Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày...tháng...năm

Người yêu mới của người yêu cũ, là một điều gì đó rất xót xa.

Xót xa ngay từ lúc nghe tin người đã tìm được miền bình yên khác, đã vui vẻ nói cười, đã xây đắp tương lai. Nhìn lại bản thân mình, vẫn chỉ riêng một cõi lẻ loi, đơn độc, vẫn sống trong mớ ký ức nhập nhằng chẳng thấy lối ra. Và, vẫn còn tiếc, còn thương lắm một mối tình vốn đã xa lìa.

Chắc người ta không biết đâu, mình vẫn luôn hằng mong được hàn gắn những lỗi lầm cũ kĩ. Ngày người quay lưng, mình cũng quay lưng, nhưng chưa từng nhấc chân bước đi được. Dẫu trước mặt là bao nhiêu kẻ qua lại, bao nhiêu chuyện đổi thay , vậy mà lòng hoài không thay đổi, vẫn âm thầm hướng về riêng người. Chẳng thể như người, nói đi là đi, đi mãi không về.

Mà công nhận người ấy cũng tốt, và có lẽ cũng rất yêu thương người. Có lẽ sẽ cho người được những thứ người cần, và những thứ mà mình không thể có. Từ nay đã được như ý nguyện bản thân rồi,rằng người cuối cùng cũng đã có được những hạnh phúc trọn vẹn, xứng đáng với những gì ngừoi có thể có. Nhưng ngẫm lại, sao người ấy không phải là mình, sao nhất định chẳng thể là mình? Đã từng cố gắng chắt chiu gìn giữ những yêu thương đến vậy mà? Thấy, thật quá xót xa.

Người yêu mới của người yêu cũ. Người yêu cũ nay có người yêu mới. Chẳng thể hy vọng, và chẳng nên mơ mộng nữa rồi, người nhỉ? Chuyện của chúng ta ngày xưa, nay tôi phải buông thôi, chẳng thể lén lút nâng niu, tìm về nữa. Đã đến lúc phải gói ghém tất cả lại, và sải chân mạnh mẽ bước từng bước. Năm tháng còn lại, vắng nhau thật rồi, người à!

Viết cho một ngày tự giết chết mối tình vốn đã chết của mình thêm lần nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh