Hơn cả một người bạn...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 

 

 

Hắn thích cái nắng phiêu diêu nơi cuối phố rộn ràng, tôi lại yêu những cơn mưa vụng về trên mái hiên vắng. Hắn khát biển, tôi lại nhớ núi. Hắn "nghiện" những bản tình ca bất hủ của Westlife, Owl city, Shayne Ward..., tôi lại điên đảo bởi những bản hit của Suju, DBSK, SHINee...Hắn sống thực tế, luôn nhìn thẳng vào sự thật, tôi lại là một con bé lãng mạn, mơ mộng, nhìn cuộc đời toàn một màu hồng. Hắn muốn nhốt mình trong phòng để "cày" những trò game online, tôi lại thích dạo chơi đến những không gian rộng và thoáng để tâm hồn được mặc sức bay lên...

Có những lúc tôi cứ nghĩ, hắn sinh ra là để chống lại tôi. Đôi khi, chính sự tương phản khắc nghiệt ấy đã châm ngòi cho những trận "khẩu chiến" nảy lửa mà tôi và hắn đứng trên hai chiến tuyến trái ngược nhau. Tôi đã từng rất ghét hắn và delete tên hắn ra khỏi danh sách bạn bè, gắn cho hắn cái mác "devil" và tự nhủ rằng phải tránh xa hắn ra. Tôi và hắn như hai đường thẳng song song không có điểm chung, hai cực Bắc- Nam xa tít tắp. Lúc ấy, làm bạn với hắn là một điều không thể đối với tôi. Vậy mà giữa những điều không thể ấy lại có một điều có thể xảy ra như một định mệnh hóm hỉnh_sau ba năm "chinh chiến", tôi và hắn đã trở thành một đôi bạn thân. Thay vì bảo thủ với quan điểm của mình, tôi và hắn học cách lắng nghe, sẻ chia và nhường nhịn nhau, nhờ vậy mối quan hệ của tôi và hắn trở nên "khởi sắc" hơn. Người ta bảo rằng hai cực trái dấu thường hút nhau rất mạnh có lẽ không sai. Sau những lần tranh luận, tôi nhận ra những thiếu xót của mình được bù đắp bởi hắn. Hắn bảo tôi thay vì ghét hắn, hãy tìm cách hiểu hắn đi. Và rồi...

Tôi tập đi bên hắn trên những con đường dát đầy nắng vàng để hiểu rằng nắng cũng có mùi của yêu thương, nắng cũng đong đầy bao xúc cảm không thua gì những cơn mưa nặng hạt ướt át kia. Hắn thường gắn headphone vào tai tôi với những ca khúc hắn thích kèm theo câu nói :"Phong độ chỉ là nhất thời, đẳng cấp mới là mãi mãi", và tôi chợt nhận ra rằng nhạc Hàn không phải là lựa chọn duy nhất của tôi. Hắn chở tôi ra biển đêm lồng lộng gió để tôi thấy rằng biển cũng có một sức hút kì lạ không khác gì cảm giác rợn ngợp nơi những ngọn núi cao vời vợi kia. Hắn chỉ cho tôi những gam màu tối của cuộc sống để tôi hiểu rằng cuộc đời này đâu chỉ có màu hồng! Hắn đã bên tôi để giúp tôi nhận ra những điều thật ý nghĩa mà bấy lâu nay suy nghĩ non nớt của tôi chưa từng nghĩ đến. Hắn kéo tôi vào những suy nghĩa phức tạp, những triết lí của cuộc sống, rồi cũng có lúc để đầu óc tôi rỗng tuếch với những câu chuyện hài hước. Bên hắn, tôi thấy mình nhỏ bé biết bao. Bên hắn, cái tính bướng bỉnh, bảo thủ của tôi dường như tan biến. Bên hắn, tôi thật sự thấy mình ngày một trưởng thành hơn.

Rồi thời gian cứ thấm thoát trôi, giờ đây tuy không còn được đi bên hắn và nói chuyện với hắn thường xuyên, bởi lẽ mỗi người chúng tôi đã chọn cho mình một ngôi trường Đại học riêng ở hai miền đất khác nhau...Đã có lúc hắn nói thích tôi và tôi đã gật đầu đồng ý_nhưng chúng tôi biết đó chỉ là một "thủ tục" để "hợp thức hoá" tình cảm chúng tôi dành cho nhau mà thôi, bởi lẽ tình bạn đặc biệt mà chúng tôi dành cho nhau bấy lâu cũng đã đủ sức gắn kết chúng tôi với nhau...

Kể từ lúc hắn nói thích tôi, hắn vẫn đối xử với tôi như trước đây, vẫn không quên nhắc nhở tôi những kinh nghiệm mà một sinh viên sống xa nhà phải có. Hắn không dành cho tôi những lời hoa mỹ, mật ngọt như những đôi khác khi thích nhau người ta vẫn nói. Hắn gõ vào trán tôi vì món ăn tôi nấu cho hắn trong một lần vào thăm hắn quá mặn. Hắn nhắc nhở tôi không được đi làm thêm ban đêm vì sợ tôi gặp nguy hiểm. Hắn bảo tôi nhớ mặc nhiều áo ấm vì trời rất lạnh. Và hắn vẫn tiếp tục kể cho tôi nghe những câu chuyện hay trong cuộc sống để tôi hiểu người hơn, hiểu đời hơn. Hắn chưa bao giò tặng tôi những món quà đắt tiền như cái cách của bao người khác. Điều mà hắn tặng cho tôi là sự quan tâm, những bài học cuộc sống, những bài học làm người vô cùng quí giá. Có đôi lúc tôi chợt giật mình ngẫm lại và hỏi hắn :"Liệu đây có phải là tình yêu không nhỉ?". Hắn mỉm cười, nắm tay tôi và nói rằng :"Không đâu, ngốc ạ! Đây là một tình bạn vô cùng đặc biệt, nó còn đẹp hơn tình yêu rất nhiều đấy, biết không?".

Có thể tôi sẽ chẳng bao giờ hiểu hết lời hắn nói, nhưng có một điều duy nhất mà tôi hiểu rõ_đó là_hắn thật sự là một BFF tuyệt vời nhất của tôi!

 

                                                                  Made by canary

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#canary