Chương 3: Nhiệm vụ mùa đông (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bệnh viện tư nhân thành phố A

Tiêu Tử Thất ngồi trong trong làm việc cặm cúi ghi bệnh án.

“ Cốc cốc”

“Mời vào”

Một y tá đi vào nói “ Bác sĩ Tiêu, bên ngoài có hai bệnh nhân muốn gặp đích danh cô”

“ Không hẹn trước không gặp” Tiêu Tử Thất chán nãn, lười biếng nói

Vừa lúc liền có hai người đàn ông đẩy cửa vào. Tiêu Tử Thất giật mình nhíu mày nhìn phút liền giản mặt giọng nói thoáng cao hứng “ Ai nha, còn tưởng là bệnh nhân nào đến quấy rối hóa ra là hai người.” Tô Dưu An cùng Lưu Thần nhìn nhau ngồi xuống sofa.

Tiêu Tử Thất đi pha hai ly coffe đặt trước mặt rồi ngồi đối diện họ “9 giờ ngày mai, quán bar X có thể sẽ là nơi giao dịch của bọn chúng”

Tô Dưu An gật đầu cẩn trọng “Đây có thể là một cái bẫy dành cho chúng ta “

“Mộc Xuyên sẽ ứng xử được. “ Lưu Thần bên cạnh bên cạnh trầm mặt một lát, rồi lại nói tiếp “Bộ Tham mưu đã cử người âm thầm bảo vệ, lần này không nên đánh rắn động cỏ.”

Lưu Thần và Tô Dưu An rời không quên nhắc nhở cô “ Bác sĩ Tiêu cẩn thận, bọn chúng đã thấy cô. Tôi sẽ cử người ở bên cạnh cô”

Tiêu Tử Thất gật đầu “Được”

Phòng họp Quân sự, tất cả mọi người đều sức đầu mẻ trán mà làm việc.

Ngô Nhiễm một thân quân phục cầm báo cáo đặt lên bàn bắt đầu nói “ Lần này xem như có chút đổi mới, Vu Túc Tân đã bắt đầu lộ diện. Mộc Xuyên đã trà trộn và lấy được lòng tin của hắn. Mọi thứ đều phải theo sách lượt ban đầu. Tin tức bọn chúng truyền đi nhờ phương tiện bộ không hề để lại dấu vết. Tối nay, Đội 1, sẽ cùng Mộc Xuyên trà trộn quan sát tình hình.”

“Rõ”

“ Lưu Thần, cậu dùng ID Mộc Xuyên gửi tra cho tôi địa điểm gốc”

“Rõ”

“ Tất cả các đều phải nâng cao cảnh giác, không được lơ là. Nhiệm vụ tối nay không phải là bắt lô hàng đó mà chính là mai phục Vu Túc Tân. Những chứng cứ này có thể sẽ là bằng chứng trước tòa của hắn. “

“ Được rồi. Tất cả. Nghiêm. Đoàn kết”

“Đoàn kết” Tiêng hô vang lên mọi người đều bắt đầu rời khỏi bắt đầu hành động.

Ngô Nhiễm rời phòng họp đi đến phòng Phó tư lệnh, gõ cửa phòng. Bên trong vọng ra một giọng nói âm trầm vang lên 

“Vào đi”

Ngô Nhiễm đẩy cửa đi vào. Cố Trình khoác trên người bộ quân phục sĩ quan dáng vẻ cao lãnh. Gương mặt lạnh lẽo, mang khí chất ngời ngợi. Ánh mắt uy nghiêm nhìn Ngô Nhiễm.

Cố Trình là Thiếu Tướng được bổ nhiệm từ 3 tháng trước. Mới 28 tuổi từ một quân chủng đã nắm giữ cho mình chức vị này không ai không nể phục. Những thủ đoạn tàn độc của anh không ai không nghe đến. Sống trong quân đội từ nhỏ học được rất nhiều thứ, bờ vai rộng rãi. Thân hình săn chắt đằng sau lớp áo cao ngạo khiến người ta không khỏi áp lực.

“ Tôi đã liên lạc phía quân khu cục tác chiến đặc biệt. Cậu đi chuẩn bị xe quân dụng”

“Thiếu tướng, anh ra trận sao?” Ngô Nhiễm ngạc nhiên nhìn anh

Cố Trình không lên tiếng nhấc điện thoại bấm gọi cho lính cần vụ “ Hồ sơ gửi cho cấp úy” nói xong anh nghiêm nghị đứng dậy.

***

Mộc Xuyên nhìn trong gương cô gái tuyệt mỹ dung nhan, khuôn mặt trang điểm đậm, đôi mắt chậm mãi, thâm tàn. Mái tóc búi gáy nhẹ nhàng vài cọng rơi trên khuôn mặt. Bộ váy ren đen ôm sát khoe từng đường cong quyến rũ. Cô cằm con dao găm nhỏ nhẹ nhàng gắn vào đai nịt dưới đùi. Rồi thêm đạn vào súng ngắn, kiểm tra tất thảy cô nhìn đồng hồ trên điện thoại chỉ 8 giờ 35 phút . Cầm túi xách đẩy cửa phòng về sinh đi ra ngoài. Tiếng giày cao gót kêu lộc cộc trên nền gỗ. Mộc Xuyên đẩy ghế ngồi cạnh quầy rượu bộ dáng đầy quyến rũ. Người pha chế đẩy cho cô một ly Whiskey, cô nhận lấy ly rượu ánh mắt lạnh lẽo, ẩn sáng quan sát. Tiếng nhạc ngự trị mọi ngóc ngách, những cô gái nhảy trên sàn cực kì uyển chuyển.

Bỗng có một lực kéo mạnh khiến cô xem chút ngã khỏi ghế.

“ Em gái đi một mình sao. Đến anh mời một ly nào. “ Mộc Xuyên nhíu mày nhìn bàn tay đang ve vãn trên eo cô cười lạnh, ngón tay nhẹ nhàng nắm lấy tay hắn. Càng nhìn cô lại thấy hắn thô bỉ, ánh mắt nhìn chằm chằm cô, nụ cười đầy dâm đãng “Rắc” Mộc Xuyên dùng lực vặn cánh tay hắn chừng như đã gãy. Nhìn hắn vừa đau đơn vừa nổi giận “Con đàn bà khốn khiếp”

Cô giả vờ yếu đuối hỏi han hắn “ Anh trai, anh sao vậy?” Cô cũng không phải kẻ ngu . Để hắn chiếm tiện nghi nha .

Mộc Xuyên lại nhìn đồng hồ, đúng giờ rồi. Cô áp ngón tay lên tai bấm vào bộ đàm trên đôi hoa tai “ Xử lý giúp tôi người này”

Cô khinh bỉ rời đi, tên đàn ông có ý định đuổi theo liền bị hai bảo vệ chặn lại kéo ra ngoài.

Mộc Xuyên đi thẳng tới phòng VIP, địa điểm cô có được trong USB. Hít thở một sâu, vào quân đội đã 4 năm có thể nói đây là lần đầu tiên cô nhận một nhiệm vụ đương đầu như thế này. Lấy lại tinh thần ngạo mạn đẩy cửa đi vào.

Tô Dưu An đóng giả làm người phục vụ đi ngang qua thấy Mộc Xuyên đã đi vào trong liền ấn tai phone “ Hành động “ . Ngô Nhiễm ngồi trong phòng giám sát chỉ huy “ Kích hoạt con chip “

Máy quay bí mật được gắn trên dây chuyền Mộc Xuyên kết nối hệ thống. Màn ảnh lớn hiện lên trước mắt tất cả mọi người. Mộc Xuyên đứng trước mặt bảy tám người đàn ông nước ngoài kiểm tra hàng trong vali.

Tư Mã Huân đứng trước màn hình cắn răng “ Đây là ma túy”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro