1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Từng hạt mưa tí tách rơi từng hạt nhỏ bé. Xen qua những chiếc lác rồi lại vỡ tan. Như tâm hồn tôi lúc này. Như hạt mưa dù có hình dáng hay không chỉ cần một chút cũng sẽ tan thành hư vô.  Không hình không dạng.  Cuộc sống qủa đúng là không ai lường trước được điều gì. Giả tạo, ai oán, phẫn nộ, gen tuông, thù oán cũng là những thứ không hình không dạng nhưng cũng vô tình kéo theo nhiều người khác vào vòng xoáy thù hận để rồi một cái kết khiến người người đau lòng mở ra. Thù thêm thù đời đời kiếp kiếp. Tất cả mọi thứ cũng chỉ là con người tự làm hại nhau chỉ vì Những thứ chết cũng không thể mang theo như tiền bạc, địa vị, tình yêu. Vậy cứ hi sinh để làm chi? Gây thù chuốc oán để được gì? Những thứ không thể mang theo? Để rồi khi ta nhìn lại tìm kiếm trong thế gian này có mấy người thực lòng muốn làm bạn với ta? Không cần tiền, quyền sẵn sàng giúp ta? Có mấy ai? Chính vì vậy mà khi đi kiếm thứ được gọi là thật lòng ấy. Tôi đã lạc bước qúa nhiều. Nhìn dòng người hối hả chạy trốn cơn mưa bất giác tôi lại thấy nực cười. Vội vã chạy trốn Những sai lầm. Vội vãn chạy trốn Những điều tồi tệ để chờ mong một kết qủa tốt hơn để rồi lại đánh mất đi chính mình. Lòng tham con người vốn là vô đáy chỉ có lối vào không có lối ra. Nó ẩn sâu trong mỗi con người chỉ là nó có hiện ra hay không thôi. Như những hạt nước mưa kia. Tưởng chừng vô màu vô vị thanh thuần sạch sẽ nhưng trong nó lại hàm chứa những thứ gì chỉ những hạt mưa đó mới biết. Một hạt hai hạt mưa sẽ không là gì nhưng nếu đó là một trận mưa to. Có lẽ bất cứ ai cũng phải lo lắng. Vậy chạy trốn làm chi những điều rồi sẽ tới với ta? Chạy trốn hôm nay. Ngày mai nhưng không thể trốn tránh cả đời. Điều gì tới ắt sẽ tới thành thản nhiên đón nhận cơn mưa này, cơn mưa kia để rồi sau này nhiều trận mưa khác ta có thể cảm nhận. Mưa không thể làm ta lo sợ. Cái làm ta lo sợ là tấm lòng của mỗi con người. Như Những hạt mưa cũng có thể thay đổi dễ dàng. Quan hệ Dù tốt tới đâu sẽ có ngày cũng vỡ tan. Không màu không sắc cũng có thể giết người. Không màu không sắc cũng có thể che đi rất nhiều thứ.  Cuộc sống này là vậy. Dễ đổi dễ thay.  Dù không thể tìm được một thứ gì đó thật lòng thì biết đâu một ngày nào đó cánh cửa may mắn sẽ mở ra Và cho chúng ta cảm nhận sự trân thành.  Từng hạt mưa vẫn tí tách. Bóng hình xa dần. Mọi thứ trở nên mơ hồ huyền ảo.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro