra 1 chiếc khăn giấy thấm1 vài giọt mồ hôi lầm tấm trên trán của Long :

_Lạ nhỉ? Sao tự nhiênLong đổ mồ hôi nhỉ? Mình còn đang thấy rét đây này. Cậu ấy cảm thấy nóng à?

Long nghĩ lại lúc nãy do Khánh ngẩng đầu lên bất ngờ ... làm cậu bị rật mình phải vội nhắm mắt lại lên bị đổ 1 ít mồ hôi do hồi hôp không biết Khánh có phát hiện ra không ... Giờ thì cậu có thể thở dài vì Khành hoàn toàn không biết gì ... Thấy Long đổ mồ hôi , Khánh tự nhủ :

_Chắc một phần do chuyện lúc nãy khiến cậu ấy cảm thấy bực bội trong người lên phát sinh ra đó mà ...với cả cơ thể của cậu ấy săn chắc như thế kìa thì đổ mồ hôi cũng là chuyện thường tình thôi.

Nói đến cơ thể ... Khánh tự nhiên đỏ mặt nhìn cơ thể của Long cậu cảm thấy bịkích thích kì lạ đặc biệt là nó lại thuộc quyền sở hữu của 1 khuôn mặt hết sức đẹp trai kia nữa . Bỗng trong đầu Khánh nảy ra 1 ý nghĩ xấu xa , cậu ôm miệng cười :

_À! Long nóng đúng không. Thê thì để mình giúp Long thoải mái hơn nhé.

Chap 13 : Hội Hot Boy

Nghĩ là làm ... cậu nhẹ nhàng lấy tay cởimấy cái cúc áo của Long ra , vừa cởi mà cậu vừa cảm thấy hồihộp , cậu nghĩ :

_Lúc này mà Long tỉnh dậy thì chỉ có nước đào hố mà chuixuống quá ... Híc híc...

Đang nghĩ tới đó thì bỗng Long cựa quậy một cái , Khánh rật mình vội bỏ tay ra ,... tim cậu đập thình thịch ... thấy 1 lúc Long không có động tĩnh gì cậu mới dám tiếp tục , cậu cau có :

_Cái tên khỉ gió .... làm mình hết hồn ...!

Đang nói thì cậu bỗng khựng lại khi thấy cơ thể săn chắc của Long , ngay từ khi gặp mặt Long chỉcần nhìn cậu cũng đoán được rằng Longcó cơ bắp nhưng cậu không ngờ nó lại chuẩn như này nếu có thì cũng chỉ thua Nam và Lộc 1 chút thôi ... Nghĩ vậy bôngngười cậu nóng ran và tim bắp đầu đập loạn xạ , cậu khẽ lấy tay xoa xoa lên ngực của Long thấy Long không có phản ứng gì cậu lấy tay nhè nhẹ vân vê 2 đầu vú của cậu ta , bất chợt người Long run run lên , thích thú trước phản ứng đó cậu cúi xuống hôn nhẹ lên ngực và lấy lưỡi rê rêđầu vú của Long và cậu bắt đầu nút vú của cậu ta. Một tay cậu vân vê đầu vú bên kia còn một tay thì xoa xoa lên chỗ nhạy cảm. Những điều đó làm cậu cảm thấy nứng vô cùng ... con cu bên trong quần cầu đã cứng lêntừ lúc nào không hayvà dường như nó cảm thấy rất bí bách bên trong chiếc quầnsịp chật hẹp của cậu .Cậu nhẹ nhàng hôn từ ngực Long rồi rê lưỡi dọc theo chiều bụng đến rốn cậu đưa lưỡi ngoáy sâu vào thì thấy người Long rung lên . Cậu mỉm cười thích thú khi thây dường như cơ thể của Long đã bắt đầu có phản ứng với những trò đùa của cậu . Cậu thò tay xuống kéo khóa quần và móc con cu của mình ra ... một con cu trắng trẻo dài chừng 15cm đang cương cứng và rỉ nước nhờn . Cậu bắt đầu cầm cu sục lên xuống đều đặn , còn lưỡi cậu thì vẫn đangliếm khắp cơ thể của Long , bỗng cậu thấy quần của Long u lên 1 cục , cậu lấy tay xoaxoa lên đầu của cục uđó thì thấy nhơn nhớt , cậu nhẹ nhànghôn lên đó :

_Chắc mày khó chịu lắm rồi đúng không , để tao giải thoát cho mày nhé.

Nói rồi cậu lấy tay kéo khóa quần Long ra và tuột chiếc quầnsịp màu đen ra ... một con cu dài 17cm bật tung ra vươn lên thẳng đứng như ... rật mình trước kích thước con cu của Long , Khánh xuýt xoa :

_Ái chà chà ... mày đúng là đẹp và khỏe khoắn y như chủ của mày vậy.

Cậu lấy búng nhẹ vàocon cu của Long :

_Cả màu da ngăm ngăm cũng giống luôn.

Khánh đưa mũi hít lấy mùi hương đàn ông nồng nàn đó , cậu cảm thấy người lâng lâng 1 cách khó tả , bất chợt cậu nhìnlên mặt của Long ... Một gương mặt hết sức đẹp trai nhưng lại rất menly làm cậucàng cảm thấy nứng hơn nữa ... cậu rướn người lên hôn nhẹ vào môi Long :

_Long à! Tha lỗi cho mình nhé ...!

Rồi cậu cúi xuống và ngậm lấy con cu của Long trong miệng mình , một mùi vị đàn ông sộc thẳng vào mũi cậu , cậu saymê tận hưởng nó , cậu nhẹ nhàng nhả con cu của Long ra cúi xuống hôn lên hai hòn dái của cậu ta , cậu nhẹ nhàng mút lấy 1 bên còn taythì vân vê bên còn lại, lưỡi cậu chà dọc theo đường gân giữahai hòn dái cho tới đầu cặc , cậu cảm thấy cơ thể Long càng lúc càng rung mạnh hơn ... dường như nó đang rất thỏamãn ... thấy vậy cậu bắt đầu thực hiện nhanh và mạnh hơn... cậu ngậm lấy con cu của long và nút , lưỡi của cậu đánh vòng quanh đầu khấc, thi thoảng cậu lại nhả ra và liếm mạnh từ hai hòn dái dọc theo suốt thân cặc lên đến đầu rồi lại tiếp tục ngậm lây nó và dùng lưỡi đánh vòng qua lại . Thấy cơ thể của Long dường như có vẻ sắpkhông chịu được nữacậu liền ngậm sâu nút cán và nút lên xuống một cách mạnh mẽ còn 2 tay vân vê hai hòn dái . Nước nhờn bắt đầu rỉra ngày càng nhiều trong miệng cậu , cậu ngậm lấy đầu cu và mút trong khi dùng 1 tay xoay nó còn tay kia thì sục cu của mình . Ban đầu Long còn cảm thấy ngượng ngùng khi Khánh làm vậy với cậu nhưng giờ đây cảm giác ngượng ngùng ấy đã hoàn toàn biến mất thay vào đó là cảm giác sung sướng đến cực độ ... từ trước đến nay đã có khá nhiều cô gái bú cu cho cậu nhưng chưa ai làm cậu sung sướng đến mức này ... cậu muốnkêu lên vì sung sướng nhưng không thể ... điều đó làm cậu vô cùng bí bách cậu chỉ có thể oằn người lên sung sướng mà thôi nhưng như vậy cũng quá đủ rồi ... Người Long bắt đầu rung lên từng hồi , con cu của cậu trong miệng Khánh cũng bắt đầu rần rật ... Biết Long sắp xuất tinh Khánh nút nhanh và mạnh hơn , một cảm giác tê tê chạy dọc sống lưng của Long , người cậu oằn lên vì sướng và 1 dòng tinh dịch nóng hổi bắn thằng vào trong cổ họng của Khánh ...

thấy Long đã ra Khánh nút chậm dần rồi dừng lại , cậu nhảcu của Long ra và lấy ra 2 tờ giấy ... 1 tờ đểcậu nhả tinh dịch vàođó còn 1 tờ cậu dùngđể lau miệng của mình ... cậu quay sang nhìn Long thì thấy Long vẫn đang ngủ ngon lành ... cậu khẽ cầm tay Long nắm lấy con cu của mình và bắt đầu đầu sục ... biết mình sắp ra cậu hôn lên môi của Long và nhắm mắt lại tận hưởng cảm giác đê mê sungsướng mà bàn tay của Long đem lại chomình ... và rồi 1 dòngtinh dịch nóng hổi được bắn ra từ con cu trắng trẻo dài 15cm của cậu rơi đầytrên tay của Long cũng như ngực của cậu ... Cảm giác sung sướng rồi cũng qua đi , cậu giật mình nhận ra là tinh dịch của minh đang dính đậy trên tay của Longvà con cu của cậu ta thì đang thòi lòi ra ở ngoài quân ...!!! . Bất chợt Khánh cảm thấyxấu hổ kinh khủng , cậu mọi vàng lấy tất cả giấy trong túi áo của mình ra mà lau chùi sạch sẽ cho Long cũng như cho bản thân mình ...! Xong đầu đấy cậu nhẹ nhàng cất của quý của Long vào lại trong quần và kéo khóa lại , cậu cũng cẩn thận cài cúc áo lại cho Long , nhìn tất cả lại 1 lần nữa cậu mỉm cười hài lòng :

_Ổn cả rồi. Cậu ấy chắc chắn sẽ không biết gì đâu.

Nói rồi , Khánh khẽ ngồi xuống bên cạnhLong và ngả đầu vào vai cậu:

_Chuyện ngày hôm nay ... sẽ là 1 bí mật nhỏ của tớ và cậu nha. Hì hì. Mà nói đến bí mật tớ cũng có một bí mật muốn cho cậu biết đó. Hehe.

Cậu nhẹ nhàng thơm vào má Long :

_Thật ra ... ngay từ cái nhìn đầu tiên ... tớ đã thích cậu rồi. Nụ cười , khuôn mặt... tất cả mọi thứ của cậu đều cuốn hút tớ khiến tớ không tài nào không chú ý đến cậu cho được . Cậu cóbiết là cậu xấu tính lắm không hả?

Nói rồi , cậu búng nhẹ vào tai Long , nhưng dường như có1 chuyện gì đó làm cho nụ cười trên khuôn mặt Khánh biến mất, cậu thở dài:

_Nhưng ... tớ cũng biết rằng ... người cậu yêu là Nam và tớ cũng không hề có ý định tranh giành với cậu ấy bởi cậu ấy cũng là một người vô cùng quan trọng đối với tớ ... vậy mà hôm nay tớ lại ...

Nói đến đó , mắt Khánh bắt đầu rưng rưng ... Nghe giọng Khánh dường như sắp khóc như vậy Long thật sự rất muốn mở mất để xem chuyện gì đang xảy ra nhưng nếu màcậu mở mắt bây giờ thì sau những chuyện vừa xảy ra chắc cả 2 đứa chỉ có nước đào hố mà chuixuống quá ...!!! . Nghĩvậy , cậu lại đành phải nhắm mắt và coi như không biết chuyện gì đang xảy ra. Thấy mắt mình cay cay Khánh vội lấytay chùi nước mắt , cậu vỗ nhẹ vào đầu mình :

_Lại bắt đầu rồi đấy , đã bảo không được khóc cơ mà. Tất cả mọi chuyện rồi sẽ ổnthôi. Mong rằng mọi người sẽ lại vui vẻ như trước và ... Nam với Long cũng vậy ...

Nói đến đây , giọng Khánh dường như nghẹn lại , Long cảm thấy thương Khánh vô cùng ... cậu chỉ muốn quay ra ôm lấyKhánh và đặt lên môicậu ấy một nụ hôn nồng thắm ... chỉ những việc đơn giản đó thôi mà cậu cũng không thể làm được... chỉ biết im lặng màchứng kiến tất cả mọi chuyện. Nghĩ đến đó cậu tự cảm thấy chán nản cho chính bản thân mình.Bỗng cậu thấy Khánhnhẹ nhàng nắm lấy tay cậu và nói :

_Thôi ... gạt tất cả chuyện đó sang 1 bên đã . Bây giờ mình chỉ muốn yên lặng tận hưởng khoảnh khắc hạnh phúc này thôi . Đúng không Long?

Khánh ngồi đó tựa đầu vào vai Long nhìn lên bầu trời xanh thẳm và mỉm cười hạnh phúc ... cậu thầm nghĩ " ChắcLong sẽ không bao giờ biết được chuyệnxảy ra trến sân thượng ngày hôm nay đâu. " Mà đâu có hay rằng Long cũng đang mỉm cười hạnhphúc.

Tiếng chuông báo hiệu giờ học kết thúcđã vang lên , tất cả học sinh ùa ra sân trường như bầy ong vỡ tổ , ai nấy đều nóichuyện vui vẻ xôn xao mà đâu có hay biết rằng trên sân thượng đang có 2 người con trai ... tựa đầu vào nhau ngủ ... trông thật hạnh phúc...!!!

Lên Đầu Trang

Chap 14 : Hội Hot Boy

Thấy mãi mà Khánh chưa gọi điện cho mình , Dương sốt ruột rút điện thoải ragọi cho Khánh ...

Lá la la la là là lá la lalà lá la là la ... Tonight we gon' be iton the floor ... tiếng chuông điện thoại của Khánh vang lên . Cậu rật mình tình giấc vội quay sang bên cạnh nhưng Long đã đi từ bao giờ , trên sân thượngchỉ còn lại có mình cậu , cậu mệt mỏi cho tay vào túi quần lấy điện thoại thì thấy trên người cậu đang được đắp bằng áo đồng phục của Long . Bỗng cậu đỏ mặt . lấy áo của Longchùm lên đầu :

_Trời ạ , Long tỉnh dậy thấy mình nằm cạnh cậu ấy ... không biết cậu ấy có nghĩ xấu cho mình không nữa ... Xấu hổ quá đi.

Cậu nhẹ nhàng kéo áo Long xuống đưa lên mũi ngửi rồi thở dài :

_Giờ cậu đang làm gì, ở đâu vậy Long. Haiz!

Cậu gối đầu lân áo của Long và quên mất rằng chuông điện thoại đang reo... Gọi mãi mà không thấy Khánh bắt máy ,Dương bực tức :

_Mẹ cái thằng khỉ này! Đi đéo đâu không biết nữa.

Đang bực bội thì Dương thấy Lộc đi tới chỗ cậu :

_Tìm được chưa?

Dương thở dài ngao ngán :

_Tìm từ nãy giờ có thấy đâu. Giờ cả thằng Khánh cũng mất tích luôn. Bưc bội. Haiz!

Lộc vỗ nhẹ vào đầu Dương :

_Tìm khắp tất cả mọi nơi chưa?

Dương gật đầu , Lộc cười :

_Cả sân thượng cũng tìm rồi à?

Dương rật mình :

_À ha! Đúng rồi nhỉ. Thế mà không nhớ ra, để tớ lên đó tìm . Cảm ơn cậu nhé!

Lộc nhìn Dương lắc đầu cười xòa. Đang định chạy đi dường như sực nhớ ra 1 chuyện , cậu quay ra hỏi Lộc :

_À ... Thế Nam thế nào rồi?

Nụ cười trên khuân mặt điển trai của Lộcbiến mất , cậu mệt mỏi :

_Nó vẫn ngồi ở phòng của nhóm mình đó . Tớ chả hiểu nó thế nào nữa.

Dương lắc đầu :

_Cậu ấy , dạo này làmsao đấy. chả hiểu cậuta yêu Long thật lònghay là chơi bời nữa.

Lộc dường như không muốn nói tới chuyện này nữa , cậu gạt sang 1 bên :

_Thôi . Cậu mau đi tìm Khánh với Long đi.

Dương gật đầu chào Lộc rồi chạy đi . Lộc định rút máy điện thoại ra gọi xem Nam thế nào nhưng rồi lại thôi , cậu thở dài :

_Lại quay về lớp học vậy.

Đi khỏi sân thượng , Long quay về lớp họcban đầu cậu định sẽ đi về nhưng nghĩ saocậu lại quyết định vào học. Ngồi trong lớp mà tâm trạng của cậu cứ lơ lửng như đang ở trên mây, cậu không sao quênđược chuyện vừa xảyra giữa cậu và Khánh. Cậu nhìn lên trời nói 1 mình :

_Không biết giờ này Khánh dậy chưa nữa.

Rồi cậu chợt nghĩ tới Nam , những sự việc lúc nãy xảy ra lại quay trở lại với cậu , giờ đây tâm trạng cậu đang vô cùng rốiren 1 phần cậu muốnthông cảm cho Nam nhưng phần khác lại cảm thấy thất vọng về Nam vô cùng . Cậuđã mong sao người tìm thấy cậu , an ủi cậu đầu tiên sẽ là Nam vậy mà ... Nghĩ đến đó , cậu gục mặt xuống bàn mệt mỏi . Một cô bạn bên cạnh lo lắng :

_Long! Cậu không sao chứ?

Long lắc đầu không trả lời ... cô bạn kia thấy vậy lo lắng hơn :

_Cậu không sao thật chứ? Có cần xin phéplên phòng y tế không? Long. Ê Long.Có nghe tớ nói không?

Long khó chịu , cậu gắt lên :

_Đã bảo không sao rồi cơ mà. Phiền phức quá đi.

Cả lớp quay ra nhìn Long , cô giáo goi Long đứng dậy :

_Có chuyện gì vậy hả?

Cô bạn bên cạnh xấu hổ gục mặt xuống bàn rươm rướm nước mắt không dám nói gì , tự dưng Long cảm thấy mình hơi quá đáng , cô ấy cũng chỉ vì lo lắng cho mình thôi mà . Cậu đưa tay lên gãi đầu :

_Không có gì đâu cô ạ ... Em ngủ mơ ấy mà ...!

Cả lớp phá lên cười , cô giáo tức giận :

_Em ra ngoài rửa mặt ngay cho tôi. Học hành thế đấy hả?

Long gật đầu rồi đi ra ngoài , lúc đi ngang qua cô bạn ngồi cạnh , bỗng cậu ngồi xụp xuống :

_Chết. Giây giày em bị tuột cô ạ. Để em buộc lại nó đã .

Rồi cậu nói khẽ với cô ta :

_Xin lỗi nhé. Cảm ơn vì đã hỏi thăm.

Nói rồi cậu đứng lên và đi ra ngoài nhưngvẫn đủ để thấy cô bạn đó khẽ lấy tay chùi nước mắt và mỉm cười.

Cậu đi ra ngoài rửa mặt thì vô tình lại thấy Nhã đang cầm 1quyển sổ đi ra từ lớp học và cả hai người đã nhìn thấy nhau. Vẫn cặp mắt đẹp mê hồn nhưng lạnh lùngđó đang nhìn cậu không chút cảm xúc, theo phản xạ tự nhiên , Long bỗng đưa mắt nhìn sang chỗ khác không dàm nhìn thẳng vào đôi mắt đó . Nhẫ chỉ cần lướt qua cũng đủ để thấy điều đó nhưng cậu dường như chả cần quan tâm. Long cứ nghĩ rằng chắc Nhã tặng cho cậu vài câu nói không ra gì rồi quay đi ... nhưng không ngờ Nhã lại khẽ cúi đầu chào cậu. Cậu vô cùng ngạc nhiên vội cúi đầu chào lại Nhã :

_Ơ ... à Chào cậu.

Nhã nhìn Long thở dài rồi bước đi . Không hiểu điều gì xui khiến cậu , Long chợt túm lấy tay Nhã:

_Chờ đã.

Một mùi thơm dịu nhẹ nhưng đầy mê hoặc nhẹ nhàng vây lấy Long . Nhã thấy Long nắm tay mình , cậu nhìn Long :

_Cậu có chuyện gì không?

Dường như không kiểm soát được bản thân , Long đưa tay Nhã lên và hôn nhẹ vào đó :

_Cậu thơm thật đấy.

Nhã rật mạnh tay ra :

_Cảm ơn. Lần sau đừng giữ tôi lại vì những chuyện nhảm nhí như vậy.

Nhã quay đi , cậu nói của cậu ta đã đưa Long trở về với thực tại , cậu vội chạy theo :

_Khoan đã. Mình có chuyện muốn nói.

Nhã dừng lại , cậu quay lại nhìn Long bằng 1 ánh mắt vô cùng lạnh lùng :

_Cậu muốn gì nữa đây?

Nhìn ánh mắt đó , Long cảm thấy vô cùng xấu hổ :

_Xin lỗi cậu. Chả hiểu sao lúc đó mình lại làm vậy nữa.

Nhã vẫn nhìn Long không nói gì . Long đủ hiểu là Nhã đang chờ xem chuyện cậu muốn nói với cậu ta là gì chứ không phải là mấy câu nói vô vị như này . Long nhìn Nhã nghiêm túc :

_Mình có chuyện này muốn nói với cậu.

Nhã gật đầu :

_Tôi đang đợi đây.

Thấy ánh mắt của Nhã nhìn mình đã phần nào dịu đi so với lúc trước Long cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn . Câu nhìn Nhã :

_Bọn mình có thể ra chỗ khác nói chuyện được không? Ở đây có vẻ không được tiện cho lắm.

Nhã ngó nhìn xung quanh rồi gật đầu :

_Được. Vậy cậu muốnđi đâu?

Long gãi đầu :

_À ... thật ra thì mình cũng không biết có chỗ nào phù hợp hơnnữa. Cậu có biết chỗ nào không?

Nhã quay mặt đi :

_Theo tôi.

Nhã dẫn Long lên khu phòng giáo viên, Long rật mình :

_Ơ .. đây là khu dành cho giáo viên mà?

Nhã vẫn im lặng không nói gì , thấy vậy Long đành im lặng và đi theo . Lên đến tầng 3 , Nhã dẫn Long đến 1 căn phòng khá là rộng rãi :

_Đây là phòng của khoa. Nhưng hiện giờ đang là giờ học lên không có ai ở đây. Chúng ta có thể nói chuyện ở chỗ này.

Long vừa đi vừa nhìnxung quanh ngôi nhà, nhìn đống giấy tờ xếp đầy trên mặt bànmáy vi tính cũng đủ để thấy đây là 1 căn phòng làm việc của các thầy , cô giáo trên khoa . Thấy Longcứ đứng nhìn xung quanh ngôi nhà , Nhãnói :

_Cậu ngồi xuống đi. Để tôi đi lấy nước.

Thấy vậy , Long vội xua tay :

_Thôi ko cần nước non gì đâu. Tớ nói ngắn gọn thôi mà.

Nhã vẫn không trả lời , cậu đi vào trong lấy ra 1 phích nước nóng rót vào trong ấm trà và rót ra 2 cốc1 cho cậu và 1 cho Long ... Nhìn gần nhưthế này , Long thấy Nhã thật sự rất đẹp, đẹp đến nỗi Long không sao rời mắt khỏi cậu ta cộng thêm với mùi hương quyến rũ nhẹ nhàng tỏa ra từ người cậu ấy , dường như Long lại bị đắm chìm vào trong cái thế giới màu hồng chỉ có cậu và Nhã do chính Long tạo ra. Bỗng Nhã lên tiếng kéo cậu ra khỏi cái thế giới mờ mờ ảo ảo đó:

_Chúng ta có thể bắt đầu câu chuyện đượcrồi chứ?

Long sực nhớ ra mình tới đây với Nhãlà vì chuyện gì , cậu nhìn Nhã và nói :

_Chuyện mà mình muốn hỏi cậu là về anh chàng tên Thiên đi cùng với cậu lúc nãy đó.

Nhã nhìn Long:

_Cậu muốn hỏi về cậu ấy để làm gì?

Long nhìn thẳng vào mặt Nhã , dứt khoát :

_Vì mình muốn hạ gục cậu ta.

Nghe tới đó , Long nhìn thấy trên mặt Nhã lộ rõ vẻ ngạc nhiên đến khó tin. Nhã ngạc nhiên hỏi lại lần nữa :

_Cậu muốn hạ gục Thiên sao?

Long gật đầu :

_Đúng vậy. Mình sẽ hạ gục cậu ta.

Nhã nhìn Long 1 hồi lâu rồi đứng dậy :

_Xin lỗi! Cậu hỏi nhầm người rồi , tôi không biết gì nhiều về cậu ta đâu. Giờ xinphép, tôi phải quay về lớp.

Thấy Nhã định bỏ đi ,Long đứng dậy :

_ Tại sao chứ ? Tại sao cậu lại không muốn cho tôi biết 1 chút thông tin gì về cậu ta chứ.

Nhã dừng lại , cậu quay lại nhìn Long lạnh lùng :

_Tôi đã bảo là tôi không biết. Mà dù nếu tôi có biết tại sao tôi lại phải nói cho 1 tên vô dụng như cậu biết chứ?

Long mỉm cười:

_Đúng! Tôi biết tôi vôdụng nhưng nhờ những người bạn của tôi dã giúp tôi hiểu ra nhiều điều mà từ trước đến nay tôi không hề biết. Chính vì vậy tôi đã quyết định bằng mọi giá sẽ trở thành 1 thành viên trong Hội Hot Boy và ...

Long nhìn thẳng vào mắt Nhã và hét lên :

_Tôi sẽ hạ gục cậu ta.

Nhã thật sự bị bất ngờ trước câu nói cũng như sự quyết tâm của Long , cậu không thể ngờ rằng 1 tên con trai nóng nảy , bốc đồng vừa lúc nãy mới nối giận và bỏ chạy trước 1 vài hành động khiêu khích của Thiên ... vậy mà bây giờ lại cóthể đứng đây ngay trước mặt câu và nói sẽ đánh bại người con trai tên Thiên đó với tất cả sự quyết tâm như vậy . Nhưngmặc dù như vậy Nhã vẫn nhìn Long hết sức lạnh lùng :

_Không phải việc củatôi.

Nói rồi Nhã quay đi trước sự ngỡ ngàng của Long . Long không thể ngờ rằng ngay cả khi cậu quyết tâm đến như vậy . cố gắng đến như vậy thì Nhã vẫn xem đó chỉ như con số không , chả hề quan tâm cũng như để ý đến :

_Tại sao thế? Bộ tôi đã làm gì đắp tội với cậu hay sao? Mà cậu lại có thể lạnh lùng với tôi đến như vậy hả?

Nhã quay lại nhìn Long :

_Không! Cậu chả làm gì đắp tội với tôi cả.

Long ngước lên nhìn Nhã , vẫn khuôn mặt đẹp trai , quyến rũ đến kì lạ đó và nó cũng vẫn đang nhìn câu không chút cảm xúc ... Cậu thở dài :

_Thôi được rồi . Cứ cho là cậu không hề quan tâm đến tôi đi . Nhưng ít ra cậu cũngphải nghĩ tới những người bạn trong hội của cậu chứ . Cậu không thấy bất mãn với cách xử xự của hắn ta sao ... Sao cậu lại có thể lạnh lùng đến như thế ... còn nếu không ít nhất ...

Long nắm chặt tay , cậu hét lên :

_ Cậu hãy nghĩ đến cho chính bản thân mình đi chứ

Cậu nói đó như nhát dao đâm thẳng vào trái tim của Nhã ... cậu vội quay mặt đi để tránh cho Long nhìn thấy những giọtnước mắt đang từ từtuôn rơi từ đôi mắt đỏ đẹp mê hồn ... nhưng vô cảm của cậu . Giờ đây đôi mắtấy đã không còn có thể vô cảm được nữarồi ... Cả bầu không khí chìm vào trong sự im lặng đến đáng sợ , Long chợt nhận ra là mình dã quá lời, cậu nhìn Nhã đứng đó im lặng :

_Xin ... xin lỗi. Minh đã quá lời . Xin lỗi cậu.

Nhã không quay mặt lại nhìn cậu không phải vì coi thường cậu mà vì không muốn để cậu nhìn thấy đôi mắt dang dần hoe đỏ của cậu ta :

_ Thiên là 1 người con trai đáng sợ . Cậuta không chỉ có tiền và quyền lực mà còn có cả cái đầu và sức mạnh nữa. Cũng chính vì điều đó lên Thiên luôn xem mìnhlà nhất và coi thườngnhững người bình thường dưới trướng cậu ta và mọi người thì vẫn luôn e ngại cậu ấy. Nhưng đó cũng chính là yếu điểm của Thiên, chính vì mọi người luôn e ngại cậu ta lêncậu ây sẽ không bao giờ nghĩ rằng sẽ có người dám đứng lên chống lại cũng như muốn hạ gục mình.

Tất cả những lời nói của Nhã , Long nghe ko sót đến 1 chữ cậu không thể ngờ được rằng những lời nói của mình đã tác động được đến Nhã và giúp cậu có được những thông tin quý báu từ Nhã như vậy . Cậu vội vàng :

_Cảm ... cảm ơn Nhã.

Nhã im lặng không nói gì chỉ giơ tay lên chào Long rồi quay mặt bước đi . Thấy Nhã bỏ đi , Long vội vàng chạy ra cửa nói to :

_Cảm ơn. Tôi sẽ không làm cậu thất vọng đâu.

Nhã vẫn bước đi không trả lời , cậu thầm nghĩ :

_Tôi đang chờ xem cậu sẽ làm gì đây.

Và cậu khẽ mỉm cười...!!!

Chap 16 : Hội Hot Boy

Sau cuộc nói chuyện vừa rồi với Nhã . Long phần nào cảm thấy phấn chấn hơn lên rất nhiều , cậu cảm giác như mình đã có động lực để tiến lên phía trước , giờ đây Long chỉ muốn chạy ngay đi tìm Thiên để đối mặtvới cậu ta và cậu tin chắc mình sẽ dành phần thắng và rồi Hội Hot Boy sẽ là 1 gia đình thứ 2 của cậu. Nghĩ đến đó cậu mỉm cười tự nhủ :

_Cố lên Long , mày chắc chắn sẽ làm được .

Bỗng hình ảnh của Nam lại chợt hiện ra trong đầu cậu :

_Không biết giờ này cậu ta thế nào rồi?

Gạt chuyện đó qua 1 bên , Long lấy tay vỗ nhẹ vào đầu mình :

_Giờ không phải là lúc để nghĩ đến chuyện đấy. Mình phải đi tìm Thiên đã.

Nghĩ là làm , Long chạy đi định tìm Thiên , nhưng cậu sực nhớ ra rằng :

_Ơ mà ... Cậu ta ở đâunhỉ ......!!!!

Cậu ôm đầu :

_Trời ạ! Mình quên hỏi Nhã xem Thiên ở đâu rồi ... Trời ơi là trời.

Nói rồi , cậu chạy đi tìm Nhã . Sau khi thẫn thờ ngồi ôm cáiáo đồng phục của Long chán ở trên sânthượng , Khánh chợt nhớ ra là chưa liên lạc với Dương , cậu vội rút điện thoại ra định gọi cho Dương thì thấy 10 cuộc gọi nhỡ từ cậu ta , Khánhgãi đầu :

_Chết rồi ...! Chắc cậu ấy đang tức mình lắm đây.

Khánh đứng dậy lon ton đi xuống sân thượng , vừa đi cậu vừa gọi cho Dương :

_ Tút ... tút ... A Lô. Dương bắt máy.

Khánh vội trả lời :

_À ... Dương ...

Nhưng cậu chưa kịp nói hết câu thì ở đâu dây bên kia Dương đã :

_Mẹ cái tên chết bầm này ... rúc ở đâu giờ mới chịu ló mặt ra hả . Biết mấy giờ rồi không? Biết ta lo lắng như nào không?Có biết ta gọi bao nhiêu cuộc rồi không? Sao không chịu bắt máy hả? Chui rúc ở đâu thế hả? Lại đi đú với trai chứ gì? Sao hỏi mà không trả lời hả? Ý gìđây ....!

_ ...! Mẹ có cho trả lời đéo đâu mà trả lời hả? Khánh gắt lên. Nói thì cũng phải từ từ thôi chứ , nói không cho ai kịp nói gì cả? Bực cả mình.

Dương như chợt nhận ra từ nãy đến giờ mình nói liên hồikhông cho Khánh kịptrả lời :

_À ... ừ thì cũng tại tôi lo lắng cho ông thôi ấy mà?

Khành thờ dài :

_Ừ ... hiểu?

_Thế giờ đang ở đâu?Sao rồi tìm thấy Longchưa? Dương hỏi.

_Tìm thấy rồi . Giờ tôiđang từ trên sân thượng đi xuống.

_Thế Long đâu?

Nhắc đến Long làm Khánh lại đỏ mặt :

_Giờ nói qua điên thoại không tiện. Tí về phòng của hội tôi kể cho mà nghe.

Dương thở dài:

_Lại có gì mờ ám đây. Ừ qua phòng hộiđi. Tôi qua liền.

Nói rồi cả hai cúp máy . Long vội vã đuổi theo Nhã nhưngmãi mà chả thấy cậu ta đâu :

_Chậc! Rõ ràng cậu ấyvừa mới đi được 1 lúc thôi mà. Sao giờ đã chả thấy đâu rồi.

Do vừa chạy vừa mảinghĩ , Long đâm sầm vào 1 người con trai:

_Ui da ...! Xin lỗi.

_Cậu không sao chứ?.Người con trai đỡ Long dậy.

Long khá là bất ngờ khi nhìn cậu ta. Một anh chàng khá là điển trai với chiếc răng khểnh và mái tóc cạo hai bên mai rất là cá tính . Cậu ta nhìn Long 1 lúc làm Long cảm thấy ngài ngại :

_Ờ ... Xin lỗi bạn nhé. Tại mình đang vội nên không để ý đường.

Chàng trai vẫn nhìn Long chăm chú làm cậu thắc mắc :

_Bộ trên mặt mình códính cái gì à?

Bỗng cậu ta búng taycái tách 1 cái :

_Nhớ ra rồi. Cậu tên Long đúng không?

Long không hiểu chuyện gì đang xảy ra , cậu gật đầu . Chàng trai nhoẻn miệng cười để lộ ra cái răng khểnh duyên chết người :

_Chắc cậu đang thắc mắc tại sao tớ lại biết tên cậu hả?

Long vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, cậu ngơ ngác gật đầu. Chàng trai thấy Long có vẻ vẫn chưa hiểu chuyện gì , cậu ta phì cười :

_Trông mặt cậu ngố thế?

Bỗng nhớ ra là mình đang có việc khác , Long vội vàng :

_Thôi giờ mình đang vội , khi khác có dịp nói chuyện sau nhé.

Chàng trai ngạc nhiên :

_Cậu vội việc gì thế?

Long phủi quần áo :

_Mình đang đi tìm Nhã để hỏi chỗ của Thiên . Chắc cậu biết hai cậu ấy chứ hả? Thấy bảo họ nổi tiếng khắp trưởng cơmà?

Chàng trai gật đầu :

_Ý cậu là Thiên và Nhã của Hội Hot Boy hả?

Long gật đầu . Chàng trai nói tiêp :

_Tất nhiên là biết họ rồi . Bọn họ là thần tượng của con gái trường này đấy.

Long thở dài , cậu nghĩ :

_Cái đó thì tớ cũng biết rồi bạn à.

Chàng trai đưa tay lên gãi đầu :

_Nếu cậu tìm Thiên thì cậu ta đang ở phòng của hiệu trưởng đó.

Long rật mình :

_Vậy hả? Phòng đó ở đâu vậy?

Chàng trai giơ tay chỉ:

_Cậu chạy ngược lại về phía dãy phòng giáo viên đi sâu vào cái dãy ở trong cùng, dãy có điều hòa ấy. Rồi cậu tìm ở đấy sẽ thấy cái phòng to đùng có biển đề phong hiệu trưởng , là nó đó.

Long tươi cười :

_Oh! May quá. Cảm ơn ... À! Mà cậu tên gìấy nhỉ?

Chàng trai cười :

_Tớ tên Hoàng.

Long mìm cười :

_Cảm ơn Hoàng nhé. Giờ tớ phải đi đây, gặp lại sau. Bey.

Nói rồi Long vẫy tay chào Hoàng và chạy đi. Hoàng cũng đưa tay lên vẫy chào Long :

_Vậy ra đây là Long.

Cách đấy không xa có1 chàng trai không được điển trai cho lắm nhưng cách ăn mặc khá là sành điệutrông có vẻ ăn chơi chác táng với mái tócmào gà nhuộm đỏ tiến lại gần :

_Vậy ra nó là thằng Long người mới của cái Hội đáng nguyền rủa đó à?

Hoàng gật đầu . Chàng trai huých nhẹvào người Hoàng :

_Màn kịch va chạm , mày diễn cũng đạt qua đi ấy chứ?

Hoàng tươi cười :

_Mày quà khen. Chắc từ giờ tao sẽ phải va chạm với nó dài dài đấy. Quân nhỉ?

Quân cười lớn :

_Chứ còn gì nữa. Một thằng nóng tính , bốcđồng như thế là quân cờ quá tốt để tiên đến gần thằng Thiên ấy chứ? Chắc lànó ghét thằng Thiên lắm. Haha.

Hoàng gật đầu :

_Cái tính của thằng chó ấy ai mà chẳng ghét nó. Thế mà Nhã lại chịu đựng được nó suốt , khó hiểu thật.

Quân cười :

_Thằng Nhã chắc cũng chỉ vì tiền của nó mà thôi.

Bỗng Hoàng quay ra túm lấy cổ áo Quân :

_Tao đã bảo mày baolần rồi. Nếu mày còn xúc phạm đến Nhã 1 lần nữa. Tao sẽ cho mày nhừ đòn đấy.

Quân nhìn Hoàng cười khẩy :

_Tao cứ tưởng mày làStraight mà.

Hoàng túm lấy cổ áo quân , đẩy mạnh cậu ta vào tường :

_Đấy không phải việccủa mày. Mày hãy nhớ lấy. Nếu không đừng trách tao ác.

Quân thấy Hoàng có vẻ làm căng , cậu xuống nước :

_Rồi , rồi. Tao hiểu.

Hoàng bực bội buông Quân ra rồi ra hiệu:

_Đi thôi.

Chap 17 : Hội Hot Boy

Sau khi được Hoàng chỉ đường Long chạy 1 mạch đến phòng hiệu trưởng , hiện giờ trong đầu cậu chỉmong sao gặp được Thiên để giải quyết mọi việc với cậu ta. Cùng lúc đó ở 1 nơi khác trong trường Khánh vừa đi vừa nghĩ lại nhưng gì đã xảy ra ở trên sân thượng giữa cậu với Long , nghĩ tới đó cậu ôm mặt cười khúc khích , bỗng có tiếng người :

_Thằng điên.

Khánh rật mình :

_Ai đấy?

Cậu nhìn về phía phát ra tiếng nói thì thấy Dương đang đứng dựa vào cửa phòng Hội nhìn cậu lắc đầu :

_Nghĩ cái gì trong đầu mà vừa đi vừa ôm miệng cười như thằng điên thế hả?

Do mải vừa đi vừa nghĩ lên Khánh không để ý mình đã đến phòng Hội từ lúcnào :

_Ủa? Đã đến nơi rồi cơ à. Cứ tưởng chưa đến cơ.

Dương thở dài :

_Vừa đi vừa như thằng dở người thế kia thì biết được cái gì cơ chứ.

Khánh ném cho Dương 1 cái lườm sắc bén :

_Này nhá. Từ nãy đếngiờ thấy ta không nói được nước chửi lên chửi xuống thế hả? Thích gây sự hả?

Dương vội xua tay :

_Hề hề. Đùa tí thôi mà.

Để ý thấy từ nãy đến giờ Dương vẫn đứng ngoài cửa không vào. Khánh ngạc nhiên :

_Đến rồi sao không vào đi, đứng ngoài này làm gì thế?

Dương lấy tay chỉ vào trong phòng , Khánh tò mò tiến lại xem thì thấy Nam đang nằm ngủ trên ghế , trông cậu ta có vẻ rất mệt mỏi . Những chuyện vừa xảy ra lại hiện lên trên đầu cậu , cậu nhìn Nam mà lòng buồn rười rượi :

_Thôi bọn mình ra chỗ khác nói chuyện vậy.

Nhìn ánh mắt của Khánh nhìn Nam , Dương cũng đủ hiệu cảm giác của cậu ta bây giờ :

_Ừ. Đi thôi.

Bỗng có tiếng nói :

_Dương và Khánh hả?

Cả hai nhìn vào trongphòng thì thấy Nam đang uể oải ngồi dậyvà nhìn 2 cậu , Nam nói :

_Sao đến rồi mà không vào đi. Đứng ngoài làm gì thê?

Khánh quay mặt đi :

_Không có gì cả. Cậu ngủ tiếp rồi.

Nói rồi Khánh bỏ đi , Nam vội chạy ra giữ Khánh lại :

_Khoan đã. Mình có chuyện muốn nói vớicậu.

Khánh gạt tay Nam ra :

_Mình chẳng có chuyện gì để nói với cậu cả?

Dương thấy vậy lên tiếng :

_Thôi mà Khánh . Bọnmình cứ vào trong nói chuyện đã.

Khánh quay sang nhìn Dương :

_Bọn mình chả có chuyện gì cần nói vớicậu ta cả.

Thấy thái độ của Khánh như vậy Nam cũng đủ hiệu là câu ấy vẫn còn rất giận mình. Nhưng giờ không phải là lúc để ý tới chuyện đó , cậu tùm lấy tay kéo Khánh quay mặt về phía cậu :

_Đừng có trẻ con nữa. Ít nhất hãy nghemình nói đã.

Thấy Nam nghiêm túc Khánh chợt nhận ra là thái độ giận dỗicủa mình thật trẻ con, cậu im lăng gỡ tay Nam ra và đi vào trong phòng ngồi . Thấy vậy Dương thở dài :

_Cậu ta có vẻ đã hiểu rồi đó.

Nam quay sang nhìn Dương buồn rầu :

_Mình xin lỗi.

Dương nhìn Nam mỉm cười :

_Mình có thể hiểu mà. Nhưng người cậu cần xin lỗi khôngphải là mình.

Nam gật đầu :

_Mình biết. Cậu vào trong đi.

Dương lắc đầu :

_Mình không vào đâu.

Nam ngạc nhiên :

_Sao vậy?

Dương mỉm cười :

_Có cần thiết mình phải trả lời không?

Nhìn vào mắt của Dương , Nam dường như đã hiều , cậu mỉm cười :

_Mình hiều . Cảm ơn cậu , mình nhất định sẽ nói rõ ràng mọi chuyện với câu ấy.

Nói rồi Nam đi vào trong , thấy Dương không vào Khánh vộiđứng dậy :

_Ơ Dương! Cậu đi đâuvậy.

Dương tươi cười :

_Đi hóng mát.

Khánh vội đi theo nhưng Nam đã giữ cậu lại :

_Tớ có chuyện quan trọng cần nói với cậu.

Khánh đành phải ngồi xuống :

_Cậu nói đi.

Nam nhìn Khánh :

_Mình thật sự xin lỗi về những gì đã xảy ra. Mình không nghĩ lúc đó mình lại vô dụng như vậy, mình cũng không hiểu tại sao nữa.

Khánh nhìn Nam tức giận :

_Giờ cậu nói những câu đó thì có ích gì cơ chứ. Chính cậu màcòn không hiểu tại sao cậu lại như vậy thì ai có thể hiểu cậunữa chứ hả?

Nam nắm chặt tay :

_Mình biêt . Chính vì vậy mình mới muốn nói chuyện với cậu.

Khánh thờ dài :

_Nói chuyện với mình thì được tích sự gì cơ chứ? Mình không thể giúp cậu đâu.

Nam lắc đầu :

_Mình không cần cậu giúp . Cái mình cần làlòng tin của cậu.

Khánh ngạc nhiên :

_Lòng tin á? Cậu đang nói cái gì vậy?

Nam nhìn Khánh nghiêm túc :

_Tớ muốn cậu cùng tớ chống lại Thiên.

Khánh hết sức kinh ngạc :

_Cái gì cơ? Chống lại Thiên á.

Nam gật đầu :

_Đúng vậy. Bọn mìnhsẽ làm theo ý của mình.

Khánh vẫn chưa thể tin là Nam lại nói như vậy , cậu hỏi lại lần nữa :

_Cậu có chắc về những gì mình đang nói không đấy?

Nam gật đầu :

_Chắc chắn.

Nhìn vẻ mặt đầy quyết tâm của Nam , Khánh gật đầu :

_Vậy cậu định làm gì?

Nam nhìn Khánh cười tinh quái:

_Mình sẽ bắt Thiên phải biểu quyết.

Khánh vẫn chưa hiểuý Nam là gì. Cậu thắc mắc :

_Ý cậu là sao.

Nam thở dài :

_Cậu ngốc quá đi. Mình sẽ bắt Thiên phải phải làm 1 cuộc biểu quyết quyết định xem có đồng ý cho Long làm thành viên của nhóm hay không?

Khánh dường như đãhiểu cậu búng tay cáitách :

_Rồi khi đó chỉ cần chúng ta có số phiểu nhiều hơn thì Long sẽ trở thành thành viên của Hội đúng không?

Nam gật đầu :

_Cậu hiểu ra vấn đề rồi đó.

Cậu vừa dứt lời thì Khánh ôm chầm lấy cậu sụt sịt :

_May quá ... cuối cùngcậu đã trở lại là Nam của ngày xưa rồi.

Nam nhẹ nhàng ôm lấy Khánh và hôn nhẹlên trán cậu :

_Ừ. Tớ đã trở lại rồi đây.

Giờ đây Khánh cảm thấy thật hạnh phúc ,những lo lắng phiền muộn trong lòng cậugiờ đây đã phần nào được gỡ bỏ hết . Việcduy nhất còn lại là làm sao để Long có thể trở thành thành viên của Hội nữa thôi, nghĩ đến đó bỗng Khánh rật mình :

_Ơ nhưng mà để xemnào ... tớ này , cậu này , Dương này ...

Bỗng câu quay ra nhìn Nam đầy lo lắng:

_Chết rồi. Mới chỉ có 3 phiếu mà Hội có tận 6 người cơ mà.

Nam nhìn Khánh mỉm cười :

_Ngốc quá. Còn Lộc nữa mà.

Khánh như sức nhớ ra Lộc cậu reo lên :

_Ừ đúng rồi ha. Còn Lộc nữa mà vậy là đủ4 phiếu rồi , 4 lớn hơn 2 ... tốt quá rồi . Mừng quá đi ....

Khánh giơ ngón tay tính nhẩm rồi reo lênôm châm lấy Nam , cả hai ôm nhau cười vui vẻ . Đứng ở ngoài Dương đã nghe hết tất cả mọi chuyện , cậu thở dài :

_Hai cái đứa này vô tư quá đi .

Nói rồi , cậu nghĩ :

_Mình với Khánh với Nam là 3 phiếu chắc chắn rồi còn Nhã với Thiên thì chắc là không rồi. Còn Lộc ... Lộc mới chỉ 50% thôikhông thể tin chắc được , cậu ấy vẫn bị ảnh hưởng của Thiênnhiều lắm . Nếu vậy thì mới chỉ 50/50 thôi không chắc chắnđược điều gì cả. Nhưng đấy mới chỉ làtrường hợp thứ nhất thôi còn nếu Thiên mà không đồng ý cho biểu quyết thì biết tính sao đây , ai da ... thật là đau đầu quá đi.

Nghĩ đến đó Dương mệt mỏi nhìn lên trời :

_Giờ nay cậu đang ở đâu vậy Long? Tất cả những việc bọn tớ đang làm cùng đều làcho cậu ... vì vậy xin đừng có làm điều gì dại dột đó!

Sau một hồi tìm kiếm , Long đã tìm rađược căn phòng có ghi dòng chữ phòng hiệu trưởng , cậu nắm chặt tay :

_Cuối cùng cũng tìm được cậu. Chúng ta cùng giải quyết 1 lầncho dứt điểm nào Thiên ...

Chap 14 : Hội Hot Boy

Thấy mãi mà Khánh chưa gọi điện cho mình , Dương sốt ruột rút điện thoải ragọi cho Khánh ...

Lá la la la là là lá la lalà lá la là la ... Tonight we gon' be iton the floor ... tiếng chuông điện thoại của Khánh vang lên . Cậu rật mình tình giấc vội quay sang bên cạnh nhưng Long đã đi từ bao giờ , trên sân thượngchỉ còn lại có mình cậu , cậu mệt mỏi cho tay vào túi quần lấy điện thoại thì thấy trên người cậu đang được đắp bằng áo đồng phục của Long . Bỗng cậu đỏ mặt . lấy áo của Longchùm lên đầu :

_Trời ạ , Long tỉnh dậy thấy mình nằm cạnh cậu ấy ... không biết cậu ấy có nghĩ xấu cho mình không nữa ... Xấu hổ quá đi.

Cậu nhẹ nhàng kéo áo Long xuống đưa lên mũi ngửi rồi thở dài :

_Giờ cậu đang làm gì, ở đâu vậy Long. Haiz!

Cậu gối đầu lân áo của Long và quên mất rằng chuông điện thoại đang reo... Gọi mãi mà không thấy Khánh bắt máy ,Dương bực tức :

_Mẹ cái thằng khỉ này! Đi đéo đâu không biết nữa.

Đang bực bội thì Dương thấy Lộc đi tới chỗ cậu :

_Tìm được chưa?

Dương thở dài ngao ngán :

_Tìm từ nãy giờ có thấy đâu. Giờ cả thằng Khánh cũng mất tích luôn. Bưc bội. Haiz!

Lộc vỗ nhẹ vào đầu Dương :

_Tìm khắp tất cả mọi nơi chưa?

Dương gật đầu , Lộc cười :

_Cả sân thượng cũng tìm rồi à?

Dương rật mình :

_À ha! Đúng rồi nhỉ. Thế mà không nhớ ra, để tớ lên đó tìm . Cảm ơn cậu nhé!

Lộc nhìn Dương lắc đầu cười xòa. Đang định chạy đi dường như sực nhớ ra 1 chuyện , cậu quay ra hỏi Lộc :

_À ... Thế Nam thế nào rồi?

Nụ cười trên khuân mặt điển trai của Lộcbiến mất , cậu mệt mỏi :

_Nó vẫn ngồi ở phòng của nhóm mình đó . Tớ chả hiểu nó thế nào nữa.

Dương lắc đầu :

_Cậu ấy , dạo này làmsao đấy. chả hiểu cậuta yêu Long thật lònghay là chơi bời nữa.

Lộc dường như không muốn nói tới chuyện này nữa , cậu gạt sang 1 bên :

_Thôi . Cậu mau đi tìm Khánh với Long đi.

Dương gật đầu chào Lộc rồi chạy đi . Lộc định rút máy điện thoại ra gọi xem Nam thế nào nhưng rồi lại thôi , cậu thở dài :

_Lại quay về lớp học vậy.

Đi khỏi sân thượng , Long quay về lớp họcban đầu cậu định sẽ đi về nhưng nghĩ saocậu lại quyết định vào học. Ngồi trong lớp mà tâm trạng của cậu cứ lơ lửng như đang ở trên mây, cậu không sao quênđược chuyện vừa xảyra giữa cậu và Khánh. Cậu nhìn lên trời nói 1 mình :

_Không biết giờ này Khánh dậy chưa nữa.

Rồi cậu chợt nghĩ tới Nam , những sự việc lúc nãy xảy ra lại quay trở lại với cậu , giờ đây tâm trạng cậu đang vô cùng rốiren 1 phần cậu muốnthông cảm cho Nam nhưng phần khác lại cảm thấy thất vọng về Nam vô cùng . Cậuđã mong sao người tìm thấy cậu , an ủi cậu đầu tiên sẽ là Nam vậy mà ... Nghĩ đến đó , cậu gục mặt xuống bàn mệt mỏi . Một cô bạn bên cạnh lo lắng :

_Long! Cậu không sao chứ?

Long lắc đầu không trả lời ... cô bạn kia thấy vậy lo lắng hơn :

_Cậu không sao thật chứ? Có cần xin phéplên phòng y tế không? Long. Ê Long.Có nghe tớ nói không?

Long khó chịu , cậu gắt lên :

_Đã bảo không sao rồi cơ mà. Phiền phức quá đi.

Cả lớp quay ra nhìn Long , cô giáo goi Long đứng dậy :

_Có chuyện gì vậy hả?

Cô bạn bên cạnh xấu hổ gục mặt xuống bàn rươm rướm nước mắt không dám nói gì , tự dưng Long cảm thấy mình hơi quá đáng , cô ấy cũng chỉ vì lo lắng cho mình thôi mà . Cậu đưa tay lên gãi đầu :

_Không có gì đâu cô ạ ... Em ngủ mơ ấy mà ...!

Cả lớp phá lên cười , cô giáo tức giận :

_Em ra ngoài rửa mặt ngay cho tôi. Học hành thế đấy hả?

Long gật đầu rồi đi ra ngoài , lúc đi ngang qua cô bạn ngồi cạnh , bỗng cậu ngồi xụp xuống :

_Chết. Giây giày em bị tuột cô ạ. Để em buộc lại nó đã .

Rồi cậu nói khẽ với cô ta :

_Xin lỗi nhé. Cảm ơn vì đã hỏi thăm.

Nói rồi cậu đứng lên và đi ra ngoài nhưngvẫn đủ để thấy cô bạn đó khẽ lấy tay chùi nước mắt và mỉm cười.

Cậu đi ra ngoài rửa mặt thì vô tình lại thấy Nhã đang cầm 1quyển sổ đi ra từ lớp học và cả hai người đã nhìn thấy nhau. Vẫn cặp mắt đẹp mê hồn nhưng lạnh lùngđó đang nhìn cậu không chút cảm xúc, theo phản xạ tự nhiên , Long bỗng đưa mắt nhìn sang chỗ khác không dàm nhìn thẳng vào đôi mắt đó . Nhẫ chỉ cần lướt qua cũng đủ để thấy điều đó nhưng cậu dường như chả cần quan tâm. Long cứ nghĩ rằng chắc Nhã tặng cho cậu vài câu nói không ra gì rồi quay đi ... nhưng không ngờ Nhã lại khẽ cúi đầu chào cậu. Cậu vô cùng ngạc nhiên vội cúi đầu chào lại Nhã :

_Ơ ... à Chào cậu.

Nhã nhìn Long thở dài rồi bước đi . Không hiểu điều gì xui khiến cậu , Long chợt túm lấy tay Nhã:

_Chờ đã.

Một mùi thơm dịu nhẹ nhưng đầy mê hoặc nhẹ nhàng vây lấy Long . Nhã thấy Long nắm tay mình , cậu nhìn Long :

_Cậu có chuyện gì không?

Dường như không kiểm soát được bản thân , Long đưa tay Nhã lên và hôn nhẹ vào đó :

_Cậu thơm thật đấy.

Nhã rật mạnh tay ra :

_Cảm ơn. Lần sau đừng giữ tôi lại vì những chuyện nhảm nhí như vậy.

Nhã quay đi , cậu nói của cậu ta đã đưa Long trở về với thực tại , cậu vội chạy theo :

_Khoan đã. Mình có chuyện muốn nói.

Nhã dừng lại , cậu quay lại nhìn Long bằng 1 ánh mắt vô cùng lạnh lùng :

_Cậu muốn gì nữa đây?

Nhìn ánh mắt đó , Long cảm thấy vô cùng xấu hổ :

_Xin lỗi cậu. Chả hiểu sao lúc đó mình lại làm vậy nữa.

Nhã vẫn nhìn Long không nói gì . Long đủ hiểu là Nhã đang chờ xem chuyện cậu muốn nói với cậu ta là gì chứ không phải là mấy câu nói vô vị như này . Long nhìn Nhã nghiêm túc :

_Mình có chuyện này muốn nói với cậu.

Nhã gật đầu :

_Tôi đang đợi đây.

Thấy ánh mắt của Nhã nhìn mình đã phần nào dịu đi so với lúc trước Long cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn . Câu nhìn Nhã :

_Bọn mình có thể ra chỗ khác nói chuyện được không? Ở đây có vẻ không được tiện cho lắm.

Nhã ngó nhìn xung quanh rồi gật đầu :

_Được. Vậy cậu muốnđi đâu?

Long gãi đầu :

_À ... thật ra thì mình cũng không biết có chỗ nào phù hợp hơnnữa. Cậu có biết chỗ nào không?

Nhã quay mặt đi :

_Theo tôi.

Nhã dẫn Long lên khu phòng giáo viên, Long rật mình :

_Ơ .. đây là khu dành cho giáo viên mà?

Nhã vẫn im lặng không nói gì , thấy vậy Long đành im lặng và đi theo . Lên đến tầng 3 , Nhã dẫn Long đến 1 căn phòng khá là rộng rãi :

_Đây là phòng của khoa. Nhưng hiện giờ đang là giờ học lên không có ai ở đây. Chúng ta có thể nói chuyện ở chỗ này.

Long vừa đi vừa nhìnxung quanh ngôi nhà, nhìn đống giấy tờ xếp đầy trên mặt bànmáy vi tính cũng đủ để thấy đây là 1 căn phòng làm việc của các thầy , cô giáo trên khoa . Thấy Longcứ đứng nhìn xung quanh ngôi nhà , Nhãnói :

_Cậu ngồi xuống đi. Để tôi đi lấy nước.

Thấy vậy , Long vội xua tay :

_Thôi ko cần nước non gì đâu. Tớ nói ngắn gọn thôi mà.

Nhã vẫn không trả lời , cậu đi vào trong lấy ra 1 phích nước nóng rót vào trong ấm trà và rót ra 2 cốc1 cho cậu và 1 cho Long ... Nhìn gần nhưthế này , Long thấy Nhã thật sự rất đẹp, đẹp đến nỗi Long không sao rời mắt khỏi cậu ta cộng thêm với mùi hương quyến rũ nhẹ nhàng tỏa ra từ người cậu ấy , dường như Long lại bị đắm chìm vào trong cái thế giới màu hồng chỉ có cậu và Nhã do chính Long tạo ra. Bỗng Nhã lên tiếng kéo cậu ra khỏi cái thế giới mờ mờ ảo ảo đó:

_Chúng ta có thể bắt đầu câu chuyện đượcrồi chứ?

Long sực nhớ ra mình tới đây với Nhãlà vì chuyện gì , cậu nhìn Nhã và nói :

_Chuyện mà mình muốn hỏi cậu là về anh chàng tên Thiên đi cùng với cậu lúc nãy đó.

Nhã nhìn Long:

_Cậu muốn hỏi về cậu ấy để làm gì?

Long nhìn thẳng vào mặt Nhã , dứt khoát :

_Vì mình muốn hạ gục cậu ta.

Nghe tới đó , Long nhìn thấy trên mặt Nhã lộ rõ vẻ ngạc nhiên đến khó tin. Nhã ngạc nhiên hỏi lại lần nữa :

_Cậu muốn hạ gục Thiên sao?

Long gật đầu :

_Đúng vậy. Mình sẽ hạ gục cậu ta.

Nhã nhìn Long 1 hồi lâu rồi đứng dậy :

_Xin lỗi! Cậu hỏi nhầm người rồi , tôi không biết gì nhiều về cậu ta đâu. Giờ xinphép, tôi phải quay về lớp.

Thấy Nhã định bỏ đi ,Long đứng dậy :

_ Tại sao chứ ? Tại sao cậu lại không muốn cho tôi biết 1 chút thông tin gì về cậu ta chứ.

Nhã dừng lại , cậu quay lại nhìn Long lạnh lùng :

_Tôi đã bảo là tôi không biết. Mà dù nếu tôi có biết tại sao tôi lại phải nói cho 1 tên vô dụng như cậu biết chứ?

Long mỉm cười:

_Đúng! Tôi biết tôi vôdụng nhưng nhờ những người bạn của tôi dã giúp tôi hiểu ra nhiều điều mà từ trước đến nay tôi không hề biết. Chính vì vậy tôi đã quyết định bằng mọi giá sẽ trở thành 1 thành viên trong Hội Hot Boy và ...

Long nhìn thẳng vào mắt Nhã và hét lên :

_Tôi sẽ hạ gục cậu ta.

Nhã thật sự bị bất ngờ trước câu nói cũng như sự quyết tâm của Long , cậu không thể ngờ rằng 1 tên con trai nóng nảy , bốc đồng vừa lúc nãy mới nối giận và bỏ chạy trước 1 vài hành động khiêu khích của Thiên ... vậy mà bây giờ lại cóthể đứng đây ngay trước mặt câu và nói sẽ đánh bại người con trai tên Thiên đó với tất cả sự quyết tâm như vậy . Nhưngmặc dù như vậy Nhã vẫn nhìn Long hết sức lạnh lùng :

_Không phải việc củatôi.

Nói rồi Nhã quay đi trước sự ngỡ ngàng của Long . Long không thể ngờ rằng ngay cả khi cậu quyết tâm đến như vậy . cố gắng đến như vậy thì Nhã vẫn xem đó chỉ như con số không , chả hề quan tâm cũng như để ý đến :

_Tại sao thế? Bộ tôi đã làm gì đắp tội với cậu hay sao? Mà cậu lại có thể lạnh lùng với tôi đến như vậy hả?

Nhã quay lại nhìn Long :

_Không! Cậu chả làm gì đắp tội với tôi cả.

Long ngước lên nhìn Nhã , vẫn khuôn mặt đẹp trai , quyến rũ đến kì lạ đó và nó cũng vẫn đang nhìn câu không chút cảm xúc ... Cậu thở dài :

_Thôi được rồi . Cứ cho là cậu không hề quan tâm đến tôi đi . Nhưng ít ra cậu cũngphải nghĩ tới những người bạn trong hội của cậu chứ . Cậu không thấy bất mãn với cách xử xự của hắn ta sao ... Sao cậu lại có thể lạnh lùng đến như thế ... còn nếu không ít nhất ...

Long nắm chặt tay , cậu hét lên :

_ Cậu hãy nghĩ đến cho chính bản thân mình đi chứ

Cậu nói đó như nhát dao đâm thẳng vào trái tim của Nhã ... cậu vội quay mặt đi để tránh cho Long nhìn thấy những giọtnước mắt đang từ từtuôn rơi từ đôi mắt đỏ đẹp mê hồn ... nhưng vô cảm của cậu . Giờ đây đôi mắtấy đã không còn có thể vô cảm được nữarồi ... Cả bầu không khí chìm vào trong sự im lặng đến đáng sợ , Long chợt nhận ra là mình dã quá lời, cậu nhìn Nhã đứng đó im lặng :

_Xin ... xin lỗi. Minh đã quá lời . Xin lỗi cậu.

Nhã không quay mặt lại nhìn cậu không phải vì coi thường cậu mà vì không muốn để cậu nhìn thấy đôi mắt dang dần hoe đỏ của cậu ta :

_ Thiên là 1 người con trai đáng sợ . Cậuta không chỉ có tiền và quyền lực mà còn có cả cái đầu và sức mạnh nữa. Cũng chính vì điều đó lên Thiên luôn xem mìnhlà nhất và coi thườngnhững người bình thường dưới trướng cậu ta và mọi người thì vẫn luôn e ngại cậu ấy. Nhưng đó cũng chính là yếu điểm của Thiên, chính vì mọi người luôn e ngại cậu ta lêncậu ây sẽ không bao giờ nghĩ rằng sẽ có người dám đứng lên chống lại cũng như muốn hạ gục mình.

Tất cả những lời nói của Nhã , Long nghe ko sót đến 1 chữ cậu không thể ngờ được rằng những lời nói của mình đã tác động được đến Nhã và giúp cậu có được những thông tin quý báu từ Nhã như vậy . Cậu vội vàng :

_Cảm ... cảm ơn Nhã.

Nhã im lặng không nói gì chỉ giơ tay lên chào Long rồi quay mặt bước đi . Thấy Nhã bỏ đi , Long vội vàng chạy ra cửa nói to :

_Cảm ơn. Tôi sẽ không làm cậu thất vọng đâu.

Nhã vẫn bước đi không trả lời , cậu thầm nghĩ :

_Tôi đang chờ xem cậu sẽ làm gì đây.

Và cậu khẽ mỉm cười...!!!

Chap 16 : Hội Hot Boy

Sau cuộc nói chuyện vừa rồi với Nhã . Long phần nào cảm thấy phấn chấn hơn lên rất nhiều , cậu cảm giác như mình đã có động lực để tiến lên phía trước , giờ đây Long chỉ muốn chạy ngay đi tìm Thiên để đối mặtvới cậu ta và cậu tin chắc mình sẽ dành phần thắng và rồi Hội Hot Boy sẽ là 1 gia đình thứ 2 của cậu. Nghĩ đến đó cậu mỉm cười tự nhủ :

_Cố lên Long , mày chắc chắn sẽ làm được .

Bỗng hình ảnh của Nam lại chợt hiện ra trong đầu cậu :

_Không biết giờ này cậu ta thế nào rồi?

Gạt chuyện đó qua 1 bên , Long lấy tay vỗ nhẹ vào đầu mình :

_Giờ không phải là lúc để nghĩ đến chuyện đấy. Mình phải đi tìm Thiên đã.

Nghĩ là làm , Long chạy đi định tìm Thiên , nhưng cậu sực nhớ ra rằng :

_Ơ mà ... Cậu ta ở đâunhỉ ......!!!!

Cậu ôm đầu :

_Trời ạ! Mình quên hỏi Nhã xem Thiên ở đâu rồi ... Trời ơi là trời.

Nói rồi , cậu chạy đi tìm Nhã . Sau khi thẫn thờ ngồi ôm cáiáo đồng phục của Long chán ở trên sânthượng , Khánh chợt nhớ ra là chưa liên lạc với Dương , cậu vội rút điện thoại ra định gọi cho Dương thì thấy 10 cuộc gọi nhỡ từ cậu ta , Khánhgãi đầu :

_Chết rồi ...! Chắc cậu ấy đang tức mình lắm đây.

Khánh đứng dậy lon ton đi xuống sân thượng , vừa đi cậu vừa gọi cho Dương :

_ Tút ... tút ... A Lô. Dương bắt máy.

Khánh vội trả lời :

_À ... Dương ...

Nhưng cậu chưa kịp nói hết câu thì ở đâu dây bên kia Dương đã :

_Mẹ cái tên chết bầm này ... rúc ở đâu giờ mới chịu ló mặt ra hả . Biết mấy giờ rồi không? Biết ta lo lắng như nào không?Có biết ta gọi bao nhiêu cuộc rồi không? Sao không chịu bắt máy hả? Chui rúc ở đâu thế hả? Lại đi đú với trai chứ gì? Sao hỏi mà không trả lời hả? Ý gìđây ....!

_ ...! Mẹ có cho trả lời đéo đâu mà trả lời hả? Khánh gắt lên. Nói thì cũng phải từ từ thôi chứ , nói không cho ai kịp nói gì cả? Bực cả mình.

Dương như chợt nhận ra từ nãy đến giờ mình nói liên hồikhông cho Khánh kịptrả lời :

_À ... ừ thì cũng tại tôi lo lắng cho ông thôi ấy mà?

Khành thờ dài :

_Ừ ... hiểu?

_Thế giờ đang ở đâu?Sao rồi tìm thấy Longchưa? Dương hỏi.

_Tìm thấy rồi . Giờ tôiđang từ trên sân thượng đi xuống.

_Thế Long đâu?

Nhắc đến Long làm Khánh lại đỏ mặt :

_Giờ nói qua điên thoại không tiện. Tí về phòng của hội tôi kể cho mà nghe.

Dương thở dài:

_Lại có gì mờ ám đây. Ừ qua phòng hộiđi. Tôi qua liền.

Nói rồi cả hai cúp máy . Long vội vã đuổi theo Nhã nhưngmãi mà chả thấy cậu ta đâu :

_Chậc! Rõ ràng cậu ấyvừa mới đi được 1 lúc thôi mà. Sao giờ đã chả thấy đâu rồi.

Do vừa chạy vừa mảinghĩ , Long đâm sầm vào 1 người con trai:

_Ui da ...! Xin lỗi.

_Cậu không sao chứ?.Người con trai đỡ Long dậy.

Long khá là bất ngờ khi nhìn cậu ta. Một anh chàng khá là điển trai với chiếc răng khểnh và mái tóc cạo hai bên mai rất là cá tính . Cậu ta nhìn Long 1 lúc làm Long cảm thấy ngài ngại :

_Ờ ... Xin lỗi bạn nhé. Tại mình đang vội nên không để ý đường.

Chàng trai vẫn nhìn Long chăm chú làm cậu thắc mắc :

_Bộ trên mặt mình códính cái gì à?

Bỗng cậu ta búng taycái tách 1 cái :

_Nhớ ra rồi. Cậu tên Long đúng không?

Long không hiểu chuyện gì đang xảy ra , cậu gật đầu . Chàng trai nhoẻn miệng cười để lộ ra cái răng khểnh duyên chết người :

_Chắc cậu đang thắc mắc tại sao tớ lại biết tên cậu hả?

Long vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, cậu ngơ ngác gật đầu. Chàng trai thấy Long có vẻ vẫn chưa hiểu chuyện gì , cậu ta phì cười :

_Trông mặt cậu ngố thế?

Bỗng nhớ ra là mình đang có việc khác , Long vội vàng :

_Thôi giờ mình đang vội , khi khác có dịp nói chuyện sau nhé.

Chàng trai ngạc nhiên :

_Cậu vội việc gì thế?

Long phủi quần áo :

_Mình đang đi tìm Nhã để hỏi chỗ của Thiên . Chắc cậu biết hai cậu ấy chứ hả? Thấy bảo họ nổi tiếng khắp trưởng cơmà?

Chàng trai gật đầu :

_Ý cậu là Thiên và Nhã của Hội Hot Boy hả?

Long gật đầu . Chàng trai nói tiêp :

_Tất nhiên là biết họ rồi . Bọn họ là thần tượng của con gái trường này đấy.

Long thở dài , cậu nghĩ :

_Cái đó thì tớ cũng biết rồi bạn à.

Chàng trai đưa tay lên gãi đầu :

_Nếu cậu tìm Thiên thì cậu ta đang ở phòng của hiệu trưởng đó.

Long rật mình :

_Vậy hả? Phòng đó ở đâu vậy?

Chàng trai giơ tay chỉ:

_Cậu chạy ngược lại về phía dãy phòng giáo viên đi sâu vào cái dãy ở trong cùng, dãy có điều hòa ấy. Rồi cậu tìm ở đấy sẽ thấy cái phòng to đùng có biển đề phong hiệu trưởng , là nó đó.

Long tươi cười :

_Oh! May quá. Cảm ơn ... À! Mà cậu tên gìấy nhỉ?

Chàng trai cười :

_Tớ tên Hoàng.

Long mìm cười :

_Cảm ơn Hoàng nhé. Giờ tớ phải đi đây, gặp lại sau. Bey.

Nói rồi Long vẫy tay chào Hoàng và chạy đi. Hoàng cũng đưa tay lên vẫy chào Long :

_Vậy ra đây là Long.

Cách đấy không xa có1 chàng trai không được điển trai cho lắm nhưng cách ăn mặc khá là sành điệutrông có vẻ ăn chơi chác táng với mái tócmào gà nhuộm đỏ tiến lại gần :

_Vậy ra nó là thằng Long người mới của cái Hội đáng nguyền rủa đó à?

Hoàng gật đầu . Chàng trai huých nhẹvào người Hoàng :

_Màn kịch va chạm , mày diễn cũng đạt qua đi ấy chứ?

Hoàng tươi cười :

_Mày quà khen. Chắc từ giờ tao sẽ phải va chạm với nó dài dài đấy. Quân nhỉ?

Quân cười lớn :

_Chứ còn gì nữa. Một thằng nóng tính , bốcđồng như thế là quân cờ quá tốt để tiên đến gần thằng Thiên ấy chứ? Chắc lànó ghét thằng Thiên lắm. Haha.

Hoàng gật đầu :

_Cái tính của thằng chó ấy ai mà chẳng ghét nó. Thế mà Nhã lại chịu đựng được nó suốt , khó hiểu thật.

Quân cười :

_Thằng Nhã chắc cũng chỉ vì tiền của nó mà thôi.

Bỗng Hoàng quay ra túm lấy cổ áo Quân :

_Tao đã bảo mày baolần rồi. Nếu mày còn xúc phạm đến Nhã 1 lần nữa. Tao sẽ cho mày nhừ đòn đấy.

Quân nhìn Hoàng cười khẩy :

_Tao cứ tưởng mày làStraight mà.

Hoàng túm lấy cổ áo quân , đẩy mạnh cậu ta vào tường :

_Đấy không phải việccủa mày. Mày hãy nhớ lấy. Nếu không đừng trách tao ác.

Quân thấy Hoàng có vẻ làm căng , cậu xuống nước :

_Rồi , rồi. Tao hiểu.

Hoàng bực bội buông Quân ra rồi ra hiệu:

_Đi thôi.

Chap 17 : Hội Hot Boy

Sau khi được Hoàng chỉ đường Long chạy 1 mạch đến phòng hiệu trưởng , hiện giờ trong đầu cậu chỉmong sao gặp được Thiên để giải quyết mọi việc với cậu ta. Cùng lúc đó ở 1 nơi khác trong trường Khánh vừa đi vừa nghĩ lại nhưng gì đã xảy ra ở trên sân thượng giữa cậu với Long , nghĩ tới đó cậu ôm mặt cười khúc khích , bỗng có tiếng người :

_Thằng điên.

Khánh rật mình :

_Ai đấy?

Cậu nhìn về phía phát ra tiếng nói thì thấy Dương đang đứng dựa vào cửa phòng Hội nhìn cậu lắc đầu :

_Nghĩ cái gì trong đầu mà vừa đi vừa ôm miệng cười như thằng điên thế hả?

Do mải vừa đi vừa nghĩ lên Khánh không để ý mình đã đến phòng Hội từ lúcnào :

_Ủa? Đã đến nơi rồi cơ à. Cứ tưởng chưa đến cơ.

Dương thở dài :

_Vừa đi vừa như thằng dở người thế kia thì biết được cái gì cơ chứ.

Khánh ném cho Dương 1 cái lườm sắc bén :

_Này nhá. Từ nãy đếngiờ thấy ta không nói được nước chửi lên chửi xuống thế hả? Thích gây sự hả?

Dương vội xua tay :

_Hề hề. Đùa tí thôi mà.

Để ý thấy từ nãy đến giờ Dương vẫn đứng ngoài cửa không vào. Khánh ngạc nhiên :

_Đến rồi sao không vào đi, đứng ngoài này làm gì thế?

Dương lấy tay chỉ vào trong phòng , Khánh tò mò tiến lại xem thì thấy Nam đang nằm ngủ trên ghế , trông cậu ta có vẻ rất mệt mỏi . Những chuyện vừa xảy ra lại hiện lên trên đầu cậu , cậu nhìn Nam mà lòng buồn rười rượi :

_Thôi bọn mình ra chỗ khác nói chuyện vậy.

Nhìn ánh mắt của Khánh nhìn Nam , Dương cũng đủ hiệu cảm giác của cậu ta bây giờ :

_Ừ. Đi thôi.

Bỗng có tiếng nói :

_Dương và Khánh hả?

Cả hai nhìn vào trongphòng thì thấy Nam đang uể oải ngồi dậyvà nhìn 2 cậu , Nam nói :

_Sao đến rồi mà không vào đi. Đứng ngoài làm gì thê?

Khánh quay mặt đi :

_Không có gì cả. Cậu ngủ tiếp rồi.

Nói rồi Khánh bỏ đi , Nam vội chạy ra giữ Khánh lại :

_Khoan đã. Mình có chuyện muốn nói vớicậu.

Khánh gạt tay Nam ra :

_Mình chẳng có chuyện gì để nói với cậu cả?

Dương thấy vậy lên tiếng :

_Thôi mà Khánh . Bọnmình cứ vào trong nói chuyện đã.

Khánh quay sang nhìn Dương :

_Bọn mình chả có chuyện gì cần nói vớicậu ta cả.

Thấy thái độ của Khánh như vậy Nam cũng đủ hiệu là câu ấy vẫn còn rất giận mình. Nhưng giờ không phải là lúc để ý tới chuyện đó , cậu tùm lấy tay kéo Khánh quay mặt về phía cậu :

_Đừng có trẻ con nữa. Ít nhất hãy nghemình nói đã.

Thấy Nam nghiêm túc Khánh chợt nhận ra là thái độ giận dỗicủa mình thật trẻ con, cậu im lăng gỡ tay Nam ra và đi vào trong phòng ngồi . Thấy vậy Dương thở dài :

_Cậu ta có vẻ đã hiểu rồi đó.

Nam quay sang nhìn Dương buồn rầu :

_Mình xin lỗi.

Dương nhìn Nam mỉm cười :

_Mình có thể hiểu mà. Nhưng người cậu cần xin lỗi khôngphải là mình.

Nam gật đầu :

_Mình biết. Cậu vào trong đi.

Dương lắc đầu :

_Mình không vào đâu.

Nam ngạc nhiên :

_Sao vậy?

Dương mỉm cười :

_Có cần thiết mình phải trả lời không?

Nhìn vào mắt của Dương , Nam dường như đã hiều , cậu mỉm cười :

_Mình hiều . Cảm ơn cậu , mình nhất định sẽ nói rõ ràng mọi chuyện với câu ấy.

Nói rồi Nam đi vào trong , thấy Dương không vào Khánh vộiđứng dậy :

_Ơ Dương! Cậu đi đâuvậy.

Dương tươi cười :

_Đi hóng mát.

Khánh vội đi theo nhưng Nam đã giữ cậu lại :

_Tớ có chuyện quan trọng cần nói với cậu.

Khánh đành phải ngồi xuống :

_Cậu nói đi.

Nam nhìn Khánh :

_Mình thật sự xin lỗi về những gì đã xảy ra. Mình không nghĩ lúc đó mình lại vô dụng như vậy, mình cũng không hiểu tại sao nữa.

Khánh nhìn Nam tức giận :

_Giờ cậu nói những câu đó thì có ích gì cơ chứ. Chính cậu màcòn không hiểu tại sao cậu lại như vậy thì ai có thể hiểu cậunữa chứ hả?

Nam nắm chặt tay :

_Mình biêt . Chính vì vậy mình mới muốn nói chuyện với cậu.

Khánh thờ dài :

_Nói chuyện với mình thì được tích sự gì cơ chứ? Mình không thể giúp cậu đâu.

Nam lắc đầu :

_Mình không cần cậu giúp . Cái mình cần làlòng tin của cậu.

Khánh ngạc nhiên :

_Lòng tin á? Cậu đang nói cái gì vậy?

Nam nhìn Khánh nghiêm túc :

_Tớ muốn cậu cùng tớ chống lại Thiên.

Khánh hết sức kinh ngạc :

_Cái gì cơ? Chống lại Thiên á.

Nam gật đầu :

_Đúng vậy. Bọn mìnhsẽ làm theo ý của mình.

Khánh vẫn chưa thể tin là Nam lại nói như vậy , cậu hỏi lại lần nữa :

_Cậu có chắc về những gì mình đang nói không đấy?

Nam gật đầu :

_Chắc chắn.

Nhìn vẻ mặt đầy quyết tâm của Nam , Khánh gật đầu :

_Vậy cậu định làm gì?

Nam nhìn Khánh cười tinh quái:

_Mình sẽ bắt Thiên phải biểu quyết.

Khánh vẫn chưa hiểuý Nam là gì. Cậu thắc mắc :

_Ý cậu là sao.

Nam thở dài :

_Cậu ngốc quá đi. Mình sẽ bắt Thiên phải phải làm 1 cuộc biểu quyết quyết định xem có đồng ý cho Long làm thành viên của nhóm hay không?

Khánh dường như đãhiểu cậu búng tay cáitách :

_Rồi khi đó chỉ cần chúng ta có số phiểu nhiều hơn thì Long sẽ trở thành thành viên của Hội đúng không?

Nam gật đầu :

_Cậu hiểu ra vấn đề rồi đó.

Cậu vừa dứt lời thì Khánh ôm chầm lấy cậu sụt sịt :

_May quá ... cuối cùngcậu đã trở lại là Nam của ngày xưa rồi.

Nam nhẹ nhàng ôm lấy Khánh và hôn nhẹlên trán cậu :

_Ừ. Tớ đã trở lại rồi đây.

Giờ đây Khánh cảm thấy thật hạnh phúc ,những lo lắng phiền muộn trong lòng cậugiờ đây đã phần nào được gỡ bỏ hết . Việcduy nhất còn lại là làm sao để Long có thể trở thành thành viên của Hội nữa thôi, nghĩ đến đó bỗng Khánh rật mình :

_Ơ nhưng mà để xemnào ... tớ này , cậu này , Dương này ...

Bỗng câu quay ra nhìn Nam đầy lo lắng:

_Chết rồi. Mới chỉ có 3 phiếu mà Hội có tận 6 người cơ mà.

Nam nhìn Khánh mỉm cười :

_Ngốc quá. Còn Lộc nữa mà.

Khánh như sức nhớ ra Lộc cậu reo lên :

_Ừ đúng rồi ha. Còn Lộc nữa mà vậy là đủ4 phiếu rồi , 4 lớn hơn 2 ... tốt quá rồi . Mừng quá đi ....

Khánh giơ ngón tay tính nhẩm rồi reo lênôm châm lấy Nam , cả hai ôm nhau cười vui vẻ . Đứng ở ngoài Dương đã nghe hết tất cả mọi chuyện , cậu thở dài :

_Hai cái đứa này vô tư quá đi .

Nói rồi , cậu nghĩ :

_Mình với Khánh với Nam là 3 phiếu chắc chắn rồi còn Nhã với Thiên thì chắc là không rồi. Còn Lộc ... Lộc mới chỉ 50% thôikhông thể tin chắc được , cậu ấy vẫn bị ảnh hưởng của Thiênnhiều lắm . Nếu vậy thì mới chỉ 50/50 thôi không chắc chắnđược điều gì cả. Nhưng đấy mới chỉ làtrường hợp thứ nhất thôi còn nếu Thiên mà không đồng ý cho biểu quyết thì biết tính sao đây , ai da ... thật là đau đầu quá đi.

Nghĩ đến đó Dương mệt mỏi nhìn lên trời :

_Giờ nay cậu đang ở đâu vậy Long? Tất cả những việc bọn tớ đang làm cùng đều làcho cậu ... vì vậy xin đừng có làm điều gì dại dột đó!

Sau một hồi tìm kiếm , Long đã tìm rađược căn phòng có ghi dòng chữ phòng hiệu trưởng , cậu nắm chặt tay :

_Cuối cùng cũng tìm được cậu. Chúng ta cùng giải quyết 1 lầncho dứt điểm nào Thiên ...

Lên Đầu Trang

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro