Phần 15 Cô Bạn Mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Năm lớp tám cũng đã kết thúc , Trần Sơn phụ mẹ bán tạp hóa ,hay cùng mẹ hái chè ...

" Con về bán chè rồi tiện đi chở gạo cho mẹ" tay vẫn hái chè thoăn thoắt bà Mai Phương nói với Trần Sơn.

Bao chè hơn chín chục kí được Trần Sơn chất lên , chở đi bán...trên cái xe cà tàng mà ông Mạnh Cầm tặng mẹ nó năm nào

" Cô hương ơi! Cho con chở ba bao gạo " Thu Hương tiệm gạo,cám ,phân bón lớn nhất xã ,cũng là gia đình giàu nhất cái miền quê này.

" Cháu đưa sổ đây cô ghi cho" giọng bà nhẹ nhàng tay nhận cuốn sổ ghi ghi chép chép...trên người bà vòng vàng nhẫn không biết bao nhiêu cho xuể .bà nhìn Trần Sơn chìu mến " Làm con Rể cô không "

Trần Sơn cũng không ngại ngùng lên tiếng " Cho con ở rể nhé cô".Hai cô cháu cứ dỡn như vậy cho đến khi Trần Sơn đi về .

" Ai vậy mẹ " con gái bà Hương giọng trong trẻo cất tiếng.

"Con của chủ tạp hóa Mai Phương thường xuyên tới đây mua gạo về bán..." bằng tuổi con mà năm nay giành được ba giải nhất ,một giải ba cấp tỉnh,lên cả ti vi ,bố nó mất sớm nhà có ba ẹm con mà nó nỗ lực vậy . Nó còn dạy võ kiếm tiền phụ mẹ....." Lời khen không ngớt giành cho Trần Sơn từ bà chủ đại lý" Ai như chị có ăn học không nên hồn " bà trách yêu đứa con gái của mình.rồi tiện tay bà lấy ngón tay ấn lên trán của cô bé

.........

Sau một thời gian Trần Sơn và Hoàng Huy dấu mẹ kinh doanh riêng ,bọn nó làm rất khá giữ vốn riêng lên tới mấy chục triệu đồng.Trước khi đi dạy võ Trần Sơn năn nỉ em gái trông tạp hóa .Đi sớm một chút hẹn Lộc đánh vài ván báo động đỏ . Hôm nay mưa quá lớn , sân ngập nước đành cho đám sư đệ nghỉ học ,hai tụi nó cùng đám sư đệ đồng môn cắm cọc trong quán nét.....

" Thua rồi " Lộc hét lớn, thôi không chơi nữa .

Trần Sơn thoát game ra ,thấy yahoo mình có người lạ kết bạn , đang phân vân có nên đồng ý không .Trần Sơn dò xét ,thấy avata một cô bé da trắng nõn nà ,dáng hoàn hảo của bậc đại mỹ nhân nhìn mê hoặc lòng người... đầu đội mũ giống nữ Hoàng Anh Quốc , đứng trên du thuyền tay cầm li rượu vang quay lưng lại không rõ mặt ... với nick name.
Sally_Đạitiểuthư 91....TRần Sơn hồi hộp kết bạn lại .

" Buzz buzz buzz " liên tục Trần Sơn nhận được từ Sally_Đạitiểuthư 91.

Thiensutinhyeu_91 : hihi .

Sally_Đạitiểuthư 91 hiiiii.

Thiensutinhyeu_91 : bọn mình có biết nhau không nhỉ .

sally_Đạitiểuthư 91: chắc là không rồi .

Thiensutinhyeu_91: bạn tên gì thế , bao nhiêu tuổi .

Sally_Đạitiểuthư 91: muốn điều tra mình sao ??? mình tên là li ,năm nay sắp 15 xuân sanh.... and you.

Thiensutinhyeu_91:Trần Sơn 17 xuân sanh, vậy phải gọi Sơn là anh nhé .... (nó muốn con bé gọi là anh nên tăng tuổi).

sally_Đạitiểuthư 91. Dạ vâng thưa anh .em ở Bảo Lộc còn anh .

..... bọn nó cứ nói chuyện với nhau cách vui vẻ ,tâm sự đủ trên trời dưới đất.... cho tới khi Trần Sơn về .

Thiensutinhyeu_91 : lần sau còn có cơ hội nói chuyện với li không .

Sally_Đạitiểuthư 91: dạ có chứ , anh cứ nhắn tin , em sẽ trả lời....bye bye.

Trần Sơn ra về cùng Lộc trên chiếc xe tay ga của ông Khúc Tứ mới mua,mà tự nhiên con tim cảm thấy vui vẻ khó tả khôn xiết

Kể từ ngày đó ngày nào Trần Sơn cũng tranh thủ đi sớm một chút để có thể cùng nhau trò chuyện với Li ,càng ngày ,càng thân thiết ...

Sally_Đạitiểuthư 91 :Anh có người yêu chưa.

Thiensutinhyeu_91 : Anh chưa , còn em.

Sally_Đạitiểuthư 91 : em đang tìm ,anh có ai giới thiệu cho em được không..

Thiensutinhyeu_91: Anh được không .....hahahaha .

Sally_Đạitiểuthư 91 : thôi không dỡn với anh nữa,ước mơ của anh là gì.

Thiensutinhyeu_91 :Anh muốn trở thành doanh nhân thành đạt , giống ba anh trước khi qua đời ... còn em.

Sally_Đạitiểuthư 91: em muốn trở thành vợ của doanh nhân thành đạt, mỗi ngay có thể nấu ăn ngon, chờ anh ấy về....

Nghe được những từ đó Trần Sơn không khỏi thích thú, Trần Sơn không dấu cô bé quá khứ của gia đình mình ... Trần Sơn kể ngày bé đã từng là thiếu gia như thế nào ... sau khi ba mất ba mẹ con trải qua những cái gì ,bị họ Trần đuổi đi như thế nào.....

Sally_Đạitiểuthư 91: Thương anh quá.

Sally_Đạitiểuthư 91 : Từ giờ anh gọi em là Ly bảo bối nhé....

......

" 1...2....3.... phải trái " đứng trước trăm đứa môn đệ ,giọng Lộc hét lớn,ra hiệu cho chúng luyện tập.

Những đám sư huynh đệ đều đứng hình , tim rơi ra khỏi lồng ngực nhìn về phía cô gái lạ ,dáng cao ,mảnh khảnh mái tóc mượt mà xõa tới ngang vai ,đôi môi hình trái tim, chỉ cần cười là bao nhiêu đứa con trai hồn đã lìa khỏi xác ,da trắng buốt , má núm đồng tiền , ánh mắt buồn man mác.Sau lớn lên chắc sẽ trở thành bậc đại mỹ nhân "hoa hờn nguyệt thẹn".

Trần Sơn cũng không ngoại lê. Con tim như đã chạy đi đâu mất , ánh mắt thất thần vô định nhìn cô gái bước tới chỗ Lộc...Lộc cũng chăm chú nhìn mà quên đi nhiệm vụ hô hét đám sư đệ của mình

" Sư Huynh Sư huynh " Cô gái nhỏ nhẹ cất tiếng gọi ,Lộc đứng đó bất động nhìn cô gái như con mèo đang nhìn miếng mỡ...sau vài giây Lộc như bừng tỉnh.

" em muốn đăng kí học võ ".

" em chờ chút để anh cho mọi người khởi động xong rồi xếp lớp ".

Lộc xếp cho cô bé vào lớp mình phụ trách, nhưng cô bé một mực không chịu đòi vào lớp của Trần Sơn.

" lớp anh toàn con trai ,cho em sang lớp cái anh cao cao kia kìa ,lớp đó nhiều con gái em đỡ ngại " ... Lộc ra sức thuyết phục nhưng không thành công....đành miễn cưỡng xếp về lớp Trần Sơn.

" Tao xếp sư muội vô lớp mày " Lộc dẫn cô bé tới chỗ lớp Trần Sơn ...Trần Sơn nhìn cô bé nhưng không lỗ mãng .Lộc bước đi vẻ mặt tiếc nuối .

" Sư muội tên gì, để anh biết còn điểm danh " Trần Sơn tiến lại phía cô gái hỏi.

" dạ Mai Phương " Trần sơn đứng hình , trong lòng bất giác suy nghĩ, nếu cưới cô bé này về làm vợ , sẽ gọi vợ là Mai Phương nhỏ , mẹ là Mai Phương lớn.. tự nhiên khẽ nhếch môi cười với vẻ mặt tà đạo... cái lớp Trần Sơn phụ trách con gái chiếm đa số ,mấy đứa con trai còn lại chỉ là mấy thằng nhóc tiểu học .Mai Phương chưa biết gì nên Trần Sơn dạy riêng , còn đám sư đệ tự tập quyền cước với nhau ...

" Sư huynh ,chở muội về được không , mẹ muội chưa tới đón" Mai Phương tiến lại chỗ Trần Sơn nhờ vả....

Lúc này mọi người đã về hết ,chỉ Lộc và Trần Sơn còn xót lại thu dọn đồ đạc,Trần Sơn như mở cờ trong bụng ,tính sẽ mượn xe Lộc chở cô bé về....Lộc như được đà ..

" Nay nó đi chung với sư huynh không có xe đâu , có gì để sư huynh chở muội về "

Trần Sơn thất vọng vì thằng bạn hớt tay trên , chỉ muốn đè Lộc xuống mà băm vằm nó thành trăm mảnh , Lộc đã nói như vậy Mai Phương cũng miễn cưỡng để Lộc chở về...sau khi chở sư muội về Lộc mới quay lại nói với Trần Sơn.

" Tao sẽ cua được con nhỏ đó " Lộc chắc nịch khẳng định .

" Mày có em Chung xóm gà trống rồi còn gì " Trần Sơn không tán thành ý kiến làm tổn thương phụ nữ của Lộc.

" Tao cua cô bé đó xong , ta sẽ đá con Chung ".

" Mày không nên làm thế .như vậy lừa dối tụi nó"Trần Sơn vẻ cao thượng, nhưng trong thân tâm nó không muốn thằng sát gái như Lộc làm tổn thương Mai Phương nhỏ.

" Sơn mày là thầy chùa mà ... từ xưa có bao giờ mày quan tâm tới tình cảm của tao .... hay mày thíc nhỏ đó.... nếu thích nói ra ,tao dừng lại tao sẽ giúp mày" .

" tao không có thích ,nhưng thấy vậy hơi mất dạy" .
Trần Sơn muốn nói ra tao có cảm tình đó thì sao. Nhưng lại ngại ngùng ... Trần Sơn cảm thấy bản thân mình giống Ngạn trong truyện Mắt Biếc của Nguyễn Nhật Ánh vậy...

"Từ giờ tao sẽ đưa đón con nhỏ , tao nói với nó rồi.. mày đi được một mình không " Lộc vì gái mà nó bỏ bạn bè bao năm sống chết có nhau ,trong đầu Trần Sơn thầm suy nghĩ con bé dễ dãi thật, chắc cũng chả ra gì " ....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro