Alone

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhóm tôi chơi gồm 5 ng. 1 ng tính hiền lành. 1 ng vui tính. 1 ng lãnh đạo. 1 ng tôi ko cảm thấy gì. Và tôi

Câu  chuyện thứ 1:
Trong tiết Toán, mọi ng đều đổi chỗ, 4 đứa bạn tôi đổi và ko hỏi tôi. Tôi cảm thấy hơi buồn có lẽ tôi hơi nhạy cảm. Tối về, ng vui tính nhắn tin hỏi tôi tại sao tôi buồn. Tôi nhắn lại tôi alone quá. Và rồi tưởng chừng như sẽ được an ủi, ng vui tính chỉ nói là tôi sai rồi, tôi nên nhìn lại.

Câu chuyện thứ 2:
Hồi xưa, có 1 cái group trên messenger tôi cũng đã từng đc ad vô. Nhưng vì group đó ko hay sử dụng nên tôi cũng chả biết là tôi đã bị kick ra từ bao giờ. Tôi lên insta story thì thấy ng lãnh đạo post lên là gọi gần 2 tiếng rưỡi rồi. 4 ng họ gọi mà chẳng hỏi tôi đc 1 tiếng. Nếu như ko muốn tôi biết, tại sao lại còn để tên group làm gì khi post lên story. Ngày hôm sau, vô lớp, tôi không qua nói chuyện vs họ. Họ cũng chẳng ngó ngàng gì đến tôi. À, trước vụ này còn 1 câu chuyện nữa hãy đọc câu chuyện thứ 3. Rồi, sinh nhật của 1 thằng bạn trg lớp. Tất cả đứa bạn thân tụ tập qua circle K. Ng vui tính và ng hiền lành đi mua đồ. Để tôi và ng lãnh đạo ở lại, tôi đã cố gắng khơi chuyện nhưng đáp lại tôi chỉ là những câu nói hững hờ...... Tôi biết lúc đó giữa họ có 1 bí mật họ ko muốn nói cho tôi biết vì tôi thấy họ ra dấu hiệu vs nhau. Lúc đã ăn xong hết , ng lãnh đạo tc khi về ra dấu cho 2 ng còn lại, chỉ cần coi insta story và nhìn dấu hiệu bạn sẽ biết ngay 3 ng đó hẹn nhau về làm gì. Và rồi, tôi ko nằm trg cuộc nói chuyện đó . Cảm giác lúc đó thất vọng lắm.
Câu chuyện thứ 3:
Tất cả ở lại tập âm nhạc, tôi mượn điện thoại của ng hiền lành chơi. Ng hiền lành đã nói là ko đc vô ảnh. Nhưng vì tính tò mò tai hại mà tôi đã ân vô coi. Rồi tôi nhìn thấy những hình hồi nhỏ của tôi. Những hình này ba mẹ tôi post lên Face lâu lắm rồi. Mà tôi lại ko nói Face của ba mẹ tôi cho họ. Nghĩa là họ tự tìm face của ba mẹ tôi, lướt "điên cuồng" và save hình hồi nhỏ của tôi lại mà chưa hỏi ý kiến tôi. Tôi giận lắm, lúc đó tôi lập tức ấn xoá tất cả. Sau đó, tôi nhắn tin cho ng hiền lành nói là tôi không muốn điều đó xảy ra lần nữa, thậm chí tôi đã nói là hãy trở lại bình thường đi, ng hiền lành chỉ seen mà ko rep. Lúc đó, tôi tự hỏi ng hiền lành có hiền như tôi nghĩ ? Vô lớp, lại ko dám đối diện vs họ. Ng hiền lành cũng ko nhìn tôi. Tất cả mọi ng đều tập trung qua ng hiền lành và để tôi 1 mình.Tôi tự hỏi chúng ta như thế này là sao? Và rồi , ngày định mệnh đó đến, sau khi ng lãnh đạo về khi ăn xong từ Circle K như câu chuyện 2. Tôi, ng vui tính, ng hiền lành, đi về trường, tôi đứng nói chuyện vs ng vui tính, ng vui tính nói mọi ng nghĩ là tôi xâm phạm quyền riêng tư của ng hiền lành. Đc tôi đồng ý tôi sai, khi ng hiền lành nói đừng xem ảnh, nhưng mà đó là hình của Tôi, tôi có quyền đc phép xoá nó. Vậy tại sao, họ không nói lại, họ xâm phạm quyền riêng tư của tôi trước, nên tôi mới xâm phạm quyền riêng tư của họ. Và rồi, khi tôi khóc, đi 1 mình ra cổng trường, ng hiền lành thấy chứ, nhưng lại đứng tươi cười như ko có chuyện gì xảy ra. Không một ai niếu kéo tôi lại, không 1 ai đồng cảm vs tôi. Và chúng tôi kết thúc tình bạn 3 năm này, tôi là ng sai và họ là ng đúng, họ nghĩ như vậy. Tôi ko khuất phục họ nhưng tôi ko nói vì mọi chuyện vượt quá tầm kiểm soát của tôi rồi. Về nhà, cười trước mặt bố mẹ nhưng trong tôi đau lắm. Lên phòng nằm, tôi là 1 ng dứt khoát, xoá hết biệt danh tôi từng hào hứng khi đặt cho họ. Tim tôi lúc đó quặn lại, đau âm ỉ trong lòng ngực, và rồi tôi khóc chỉ 1 mình tôi mà thôi.

Trong tình bạn này ng tôi ko hận ai cả, nhưng ng tôi nghĩ ng tôi sẽ ko bao h chơi lại là ng lãnh đạo. Vì lên lớp 7, ng đó mới vô nhóm tôi chơi, trg khi tụi tôi đã chơi vs nhau từ hồi lớp 6 rồi. Mặc dù, ng lãnh đạo từng thân nhất là tôi, lớp 8 thì là ng hiền lành, còn bây h là ng vui tính. Ko biết vô tình hay cố tình, mà ai trong chúng tôi đang hot lên thì ng lãnh đạo sẽ chơi vs ng đó
———————————-
Tôi chỉ mới học cấp 2 mà thôi, tôi đăng lên đây không phải để tìm sự thương hại. Tôi chỉ muốn lưu lại những điều làm tôi đau đến chết đi sống lại và ai đọc thì cũng làm ơn đừng bị ảnh hưởng bởi những cảm xúc tiêu cực của tôi. Còn rất nhiều câu chuyện nữa. Cảm ơn vì đã đọc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro