Hội Quý Tộc-part2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khuôn mặt ko đáng yêu như Hà My,Linh xinh một cách sắc xảo.Chính vì vậy Phong mới ấn tượng về Linh ngay từ lần đầu gặp.Nhìn Linh ngủ trông thật thanh thản.Phong tiến đến gần Linh,tự nhiên Phong muốn ôm chầm lấy Linh.Bỗng Linh trở mình tỉnh dậy:

-Ưm.Linh dậy rồi àh?

-Phong? Phong đến từ khi nào vậy?Sao ko gọi Linh?

-Linh ngủ say sao Phong lại gọi chứ?Chân Linh đỡ chưa vậy?

-Cũng đỡ rồi nhưng Linh vẫn chưa đi được.Ko biết mai có đi học được ko..

Phong suy nghĩ một lúc rồi nói:

-Mai Linh cứ đi học đi.Nhưng đừng vào lớp vội mà ngồi trong xe ôtô đợi Phong đc chứ?

-Nhưng tại sao lại phải làm vậy?

-Mai Linh sẽ biết-Phong cười.

-Cảm ơn Phong đã đến thăm Linh nhé..

I'll hold your hand tight.. Phong có điện thoại:

-Alô?Tuấn àh?

-Ừh.Phong đang ở đâu vậy?

-Àh.Phong đang ở nhà Linh.Linh bị trật mắt cá chân.

-Vậy sao?Tuấn và My cùng đến đó bây giờ luôn nhé.Bye.

-Là Tuấn àh?-Linh.

-Ưm.Tuấn và My sẽ cùng đến đêy.

Phong và Linh ngồi nói chuyện được một lúc thì đã thấy Tuấn và My đến.

-Linh làm sao?Bị đau chân? Đi khám chưa?Khoẻ lên chưa?-My hỏi Linh mà trong lòng nóng như lửa đốt.

-Linh ko sao mà.My hỏi như nhanh như gió vậy.

-Ko sao thì tốt rồi.

Linh thoáng nghĩ sao ko có Nam.Như đọc được điều đó trong ánh mắt Linh,Phong nói:

-Nam đâu vậy?

-Hôm nay bận có công chuyện cùng ba rồi-Tuấn.

Mọi người ở nhà Linh nói chuyện một lúc thì về để Linh nghỉ:

-Vậy bọn này về nha-My.

-Ưm.Bye.

Trước khi về Phong ko quên nói thầm vào tai Linh:

-Mai nhớ đợi Phong ở cổng trường nhé!-Rồi Phong cười.

Một tuần mới lại đến.Sáng ra Linh được chị Thanh Vân dìu đi.Phải vất vả lắm Linh mới vào đc xe[Chân Linh vẫn còn đau mà].Trước khi đi ông Nguyễn cũng có ý muốn Linh nghỉ vì lo lắng cho con gái nhưng Linh nhất quyết đi học vì nhớ đến câu nói của Phong.

Đến cổng trường.Linh cho xe dừng để đợi Phong.Khoảng 10 phút sau thì Phong đến.Mở cửa xe ôtô,Linh hỏi:

-Vậy có chuyện jì hả Phong?

-Hmm.Linh đến sớm hơn cả Phong àh?Chờ lâu ko?

-Linh cũng mới đến thôi.Phong...

Linh chưa nói hết câu thì Phong bồng Linh lên vai cõng vào lớp:

-Phong làm jì vậy?Cho Linh xuống đi.

-Chân Linh còn đau mà.Nhưng Linh vẫn muốn đi học nên Phong chỉ còn mỗi cách này thôi.

Bao nhiêu người nhìn Phong và Linh.Fan của Phong và fan của Linh cùng hét lên.Nhưng ko phải ghen tị mà là...sướng vì hầu như mọi người đều muốn Phong và Linh thành một đôi.

Hoá ra Phong dặn Linh chờ Phong vì Phong lo cho Linh. Được Phong cõng trên lưng Linh ko khỏi bồi hồi.Nhưng quả thực bờ vai Phong rất vững chắc,một bờ vai Linh có thể dựa vào.

Khi Phong cõng Linh vào lớp,mọi người ai cũng xì xào:

-Wuầy,tình cảm thế-My vô tư nhìn Linh cười nói.

-Hai người hợp nhau đếy chứ-Tuấn.

-Ừh.Giống My và Tuấn,Tuấn nhỉ?-My hỏi Tuấn khiến Tuấn đỏ cả mặt.

Nam đứng nhìn lặng im ko nói.Nhưng cả giờ học hôm đó Nam chỉ úp mặt xuống bàn ngủ.Ko nói một lời.Ko cười.Ko nhìn Linh. Điều đó cũng khiến Linh hơi suy nghĩ.

Reeng reeng..Chuông hết tiết.Hôm nay là thứ hai sẽ có buổi gặp mặt tại phòng họp của Hội học sinh.Cả Hội Quý Tộc cùng đến. Riêng Phong vẫn cõng Linh,Nam hôm nay im lặng,lạnh lùng một cách đáng sợ,Tuấn và My [lại] vô tư tay nắm tay.

Vào phòng họp,Phong bế Linh đến một chỗ ngồi,My và Tuấn ngồi cùng Linh.Nam chỉ đứng lặng lẽ một mình.

-Cảm ơn mọi người đã đến đêy nhé.Phong muốn thông báo một việc đó là tuần sau trường ta sẽ có buổi tiệc kỉ niệm trường.Rất mong các bạn đến và đóng góp các tiết mục của mình.Bây giờ Hội phó sẽ trình bày rõ hơn.

Tuấn bước lên bục liệt kê chi tiết các hoạt động.Gần cuối,Tuấn quay xuống nhìn My thì thấy My đang nhìn mình và cười.Tuấn hít thật sâu:

-Còn một chuyện này,rất quan trọng-Mọi người im lặng cùng nghe Tuấn.

-Tuần muốn bạn Trịnh Hà My làm bạn gái đc ko?

Mọi người cùng "Oaaaaa" một tiếng rất to.

My đi tự tin lên bục và nói:

-Okie.My cũng quý Tuấn nhắm-Cười đáng mến.

Mọi người một lần nữa lại "Oaaaaaa".Vậy là đã có một đôi chính thức:Tuấn-My.Nói xong Tuấn và My nắm tay nhau.Tuấn cúi xuống hôn My một cái vào má.My chỉ cười.Còn mọi người thì vỗ tay:"Yeah!!Yeah!!".Nhưng ko phải ai cũng vui.Một trong số đó là nhóm Black Rose.Người đứng đầu nhóm này là Như Trinh-con gái cổ đông lớn thứ ba của trường Quý Tộc,con gái của Giám đốc Công ty Thời trang Ly Ly-cũng là đối thủ nhà Hà My.Trinh ko nói một lời nào.Trinh vốn là người người chủ trò fan Tuấn. Trinh đã quý Tuấn từ lâu nên bây giờ khi trông thấy My,Trinh cáu đến nỗi ko nói một lời nào bỏ đi.

Và ở một góc tường,cũng có một người đang đứng nhìn Hà My.Nhìn trong im lặng.Một người nổi tiếng trong trường với khuôn mặt đẹp trai, đó là ai?

Tuấn nắm tay My đứng cười với nhau trên bục rồi My đi xuống để Tuấn tiếp tục bản kế hoạch.Chợt "người đó" đi qua,cúi xuống nói thầm với Hà My:

-Nhóc trông vậy mà lại đồng ý làm bạn gái kụa Tuấn??

Nói xong "người đó" bỏ đi.Lần thứ hai "người đó" khiến Hà My ngạc nhiên.Còn "người đó" vừa đi vừa nghĩ:

-Con nhóc dễ thương fết.Nhưng mắt chọn người sao vậy?

Rồi "người đó" cười nhẹ.Vừa đúng lúc đi qua mấy tiểu thư khác và cướp luôn trái tim mấy cô.

Về phía Hà My,cô thấy "người đó" vừa đáng ghét nhưng lại làm cô chú ý,chỉ có điều trong lòng cô đã có Tuấn rồi.

Trong sự hạnh phúc của Tuấn và My thì bên cạnh đó là sự lạnh lùng đáng sợ của Nam.Lần đầu tiên Nam có thái độ như vậy.Ngồi bên cạnh Nam lúc này là Linh.Bất chợt Linh quay sang nhìn Nam,Nam quay lại nhìn với ánh mắt lạnh nhạt rồi bỏ đi.Mọi hôm cho dù thế nào thì Nam cũng có một câu nói chuyện với Phong hay Tuấn nhưng hôm nay thì ko.Linh nhìn theo Nam còn Phong nhìn theo Linh.Bất giác Phong đã từng nghĩ Linh quý Nam nhưng giờ thì khác. Được chăm sóc Linh nên Phong cảm thấy vui rồi.

Kết thúc buổi họp,Phong lại cõng Linh ra xe.Tuấn và My thì nắm tay nhau hạnh phúc:

-Linh về cẩn thận nhé-Phong vuốt tóc Linh.

-Cảm ơn Phong rất nhiều vì đã giúp Linh.

-Vậy Tuấn và My về cùng trước.Bye-Tuấn.

Đi trên xe mà đầu óc Linh suy nghĩ.Linh cảm nhận được tình cảm dịu dàng Phong dành cho cô nhưng cô lại muốn nhìn thấy nụ cười của Nam hơn.Trước thái độ lạnh nhạt của Nam khiến Linh hơi buồn trong lòng.

Linh đang suy nghĩ về Nam thì trong Nam cũng đang suy nghĩ về Linh:"Linh?Sao mình lại quan tâm vậy?Mình biết Phong quý Linh tại sao mình..Thôi.Ko cần suy nghĩ nhiều nữa.Ngủ một giấc dậy tính sau."

Và cũng cùng lúc đó Phong nhận ra mình đã thấy thích Linh.Giờ thì Phong đã hiểu sao Phong lại muốn bảo vệ Linh và sao Phong lại thấy hạnh phúc khi cõng Linh trên lưng.Nhưng còn Nam... Đó là bạn thân với Phong từ nhỏ.Nam nghĩ về Linh như thế nào?Phong thực sự cần câu trả lời đó của Nam.

Giữa bạn và tình cảm của mình,Phong và Nam sẽ ra sao?Linh sẽ có tình cảm với ai?Phong hay Nam?

Hôm nay đã là thứ tư,chỉ còn hai ngày nữa sẽ diễn ra lễ kỉ niệm trường. Đang trong giờ nghỉ trưa,Hội Quý Tộc cùng nhau đi đến căng tin:

-Mọi người đi trước My sẽ ra căng tin sau. Để tóc xoã nóng quá,My đi lấy chun buộc nhé.

-My để thế này xinh hơn mà-Tuấn cười.

My chỉ cười lại rồi chạy đi. Đang đi lên cầu thang thì bỗng nhiên có người ko chú ý ẩn My ngã xuống làm My đập đầu xuống đất ngất đi. Đó chính là đàn em của Thái Nhật ko nhìn chẳng may ẩn vào người My.Bọn này đang lúng túng chạy xuống đỡ lấy Hà My thì Thái Nhật bước xuống,trông thấy Hà My:

-Bọn mày làm cái trò jì thế?SAO CÔ ẤY LẠI BỊ THẾ NÀY?-Thái Nhật gắt khiến mọi người giật mình,ai cũng nhìn Thái Nhât.Rồi Thái Nhật ra hiệu cho bọn đàn em ko để mọi người tới gần.Nhật nhẹ nhàng bế My lên, đưa đến phòng y tế của trường....

My ngất đi nhưng vẫn cảm nhận được có một bàn tay ấm áp đang bế mình.Nhưng My ko hề biết đó là ai. Đến cửa phòng y tế:

-Tất cả ra ngoài hết đi-Nhật nói rất lạnh lùng.

Y tá đâu mau khám cho cô gái này mau.

Mọi người vừa nghe Thái Nhật nói vậy chạy hết ra ngoài. Ở trong chỉ còn cô y tá đang khám cho My:

-Cô ấy có sao ko vậy?

-Dạ thưa kậu cô ấy bị va đập nhẹ ở đầu nên cần tĩnh dưỡng.Nếu nghỉ ngơi vài ngày sẽ khoẻ lại ạ.

-Vậy để cô ấy ở đêy nghỉ ngơi đã.

-Vâng.

Sau đó thì Thái Nhật cho người đến báo với Hội Qúy Tộc rồi bỏ đi:

-Tuấn ơi!Nguy rồi!My bị ngất ..Mau đến phòng y tế..

Lập tức cả 4 người chạy ngay đến chỗ My.Tuấn vã mồ hôi vì lo lắng:

-Cô ấy bị sao vậy?Ai làm My ra nông nỗi này?-Tuấn quay sang gắt lên với cô y tá.

-Dạ tôi cũng ko biết.Vừa lúc nãy có một người bế cô ấy vào đêy.Tôi chỉ biết vậy thôi ạ.

-Tuấn bình tĩnh đã.Vậy cô ấy có sao ko?-Phong.

-Dạ cô ấy cần nghỉ ngơi vài ngày để lấy sức sau đó thì sẽ bình phục ạ.

Hôm đó,Hội Quý Tộc nghỉ học để đưa My về.Tuấn là người bế My đưa đi.Phong lên xin phép cô chủ nhiệm.Linh,Nam đi cùng Tuấn về trước.

Xe vừa dừng,Tuấn bế My vào nhà:

-My?Con gái tôi sao vậy?- ông Trịnh nhìn thấy đã hỏi dồn.

-Dạ.Cháu chào bác.Cô ấy bị va đập nhẹ ở đầu nên tạm thời ngất đi.Y tá nói chỉ cần nghỉ ngơi vài ngày sẽ bình phục.

-Mau đưa lên phòng.

Rồi Tuấn đưa My lên phòng còn Linh thì kể lại chuyện cho ông Trịnh nghe. Được một lúc thì Tuấn đi xuống:

-Thật cảm ơn kậu Ngô-ông Trịnh.

-Dạ. Đã là bạn bè thì phải giúp đỡ nhau thôi ạ.

Ông Trịnh cười vừa ý.Có vẻ như ngay lần đầu gặp mặt ông Trịnh đã rất qúy Tuấn.Mọi người ở lại một lúc lâu rồi mới ra về:

-Vậy chúng cháu về ạ.Xin phép bác mai cho chúng cháu đến thăm My được ko ạ?

-Đương nhiên là được rồi.Cánh cửa nhà họ Trịnh luôn chào đón kậu Ngô đêy.

Quay lại trường Quý Tộc, đã có một người chứng kiến tất cả sự việc,sự lo lắng của Thái Nhật dành cho My,cái cách Nhật bế My đến phòng y tế,người đó đã biết Nhật có thích My.Và người đó đã nở một nụ cười bí ẩn.Người đó là ai?Người đó sẽ làm jì?

Trong trường còn nghe nói sau đó Thái Nhật đã đánh cho người ẩn Hà My một trận nhừ tử,khai trừ khỏi Hội Vô Danh và bị bắt chuyển trường[Thế lực của Thái Nhật cũng chẳng kém Phong].

Nói đến Hà My.Sáng hôm sau 4 người trong Hội Qúy Tộc đến thăm My.My cũng đã tỉnh lại nhưng vẫn còn mệt:

-My àh.Có biết mọi người lo lắng cho My thế nào ko?-Tuấn.

-My mau khoẻ lại nhé.Tuần sau có lễ kỉ niệm trường đó-Phong.

-Mọi người sẽ đến thăm My thường xuyên-Linh.

-Ai ẩn My?-Nam đi thẳng vào vấn đề.

-Thực ra My cũng ko biết nữa.Lúc đó ko nhìn mà.My chỉ biết có người bế My đến phòng y tế thôi..

-Thôi My đừng nghĩ nhiều nữa.Bác sĩ bảo My phải nghỉ ngơi mà-Tuấn nhẹ nhàng lấy tay chạm nhẹ vào khuôn mặt My.

Bỗng nhiên.."Come back to me.."Tuấn có điện thoại.Cuộc điện thoại này đã thay đổi hoàn toàn sự việc giữa My và Tuấn

-Alô?

-Là mẹ đêy.Con về nhà ngay đi.Mẹ vừa từ New York về.

-Ơ?Mẹ?Mẹ đã về rồi ạ?Nhưng con đang đi thăm bạn chắc ko về đc đâu ạ..

-Ko nói nhiều.Về ngay-Nói xong bà Ngô ngắt máy luôn.

-Mẹ Tuấn àh?Chắc có chuyện jì phải ko?Tuấn về trước đi.

-Xin lỗi My nhé.Tuấn về trước.

-Ko sao.Bye bye.

-Bye.

Tuấn cho xe phóng nhanh về nhà.Vừa vào nhà Tuấn đã thấy mẹ Tuấn ngồi chờ ở phòng khách:

-Mẹ?Có chuyện jì vậy ạ?Sao mẹ lại về sớm hơn dự kiến?

-Con ngồi xuống đi.Mẹ có chuyện muốn nói.

-Dạ vâng.

-Năm nay con đã 16 rồi.Mẹ muốn con có bạn gái. Đến 18 con tuổi con đã phải kết hôn rồi đếy.

-Nhưng thưa mẹ,18 tuổi đã..có phải là quá sớm ko ạ?

-Ở địa vị của con thì đó là chuyện bắt buộc.Lần này sang New York mẹ đã gặp được một cô gái rất tốt. Địa vị hợp với nhà ta.Tên cô ấy là Bích Ngọc.Tuần sau cô ấy sẽ sang đêy.Con hãy đi đón cô ấy.

-Nhưng thưa mẹ..Con đã có người con yêu rồi..

-Đó là ai?-bà Ngô ngạc nhiên.

-Dạ tên cô ấy là Trịnh Hà My..

-Tiểu thư Trịnh?-bà Ngô suy nghĩ một lúc rồi nói.

Bích Ngọc có địa vị cao hơn cô ấy.Bố Bích Ngọc cũng có công ty về công nghệ thông tin.Tuy tiểu thư Trịnh cũng là con cái nhà quyền quý nhưng mẹ đã quyết định rồi.Con phải làm quen với Bích Ngọc.Hãy chia tay với tiểu thư Trịnh đi.-bà Ngô nói rất nghiêm nghị và đi luôn lên tầng trên,mặc cho Tuấn cầu xin.

[Vì 5 người trong Hội Qúy Tộc của chúng ta có địa vị trong xã hội nên bắt buộc phải kết hôn ở tuổi 18. Điều đó rất có ảnh hưởng đến giới truyền thông.Còn một điều nữa đó là bà Ngô rất nghiêm khắc đối với Tuấn.Nhà Tuấn,Phong và Nam đều là ba cổ đông lớn trong Tập đoàn công nghệ thông tin PR.Nhưng chỉ có mẹ của Tuấn là có tham gia vào công việc.Riêng mẹ của Phong và Nam thì ko tham gia.Nhà Linh thì chỉ có bố cô còn nhà My thì cả hai người đều tham gia thiết kế thời trang.Nhà Thái Nhật cũng vậy,cả hai bố mẹ Thái Nhật đều là kiến trúc sư].

Bích Ngọc là con gái ông Bùi. Ông Bùi là Chủ tịch Tập đoàn công ty Sanbai. Đêy là công ty nổi tiếng về các sản phẩm công nghệ cảm ứng nên nếu hợp tác với nhà Tuấn sẽ rất có lợi. Đêy chính là điều bà Ngô mong muốn.

Chỉ còn Tuấn ngồi một mình trong phòng khách, đầu óc trống rỗng ko biết phải giải thích thế nào cho mẹ hiểu.Tuấn ko hề muốn mất My vì phải can đảm lắm Tuấn mời ngỏ lời với My mà lại là trước bao người.Ko biết rồi hai người sẽ đi đến đâu...

Tuần sau sẽ diễn ra lễ kỉ niệm thành lập trường.Mọi người đang gấp rút chuẩn bị.Chỉ có một điều, đó là cả 5 nhân vật trung tâm của trường[Hội Qúy Tộc] đều đang gặp vấn đề về tình cảm..

Hai ngày sau...

Hôm nay là lễ kỉ niệm ngày thành lập trường.Phong rất bận vì là Hội trưởng hội học sinh,cả Tuấn cũng vậy.Linh cũng đã khỏi đau chân còn My cũng khoẻ trở lại.Trong phòng Hội học sinh:

-Tuấn??Tuấn!!!-Phong gọi Tuấn nhưng hình như Tuấn ko nghe thấy.

-Hả?Sao?-Tuấn lúng túng.

-Cậu sao vậy?Như người mất hồn ấy.

-Ờ.Ko sao.

Thực ra Tuấn vẫn chưa nói cho My biết chuyện,vì Tuấn chưa biết phải làm thế nào và còn một điều nữa:ba ngày nữa Bích Ngọc sẽ về đêy. Điều đó làm Tuấn mất tập trung..Tại sân trường,thầy hiệu trưởng đang phát biểu:

-Hôm nay chúng ta kỉ niệm 15 năm ngày thành lập trường ta. Đặc biệt cảm ơn ông Dương, ông Trịnh và ông Ngô đã đầu tư cho ngôi trường này....

Sau lời phát biểu của hiệu trưởng là các tiết mục văn nghệ của các ca sĩ nổi tiếng được mời[do đêy là trường Qúy Tộc nên là ca sĩ biểu diễn chứ ko phải học sinh].My,Linh,Nam ngồi ở dưới xem,Tuấn và Phong thì vẫn đang làm việc:

-My ra sân sau ngồi một lúc.Nghe nhạc thế này mất hứng quá-My.

-Ừm.Tuỳ My-Linh.

My ra sân sau của trường chơi. Ở đêy có trồng một vườn hoa theo kiến trúc đối xứng rất đẹp.Còn một đoạn ở xa hơn là một số cây cổ thụ lớn.My đi ra xa hơn cho thoải mái thì nhìn thấy Thái Nhật đang ngồi ở gốc cây.My cố tình giả bộ ko nhìn thấy và đi qua luôn thì:

-Hey.Cô nhóc!-Thái Nhật gọi Hà My.

Hà My quay lại nhìn ko nói câu jì.

-Sao cô lại quay ra?Cô là nhóc hả?-Thái Nhật cười làm My hơi bối rối.My đang định bỏ đi thì Thái Nhật nói:

-Tôi ko có ý trêu cô đâu.Cô ra đêy hóng gió àh?Lại đêy ngồi với tôi đi.

My vẫn im lặng:

-Sợ rồi phải ko nhóc?-Thái Nhật trêu My.

My nghe vậy nên cũng đi ra ngồi cạnh Thái Nhật:

-Sao cô lại đi một mình?Bạn trai cô đâu?

-Tuấn là hội phó đương nhiên là bận rồi đâu như một ai đó-My hất mặt.

-"Một ai đó"?Cô nói tôi thì nói đi sao phải nói bóng nói gió?Hay cô ghét tôi đến nỗi nói tên "Thái Nhật" cũng làm cô khó chịu?-Nhật quay sang nhìn My cười.

-Đúng.Chỉ cần nhìn thấy anh tôi đã khó chịu rồi-My ko thèm nhìn Thái Nhật.

-Àh?Vậy ra cô trả ơn tôi thế này phải ko?

-Ơn?Tôi đã nợ anh cái jì mà anh dám nói tôi thế?-Bây giờ My mới nhìn vào mặt Nhật mà nói.

-Vậy hôm cô ngã ở cầu thang ai bế cô vào phòng y tế?Ma chắc?

-Vậy ra đó là....?

-Tôi chứ còn ai nữa.Giờ cô trả ơn tôi thế nào đêy?

-Vậy...vậy...anh muốn jì?Tôi ko quen nợ người khác đâu!

-Hay cô bỏ tên Hội phó Hội học sinh làm bạn gái tôi đi-Thái Nhật lấy tay quay khuôn mặt My về phía mình hỏi.

Câu nói của Thái Nhật khiến My đỏ mặt ngượng ngùng.Thái Nhật chỉ cười:

-Khì.Nói đùa thôi.Nhóc tưởng thật àh?

-Ai..ai tưởng thật?Tôi chỉ thích Tuấn thôi.Còn anh sao xứng với tôi!!!

-Tôi ko xứng với cô hay là cô ko xứng với tôi hả?-Thái Nhật nói với giọng giễu cợt.

-Anh..-My ko nói được câu jì đứng phắt dậy bỏ đi.

Thái Nhật nhìn theo dáng Hà My:"Khì khì.Cô nhóc dễ thương.."

Tại sân trường.Tuấn sau khi làm xong công việc thì xuống chỗ của Linh và Nam:

-Hà My đâu?

-Mệt.Lượn rồi-Nam.

-Mọi người lên phòng họp Hội học sinh đi.Chút nữa Phong sẽ đến đó sau khi làm xong.Tuấn đi tìm My rồi cũng đến đó.Ok?

-Ok.

Tuấn chạy đi tìm My còn Linh và Nam thì cùng nhau lên phòng Hội học sinh. Đến nơi,Linh và Nam mỗi người ngồi một chỗ,im lặng.Một lúc lâu thì Linh nói:

-Kậu đang tránh mặt tôi?-Linh

-...-Nam ko trả lời.

-Tôi đang hỏi cậu đếy?

-Tùy Linh muốn nghĩ thế nào cũng được.

-Vậy thì thôi.Tôi ko muốn quan tâm nữa-Linh lạnh lùng.

Thấy Linh nói vậy,Nam xuống giọng:

-Thực ra..Lúc đầu gặp Linh,tôi thấy Linh rất đặc biệt.Sau đó thì thấy Linh và Phong có vẻ thân thiết,tôi có cảm giác rất lạ.Giờ nhìn Linh lại làm tôi ko biết phải làm jì.Tôi ko có ý tránh mặt Linh.So.. whatever..

-Vậy..kậu nghĩ jì về tôi?

Từ lúc nào Phong đã đến.Nhưng chỉ đứng ngoài.Câu trả lời của Nam bây giờ có lẽ sẽ quyết định tình bạn giữa Nam và Phong..

-Thực ra,ngay từ lần đầu nhìn Linh,tôi...

Nam đang định nói thì Tuấn và My vừa đến:

-Phong?Mau vào đi.Sao đứng ngoài này vậy?-My.

-Phong vừa mới đến đang định vào thì..có điện thoại.

Thấy có mọi người nên Nam ko nói nữa.Còn Linh thì thực sự muốn nghe câu trả lời của Nam.

-Vậy bây giờ có cả nhóm ở đêy rồi. Đi đâu chơi đi mọi người?-My.

-Ừh. Ở đêy chán lắm.Lúc trước đến nhà My và Tuấn rồi nên giờ đến nhà một trong ba người chơi.Ai đêy?-Tuấn.

-Tôi.Ok?-Nam.

-Okie ngay.Hiếm khi có dịp Nam mời đến chơi-My.

[Mọi người có biết sao Nam lại rủ mọi người đến nhà mình ko?Lí do rất đơn giản. Đó là:Nam....buồn ngủ mà chỉ có về nhà là ngủ ngon nhất]

Cả hội lại đến nhà Nam.Nam cực kỳ hiếu khách,vừa về đến nhà mời luôn mọi người lên phòng mình chơi rồi nằm lăn ra giường.Còn mọi người muốn làm jì ở cái nhà này thì...tuỳ.

-Chán Nam quá.Rủ bạn bè đến chơi thế này àh-My.

-Hay My đi với Tuấn mua kem nhớ?-Tuấn.

-Ý hay đếy! Đi! Đi!-My nhiệt tình.

-Ko.Tôi bảo người đi mua-Nam.

-Thôi.Cứ để bọn này đi.3 người ở đêy đợi nhớ chưa?-My cười.

-Ok-Phong.

Vừa nói xong,My và Tuấn tay trong tay tung tăng lon ton đi mua kem.Trong phòng giờ chỉ còn Phong,Nam và Linh.Nam vô tư nằm trên giường.Linh ngắm nhìn đồ trang trí trong phòng Nam cùng Phong.

I'll hold your hand tight...Phong chạy ra ngoài nghe điện thoại,chỉ còn Nam và Linh.

Nam ngồi dậy, ôm gối nhìn Linh.:

-Lại đây ngồi-Nam.

Linh ra ngồi cạnh Nam.

-Lúc ở phòng họp,tôi chưa nói hết.Giờ Linh còn muốn nghe ko?

-Ừm.

-Tôi thấy rất thích Linh thì phải.Tôi cũng ko biết nữa.

Linh ngạc nhiên nhưng cũng hơi vui,rồi quay sang nhìn Nam.Hai người nhìn nhau...im lặng.Bỗng nhiên Nam cười,cúi xuống hôn vào má Linh khiến Linh tròn xoe mắt.Sau đó thì Nam ôm gối nằm xuống ngủ tiếp[Vô tư?!?]

Bên trong-Nam vô tư,Linh ngạc nhiên nhưng trong lòng hơi vui.

Bên ngoài-Phong đang cầm chặt chiếc điện thoại, đứng dựa vào tường,bất lực.Lời nói của Nam đã làm Phong cần một chiếc băng gạc lớn để chữa trị cho phần trống trong lòng.Phong bỏ đi.Ngoài trời âm u như sắp có một cơn mưa lớn,giống như trong lòng Phong bây giờ.

My và Tuấn vẫn vui vẻ đi mua kem:

-Hay Tuấn và My ở đêy ăn đi?Chỉ có hai đứa thôi mà-Tuấn[Ăn vụng?!?]

-Ừh. Ăn thế này ngon hơn.[Ngon hơn?!?]

Hai người vừa vào cửa hàng thì trời đổ mưa:

-Mưa rồi.Nhưng mà ko sao.Mưa càng mát-My.

-Ăn kem với My thôi mà cũng vui-Tuấn cười.

Vui vẻ ăn kem chỉ được một lúc thì Tuấn xuống giọng:

-My àh.Tuấn rất thích My.

-Ừh.Biết rồi.My dễ thương như thế này cơ mà?-My.

-Hỳ.My đáng yêu.

-Nhưng sao sắc mặt trông lạ vậy?

-Vì Tuấn ko muốn nói dối My nên...có một chuyện...Tuấn muốn nói...

-Ừh.Sao?

-Hôm trước mẹ Tuấn mới về...

-Thật àh?Sao ko bảo My để My đến chào?

-Mẹ Tuấn muốn...Tuấn làm quen với người khác...và....

My đánh rơi thìa kem.Im lặng.

-Mẹ Tuấn muốn chúng ta chia tay...Nhưng...

Nghe Tuấn nói vậy My ko trả lời bỏ chạy ra ngoài.Tuấn đuổi theo.[Tiền kem??]

-My đợi đã...Tuấn ko muốn chia tay với My.Tuấn sẽ ko gặp cô gái đó đâu!!Xin lỗi My!!!

My đứng lại.Ngoài trời mưa càng ngày càng to..

-Tuấn đừng nói nữa...My ko cần...My ko muốn nghe...

Rồi My bỏ chạy để Tuấn đứng một mình giữa cơn mưa...Nước mắt My hoà cùng với mưa...

Tuấn cứ ở dưới mưa một lúc lâu,sau đó thì trở về nhà Nam.Linh và Nam vùa nhìn thấy Tuấn đã ngạc nhiên:

-Có chuyện gì vậy??-Linh.

-Linh cho Tuấn nhờ một chuyện được ko?-Tuấn.

Xin lỗi Nam,hôm nay bọn mình về trước,có gì nói chuyện sau.Linh và Tuấn cùng về.Trong xe:

-Mẹ Tuấn muốn Tuấn gặp người khác và chia tay với My..

Linh sững sờ ko nói nên lời.

-Linh đừng hiểu lầm.Tuấn ko hề muốn như vậy.Tuấn muốn nói chuyện với My nhưng My ko muốn nghe...Bây giờ...ko biết phải làm sao nữa...Lần đầu tiên Tuấn thấy My phản ứng mạnh như vậy..

Linh im lặng như quyết định điều gì đó.

-Điều này ko thể trách Tuấn.Nhưng Tuấn đã vô tình gợi lại một chuyện buồn trong My...

Tuấn ngạc nhiên nhìn Linh:

-Tuấn...đã làm gì?

-Khi còn học cấp 2,năm lớp 9,chỉ một năm trước,My cũng có một người bạn trai rất thân.My cũng từng nói đó là người duy nhất làm cho My cảm thấy hạnh phúc hơn ai hết.Cậu ta còn thề sẽ ko rời xa My..Nhưng sau đó...

-Sao đó thì sao?-Tuấn.

-Giống Tuấn.Mẹ cậu ta cũng bắt cậu ta chia tay với My.Ban đầu cậu ta cũng phản đối nhưng bị mẹ cậu ta nhốt trong phòng,ko cho ra ngoài gặp My.. Điều tôi nhớ nhất vẫn là...

-My bị làm sao àh?

-Ừm.My đã đứng trước cổng nhà cậu ta cả một đêm,bên ngoài trời cũng mưa to như lúc này.My là một con người hoà đồng nhưng cũng rất kiên quyết,theo đuổi hạnh phúc của mình.Nhưng tất cả My nhận được chỉ là..

-Hai người đó...chia tay?

-Qua một đêm,cậu ta đã ko chịu nổi khi bị nhốt và ngay sáng hôm sau,cậu ta lạnh nhạt với My và trả lời: "Xin lỗi.Chúng ta chia tay ở đêy".Sau câu nói đó,My ngất đi.Khoảng 4,5 ngày sau mới tỉnh lại,My trở nên trầm tính hơn,ko còn sôi nổi như trước.Thật may là thời gian đã xoá đi kí ức buồn đó trong My.Nhưng giờ với Tuấn...

Tuấn lặng thinh.Tuấn ko ngờ cô bé vô tư Hà My lại kiên cường đến vậy.Càng nghĩ Tuấn càng trách mình và càng quyết tâm ko để mất My.

Mình My chạy giữa cơn mưa.My lại hồi tưởng lại..My cảm thấy như điều đó sắp xảy ra lần thứ hai với My.Chợt My trượt chân ngã.My gục xuống,khóc...Rồi My ngước lên nhìn,có một bóng người:

-Nhóc?Sao lại ở đây? Ơ nhóc khóc hả? Đứng dậy tôi đưa về nhà.

-TÔI KO CẦN.MẶC TÔI-My hét lên mà vẫn khóc.

-Kệ nhóc đếy.Cứ ở đếy nhớ-Thái Nhật giả vờ bỏ đi nhưng ko thấy My phản ứng lại.

Thái Nhật quay lại,bế My vào trong xe:

-TÔI NÓI KỆ TÔI-My.

-CÔ IM ĐI THÌ CÓ.CHUYỆN GÌ THÌ TỪ TỪ GIẢI QUYẾT CHỨ-Chính Thái Nhật cũng ngạc nhiên khi mình gắt lên với My.

My ngưng khóc nhìn Thái Nhật rồi lại khóc to hơn:

-Thôi thôi.Tôi xin lỗi.Ko khóc nữa-My ko thèm nghe vẫn khóc to hơn.Thì Thái Nhật ôm lấy My:

-Cô nhóc của tôi hôm nay sao vậy?Cô mà cũng khóc hả?Trông như mèo con vậy.

-Bỏ tôi ra.Tôi ko phải mèo.Tôi...ghét anh.

-Muốn tôi bỏ ra hả?Thế cô đừng khóc nữa.

-Biết..biết rồi.Bỏ ra-Thấy Thái Nhật ôm càng chặt nên My nói gượng.

Thái Nhật nhìn My cười:

-Khì khì.

-Anh cười cái jì?

-Khà khà.

-Anh có bị sao vậy?

-Trông nhóc lúc khóc mà vẫn đáng yêu nhỉ?

-Gì cơ?Tôi ko chơi với anh nữa.Cho tôi xuống xe ngay!!!

-Thôi tôi xin lỗi. Ơ mà sao lần nào gặp nhóc cũng khiến tôi có suy nghĩ nên thuê bác sĩ tim mạch riêng vậy?

Câu nói của Thái Nhật làm My cười:

-Bác sĩ tim mạch?Hài vậy?-My bình tĩnh trở lại.

-Àh há.Nhóc cười rồi. Đêy mới là nhóc chứ-Thái Nhật lấy tay lau nước mắt cho My.

-Sao anh lại ở đêy-My đánh trống lảng.

-Đếy là câu hỏi của tôi dành cho nhóc đếy.

-Tôi?

-Nhóc bị ai bắt nạt hả? Để tôi cho tên đó một bài học.

-Lạ thật đếy.Quan tâm đến tôi quá nhỉ?

-Ờ...thì....bạn bè...với...nhau-Nhật lúng túng

-Bạn bè?Sao anh bảo ghét tôi cơ mà?

-Tôi có bảo là ghét nhóc hả? Có nhầm ko vậy?

-Nhầm thì thôi sao anh lạ vậy?

Thái Nhật đỏ mặt.My nhìn thấy vậy suy nghĩ một lát rồi...[Mọi người biết My làm jì ko? ].

My hôn Thái Nhật vào má làm Thái Nhật ngượng ngùng:

-NHÓC??Nhóc làm cái trò jì thế?Tránh xa ra!!!

-Khì khì.

-Nhóc??Cười cái gì?

-Khà khà.

-Nhóc bỏ nụ cười nham hiểm đếy đi.

-Anh thích tôi hả?

-Ai....Ai....thích nhóc...-Thái Nhật vẫn chưa lấy lại tinh thần.

-Thế anh nhìn cái mặt anh xem?

-Nhóc cũng có chút nhan sắc thôi nhưng mà sao xứng với tôi?-Giờ mới bình tĩnh lại.

My chỉ cười:

-Ko xứng àh?Okie.Tài xế.Dừng xe. [My vô tư đã trở lại]

-Khoan.Nhóc đi đâu vậy?Trời vẫn chưa tạnh mưa mà.Tôi sẽ đưa nhóc về.

-Chắc tôi làm anh khó chịu nên thôi.Tôi tự về.

Thái Nhật im lặng như suy nghĩ điều gì đó rồi ra khỏi xe đuổi theo Hà My:

-Đợi tôi đã.

My chợt quay lại.

-Ừh thì tôi thích nhóc đếy.Hài lòng chưa?Vậy tôi đưa nhóc về được ko?

My cười gật đầu đồng ý.Trên xe:

-Lúc nãy nhóc sao vậy?

My im lặng.

-Ko muốn nói tôi đêy cũng ko ép.

-Ưm.Có lẽ tôi và Tuấn...khó mà tiếp tục..

-Yeah!! [Vô tư hơn cả Nam?!? ] Àh,tôi nhầm.Nhưng sao vậy?

-Mẹ Tuấn ko đồng ý cho bọn tôi...

-Ngốc ạ.Thế thì phải đấu tranh chứ.

Bây giờ My mới bình tĩnh suy xét lại.My đã quá vội vàng mà quên mất ko nghe Tuấn giải thích.My bất giác định xuống xe thì Thái Nhật giữ My lại:

-Bây giờ muộn rồi.Quần áo nhóc cũng ướt hết...

-Nhưng mà hôm nay My đã gọi cho bố là sẽ sang nhà Linh ngủ rồi-My chợt nhớ ra.

-Vậy đến nhà Linh đi.

-...Nhưng....nếu mà về nhà Linh bộ dạng thế này...bác Nguyễn mà biết chắc ba My cũng biết...Giờ ko biết phải về đâu...

-Vậy...về nhà tôi được ko nhóc?Bố mẹ tôi đi công tác hết rồi.Ko sao đâu.

-Gì cơ?Nhà anh hả?Never.

-Tôi hứa ko làm gì nhóc mà.Yên tâm chưa?Coi như đêy là bí mật giữa nhóc và tôi nhớ.

-Đành vậy.

Hai người cùng về nhà Thái Nhật.Trời vẫn mưa to...

Sau khi đưa Linh về nhà,Tuấn đi trên đường mà lòng nặng nề.Tuấn quyết định sẽ gặp cô gái kia nói rõ My là người Tuấn cần.Dù cho mẹ Tuấn ngăn cản nhưng Tuấn sẽ ko bao giờ bỏ My.Đó là những suy nghĩ thật lòng của Tuấn.Nhưng...có thể người nói chia tay lại là...

Vừa về đến nhà Linh lấy ngay điện thoại gọi cho My[Linh biết nếu gọi cho My ngay khi có Tuấn sẽ rắc rối thêm]:

-Linh àh?-My.

-My đang ở đâu?

-Ừm.Nhờ Linh nếu ba My có gọi thì nói là My vẫn ở nhà Linh được ko?

-Ok.Nhưng My sẽ ở đâu?

-Nhà Thái Nhật[Linh cũng biết Thái Nhật do My vẫn kể chuyện cho Linh]

-My vẫn chưa bình tĩnh lại àh?

-Ko.My có thể lo được.Linh đừng lo cho My.

-Đưa máy cho Thái Nhật đi.

-Sao?Sợ tôi làm jì cô nhóc hả?-Thái Nhật.

-Im đi-Linh lạnh lùng một cách đáng sợ khiến một người như Thái Nhật cũng phải nể.

-Hãy chăm sóc My cho cẩn thận.Và nên nhớ,nếu My có chuyện gì,tôi có thể cho cả gia đình cậu biến mất-Nói xong Linh dập máy.Kiểu cách của Linh nói y như một nữ hoàng vậy. Đó là suy nghĩ của Thái Nhật.

-Linh nói gì vậy?-My.

-Nhóc cố lên.Linh nói thế đếy.

Tuấn về đến nhà.Cả người mệt mỏi,lại bị dầm mưa nên đã thấm mệt.

-Thưa cậu,bà chủ đang chờ cậu ở phòng của cậu ạ-quản gia.

Tuấn lên phòng.

-Tại sao quần áo con lại thế kia?

-Dạ con bị ngấm nước mưa nên...

Tuấn chưa nói hết thì bà Ngô giơ tay ra ý Tuấn ko cần phải nói nữa.Bà Ngô lấy điện thoại ra gọi cho trợ lý:

-Thu xếp một người lái xe mới cho cậu chủ.Còn người kia: đuổi việc.[Đêy mới thực sự là nhân vật lạnh lùng]

-Con nói tiếp đi.

-Dạ.Con sẽ ko gặp Bích Ngọc.Người con cần là Hà My.Trịnh Hà My.

-Được rồi.Mai con ko cần phải đi đón Bích Ngọc nữa.Mẹ về phòng đêy.Con nghỉ ngơi đi.

Thái độ của mẹ mình làm Tuấn bất ngờ,nhưng quá mệt,Tuấn ko thể suy nghĩ thêm nữa

Quay lại với hai nhân vật ấn tượng-Thái Nhật và My. Đến nhà Thái Nhật:

-Nhà anh đẹp hơn cả nhà tôi đếy-My cười.

-Ba tôi là kiến trúc sư để làm jì hả nhóc?

-Hỳ.

-Nhóc ở ngay cạnh phòng tôi nhé.Có gì thì tôi sẽ sang giúp nhóc.

-Anh định làm jì?

-Hơ.Nhóc nghĩ tôi là loại người nào vậy?

-Thôi được rồi.

-Quản gia đâu. Đưa nhóc, àh quên tiểu thư Trịnh đi thay quần áo đi.

Quản gia đưa My đi chọn quần áo.Do mẹ của Thái Nhật là kiến trúc sư nên cũng thiên về nghệ thuật,thiết kế cũng là một công việc mẹ Thái Nhật ưa thích nên My ko phải lo.Thực ra mẹ Thái Nhật và mẹ của My là bạn thân[có cùng sở thích] nhưng My và Thái Nhật ko biết.

Sau khi tắm xong,My được cô quản gia sấy tóc,chải lại đầu:

-Lần đầu tiên tôi thấy cậu chủ nhà tôi vui vẻ đến vậy.Chắc tiểu thư là người đặc biệt.

My chỉ cười mà ko trả lời.

-Mời tiểu thư theo tôi ạ. Để tôi đưa tiểu thư về phòng.

My bước ra thì thấy Thái Nhật đi qua:

-Để tôi đưa cô ấy đi.Chị đi làm việc đi-Nói với quản gia.

-Sao hả?Nhóc thấy thoải mái hơn chưa-Thái Nhật vừa nói vừa ngắm nhìn My vì vừa mới nhận ra My để tóc xoã trông như công chúa.

-Ừm.Bây giờ ko phải gặp Tuấn thì dù ở đâu cũng thấy thoải mái hơn-My có vẻ vẫn buồn.

-Vào phòng tôi chơi đi.

-Kái đầu anh đang nghĩ gì vậy?

-Tôi hứa ko làm gì nhóc thì tôi sẽ ko làm gì cả.

Thấy Thái Nhật nói vậy nên My cũng đi cùng.

Phòng của Thái Nhật khác xa so với tưởng tượng của My.Căn phòng cho My một cảm giác rất bình yên, ấn tượng nhất vẫn là một bức tranh vẽ một cô gái đang ngồi một mình nhìn biển.Hơi buồn:

-Phòng tôi thế nào hả nhóc?Cũng xứng là con trai kiến trúc sư hả?

-Thực sự thì...tôi thấy rất thích căn phòng này.

-Cho nhóc cái này đếy.Vừa mua xong. Ăn đi-Thái Nhật đưa cho My một chiếc kẹo mút.

-Sao lại...?

-Thấy buồn là tôi ăn kẹo mút, ăn xong lại ok.Thử đi.

My bóc kẹo ăn.Hương vị kẹo ngọt khiến My quên hết chuyện buồn.My nhìn Thái Nhật cười.Trời vẫn mưa.Bỗng nhiên một tia chớp loé sáng.My giật mình rơi kẹo:

-Ưm.Tôi về phòng đêy.

-Hey.Nhóc sao thế?-Thái Nhật kéo My lại.

-Ưm.. ưm..

Một tia chớp khác.Thái Nhật nhìn My như hiểu ra vấn đề. Ôm lấy My:

-Àh.Nhóc sợ hả?Có tôi đêy rồi. Đợi tôi đóng cửa sổ vào nhé-Thái Nhật vuốt tóc My rồi ra đóng cửa sổ,kéo rèm lạ cho My khỏi sợ:

-Được chưa?

-Ưm.Cảm..cảm ơn.

-Nhóc có ở một mình được ko?Hay ở lại đêy với tôi?

-Thôi ko cần đâu..

-Tôi hứa ko làm gì được chưa?

Thái Nhật kéo My lại ngồi gần mình.Hai người ngồi cạnh nhau dưới sàn gỗ:

-Tôi ko biết anh là cũng là một người tốt đến vậy.

-Khì.Nhóc hiểu tôi là được rồi.Mệt lắm hả?Dựa vào vai tôi mà ngủ.

-Anh đang nghĩ cái gì thế?

-Đối với nhóc thì tôi nghĩ nhiều lắm.Tôi thích nhóc mà-Thái Nhật chạm nhẹ vào tóc My.

-Hỳ.Tôi cũng bắt đầu thấy quý anh rồi-My cười rồi dựa vào vai Thái Nhật ngủ ngon lành.Lần thứ hai cô cảm nhận được sự ấm áp từ Thái Nhật.

Ngoài trời mưa như trút nước.Có một người...một mình...có một người ko ai quan tâm.Người đó ngồi ở ghế đá...mặc cho mưa rơi...mặc kệ tất cả.Trong lòng người đó...mưa còn nhiều hơn ở ngoài trời.Là Phong[Ryn là tác giả nhưng mà nói thật Ryn viết đoạn này Ryn cũng cảm thấy thương Phong].

Hôm sau,trời có gió nhẹ,thời tiết rất dễ chịu.Thái Nhật và My cùng nhau đi học. Đến nơi đã thấy Linh và Nam đứng đợi ở ngoài cổng trường.Nam nhìn Thái Nhật ngạc nhiên.Thấy My lại gần, đi ra chỗ My,sờ tay lên trán My:

-Ốm?

-My ko sao mà.Hôm qua cũng may nhờ Thái Nhật.

-Hey.Nhóc.Tôi đi trước đêy.Pai nhóc iêu nhớ-Thái Nhật cười.

-My ổn ko?-Linh.

-Ừm.Vậy...Tuấn chưa đến àh?

-Chưa.Phong cũng chưa thấy đến.

-Bọn mình vào trước đi-My ko muốn gặp Tuấn lúc này nên kéo mọi người vào trước.

Lúc này Tuấn cũng đang đến trường.Thái độ của mẹ Tuấn khiến Tuấn khó tin.Xe dừng lại.Nhưng ko phải là trường Qúy Tộc.

-Đây là đâu?Mau đưa tôi đến trường!!

-Thưa cậu,theo lệnh bà chủ cậu đã chuyển trường.Từ hôm nay cậu sẽ học ở đêy.

-Cái gì?Tôi ko phải là con rối trong tay các người!

Tuấn mở cửa xe bỏ chạy.Bà Ngô đã đoán được nên cho người đi theo sau.Tuấn cố hết sức chạy,mãi mới cắt đuôi được.Tuấn chạy thẳng đến trường Qúy Tộc.Vẫn đang giờ học nhưng Tuấn chạy vào lớp đến chỗ My:

-My àh.Tuấn sẽ ko bao giờ bỏ rơi My.Xin My hãy tin Tuấn.Chuyện này do mẹ Tuấn ép buộc nhưng Tuấn chỉ cần My thôi.Xin My...

Tuấn chưa nói hết câu thì đám vệ sĩ do bà Ngô cử đến kéo Tuấn đi:

-My!!!Hãy nghe Tuấn!!My ơi!!!

-My chạy đuổi theo nhưng Linh ngăn lại:

-Đừng.Giờ ko phải lúc.Ngồi xuống học tiếp đi[Linh thực sự là người biết giải quyết sự việc].

My ngồi xuống.Nước mắt rơi lã chã.Mọi người đều nhìn nhưng rồi vẫn tiếp tục học.

Đến giờ nghỉ,mọi người ra sân sau của trường:

-My nghe Linh nói.Chuyện này trước sau gì cũng sẽ đến.My ko được khóc mà phải cố gắng.Nếu như Tuấn là người My thích thì hãy theo đuổi.Ko phải sợ gì cả.

-Tôi tin My làm được-Nam.

Nghe Linh và Nam an ủi My cũng thấy đỡ trống trải phần nào:

-My muốn được một mình một chút.Xin lỗi mọi người-My bỏ lên tầng thượng của trường suy nghĩ.

Còn lại Linh và Nam:

-Đi đâu đó uống nước.Nghĩ cách-Nam.

-Ừm.

Hôm nay Phong ko đến trường.Ngồi dưới mưa suốt một đêm.Phong đã suy nghĩ lại.Phong sẽ cố gắng cho Linh hiểu tình cảm của mình, đó mới chính là Phong,một người suy nghĩ thấu đáo.Phong trở về nhà.

-Phong?Con có sao ko?Quần áo con ướt?Con dầm mưa suốt đêm qua sao?-bà Dương lo lắng[Phong là con trai duy nhất trong nhà họ Dương].

-Con ko sao ạ.Nhưng hơi mệt.Hôm nay con sẽ nghỉ học.

-Ừh.Mau lên gác nghỉ đi con.

Vừa đúng lúc Linh nghĩ đến Phong thì..

I love you so....:

-Sao Phong ko đi học?

-Phong có chút việc.Nên có jì mai gặp nói chuyện sau nhé.Bye.

-Phong?-Nam.

-Ưm.Phong bận.

-Chuyện của Tuấn và My rắc rối.Mệt.-Nam.

-Từ từ có lẽ sẽ có cách giải quyết.Giờ về trường tìm My đã.

Chuyện của My và Tuấn đã lan khắp trường,và đến tai Như Trinh[Đêy là người đứng đầu trong club fan Tuấn].Trinh thực sự bực mình sau khi nghe mọi người kể lại Tuấn sẽ ko bao giờ bỏ My.Trinh cho người đi tìm My.

*My đứng trên sân thượng một mình,suy nghĩ.My sẽ để quá khứ ở đằng sau,hiện tại là quan trọng.Giờ Tuấn là người quan trọng thì phải cùng Tuấn cố gắng.My sẽ ko bỏ cuộc.My đi tìm Linh và Nam.Bỗng nhiên đi qua hành lang trường,cô bị một đám người chặn lại.Có mấy người xung quanh nhưng bị Trinh cho người ko cho họ xem:

-Sao cô cứ bám lấy Tuấn vậy?

-Cô là ai mà dám lên giọng với tôi?

-Gì cơ?Cái con nhỏ này-Vừa nói Trinh tát vào mặt My.

-Cô!-My hét lên định đánh lại thì Trinh cho cả bọn vào đánh My.My cố gắng chống cự nhưng ko được.Cả một hội đông cứ xông vào túm tóc,tát rồi đánh vào mặt My.

Fan của My biết vậy nên lập tức chạy đi báo cho Hội Qúy Tộc[Giờ chỉ có Linh và Nam là có mặt ở trường]. Ở một lớp khác Thái Nhật đang ngồi nói chuyện thì có một thằng đàn em vào:

-Mọi người biết gì chưa.Trinh đang xử một người trong Hội Quý Tộc đếy.Hình như là My thì phải.

Thái Nhật vừa nghe xong chạy ngay đến nhưng ko vào cứu My được vì hội của Trinh đông[Có cả nam và nữ].

Trinh mỉm cười.Một người của Trinh bước lên đưa cho Trinh một chiếc kéo:

-Giờ tôi phải chỉnh sửa mái tóc của cô nhỉ?Chắc lần này Tuấn ko muốn nhìn mặt cô luôn đếy-Trinh cầm kéo đang định cắt tóc My thì:

-DỪNG LẠI.-Linh đến vừa kịp.Nam chạy đến bế My lên đưa đến phòng y tế cùng Thái Nhật.

Nhìn bộ dạng My:môi chảy máu,chân tay bầm tím,mặt đỏ lên,ngất đi,lại nhớ đến chuyện My đang ko ổn định về tinh thần,Linh đã thực sự nổi giận.Linh bước đến chỗ Trinh. "Chat" Linh tát vào mặt Trinh.Trinh đang định quay ra tát lại thì "Chat" cái tát thứ hai Linh dành cho Trinh khiến Trinh phải lùi lại mấy bước:

-Cô là ai mà dám tát tôi-Trinh vẫn ko chịu thua.

-Im ngay.Dám động đến Hà My?

-Cô ta là ai mà tôi ko dám...-Trinh chưa nói hết câu thì "Chat" lần thứ ba Linh tát Trinh làm Trinh khuỵ xuống đất.

-Đừng để tôi nhìn thấy cô nữa.Tốt cho My và-Linh hơi cúi người nhìn thẳng vào mắt Trinh:...tốt cho cô.

Nói xong Linh đi đến phòng y tế.Bao nhiêu người nhìn Trinh.Tất cả mọi người đều sững sờ trước thái độ của Linh,một con người thực sự xứng đáng với Qúy Tộc. [Ngay trong ngày hôm đó,Trinh chuyển trường].

Đến cửa phòng y tế,Linh chỉ đứng ngoài nhìn My.Trông thấy My khiến Linh rất đau lòng:

-Hai người ở đây chăm sóc My.Tôi phải đi giải quyết một việc.

-Ok-Nam và Thái Nhật cùng nói.

Linh gọi xe và đến nhà Tuấn.

-Chào tiểu thư Nguyễn.Cô đến đây có chuyện gì àh?

-Chào bà Ngô.Tôi đến gặp Trí Tuấn.

Bà Ngô nghĩ một chút rồi bảo quản gia dẫn Linh lên phòng Tuấn.Ngoài cửa phòng Tuấn có hai người đứng giám sát ở ngoài.

-Linh?Sao lại đến đây?Có chuyện gì àh?

-Ngồi xuống đi.

Tuấn lo lắng.

-Hôm nay,My vừa bị đánh.

-Gì cơ?Là do mẹ tôi phải ko?Thật quá đáng.My có sao ko?

-Ko.Là do hội Black Rose.

-Trinh?

-Giờ My đang ở y tế trường.Tôi đến để cho Tuấn biết chuyện.

-My...

-Nhưng bây giờ là vấn đề chính.

-Ừm.

-Thứ nhất:nếu cần My thì hãy quyết định nói rõ với cô gái kia.Thứ hai:nếu ko,hãy chia tay. Đừng làm khổ My.

-Tôi nhất định sẽ làm rõ chuyện này.Và tuyệt đối ko bỏ My.

-Bây giờ cậu ko thể đến thăm My nếu như bị mẹ cậu giám sát.Vì vậy hãy ở đây.Cô gái kia...

-Mai cô ấy sẽ sang đây.

-Vậy hãy đi đón cô ấy theo sự sắp xếp của mẹ cậu.Và thử nói chuyện.My đã có bọn tôi lo rồi.

-Nhờ mọi người chăm sóc cho My.

I love you so...

-Alô?

-Linh àh.Phong đêy.Nam vừa gọi cho Phong.Giờ Phong sẽ đến trường.Linh đang ở đâu vậy?

-Nhà Tuấn.Phong cứ đến trường đi.Tôi sẽ đợi ở ngoài cổng trường.

-Ok.Bye.

-Vì My hãy cố gắng chịu đựng-Linh nói với Tuấn rồi ra về quay trở lại trường đợi Phong.

Phong cũng vừa đến.Hai người vào phòng y tế thì My đã tỉnh lại.

-My đã thấy khá hơn chưa?-Linh.

-Ừm-My vẫn mệt.

-Nhóc có sao ko? Để tôi đi cho cô ta một trận-Thái Nhật.

-Thôi hãy để chuyện này qua đi-Phong cản Thái Nhật.

-Tuấn...?-Nam.

-Đang bị quản lí-Linh.

-Chuyện hai người lần này sẽ khó khăn đếy-Phong[Chuyện của chính mình chưa xong vậy mà Phong vẫn lo cho Tuấn và My].

-Giờ đưa My về nhà đã.Sau đó bàn bạc cách giải quyết-Phong.

-Đi thôi-Linh.

Thái Nhật ở lại trình bày sự việc với ban giám hiệu.Hội Qúy Tộc[thiếu Tuấn] cùng về nhà My.

-My hãy nghỉ ngơi đi.Bọn tôi sẽ giúp Tuấn.Chỉ cần My ko bỏ cuộc là được-Phong.

-Tuấn mong My hiểu cho Tuấn. Đếy là điều Tuấn nhờ Linh nói lại với My.

-Giờ có một cách-Nam.

Nam kéo mọi người lại gần giường My nằm và nói chi tiết về kế hoạch.Vậy là Hội Quý Tộc lần này sẽ đoàn kết,giúp My và Tuấn có thể ở bên nhau.Kế hoạch đã được thống nhất và sẽ được thực hiện vào ngày mai-ngày Bích Ngọc sang đêy.

Một ngày thứ bảy đẹp trời.Hôm nay sẽ là ngày của Hội Qúy Tộc.

*Bước 1:Tuấn sẽ gặp Bích Ngọc và nói chuyện.

Từ sáng bà Ngô đã chuẩn bị cho Tuấn để Tuấn gặp mặt Bích Ngọc.Giờ Tuấn ko được tự quyết định bất cứ một điều gì.Bà Ngô cho xe đưa Tuấn đến sân bay.Tuấn đứng chờ Bích Ngọc[theo lời căn dặn của bà Ngô thì Tuấn chỉ phải đứng chờ,Bích Ngọc đã biết mặt Tuấn].

Tuấn đứng dựa vào tường,lòng lo lắng cho My,Tuấn thực sự ko muốn phải gặp Bích Ngọc.Bỗng nhiên:

-Anh đang đứng đợi tôi phải ko?

Tuấn ngước lên nhìn:một cô gái xinh xắn,môi hồng,mái tóc dài màu đen rất thẳng:

-Cô là..Bích Ngọc?

-Vâng chính là tôi-Ngọc mỉm cười.

-Ưm.Chúng ta đi thôi-Tuấn.

-Vâng.Vậy chúng ta đi đâu trước?

-Đến một nơi có thể nói chuyện riêng.

Ngọc hơi ngạc nhiên nhưng cô ko nói ra[Ngọc cũng là một cô gái tốt,nhẹ nhàng khác hẳn với My vô tư ].

Đến một cửa hàng với phong thái khá sang trọng. Đám vệ sĩ vẫn đứng ngoài chờ hai người.Vừa ngồi xuống,Tuấn đi thẳng vào vấn đề chính:

-Thực ra,tôi ko muốn lần đầu gặp cô mà đã làm cô buồn,nhưng tôi đã có người tôi yêu rồi.

-Ừh-thái độ nghiêm túc của Tuấn làm Ngọc cười.

-Cô...ko sao chứ?

-Tôi thực sự rất bất ngờ.Tôi cứ nghĩ câu nói này phải là tôi nói trước.

-Vậy là sao?

-Thực ra người yêu tôi đang ở bên này,tôi sang đây để gặp anh ấy.Tôi định nói thẳng cho anh biết nhưng ko ngờ anh cũng giống tôi.

-Thật vậy àh?

-Ừh.Bây giờ hai chúng ta có thể giúp nhau.Nếu anh giúp tôi gặp được người yêu thì tôi sẽ giúp anh gặp người yêu của anh.Ok?

-Ok.Ko ngờ mọi việc lại dễ dàng vậy-Tuấn cười hạnh phúc khi biết mình sắp gặp My.

Ở một bàn khác,Phong đã ngồi từ lúc nào chờ Tuấn.

[*Bước 2:Phong điều tra về chuyến bay Bích Ngọc sẽ xuống và đi theo Tuấn giúp Tuấn có thể gặp My].

Phong lại gần cười:

-Phong?Sao lại ở đêy?

-Giúp Tuấn chứ còn gì nữa.Nhưng xem ra tiểu thư đêy có thể giúp cậu rồi[Phong có nghe cuộc đối thoại giữa Tuấn và Ngọc].

-Chào anh.Tôi là Bùi Bích Ngọc.

-Chào cô.Vậy chúng ta thực hiện bước tiếp thoe của kế hoạch được ko?

-Ok-Ngọc và Tuấn đồng thanh.

*Bước 3: để bà Ngô biết hai người rất hợp nhau để phong toả đám vệ sĩ.

-Alô?Mẹ àh?Con đã đón tiểu thư Bùi rồi ạ.Cô ấy thực sự rất tốt.Con muốn mời cô ấy đi chơi nhưng...mẹ có thể để bọn con đi riêng mà ko có vệ sĩ đi cùng được chứ ạ?

-Ừh.Mau đưa cô ấy đi. Được thế này thì thật tốt quá-bà Ngô rất mừng và lập tức cho đám vệ sĩ rút lui.

[Bước 3 thành công].

*Bước 4: Để Tuấn đến gặp My còn tiểu thư Bùi sẽ có Phong lo.

Tuấn chở Ngọc đến nhà My,xe của Phong đi theo sau. Đến nơi:

-Thực sự rất cảm ơn Ngọc.Tôi ko ngờ chúng ta lại ở cùng một hoàn cảnh-quay sang Phong-Nhờ Phong giúp cô ấy đến nơi cô ấy cần đến nhé.

Ngọc có người yêu từ hồi còn ở New York nhưng người yêu cô đã về đây sống.Cô vẫn thường xuyên liên lạc nên sẽ dễ tìm hơn.Phong là người đưa tiểu thư Bùi đi còn Tuấn chạy ngay vào thăm My.Có Nam và Linh đang ngồi đợi,thấy Tuấn nên hai người ra ngoài để hai người nói chuyện riêng

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro