Cách tôi thích một người

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Khi tôi bắt đầu thích một người, thế giới trong mắt tôi dường như chỉ còn mỗi mình họ tỏa sáng nhất. Nhiều lúc tự buồn cười, chữ "thích" của mình, có khi gần bằng cả chữ "yêu" của người khác rồi.  

Ngày...tháng...năm...

Tôi trót thương một người chẳng quan tâm đến tôi. 

Bản thân tôi rất ghét tính lì lợm của mình. Đã dặn lòng người chẳng yêu ta đâu, nên nhanh từ bỏ, nên quên mộng mơ. Vậy mà chỉ chần một chút ân cần từ người, vài lời nói nhẹ nhàng quan tâm, là con tim lại quên mất lối về.

Nhiều lần muốn bảo người giữ khoảng cách cho, để tôi có thể được yên bình,nhưng lại tiếc lắm những ấm áp hạnh phúc ấy, chẳng dám nói ra. Mặc bản thân mình xoay mòng trong con đường tình không thấy ánh sáng.

Đến một ngày, bên cạnh người sẽ có một người khác, một người đủ khiến người chẳng thèm tìm đến tôi khi buồn nữa. Chắc lúc đó tôi mới chịu ra đi, mới chịu thôi để mình đau lòng.  

Khi tôi thích một người, tôi không kìm nén nổi sự quan tâm đặc biệt dành cho họ. Quan tâm từng chút một, lo lắng từng li từng tí, và để ý không sót một điều về  họ. Thế nên, bản thân dù muốn hay không để lộ ra tình cảm ấy thì cũng chẳng thể nào giấu giếm nổi. Dẫu mọi thứ bên ngoài đều thể hiện rất âm thầm và chừng mực nhưng có lẽ những cảm xúc cuộc trào bên trong đều vạch trần tất cả.

Nhớ  những đêm tương tư người ta, nằm trằn trọc mãi không ngủ được. Cứ mơ mộng, cứ ước mong. Mơ về tương lai được cùng nhau hạnh phúc. 

Được bên nhau mỗi khi cuối tuần, sau chuỗi ngày trong tuần mệt mỏi. 

Được dẫn nhau cùng đi chơi với bạn bè của cả hai. 

Được giận hờn, được làm lành. Được nâng niu, được trân trọng.

Có lúc còn tưởng tượng cả cảnh... sau này người ta ra đi như những người đã từng đi, nước mắt cứ thế rơi ngon lành, vô duyên không tả được. 

Và, khi tôi bắt đầu thích một người, thế giới trong mắt tôi dường như chỉ còn mỗi mình họ tỏa sáng nhất. Ra vào trông ngóng, ngồi nằm nhớ nhung. Chỉ muốn gặp mặt, chỉ muốn ở bên. Đầu không thôi nghĩ, miệng cứ nhắc hoài. Điểm xấu xí nhất của họ cũng thấy thật dễ thương. Nhiều lúc tự buồn cười, chữ "thích" của mình, có khi gần bằng cả chữ "yêu" của người khác rồi.

Đấy!

Biển hiện của tôi khi thích một người là như vậy đấy!

Đơn giản như vậy thôi!

Bây giờ, người đã rõ chưa?

Người tôi trót phải lòng ơi...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro