Hội Quý Tộc-part3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-My àh.My có sao ko?-Tuấn nắm lấy tay My.

-Tuấn?Tuấn có sao ko?Mẹ Tuấn cho Tuấn đến gặp My àh?

-Vẫn chưa.Nhưng Tuấn sẽ ko bao giờ bỏ My đâu.Nhờ mọi người giúp nên Tuấn mới đến được đêy.Còn về cô gái kia,cô ấy có người yêu rồi.My và Tuấn lại có thể trở về với nhau rồi.

Nước mắt My tự nhiên chảy dài.Tuấn lấy tay lau nước mắt,hôn nhẹ lên trán My.

-My đừng lo nữa-Linh bước vào.

-Cảm ơn mọi người.

-Nghỉ ngơi thêm mấy ngày nữa là My khoẻ lại thôi-Linh.

-Ừh.

-Giờ Tuấn đi với bọn tôi để tiếp tục kế hoạch.Hai người sẽ còn gặp nhau nữa mà-Linh.

-Vậy Tuấn đi trước đêy.My cố gắng lên.

-Bye Tuấn.

*Bước 5: Để Tuấn và Ngọc trở về nhà Tuấn coi như bình thường.

-Phong àh? Đến địa điểm đã hẹn đi.

-Ok.

Sau khi gặp được người yêu,Ngọc đã nói rõ mọi chuyện và hai người đã hứa với nhau sẽ cùng đợi.Phong đưa Ngọc đến công viên, đã có Tuấn,Nam,Linh đợi sẵn.

-Giờ hai người hãy về nhà Tuấn coi như rất hợp nhau, đừng để bà Ngô nghi ngờ.Bọn này sẽ thông báo bước tiếp theo của kế hoạch cho hai người sau.

-Ok.Bye mọi người.

-Bye bye.

Tuấn và Ngọc cùng về nhà[Ngọc sẽ ở nhà Tuấn trong thời gian này].Bà Ngô rất ưng ý khi thấy hai người hợp nhau.

Sau khi tiến Tuấn và Ngọc,Linh,Phong và Nam quay lại nhà My tiếp tục bàn bạc kế hoạch.

-Hôm nay thành công thật.

-Vậy kế hoạch hôm nay còn bước nào nữa ko?

-Bước 6: Ơ...đi ăn-Nam[vô đối về vô tư?!? ]

Mọi người nghe Nam nói mà cười.

-Vậy mai sẽ là bước 7 đếy.Một bước quan trọng.Mọi người chuẩn bị tinh thần đi,mai gặp lại ở nhà My lúc 8h.

Nam về một mình còn Phong về cùng Linh:

-Hôm trước Phong nghỉ học có sao ko? [Mọi người có thấy Linh cởi mở hơn trước ko? ]

-Phong có chút việc thôi.Ko sao.Có chuyện này...

-Sao vậy?

-Nhưng Phong nghĩ đêy chưa phải là thời điểm thích hợp để nói với Linh.

-Vậy Linh sẽ chờ.

Xe dừng lại:

-Bye Phong.Mai gặp lại ở nhà My.

-Ừh.Bye.

"Sẽ có lúc mình nói cho Linh tình cảm của mình"-Phong nghĩ.

"Phong muốn nói chuyện gì?"-Linh nghĩ.

Linh về phòng nghĩ lại chuyện hôm nay mọi người cùng nhau giúp My mà lòng thấy vui.Linh thấy Nam thực sự suy nghĩ rất chín chắn,khác xa vẻ ngoài lạnh lùng[Nam là người nghĩ ra kế hoạch này].

*Bước 7:Hội Qúy Tộc tốt nghiệp lớp 11 trong vòng 1 tuần.

[Ở trường Qúy Tộc thì mỗi lớp sau khi kết thúc đều có lễ tốt nghiệp riêng chứ ko phải học hết lớp 12 mới có lễ tốt nghiệp.Trường vẫn ưu tiên cho những học sinh muốn thử sức,nếu đạt tiêu chuẩn thì vẫn có thể tốt nghiệp sớm.Những học sinh sau khi tốt nghiệp sớm này nếu như đạt kết quả xuất sắc sẽ được nghỉ trước các học sinh khác, đợi sau khi toàn trường tốt nghiệp lớp 11 thì mới phải quay lại học tiếp.Trong bước 7 này Hội Qúy Tộc phải được tốt nghiệp sớm sau đó sẽ đi biển Hawaii chơi,Tuấn và My sẽ có thời gian và đương nhiên nguỵ trang vẫn là Tuấn đưa Bích Ngọc đi chơi, đặc biệt sẽ có cả người yêu Bích Ngọc đi cùng].

Hôm nay My đã khoẻ lại.Hội Quý Tộc hẹn nhau ở nhà Phong để học.Giờ là thứ tư nghĩa là còn 4 ngày nữa để ôn tập.Thứ hai cả Hội Qúy Tộc sẽ đăng ký thi tốt nghiệp.Tuấn bây giờ cũng ko còn bị đám vệ sĩ đi theo nên tự do hơn[Nhờ lý do: đi cùng Ngọc].

Trong 4 ngày này,Hội Qúy Tộc làm việc rất nhiều. Ôn tập lại tất cả kiến thức,thực hành,bổ sung cho nhau những thông tin cần thiết,và kết quả sẽ được đánh giá vào thứ hai[Ngọc cũng có giúp đỡ mọi người vì Ngọc là người giỏi nhất ở đêy-đã tốt nghiệp hết cấp 3 chỉ 16 tuổi].

Cuối cùng ngày thứ hai đã đến.

Hội Qúy Tộc hẹn nhau trước cổng trưởng để cùng lên đăng kí thi tốt nghiệp:

-Mọi người cố gắng lên nhé!-Ngọc

Tôi sẽ đợi tin vui từ mọi người.

-Quyết tâm!!-Linh,My,Tuấn,Nam và Phong.

Sau đó cả 5 người bước vào 5 phòng thi.Có vẻ khá căng thẳng.Phải đúng toàn bộ mới được tính là xuất sắc.Sau 2 tiếng,5 người bước ra ngoài.Chờ sau 30 phút sẽ có kết quả:

-Mọi người làm tốt ko?-Ngọc.

-Phong làm hết-Phong.

-Linh cũng vậy-Linh.

-Dễ-Nam.

Chỉ còn Tuấn,im lặng,ko nói gì.

-Tuấn thế nào?

-Ừm...có một câu Tuấn để trống.

-Sao???-My.

Mọi người nghe Tuấn nói vậy hơi bất ngờ:

-Ko sao đâu.Tuấn đã cố hết sức rồi mà-Phong.

Thầy hiệu trưởng bước ra thông báo kết quả:

-Cậu Phong đạt điểm tối đa.

-Cậu Nam xuất sắc.

-Tiểu thư Nguyễn cũng rất xuất sắc.

-Tiểu thư My,tôi thực sự chưa thấy bài tốt nghiệp nào hoàn hảo đến vậy-Thầy hiệu trưởng mỉm cười.

-Còn cậu Tuấn...[Mọi người có hồi hộp ko? ]

Cậu thiếu một câu...Nhưng câu đó chỉ 0,25 điểm,bài văn tiểu luận của cậu thực sự xuất sắc nên cậu vẫn dành điểm tối đa.

-Yeah!!-Mọi người đồng thanh.

[Bước 7 thành công]

Vậy là Hội Quý Tộc đã có thể đi Hawaii chơi rồi.My và Tuấn sẽ có thời gian bên nhau.Chuyến đi này sẽ có nhiều bất ngờ.

Bà Ngô vẫn tin là Tuấn và Ngọc đã có tình cảm nên đồng ý ngay cho Tuấn đi.Kế hoạch có thay đổi một chút,Bích Ngọc sẽ ko đi cùng mọi người mà đi riêng với người yêu của cô.Sau khi đi chơi về hai nhóm sẽ cùng gặp nhau và tiếp tục bước 8.

Hai ngày sau Hội Qúy Tộc đi Hawaii chơi.My và Tuấn vui vẻ tay trong tay.Linh cởi mở hơn,Phong vẫn nhiệt tình còn Nam...luôn vô tư.

Lên máy bay,Phong ngồi cạnh Linh.Nam ngồi một mình[Lý do:ngủ] còn Tuấn và My ngồi cạnh nhau:

-Mấy hôm trước ko được gặp My Tuấn nhớ My lắm-Tuấn.

-My cũng thế mà lo cho Tuấn lắm.My sợ mẹ Tuấn sẽ...

-Giờ My yên tâm chưa?Lần này may mà có mọi người giúp.

-Ừm.Lần này đi chơi sẽ có thời gian bên Tuấn rồi-My nói rồi dựa vào vai Tuấn.Hai người nói chuyện rất vui vẻ.

Phong và Linh..:

-Phong ko ngờ Linh lại giải quyết mọi chuyện giỏi vậy

-Nhờ kế hoạch của Nam thôi mà-Linh mỉm cười.

-Giờ..Linh cười trông xinh lắm.

-Cảm ơn Phong.Ưm.Về chuyện lần trước,Phong định nói với Linh là chuyện gì vậy?

-Khi nào đến nơi Phong sẽ cho Linh biết-Phong vuốt tóc Linh.

-Ừh.Hôm trước thấy Phong hơi lạ làm tôi hơi lo.

-Linh lo cho Phong hả?

-Bạn bè mà.

Thấy Linh có vẻ mệt nên Phong kéo Linh lại gần:

-Linh mệt rồi phải ko?Dựa vào Phong ngủ đi.

Linh suy nghĩ một chút rồi dựa vào Phong ngủ,ngủ trong ấm áp.Phong chỉ cười ko nói gì.

Nam nhìn thấy Linh và Phong nhưng im lặng,ngủ tiếp.

Ngồi khoảng 4 tiếng thì đến nơi.Hội Qúy Tộc bước xuống thì đã có người chờ sẵn[Đêy là người nhà Linh do ông Nguyễn có một khách sạn ở đêy].Mọi người được đưa đến khách sạn nhà Linh,một khách sạn ven biển rất thoải mái.Phòng được sắp xếp như sau:Tuấn và My ở phòng ngay đối diện nhau.Tiếp đến là phòng Nam và Phong đối diện nhau và ở phía cuối là phòng Linh.

Sắp xếp đồ đạc xong,Hội Qúy Tộc gặp nhau tại tiền sảnh:

-Giờ uống một chút đi rồi ra biển chơi nhé-My.

-Ừh-Phong.

Thời tiết ở Hawaii hôm nay ko nắng gay gắt mà dịu nhẹ,khá thoải mái.Vì là thứ tư nên bãi biển ko đông lắm.Hội Qúy Tộc đi dọc bãi biển ra xa hơn chỉ có 5 người.

-Ôi.Sau bao nhiêu chuyện cuối cùng cũng được thoải mái-My cười.

Tuấn và My nắm tay chạy dọc bãi biển,vui đùa.Nam chỉ ngồi ở bãi biển còn Phong và Linh cùng đi nhặt vỏ sò.

-Linh có thấy thoải mái ko?

-Ừm. Đương nhiên là có.

-Ý Phong là khi ở bên Phong?

-Sao Phong lại hỏi vậy?

-Cái này tặng Linh-Phong đưa Linh một cái vỏ sò rất đẹp.

-Cảm ơn Phong.

-Chuyện mà Phong muốn nói với Linh từ trước...

-Sao vậy?

-Nếu như Phong nói Phong có tình cảm với Linh thì sao?

Linh hơi bất ngờ,im lặng.

-Phong ko ép Linh đâu.Linh hãy suy nghĩ về điều Phong vừa nói nhé-Nói xong Phong bước đi,Linh nhìn theo dáng Phong.Linh có thể cảm nhận được tình cảm dịu dàng của Phong rất chân thật nhưng còn Nam?Linh quay lại thì thấy Nam đang bước đến chỗ mình:

-Ưm.Vừa rồi Phong...-Linh nói chưa hết câu.

-Thích Linh?-Nam.

-Ừm.

-Tôi đã nói thích Linh từ trước ko có nghĩa Linh ko có quyền lựa chọn.Dù Linh chọn ai thì người còn lại vẫn muốn Linh hạnh phúc.

Rồi Nam vào khách sạn cùng Tuấn và My.Phong đã vào từ trước.Linh ngồi lại bãi biển một mình.Cầm chiếc vỏ sò Phong tặng,Linh cảm thấy rất vui.Bỗng Linh đánh rơi cái vỏ sò,vừa đúng lúc có làn sóng nên chiếc vỏ sò trôi đi mất.Linh xuống nước đi tìm,nhưng mãi ko thấy.Linh thử lặn xuống,tìm mãi,cuối cùng cũng tìm được.Vừa thấy cái vỏ sò,Linh nắm chắt ko buông rời tay.Giờ đã hoàng hôn,thuỷ triều có vẻ mạnh hơn.Linh đã ra khá sâu.Cô biết bơi nhưng ko giỏi,đã vậy sóng lại liên tục đánh tới tấp.Linh có vùng vẫy vào bờ.May sao sóng đã giúp cô.Tuy vào được bờ nhưng Linh đã kiệt sức,nằm gục trên bãi biển.Chỉ có một điều"Linh đã ước khi Linh kiệt sức,có Phong chạy đến cứu Linh..."

4 người kia về khách sạn một lúc lâu vẫn chưa thấy Linh quay lại nên thử đi tìm.Một tiếng...Hai tiếng...Ba tiếng...Vẫn chưa thấy Linh.Tự nhiên có tiếng My:

-Mọi người mau lại đây đi!!

Chạy đến nơi thì Linh đã ngất lịm đi,ko còn biết gì.Phong lại gần bế Linh lên đưa đến bác sĩ.Nam chỉ im lặng.

Bác sĩ khám xong:

-Có lẽ cô ấy ngâm nước khá lâu,sau đó có thể cô ấy phải gắng sức vào bờ nên giờ kiệt sức. Để cô ấy nghỉ ngơi thì ngày mai cô ấy sẽ tỉnh lại thôi.Rất may là chưa bị nhiều nước trong người.

-Vâng.Cảm ơn bác sĩ-My.

Linh nằm trên giường suốt từ khi mọi người tìm ra Linh đến ngày hôm sau mới tỉnh dậy.Bên trái cô là Tuấn đang ôm My ngủ.Bên phải là Phong gục xuống giường.Phong đã thức cả đêm trông Linh.Có tiếng gõ cửa.Là Nam.Bước vào,Nam đưa Linh một cốc nước.Nó giúp cô nhớ lại điều cần nhớ.Trong lúc cô kiệt sức,người cô nghĩ đến là Phong.Cô muốn thấy những cử chỉ nhẹ nhàngcủa Phong dành cho mình.Mọi người vẫn đang ngủ:

-Nam àh.Có chuyện này tôi muốn nói...-Linh chưa nói hết câu thì Nam ngắt lời,Nam mỉm cười:

-Chúc Linh hạnh phúc.

Sau đó Nam đứng dậy đánh thức mọi người.Câu nói của Nam khiến Linh hơi buồn trong lòng.Phong vừa tỉnh:

-Linh có sao ko vậy?Hôm qua Linh làm gì?

-Ừm.Linh tìm một vật rất quan trọng với Linh.Chỉ vậy thôi.

-Lần sau đừng để mọi người lo lắng nữa đếy-My.

-Hôm qua ngủ ko ngon vì Linh đó-Tuấn.

Đỡ Linh dậy,cả Hội Quý Tộc đi ăn.Sau đó thì ra biển chơi.Tuấn cõng My suốt dọc bãi biển.Nam đứng trước biển chờ sóng.Còn Phong và Linh đi riêng:

-Phong àh.Linh nghĩ Linh đã có câu trả lời cho Phong.

-Vậy Linh có cùng nghĩ như Phong ko?

-...Linh nghĩ là có.

-Nếu vậy thì Phong ko cần.Linh hãy suy nghĩ thêm đi. Đó chỉ là nghĩ thôi chưa chắc chắn.Phong cần câu trả lời thật của Linh.

Thấy Linh ko nói gì,Phong cúi xuống hôn vào trán Linh,mỉm cười:

-Đó là người mang đến hạnh phúc cho Linh,Linh nên suy nghĩ kỹ,một hạnh phúc lâu dài,ko phải là tình cảm bất chợt.

Dường như Phong hiểu ý Linh.Câu nói đó của Phong khiến Linh cảm thấy thoải mái hơn. Điều quan trọng với Linh lúc này là Linh sắp tìm ra người có thể hàn gắn lại trái tim Linh.

Sau một tuần đi chơi,Hội Quý Tộc trở về tiếp tục bước 8 của kế hoạch.Bích Ngọc và cả hội cùng đến nhà Linh:

-Giờ phải làm gì tiếp đây?-Ngọc.

-Nói dối như vậy ko phải cách hay-Tuấn.

-Nếu như bác Ngô muốn hai người tiến xa hơn thì sao?-My.

-Giờ phải làm cách nào đó để bác Ngô chập nhận hai người-Phong.

Có tiếng xe ôtô trước cửa nhà Linh. Đó là bà Ngô.Hoá ra bà Ngô ko tin Ngọc và Tuấn có thể hợp nhau đến thế nên đã cho điều tra.Bà Ngô đã biết tất cả do Hội Qúy Tộc dàn dựng:

-Chào bác ạ-Linh,Phong,Nam,My và Ngọc.

-Mẹ làm gì ở đây ạ?

-Tiểu thư Bùi và Tuấn về nhà chúng ta nói chuyện.

-Mẹ..?

-Mẹ đã biết cả rồi.Mau về nhà!

-Mẹ..Con xin mẹ.Người con yêu là Hà My ko phải Ngọc..

-Thưa bác,cháu thành thật xin lỗi nhưng cháu cũng đã có người yêu rồi ạ-Ngọc.

-Mẹ ko cần biết hai đữa thế nào nhưng mẹ và bác Bùi đã thống nhất chuyện hai đứa rồi nên...-bà Ngô nói chưa dứt câu thì Phong bước ra:

-Thưa bác,cháu có thể nói chuyện riêng với bác được chứ ạ?

-Cậu Dương?

-Mời bác vào phòng này ạ-Linh hiểu ý Phong nên để hai người ngồi trong phòng khác nói chuyện.

Giờ tôi chỉ muốn hai đữa về nhà thôi.Tôi ko muốn nói chuyện gì ở đây-bà Ngô kiên quyết.

-Cháu chỉ xin bác 5 phút thôi được chứ ạ?

Thấy Phong nhẫn nại nên bà Ngô đồng ý.Hai người vào phòng nói chuyện riêng đúng 5 phút thì bước ra.Mọi người đứng phắt dậy lo lắng,nhất là Tuấn và My.

-Hai người về nhà mẹ nói chuyện.

-Dạ vâng.

Ko biết Phong đã nói gì nhưng thái độ của bà Ngô có vẻ thoải mái hơn:

-Phong nói gì với bác Ngô vậy?-Linh.

-Cứ để hai người về nói chuyện đã.

Tuấn và Ngọc theo bà Ngô về nhà.Ngồi trong phòng khách:

-Sao hai đứa lại nói dối?

-Mẹ àh.Bọn con chỉ muốn ở bên người bọn con cần.Mẹ đừng ép buộc bọn con nữa.

-Cháu cũng nghĩ như Tuấn thưa bác.Mong bác cho bọn cháu được tự do.

Thấy hai người nói với vẻ rất thật lòng,bà Ngô im lặng một chút:

-Mẹ sẽ suy nghĩ thêm.Hai đứa về phòng đi.

Cả đêm hôm đó,bà Ngô suy nghĩ lại những hành động của Tuấn và Ngọc, đặc biệt là lời nói của Phong:

"Cháu biết bác lo cho Tuấn nhưng cháu mong bác hãy hiểu cho hai người.Bọn cháu ko muốn nói dối các bác nhưng Tuấn và My thực sự muốn ở cạnh nhau.Hai người đó thực sự rất hạnh phúc.Hơn nữa,Bích Ngọc cũng có người cô ấy yêu,nếu bác tiếp tục gây khó dễ cho hai người thì cháu nghĩ bác cũng hiểu hai người sẽ cảm thấy thế nào".

Sáng hôm sau,bà Ngô bay về New York công tác.Tuấn và Ngọc đều ngạc nhiên, điều đó có nghĩa là bà Ngô đã đồng ý cho hai người tự do.Trên bàn Tuấn có một lá thư:

"Tuấn àh.Mẹ mong con hiểu những gì mẹ làm cho con chỉ vì lo cho con thôi.Bố mẹ đi công tác thường xuyên nên mẹ ko muốn con phải ở nhà một mình.Nếu biết trước con đã có người yêu thì mẹ cũng ko ép con.Nhưng mẹ đã hứa với ông Bùi nên mẹ mới cố gượng.Giờ con đã có người con cần,mẹ muốn chính con tự quyết định.Mẹ sẽ ủng hộ con".

Giờ Tuấn mới hiểu được bà Ngô.Lâu nay bà Ngô nghiêm khắc cũng chỉ vì nghĩ cho Tuấn thôi.Tuấn thực sự thấy được kỳ vọng bà Ngô đặt lên Tuấn.Cuối cùng,Tuấn và My đã được ở bên nhau.Ngọc và người yêu của cô cùng sang New York nói chuyện với ông Bùi.

Tuấn đưa My ra sân bay sau đó thì sang ngay nhà My.My chạy xuống đón Tuấn.Tuấn mở cửa ôtô chạy đến ôm chầm lấy My:

-Mẹ Tuấn đồng ý rồi.My giờ là của Tuấn.

-Thật ko?Yeah.Freedom-My cười.

-Giờ gọi cho mọi người bọn mình đi chơi nhớ-My.

-Ok.

[KẾ HOẠCH THÀNH CÔNG].

Cả ngày hôm đó Hội Qúy Tộc đi chơi vui vẻ.Tuấn và My chưa bao giờ hạnh phúc như vậy-Quá khứ đã thay đổi.

-Mà mọi người ơi!Giờ đi bộ nhớ. Đi xe tách thành hai nhóm thế này ko vui-My.

-Ừh.Ok.-Phong.

5 người cùng đi với nhau trên phố mua đồ linh tinh. Ai cũng chú ý nhìn Hội Quý Tộc ko phải vì trông họ quý phái mà vì trông họ đầy sức sống.Hội Qúy Tộc vào một cửa hàng lưu niệm,khá đẹp và có nhiều đồ hay.Tuấn và My nhân dịp này mua rất nhiều thứ couple.Dây điện thoại,mũ, áo đôi,...Phong mua cho Linh một chiếc dây ko có mặt nhờ Linh đeo chiếc vỏ sò đã tặng lúc trước để nó thành một chiếc vòng.Linh thực sự rất trân trọng chiếc vòng này.Còn Nam...vào cửa hàng bánh bên cạnh trong khi chờ đợi mọi người.

Trời cũng gần tối,mọi người định ra thác nước trung tâm chơi.Tuấn và My đi trước. Đến đoạn qua đường,Phong đi trước rồi đến Linh.Bỗng nhiên một chiếc xe tải lao đến,Linh ko nhìn thấy gì vì bị ánh đèn pha chiếu vào mắt.Két......Tiếng phanh xe ôtô.Linh ngã xuống nhưng ko sao.Quay lại nhìn,Nam đang nằm trên đường.My đỡ lấy Linh còn Phong chạy ra chỗ Nam,gọi xe cứu thương. Trên đường đến bệnh viện,ai cũng lo lắng,Linh khóc.Linh tự trách mình.Linh nghĩ đó là lỗi của Linh.Phong nắm tay Linh suốt trên đường.

Đến nơi,họ nhanh chóng đưa Nam vào nhập viện.Mọi người ngồi ngoài phòng chờ lo lắng.Khoảng 30 phút sau,bác sĩ bước ra:

-Xin lỗi mọi người nhưng tôi nghĩ lần sau mọi người nên kiểm tra trước khi gọi xe cấp cứu.Cậu ấy chỉ bị xây sát nhẹ còn ngất đi có lẽ vì ăn nhiều đồ ngọt nên bị đau bụng,lại phải đi bộ liên tục.

Sau bác sĩ là khuôn mặt Nam tìu hiu bước ra.Mọi người nhìn Nam mà phá lên cười.

-Làm cả bọn lo hết cả người-My.

-Ko sao là may rồi-Phong.

-Lúc Linh ngã xuống cứ tưởng Nam bị tai nạn xe,sợ thế-Tuấn.

Nam mặt vẫn như trẻ con[bị đau bụng].Chỉ có Linh là ko nói gì.Linh cứ nghĩ là do Nam ẩn Linh ra mà bị tai nạn.Linh lo cho Nam đến nỗi còn khóc.Mọi người chia nhau về.Nam về trước.Tuấn và My đi chơi thêm.Phong đưa Linh về.

-Linh lo cho Nam lắm hả?-Phong.

-Ko.Chỉ là lúc đó Linh nghĩ Nam cứu Linh nên...

-Linh có muốn thử ko?

-Sao?Chuyện gì?

-Làm bạn gái Phong? Đồng ý ko?Lúc trước Linh cũng từng nói có tình cảm với Phong mà.

-...Được.Linh đồng ý.

Phong mỉm cười ôm lấy Linh.

-Từ giờ Phong sẽ cố gắng chăm sóc Linh.

Về đến nhà mà lòng Linh vẫn tràn ngập hạnh phúc.Nhưng trái lại với Linh là khuôn mặt trầm tư của Phong.

[Chắc Ryn ko cần phải giải thích thì mọi người cũng hiểu sao Phong lại ko hạnh phúc như Linh.Nếu như hiểu được truyện của Ryn thì sẽ hiểu được điều này.Mong rằng mọi người đều hiểu].

Ngồi bên cạnh cửa sổ,Linh suy nghĩ.Có vẻ như câu nói của Phong làm Linh thực sự như có lại sức sống.Có lẽ Linh dành nhiều tình cảm cho Phong mà cô cũng chưa biết.Buổi tối hôm đó,Linh có một giấc mơ đẹp.

Mới 8h.Linh chưa dậy.I love you so...Điện thoại của Linh rung.

-Alô?

-Linh àh.Phong đêy.Giờ Phong sang nhà Linh nhé.Còn nhớ chúng ta sẽ cùng làm mẫu sản phẩm điện thoại ko?

-Ừh.Phong sang đi.Linh đợi.

Linh dậy ngay sau cuộc gọi của Phong.Chuẩn bị sẵn bản thiết kế.Và ngồi xâu chiếc vòng vỏ sò.

Khoảng 8h rưỡi thì Phong đến.Linh xuống tận cổng chờ Phong.Vừa xuống xe nhìn thấy Linh Phong mỉm cười:

-Đợi Phong lâu chưa?

-Ưm.Linh vừa mới xuống thôi.

Phong cúi xuống nói thầm vào tai Linh:

-Linh đeo vòng hợp lắm.

Rồi Phong nắm tay Linh.Hai người cùng đi với nhau.Dường như suy nghĩ của hai người rất hợp,mọi ý tưởng được hệ thống khá nhanh.

-Lần này chắc chắn sản phẩm sẽ hoàn hảo-Phong.

-Vậy tên sản phẩm này là gì?-Linh.

-Ưm.Tên sản phẩm lần này sẽ là 2L[Đố mọi người viết tắt của từ gì?]

I'll hold your hand tight...

-Alô?

-Tuấn đêy.Hẹn nhau ở nhà Nam nhé.Phong đón Linh được ko?

-Ok.

Mọi người rủ nhau sang thăm Nam. Đến nhà thì cậu nhóc vẫn ngủ khì.My phải gọi mãi mới chịu dậy.

-Hey. Đỡ chưa?-My.

-Ổn.Buồn ngủ-Nam.

-Thế là khoẻ rồi hả?Dậy đi chơi tiếp đi-Tuấn.

-Hok-Nam.

-Lần này đi ăn kem đếy?

-OK-Nam.

Mọi người xuống nhà đợi Nam.Phong ở lại.

-Linh.. đã là bạn gái Phong?-Nam.

-Ừm.Nhưng Phong chỉ là...

Phong ko nói hết câu mà bỏ xuống nhà.Nam thấy hơi lạ.Lần đầu tiên Nam ko hiểu được ý của Phong.Nhưng Nam vẫn cho qua.

Đi ăn kem,mua sắm,công viên giải trí,...Hội Qúy Tộc ra hồ chơi.

-Phong và Linh thân nhau thế?-My cười.

-Ờ.Nắm tay là sao?-Tuấn.

-Là bạn gái tôi đếy-Phong.

-Wuầy wuầy.Nhanh thế-My vỗ vai Linh.

Linh cười nhẹ ko trả lời.Cả 5 người cùng nằm xuống bãi cỏ.Phong lấy máy nghe nhạc ra.Linh một tai phone,Phong một tai phone.Phong cho Linh nghe bài:"Love me for me".Từng câu từng chữ đều khiến Linh muốn hỏi Phong sao lại cho Linh nghe bài này.

Phong chỉ quay sang Linh cười:"Chỉ cần nghe,ko cần hiểu".

Sau buổi đi chơi hôm ấy về,Linh suy nghĩ rất nhiều về hành động của Phong.I love you so...

-Alô?

-Phong đây.Mai có buổi ra mắt giới thiệu sản phẩm,Linh chuẩn bị trước đi.Phong sẽ đến đón Linh lúc 8h nhé?

-Ok.

-Bye.

-Bye.

Ý tưởng thiết kế chiếc máy điện thoại có gắn kim cương đã hoàn tất.Sẽ có một buổi tiệc tổ chức ở biệt thự của nhà Phong.

Sáng hôm sau,Phong đến đón Linh,hai người cùng đến biệt thự đó.Vì hai người là nhân vật chính của buổi tiệc hôm nay nên vừa bước xuống xe đã bị chụp ảnh, phỏng vấn liên tục.Tuy nhiên cả hai người đều từ chối.

Ban đầu buổi tiệc là bài phát biểu của hai nhà Dương,Nguyễn.Tiếp sau đó là Phong và Nam:

-Xin cậu cho biết tên sản phẩm?

-2L.

-Nghe nói sản phẩm ra sớm hơn dự định thưa cô?

-Do chúng tôi có ý tưởng hệ thống khá nhanh nên dự kiến sẽ tung ra thị trường sớm hơn.

-Khá nhanh?Nghe nói hai người học cùng trường?Giữa hai người có mối quan hệ nào đặc biệt ko?

Linh ko trả lời.Phong lên tiếng:

-Chúng tôi học cùng trường,chơi khá thân nhưng chỉ là bạn bè,mọi người đừng hiểu lầm.

-Vậy thành thật xin lỗi khi hỏi câu hỏi như vậy.

-Ko sao.

Buổi tối,tiệc kết thúc.Cả Phong và Linh đều thấm mệt vì phải tiếp khách liên tục. Ông Dương và ông Nguyễn về trước.Phong và Linh về cùng.Trên xe:

-Ưm...sao hôm nay...Phong lại nói chúng ta chỉ là...?-Linh.

-Phong ko muốn Linh gặp rắc rối vậy thôi.

Câu nói đó làm Linh thở phào nhẹ nhõm.Nhưng Phong nói tiếp:

-Linh có bao giờ nghĩ là thật may vì Phong nói như vậy chưa?-Phong quay sang Linh cười.

Linh ko trả lời.Có vẻ như cô đang lưỡng lự.Tại vì sao Phong lại nói như vậy?Buổi tối hôm ấy,Linh mãi ko ngủ được.

Sáng dậy,Linh chợt nhận ra mình đã đánh rơi chiếc vòng cổ vỏ sò.Linh lấy điện thoại gọi cho Nam:

-A...nhô?-Nam vẫn đang ngủ.

-Linh đêy.Giúp Linh một việc được ko?

-O...k.

Linh và Nam hẹn gặp nhau ở công viên.

-Linh...đánh rơi cái vòng cổ vỏ sò mà Phong tặng cho Linh hôm trước...Nhờ Nam cùng đi tìm.

-Ok.Chia nhau ra.

Hai người tìm suốt dọc đường. Đã 3 tiếng mà vẫn ko thấy.

-Có lẽ nó bị rơi từ hôm trước lúc Linh bị ngã-Nam.

-Làm sao bây giờ?

-Ko tìm được đâu.Sẽ có người nhặt nó.Giải thích cho Phong là tốt nhất.

-Cảm ơn Nam.

-Ko có gì.

Nam về.Linh gọi cho Phong. Why don't you trust me?...[Mọi người để ý ko?Nhạc chuông điện thoại của Phong đã thay đổi]:

-Alô?Linh àh.

-Phong có thể gặp Linh được ko?

-Được.Linh đang ở đâu.Phong sẽ đến.

Linh chờ Phong khoảng 15 phút thì Phong đến nơi:

-Có chuyện gì àh?

-Có một chuyện...

-Linh cứ nói đi ko sao mà.

-Linh đã đánh mất chiếc vòng cổ vỏ sò Phong tặng.Thực ra Linh và Nam đã cố đi tìm nhưng...

Phong ngạc nhiên:

-Nếu vậy,lần sau đi biển Phong có thể tặng cho Linh một cái khác.

-Thật là Phong ko giận ko?

-Ko mà-Phong xoa đầu Linh.

-May quá.Linh xin lỗi.

-Sao Linh lại nói là Nam và Linh cùng đi tìm?

-Linh có nhờ Nam cùng đi vì sợ một mình sẽ khó tìm hơn...

-Phong ko hỏi điều đó.Mà quan trọng hơn là:Tại sao Linh lại gọi ngay cho Nam khi Linh khó khăn mà ko phải Phong?

-Linh...

-Linh ngồi xuống đây nói chuyện.Linh có thật sự chắc chắn về tình cảm của mình ko?

Linh lắc đầu ko trả lời.

-Tình cảm của Linh dành cho Phong,Phong hiểu nhưng đó chỉ là tình cảm bất chợt thôi.Linh hãy nghĩ lại xem sâu trong trái tim Linh cần ai?Linh biết tại sao Phong lại muốn Linh nghe bài Love me for me ko?Vì Phong muốn Linh nhận ra rằng Phong ko phải là một cái bóng của người khác.Phong định cố quan tâm,chăm sóc Linh nhưng Linh hoàn toàn chỉ nghĩ về người khác.Phong đơn giản chỉ là một chỗ dựa tinh thần,một người bạn mà thôi.Cảm ơn Linh vì tất cả.Có lẽ,kế hoạch Linh thử làm bạn gái Phong đến đây có thể kết thúc rồi.

Nói xong Phong đi trước. Để lại Linh ngồi một mình.Linh ko ngờ ngay từ đầu Phong đã hiểu Linh đến thế.Vậy mà Phong vẫn cố gắng giúp Linh.Vì Linh mà Phong vẫn coi như ko có chuyện gì trong khi Phong ko được Linh đáp lại.Hoá ra từ đầu Phong đã biết,Phong chỉ muốn Linh tìm ra người Linh cần.Linh có một tin nhắn.Là của Phong:"Linh đừng lo cho Phong.Chúc Linh hạnh phúc" kèm theo đó là bài hát My happy ending, đúng như tâm trạng của hai người.Linh và Phong.

My happy ending

So much for my happy ending

Oh oh, oh oh, oh oh...

Let's talk this over

It's not like we're dead

Was it something I did?

Was it something You said?

Don't leave me hanging

In a city so dead

Held up so high

On such a breakable thread

You were all the things I thought I knew

And I thought we could be

[Chorus]

You were everything,everything that I wanted

We were meant to be,supposed to be,but we lost it

And all of the memories,so close to me,just fade away

All this time you were pretending

So much for my happy ending

Oh oh, oh oh, oh oh...

You've got your dumb friends

I know what they say

They tell you I'm difficult

But so are they

But they don't know me

Do they even know you?

All the things you hide from me

All the **** that you do[The **** that you do]

You were all the things I thought I knew

And I thought we could be

[Chorus]

You were everything,everything that I wanted

We were meant to be,supposed to be,but we lost it

And all of the memories,so close to me,just fade away

All this time you were pretending

So much for my happy ending

It's nice to know that you were there

Thanks for acting like you cared

And making me feel like I was the only one

It's nice to know we had it all

Thanks for watching as I fall

And letting me know we were done

[Chorus]

You were everything,everything that I wanted

We were meant to be,supposed to be,but we lost it

And all of the memories,so close to me,just fade away

All this time you were pretending

So much for my happy ending

You were everything,everything that I wanted

We were meant to be,supposed to be,but we lost it

And all of the memories,so close to me,just fade away

All this time you were pretending

So much for my happy ending

[x2]

Oh oh, oh oh, oh oh...

So much for my happy ending

Về đến nhà,Phong gọi cho Nam.

-A..nhô?[Vừađi tìm vòng cùng Linh về ngủ luôn]

-Linh đang chờ Nam ở chỗ lúc nãy hai người gặp nhau đếy.

Sau đó thì Phong dập máy.Hơn ai hết bây giờ là Phong.Giữa bạn bè và tình cảm,Phong giúp bạn bè và chôn chặt tình cảm của mình trong lòng.Sẽ có ngày Phong tìm ra cô gái dành cho mình.

Nam nghe Phong nói vậy,chạy ngay đến công viên.Linh đang ngồi một mình khóc.Nam lại gần ôm Linh:

-Mọi chuyện sao rồi?

-Chia...tay.

-Gì cơ?Vì một chiếc vòng?Vì bánh thì mới đáng chứ[Vô tư?!?Lần thứ mấy thế?]

-Ko.Phong chỉ nói Phong ko muốn là một cái bóng.

-Sao?

-Có lẽ...người trong lòng Linh là..Nam.Phong nói lúc khó khăn tại sao lại gọi cho Nam trước?Linh đã ko biết nói thế nào...Giờ.. đã mất Phong.

-Phong và Linh vẫn là bạn mà.Phong là một người như vậy đấy.Hi sinh vì người khác cho dù trong lòng đau đến thế nào.

-Linh..ko biết làm gì nữa.

-Vậy...giờ hãy về với Nam?

Linh ngước nhìn Nam,ko hiểu.

-Linh và Nam sẽ là một đôi? Được ko?

-Ưm...Linh...

-Phong cũng muốn Linh đến với Nam mà.

-Vậy..

-Linh sẽ là bạn gái Nam nha-Nam cười.

Ngày hôm sau,Phong đi du học.Mọi người ra sân bay tiễn Phong.

-Sao tự nhiên Phong lại đi?-My.

-Ừm. Đêy cũng là ý muốn của Phong mà.Mọi người ở lại giữ gìn sức khoẻ nhé.

Phong lại gần nói thầm vào tai Nam:"Chăm sóc Linh thật tốt nhé.Phong nhờ Nam đó".

-Giờ Phong đi cũng chưa biết bao giờ về.Phong đã đi trên một con đường khác mọi người rồi,nhưng Phong hi vọng sẽ có người hai con đường này hướng về một nơi.Nơi đó sẽ là nơi mà chúng ta gặp lại.Chúc Tuấn và My,Linh và Nam hạnh phúc.

Phong sang New York du học nhưng cũng là một sự ra đi[Liệu Phong có trở lại ko?Mọi người nhớ chờ nhé].Tất cả mọi người sẽ ko bao giờ quên Phong,Phong để lại một ấn tượng đặc biệt trong mỗi người ở Hội Quý Tộc,người sẽ nhớ Phong nhiều nhất có lẽ là Linh.Thật may là Nam ở bên cạnh chăm sóc Linh những lúc như thế này.

Phong đi đã được nửa năm.Cũng đã đến học kì mới.Hội Qúy Tộc[Giờ chỉ còn 4 người] quay trở lại trường học.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro