1. Ta đang ở đâu!?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Chúng ta đang ở nơi quái quỷ nào vậy?"

Cale cau mày trong khi nhìn xung quanh.

Mới vừa rồi, họ đang vui vẻ ăn mừng chiến thắng sau cuộc chiến với White Star-cuối cùng-ở lãnh thổ Henituse. Vương quốc đang ăn mừng, Cale và bạn bè của cậu ta đang ăn mừng và tất cả mọi người cũng vậy.

Tuy nhiên, có một tia sáng bất ngờ xuất hiện và khi mắt họ thích nghi được với thứ ánh sáng rực rỡ ấy , họ thấy mình đang ở trong một khu rừng quen thuộc.

- Nhân loại! Ta không làm điều đó!

"Không phải là ta."

Sự thật thì Raon và Eruhaben là những người duy nhất có khả năng dịch chuyển một đám người số lượng lớn như vậy trong vòng chưa đầy một phút. Mặc dù Rosalyn cũng có thể làm được nhưng cô ấy cần thời gian để thiết lập tọa độ trước khi có thể di chuyển mọi người.

Tuy nhiên, những gì đã xảy ra với họ là dịch chuyển tức thời. Họ thậm chí còn không cảm thấy rằng họ di chuyển chút nào – họ chẳng cảm nhận được nguy hiểm.

"Chúng ta tới đây bằng cách nào nhỉ?"

"Nơi này, tôi cũng có chút quen thuộc."

Rosalyn hỏi sau đó là Mary với giọng điệu như mọi lần.

Mọi người đều chắc chắn rằng không ai sử dụng phép thuật để dịch chuyển cả bọn ra bên ngoài dinh thự của Henituse. Vậy ai là tên khốn đã ném họ ra ngoài giữa lễ kỉ niệm chiến thắng của họ ngay cả khi có những con rồng xung quanh?

Trong khi đó

Tâm trí của Cale đang hỗn loạn.

Có một vài điều cậu đã nghĩ đến nhưng Cale không muốn khả năng đó trở thành hiện thực nên cậu đã cố bỏ qua.

"Cale-nim. Đây là ... Dạ Lâm?"

Choi Han vô cùng quen thuộc với Dạ Lâm khi cậu ta trải qua hàng chục năm để sống sót và lang thang quanh khu rừng một mình, trước khi gặp Cale và gia đình mới của mình.

Choi Han biết rất rõ rằng khu rừng này là Dạ Lâm nhưng đồng thời cậu cũng chần chừ. Bởi vì cậu ta có thể cảm nhận được.

"Đúng vậy... nhưng không hẳn thế."

Cale chắc chắn, có điều gì đó rất lạ.

Khu rừng này dường như có hàng tấn con quái vật, trong khi thực tế Cale và những người khác đã dọn dẹp gần hết số chúng. Họ đã lên kế hoạch quay trở lại lâu đài đen sau khi lễ kỉ niệm kết thúc, để bắt đầu trang trại nhỏ của Cale.

Thật kỳ lạ, những con quái vật đã tăng lên chỉ trong một đêm.

"Thiếu gia Cale, chúng ta sẽ đi tìm lâu đài đen hay trở về dinh thự Henituse?"

Rosalyn hỏi khi cô ấy nhìn Cale.

Mọi người cũng nhìn Cale.

Cale nhìn lại Rosalyn nhưng không trả lời cô mà bắt đầu nhìn xung quanh khu vực đó.

Cùng với cậu là Raon, On, Hong, Choi Han, Ron, Beacrox, Lock, Rosalyn, Mary và Eruhaben. Đều là những gương mặt quen thuộc và nó giúp Cale bớt lo lắng hơn, nhưng lại có thêm một vấn đề nữa.

"Hả? Điện hạ?"

"Cái gì ... Dongsaeng, em ở đây?"

Cả Cale và Alberu đều nhìn chằm chằm vào nhau. Có một vẻ phức tạp tương tự hiện trên gương mặt họ.

Alberu cau mày và nhận ra điều gì đó.

"Không. Tại sao ta lại ở đây?"

"Điện hạ, tôi không làm gì cả."

Cale đã nhanh chóng bảo vệ mình khi Alberu nhìn cậu như để yêu cầu được giải thích.

Thái tử, người sắp được lên ngôi làm Hoàng đế của Đế quốc Roan và được cho là người bận rộn nhất sau chiến tranh, hiện đang ở cùng họ trong Dạ Lâm, với trang phục lộng lẫy hơn mọi lần.

"Thái tử! Nya ~!"

"Xin chào!"

"Thái tử bánh quy! Làm sao ngươi đến được đây?"

Thái tử Alberu Crossman được chào đón bởi ba đứa trẻ dường như không quan tâm đến việc mọi người đều bối rối khi tất cả bọn họ đột ngột xuất hiện tại Dạ Lâm. Miễn tất cả an toàn là được.

"Người hướng dẫn-nim và còn tất cả mọi người."

Alberu vừa nói vừa nhìn từng người một.

Một số ít quầng thâm có thể thấy rõ dưới khoé mắt anh.

Đó là vì Alberu đã rất mệt mỏi khi phải chăm sóc cho cuộc sống buông thả của cậu em trai đáng yêu của mình và đã muốn nghỉ ngơi một chút trong phòng ngủ, nhưng anh ấy đột nhiên bị dịch chuyển đến Dạ Lâm.

"Hoàng cung nhất định sẽ trở nên hỗn loạn..."

Alberu thở dài.

Bây giờ anh đã được coi là Hoàng đế mặc dù anh vẫn chưa làm lễ đăng quang. Một người hầu là Dark Elf đã cải trang thành con người sẽ đến mang cho anh những chiếc bánh quy, đó là những chiếc bánh quy yêu thích của Cale và đám nhóc của cậu ta. Nếu anh không được tìm thấy trong phòng của mình, đó sẽ là một vấn đề.

Dark Elf 1/4 nhìn về phía người em trai dễ thương của mình, đồng phạm của cậu ta và cơn đau đầu của anh.

'Vâng, đau đầu.'

Tất cả những gì anh muốn bây giờ là trói cậu ta lại để khiến cậu ta ngồi yên dù chỉ trong giây lát và không bị lôi kéo bởi bất kỳ một mớ rắc rối nào.

'Nếu là tên đấy, điều kinh ngạc luôn xảy ra. Aigoo.'

Thái tử đã không còn ngạc nhiên khi đột nhiên bị bắt cóc khỏi thư phòng của mình, đặc biệt là sau khi gặp Cale Henituse trong Dạ Lâm.

'Dù ở xa, tôi vẫn luôn bị lôi kéo. Thủ tục giấy tờ của tôi- '

Nhưng nếu họ thực sự bị bắt cóc, có một chút đáng báo động.

Rất may, dì Tasha của anh đủ thông minh để nhận ra điều gì đó chắc chắn đã xảy ra và cô ấy sẽ ngăn chặn tin tức Hoàng đế tương lai của Roan đã biến mất. Dì ấy cũng có đủ kinh nghiệm và kiến ​​thức để đảm nhận nhiệm vụ của Alberu trong một thời gian.

Sự căng thẳng của Alberu ngày càng dâng cao nhưng anh không thể làm gì khác hơn là bình tĩnh lại. Tình hình có vẻ nghiêm trọng hơn một chút khi những người khác đều tỏ ra bối rối.

Sau đó anh ta nhìn về phía những người khác và chào họ ngay sau đó.

"Chúng tôi không biết chuyện gì đã xảy ra, nhưng chúng tôi đột nhiên bị dịch chuyển đến đây."

Rosalyn bình tĩnh giải thích cho hoàng tử đang căng thẳng và Eruhaben gật đầu đồng ý.

"Tôi không nhận thấy rằng có một vòng tròn dịch chuyển xung quanh chúng tôi."

"Ta có thể vĩ đại và hùng mạnh! Nhưng ta đã bị sốc khi tất cả chúng ta đột ngột đến đây!"

Ngay cả hai con rồng cũng không nhận thấy điều gì kỳ lạ?

'Chuyện gì đang xảy ra vậy?'

Alberu cảm thấy đau đầu. Sau đó anh ta nhìn Cale và nói.

"Nó không phải do cậu, lần này, ta hiểu."

Cách Alberu nhấn mạnh từ 'lần này' khiến Cale nhíu mày.

'Ý anh là gì, lần này?'

Sau đó, ánh mắt của mọi người đều nhìn vào một người có mái tóc đỏ như máu.

Tất nhiên, đó là Cale Henituse.

Không ai lên tiếng sau khi Alberu nói vậy nhưng tất cả đều nhìn chằm chằm vào Cale.

Người được đề cập đến, Cale, gương mặt cậu tỏ ra khó hiểu khi không biết rằng Alberu đang nói về điều gì.

Thái tử đã đúng. Thực sự đáng ngạc nhiên là lần này Cale không gây ra và cũng không biết gì về việc này. Cậu từng là người luôn nắm rõ tất cả mọi chuyện.

Nhìn thấy ánh mắt của họ, Cale thở dài.

"Haa ... Còn bây giờ, chúng ta sẽ đi tới lâu đài đen."

Cale nói và mọi người nhanh chóng đồng ý.

Tuy nhiên, họ chắc chắn rằng có điều gì đó không ổn. Sau đấy họ lên đường ngay lập tức, nhưng chào đón họ là những thứ không ngờ tới.

Mọi người há hốc mồm ngạc nhiên và khó hiểu.

"Chuyện gì đang xảy ra?"

Eruhaben vuốt tóc ra sau trong khi nhìn những người có phản ứng giống mình.

Con rồng vàng, Eruhaben, bắt đầu phát cáu với thực tế là ông không biết chuyện gì đang xảy ra với họ và làm thế quái nào khi tất cả bọn họ đều đang có mặt ở một khu rừng vô cùng quen thuộc nhưng lại chẳng có lấy một chút cảm giác thân quen nào?

"Không có gì...?"

Lock thì thào.

Lâu đài màu đen, được cho là nằm bên trong Dạ Lâm, cũng như lối vào Biệt thự Tảng đá Vĩ Đại, không tìm thấy bất kì thứ gì.

Nó trống rỗng giống như trước đây.

"Mẹ không có ở đây ...?"

Raon tròn mắt nhìn Cale.

"Cả con rồng xương! Mọi người biến mất hết rồi!"

Không chỉ Sheritt, mà Mila, Dodori, Rasheel cũng như con rồng xương, đều không có ở đây.

Mặc dù đó là một điều tốt khi những con rồng khác không bị dịch chuyển đến cùng với họ, nếu không nó sẽ trở nên hỗn loạn.

Cale đã có một cảm giác tồi tệ. Một cảm giác rất tồi tệ.

"Đi nào."

Giọng Cale có vẻ khẩn trương.

"Chúng ta đang đi đâu, con người?"

Raon tò mò hỏi.

"Làng Harris."

Theo lời của Cale, cả nhóm lập tức đến Làng Harris, nơi tộc Hổ và bầy sói con hiện đang cư trú.

Thật không may, những gì họ tìm thấy là một Làng Harris đã bị phá hủy và như đã bị bỏ hoang trong nhiều năm.

"Đây...!"

Ngôi làng đã từng ở trong tình trạng này khi Choi Han chôn cất dân làng ba năm trước và rời đi một ngày trước khi anh gặp Cale. Ngôi làng dường như không được quan tâm trong nhiều năm và ngay cả những ngôi mộ mới của gia đình đầu tiên của cậu ta cũng dần bị phá hủy.

Không-ngôi làng đã bị bỏ hoang trong nhiều năm.

"Bọn nhỏ không có ở đây."

Beacrox vừa nói vừa nhìn quanh ngôi làng vắng vẻ.

"Các bà ơi! Ông ơi! Mọi người ơi!"

Lock chạy và cố gắng nhìn xung quanh. Cậu rất lo lắng vì cậu ta không thể tìm thấy anh chị em của mình ở nhà. Những con hổ cũng không ở xung quanh, cũng như những người lính khác đang đóng quân ở Làng Harris theo lệnh của Công tước.

"Họ có thể ở đâu chứ?"

"Haa..."

Cale thở dài và chỉ Choi Han và Alberu nhận thấy tiếng thở dài sâu thẳm của Cale.

"Cale-nim."

"Em trai."

Cả Choi Han và Alberu đều nhìn Cale trong khi mọi người đang bận rộn nhìn xung quanh khu vực. Đó là do họ biết nguồn gốc của Cale và cách cậu đọc một cuốn sách có chứa cuộc phiêu lưu và câu chuyện được cho là của Choi Han nếu Cale không can thiệp.

Vì vậy, Cale hẳn đã biết chuyện gì đang xảy ra.

"Choi Han, hyung. Tôi cần xác nhận lại lần cuối."

Lần cuối cùng, có nghĩa là họ phải đến dinh thự của Henituse hoặc Vương quốc Roan và xem tình hình. Họ có thể có hoặc không rằng bản thân đang ở một chiều không gian khác. Nó cũng có thể là một ảo ảnh nhưng điều đó dường như không thể xảy ra nhất vì cả Raon và Eruhaben đều không cảm thấy gì thứ gì giống như vậy.

'Nhưng điều đó là không thể.'

Sau cuộc chiến với White Star và Lion Dragon cũng như chăm sóc ngôi đền, thứ kết nối tất cả các thế giới đã bị phong ấn, điều đó có nghĩa là Cale và những người khác đã không thể vượt qua các thế giới nữa.

Trừ khi các vị thần can thiệp thêm một lần nữa... là nó.

'Nếu vậy, đây là quá khứ?'

Nó rất có thể là thế. Nhưng cậu có một linh cảm kinh khủng.

Cale nghĩ ngợi thật lâu.

'Có thể nào...?'

Không, Cale chắc chắn. Đây không phải là dòng thời gian hiện tại của họ, nơi mà họ đã đánh bại White Star, trên thực tế đây là mốc thời gian trong 'Sự ra đời của một anh hùng'.

"Chết tiệt..."

Giọng cậu đầy bực bội.

"Cale-nim, ngài có ổn không?"

"Em trai, sao vậy?"

Choi Han và Alberu nhìn Cale, người đột nhiên chửi rủa trong khi ôm đầu. Cale có vẻ khó chịu và cậu ấy không ngừng cau mày.

'Đây có phải là một rắc rối khác của tên Thần Chết khốn nạn đó không?'

Cale nghĩ về Thần Chết, kẻ rất thích đùa giỡn với cuộc sống của Cale.

Nếu trực giác của Cale đúng và họ ở trong dòng thời gian gốc, điều đó có nghĩa là ngay khi mọi người nhìn thấy bọn họ ở cùng nhau, không giống như dòng thời gian này, ở đấy mọi người không tập hợp cùng nhau nhiều như vậy, tin đồn có thể sẽ lan truyền về họ và Cale đang rất cần điều đó.

Cậu cần phải gặp những người ở dòng thời gian gốc vì nó sẽ tăng gấp đôi nhân lực của cho cậu nếu mục đích của họ đến đây là để đánh bại White Star một lần nữa.

Khó khăn để đánh bại White Star lần này thấp hơn 95%. Có lẽ, 50 phần trăm.

Cale muốn khóc vì tuyệt vọng.

Vậy là sau khi đánh bại White Star và kết thúc chiến tranh, cậu lại bị vứt đến đây để làm điều gì đó rắc rối hơn !?

Cậu đã thấy nó rất gần ... thật sự rất gần!

'Tại sao cuộc sống buông thả lại khó khăn như vậy?'

Tuy nhiên khi Cale đang trầm ngâm và bắt đầu rơi vào tuyệt vọng đã bị Choi Han cắt đứt suy nghĩ của cậu ấy.

"Cale-nim. Chúng ta hãy đi và xác nhận nó trước."

Biểu hiện của Choi Han không ổn chút nào. Choi Han tức giận về ngôi làng bị bỏ hoang trong nhiều năm. Đó không phải là một cảnh tượng dễ chịu.

"Chúng ta sẽ đến trang viên Henituse?"

Beacrox hỏi ngay sau khi mọi người tập hợp trở lại.

"Đúng. Tôi đã đoán được phần nào về việc chúng ta đang ở đâu nhưng tôi cần xác nhận lại nó."

Cale nhìn Eruhaben và Raon.

"Eruhaben-nim, Raon, hai người có thể đặt tọa độ được không?"

Raon vui vẻ nhận lời.

"Được chứ, con người!"

"Tốt thôi. Nhưng chúng ta có nên cải trang không?"

Tuy vậy, Cale lắc đầu trước câu hỏi của Eruhaben và giải thích.

"Không. Tôi muốn xem phản ứng của mọi người khi họ nhìn thấy chúng ta."

Nhưng Raon và Eruhaben đã có chút bối rối vì Cale luôn ghét sự chú ý nhưng bây giờ lại muốn được chú ý? Chuyện gì xảy ra à?

Ngay khi sắp dịch chuyển họ đã nghe thấy tiếng la hét và tiếng bom nổ ở cách đó không xa. Chính xác mà nói, nó đến từ lãnh thổ Henituse.

"Chết tiệt!"

Cale đã có một cảm giác tồi tệ. Có một điều cậu đã nghĩ đến sau khi nghe thấy tiếng khóc thất thanh và những tiếng la hét của con người.

'Đây có phải là lúc Liên minh Bất khuất tấn công Vương quốc Roan!?'

Ở thời điểm tuyệt vời  như vậy luôn à

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro