7.Giáo viên không cho cho đến wc tronggiờ học, nhịn không nổi bài tiết ởlớp,dọn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 7: Giáo viên không cho đến wc trong giờ học, nhịn không nổi bài tiết ở lớp, dọn phòng học bị nhét cán chổi vào đít.

Vài ngày sau đó trôi qua rất yên ả, không có ai bày trò chọc phá hay cố ý làm nhục cậu. An Tư có thời gian dưỡng thương cơ thể cũng khá hơn một chút, nhưng vẫn còn rất đau ở những chỗ bị ngược đãi. Chẳng hạn trên vú và bụng vẫn còn chằng chịt những vết bầm tím có chỗ còn xanh đen.

Bướm cậu được bôi thuốc cũng đã bớt sưng chỉ có điều bây giờ cứ hễ đi tiểu là nước cứ chảy ra từ lỗ tiểu trên bướm, cậu cho dù có muốn cũng không thể đứng tiểu bằng chym nhỏ được, không còn cách nào khác từ nay phải ngồi xổm đi tiểu bằng bướm.

Đang ngồi suy nghĩ miên man thì bỗng có một bạn học tiếng đến chỗ của cậu:" Chào cậu, mình ngồi đây một lát được không."

An Tư hơi giật mình nghĩ ' tên này là đang nói chuyện với mình sao?'

" An Tư, mình hỏi cậu đấy, mình ngồi đây được không." Nam sinh tươi cười thân thiện chỉ vào bàn bên cạnh cậu.

Chiếc bàn này từ khi cậu đến vẫn chưa có ai ngồi. Mặc dù lo sợ không biết hắn ta có ý đồ gì nhưng cậu vẫn gật gật đầu vì lỡ đâu nếu không cho ngồi hắn ta nổi đoá lên kiếm thêm trò hành hạ cậu thì sao.

Suốt cả tiết học buổi sáng tên bên cạnh cứ nói luyên thuyên suốt nào là cậu đã quen với môi trường mới chưa, rồi gì mà chuyện mấy ngày qua cậu đừng để bụng.

" Từ nay chúng ta sẽ hoà thuận, đều là thành viên trong lớp không cần phải căng thẳng với nhau làm gì". Vừa nói tay hắn vừa quàng qua vai An Tư tay còn lại đặt trên đùi cậu xoa xoa. Chốc chốc hắn lại nhéo vào eo cậu:" sao gầy thế eo nhỏ như vầy, cậu ăn cơm ít lắm sao, hay lát nữa đến giờ ăn trưa chúng ta đi ăn cùng nhau đi".

" Đượ...được... Aa ." cậu hơi sợ bị đụng chạm nhích về bên kia một chút. Hắn lôi cậu trở lại một tay ghìm eo một tay hướng đến ngực cậu bóp một cái làm cậu giật thót.

" An Tư à cậu trốn cái gì, uiii cha vú mềm thế, núm còn lộ rõ ra như vầy, sao cậu không mặc áo lót giống bọn con gái, để như vầy là muốn bọn nam sinh lớp mình bóp à, hay muốn để cho bọn họ bú vú, ây chết mình lỡ lời mất, mình không cố ý haha". Miệng nói là không cố ý nhưng tay vẫn chưa chịu thôi đang miệt mài cách một lớp áo đồng phục trắng dùng ngón cái và ngón trỏ vân vê núm vú An Tư.

An Tư cố kiềm nén tiếng rên rĩ , cũng không dám né tránh cứ như vậy bị hắn nghịch vú đến giờ nghỉ trưa.

Cậu đứng dậy định đi đến wc để đi ngoài thì bị tên kia ngăn lại:" không phải nói sẽ ăn trưa cùng nhau sao chúng ta đi nhà ăn thôi, cậu còn định đi đâu nữa hết thức ăn bây giờ".

An Tư đành cố nhịn mà theo tên đó đến nhà ăn. Tới nơi hắn tranh đi lấy thức ăn cho cậu. Một mâm đầy thức ăn ngon nhưng có một nỗi lo sợ không tên khiến cậu ngập ngừng mãi chưa động đũa.

" An Tư, sao cậu còn không ăn hay là cậu vốn không muốn kết bạn với mình,hmmm... cậu không muốn hoà đồng với ai ở đây cả sao? Hay người như cậu cũng dám coi thường tất cả bọn tôi hả". Cuối câu hắn ta hơi lên giọng hòng làm cho An Tư sợ hãi.

" Mình không có, chỉ là bụng có hơi khó chịu, mình ăn ngay đây... ". An Tư cuối đầu ăn .

Hắn cứ luôn thúc giục cậu ăn cho hết, không cho phép cậu bỏ sót thứ gì. Bụng cậu rất căng rồi lại rất muốn đi ngoài, nhưng dưới ánh nhìn chằm chằm của hắn cậu vẫn cố ăn từng miếng vào bụng. Tiếng chuông vào tiết đã vang lên cậu cố gắng nuốt những miếng cuối cùng một cách khó khăn. Xong xuôi đứng dậy định vào wc thì tên kia nắm cánh tay An Tư lôi cậu đi nhanh vào lớp học.

" An Tư à cậu nhanh lên một chút, đã trễ mười phút rồi. Thầy chủ nhiệm sẽ phạt cậu đấy."

Tên đó đánh trúng vào tâm lý của cậu. Thú thật cậu rất sợ thầy chủ nhiệm phạt. Lần trước bị ép mài bướm vào cạnh bàn cậu đã bị thầy phạt kẹp hột le và vú đau vô cùng. An Tư đành phải thất tha thất thểu bụm mông theo tên đó vào lớp học.

Cứ tưởng hắn không chú ý đến động tác của mình không ngờ từ đầu đến cuối tên kia vẫn luôn để ý. Khoé miệng hắn kéo lên nụ cười vô sỉ.

Lúc ngồi vào chỗ An Tư thở phào vì thầy chủ nhiệm lần này không nghĩ ra cách biến thái bắt phạt cậu vì tội vào muộn. Còn tên kia cũng không xuống đây ngồi kế An Tư nữa mà ngồi về vi trí cũ xì xầm với tên bên cạnh.

" Thành công mỹ mãn, tên dâm tiện đó đã ăn hết phần cơm bị bỏ thuốc xổ, nhưng trước khi ăn tao cũng thấy nó có chút muốn đi nặng haha huống chi là bây giờ, chắc là đang khổ sở lắm rồi".

" Mày làm tốt lắm, hôm nay cho nó chết haha, lúc nãy tao thấy mày sờ vú nó, thế nào ?!".

" Vú nó mềm cực mày ạ, tuy hơi nhỏ chỉ một bàn tay là bao trọn nhưng bóp trong tay rất đã, núm vú thì lại rất to chắc do bị kẹp tài liệu của ông thầy kẹp nên còn sưng, tao vân vê cả buổi sướng ngón tay ghê luôn."

" Núm vú nó bình thường cũng đã to rồi, à tao mới nghĩ ra ý này, lần sau chúng ta bỏ thuốc thúc sữa ép nó uống để nó vừa ngồi học vú vừa chảy sữa phải bịt lại Hahaaa".

" Hay bôi ớt vào quần chip của nó hahaaaa".

An Tư lúc này không ổn chút nào, cả người cậu cuối gập xuống bàn, bụng co thắt từng cơn, càng ngày càng dữ dội. Bây giờ thì cậu đã biết ý đồ của tên đó là gì rồi, chỗ đồ ăn lúc nãy thế nào cũng có vấn đề.

Đã gần bốn mươi lăm phút trôi qua rồi. An Tư sắp không chịu nổi nữa. Bụng dưới đau thắt nặng hơn trước đầu đổ đầy mồ hôi. Miệng thều thào " Đau, đau quá thật khó chịu, muốn đi ngoài".

An Tư đã đến cực hạn cậu đứng dậy:" Thưa... thưa thầy, em muốn đi vào nhà vệ sinh chút ạ..."

" Đã vào trễ hơn mười phút giờ lại định đi đâu, thành tích xếp cuối toàn trường mà nghĩ mình giỏi lắm sao, chỉ biết làm mấy chuyện đáng xấu hổ cậu coi thường giáo viên vừa thôi, ngồi xuống liệu là học hành đàng hoàng không thì đừng trách". Mặt thầy giáo đanh lại, ánh mắt sắc bén liếc cậu một cái.

An Tư không còn cách nào khác đành phải ngồi lại xuống ghế. Cậu sắp không kiềm chế được rồi:" Ư ư hư... ư".

Xung quanh lại có cả tiếng xì xầm bàn tán:" Mày nghe nó rên không, đang ngồi trong lớp mà lại nứng lên như thế sao, đúng là không biết xấu hổ mà".

Chịu thêm được mười lăm phút cũng đến giới hạn của An Tư rồi, cậu không chịu nổi nữa đứng dậy chạy nhanh ra cửa lớp bây, giờ cậu bất chấp thầy có đồng ý hay không bởi vì thật sự nhịn không nổi nữa.

Đang chạy thì có một tên cố ý tém chân cậu. An Tư ngã chúi mặt xuống đất. Nhưng may thay cậu vẫn chưa mất kiểm soát phọt ra ngay bởi vì ngay lỗ đít cậu lúc này có một cục phân to tướng đang chặn lại. Cậu nghe tiếng cười ồ lên sau lưng, sau đó tên lúc trưa đi ăn với cậu la lên:" hình như có mùi gì kinh lắm thì phải, mọi người có nghe thấy không". Hắn cường điệu khoa tay múa chân.

Tên bên cạnh cũng phụ họa theo:" Đúng rồi mùi tởm chết, hình như phát ra từ trên người của nó". Nói rồi chỉ tay về phía An Tư đang nằm dưới đất.

Cậu sợ hãi định bỏ chạy, nhưng chỉ vừa trong tư thế quỳ bò chưa kịp đứng lên đã bị tên đó đá vào cánh mông phải lại té xuống. Khoảnh khắc đó nhục nhã không thể quên được tại vì cậu cảm giác được cục phân to ấy đã bị đẩy một phần ba ra ngoài. Quần đồng phục bị cộm lên rõ rệt. Thầy giáo nhìn cậu một cách khó hiểu.

" Thầy ơi, hình như nó ỉa ra quần rồi. Mọi người nhìn đi thứ gì cộm lên thế kia haha còn to hơn chym của nó nữa". Như để chứng minh cho lời nói của mình hắn nhân lúc An Tư đang lấy tay ôm bụng lột cả quần ngoài lẫn quần chip của cậu ra.

" A hức đừng làm vậy mà, tôi cầu xin các người, không cần không cần hư ư huhu". Cậu tuyệt vọng cực kỳ vì thời khắc bị lột quần chíp đầu cũng bị dí xuống đất, mông chổng lên mọi người đều nhìn thấy cục phân bị đẩy ra phân nữa đang kẹt giữa khe đít cậu.

" Ôi khiếp, sau có thể như vậy được "

" Nó thật sự ỉa trong quần sao, rặn ra đi cức to thế kia vẫn mắc kẹt ở đó chắc đau lắm hahahaha..".

Bụng cậu lại rung lên dữ dội cơn đau khiến cậu  rên lên ư ử không còn kiềm chế được ,cơ vòng lỗ đít bắt đầu khép mở, ở trước mặt bạn học rặn ra.

" quá ghê gớm, không ngờ nó rặn thật".

Lúc cậu bài tiết xong cục cứt to đó thì cơ vòng lỗ đít nhất thời không đóng lại được cứt lỏng theo đó và phọt ra như vòi nước. Đúng là thuốc xổ khiến cậu bài tiết không khống chế. Một tên trong đó đạp An Tư ngã. Cậu cong người ôm bụng nằm ngang trên đất lỗ đít vẫn khép mở phụt phụt chảy ra đống phân nặng mùi. Cậu khóc càng ngày càng to.

Giọng thầy chủ nhiệm quát lớn:" AN TƯ, cậu coi cậu biến lớp học thành cái gì rồi, cậu chỉ biết làm những trò này thôi sao, trước mặt mọi người mà cậu còn để cho mình lộ lồn lộ lỗ đít được đã vậy hôm nay còn ỉa ra trên lớp".

Ông ta thở hổn hển mắng tiếp:" Đồ không biết xấu hổ nếu cậu đã muốn ỉa ở trong lớp thì từ nay đừng đến nhà vệ sinh nữa nếu thấy cậu đến nhà vệ sinh lần nào thì đừng trách. Tôi sẽ kêu ban cán sự đặt một cái bô ở trong lớp cho cậu, từ nay cậu đại tiểu tiện ở đay không cần đi đâu nữa hài lòng chưa".

Nói xong ông ta thấy cậu vẫn còn nằm khóc quá đáng hơn là đít vẫn còn đang chảy ra thứ cứt lỏng kia. Ông ta triệt để mất bình tĩnh:" Còn không mau cút ra ngoài tìm đồ lau dọn, hôm nay các em nghỉ sớm đi, tôi cũng chẳng còn tâm trạng dạy học nữa".

Cậu sợ hãi bò ra trong tiếng chửi bới của mọi người, cứt chảy xuống giữa hai đùi, khe mông dơ dáy bẩn thiểu không chịu nổi . Vừa khóc vừa rửa sạch thân thể. Vì không được phép vào nhà vệ sinh nên cậu đành trong trạng thái không mặt quần đứng ở vòi nước trong sân trường rửa ráy. Những lớp khác chưa hết giờ nên sân trường vắng lặng chỉ có một người bảo vệ đứng từ xa nhìn chằm chằm khiến cậu xấu hổ.

Mọi người đã giải tán An Tư thì xách đồ đạt vào lau dọn lại đống bừa bãi mà mình tạo ra. Cậu mặc chiếc quần chip ước nhẹp mới được giặc sạch vừa khóc vừa làm, quần dài cũng ko biết bị giấu chỗ nào.

Lúc lau dọn vừa xong hai người nam sinh hại cậu bước vào, họ mở miệng:" Sao, có muốn lấy lại quần dài không".

An Tư run rẩy:" Trả...trả lại cho tôi".

Họ đứng trước mặt An Tư xé nát quần dài của cậu, cười đùa nói:" Bọn tao thấy mày không cần phải mặc lại quần dài làm gì bởi vì quần chíp của mày ướt nhẹp dính sát vào lồn khiến hình dạng nó rõ mồn một thế kia trong đỹ lắm rất hợp với đứa hạ tiện như mày".

An Tư hét lên:" Tại sao các người lại phải đối xử với tôi như vậy, tôi với các người có thù oán gì đâu chứ". Cậu thật sự không thể hiểu được bản thân mình luôn khép nép, sợ hãi không dám làm điều gì đắc tội với bọn họ vậy tại sao họ vẫn dùng mọi cách đê tiện để ngược đãi ức hiếp cậu.

Tên kia nghe An Tư hét lên cũng cả giận quát:" Cái tên không biết xấu hổ này mày còn dám hét vào mặt bọn tao, hay bài học hôm nay đối với mày vẫn chưa đủ, Bình tử đánh nó".

Hai tên nam sinh đè cậu xuống đất đánh đập, thấy cậu ôm đầu quật cường không lên tiếng bọn họ bắt đầu không thoả mãn.

" Bình tử mày kiềm chặc nó lại". Nói đoạn hắn dời tay xuống cởi chiếc quần chíp ướt nhẹp của cậu ra.

An Tư bắt đầu thất thanh :" Không, không được, các người lại định làm gì, thả tôi raaa a".

" Tao thấy lỗ đít của mày không kiềm được cứt rất đáng thương, tao giúp mày bịt lại haha không cần cảm ơn". Hắn vươn tay cầm lấy cây chổi hướng phần cán thô to tới lỗ đít cậu

Nhận ra hắn định làm gì cậu không dám la hét nữa chuyển sang cầu xin:" Tôi xin các cậu, tha tôi đi, tha tôi lần này, đừng làm như vậy mà tôi chịu không nổi, sẽ chết mất huhuuu".

Tên kia vờ như không nghe thấy mặt kệ An Tư khóc lóc cầu xin dùng sức đâm cán chổi vào lỗ đít sưng vù của cậu.

" AAAA Đauu, đau quá, lấy ra, lấy ra đi mà, tôi van xin hai cậu mà, tôi sai rồi huhuu".

Tên kia tiếp tục dùng lực đẩy phần cán thô to khô ráp sâu vào trong. An Tư đã đau đến nữa tĩnh nữa mê nằm trên đất, lỗ đít bị căng rách chảy máu không còn thấy nếp gấp đâu nữa. Hắn ta thoả mãn nhìn một lúc nói đáng đời rồi xoay mặt cùng tên còn lại rời đi.

Một lúc sau hai mắt mơ hồ của An Tư thấy được bóng người tới, cậu thều thào như hết hơi kêu:" Cứu... cứu mạng....Giúp tôi...làm,làm ơn".

Người đến là bảo vệ trường, một ông chú trung niên với thân hình to lớn ông ta mở cửa lớp bước vào vừa lia mắt thấy bộ dạng An Tư ông ta cất tiếng hỏi:" làm sao thế này?".

" Cứu... cứu tôi". Đến lúc này rồi An Tư cũng không quan trọng vấn đề mặt mũi nữa, cậu đau tới nổi thoát lực run cả tay chân chỉ biết kêu cứu.

" Lỗ đít em nứt ra rồi, tôi giúp em lấy chổi ra". Ông ta bước lại gần giúp An Tư, tay nắm vào cán chổi định rút ra nhưng trong phút chốc nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của cậu ông ta lại có phần do dự.

An Tư nằm úp sấp một bên má dáng xuống đất, phần dưới loã thể hai chân dạng ra hai bên. Tư thế rất khó coi nhưng lại rất... dâm. Đã vậy lỗ đít bị đút vào cán chổi thô to bằng cánh tay , căng đến nổi rách ra, phía dưới còn đọng lại một vũng nước dâm.

Nghe tiếng An Tư rên rỉ ông ta đổi ý. Giờ ông ta chỉ muốn thoả mãn sự biến thái của mình, cất giọng dụ dỗ: " Em phải nhấc mông lên cao một chút tôi mới rút ra được chứ".

" Chú ơi cứu tôi với, tôi đau, không cử động nổi, cứu tôi ức ư ư..".

An Tư càng rên rỉ đau đớn ông ta càng thoả mãn. Vờ như bất đắt dĩ nói:" haizzzz em làm gì để bị bạn học cắm chổi vô đít thế kia, giờ trong em y hệt cây chổi ấy, lần sau ra ngoài nhớ mặc quần vào, lúc nãy trông thấy em quần lót cũng không mặc đứng ở vòi nước rửa đít là tôi biết thế nào cũng như vầy, em không chịu chu đít lên thì tôi giúp em kiểu gì đây? Cố gắng lên nâng lên cao một chút, đừng kẹp chặc như vậy".

An Tư nghe xong xấu hổ vô cùng cậu gắng sức dồn lực xuống hai chân đang run rẩy nâng mông lên. Ông bảo vệ kia cũng lòn tay xuống dưới đỡ mông cậu cao lên nhưng ông ta chứ cố ý đặt tay ngay chym nhỏ của cậu mà dùng sức nâng lên khiến cậu đau gần chết, cậu trượt chân mông hơi hạ xuống, tay ông ta trật ra ngón giữa lọt hẳn vào lồn cậu." Aaa a, ngón tayy....lấy ra a ức".

" Ồ xin lỗi, ai bảo đang giữa chừng em hạ mông xuống làm gì, cũng tại lồn em trơn quá ngón tay tôi lọt vô rồi , có đau không, lại nhấc mông lên đi". Một tay nắm cán chổi một tay vẫn còn thọc vào rút ra trong lồn câu nhưng miệng vẫn an ủi một cách đê tiện như vậy".

Cậu cố gắng trong tư thế đầu áp sát đất, chân dạng ra một lần nữa nâng mông lên. Nghe thấy tiếng ông ta kêu:" Ôi chặc quá em rặn ra đi tôi mới rút được ". Nên cậu đành dồn lực rặn mạnh nhưng lại cảm thấy bị một lực gì cản lại vừa đau vừa khó chịu.

" Em đừng rặn như thế, đầu tiên thả lỏng cơ vòng ra sau đó hãy dùng lực rặn, cố lên một chút sắp lấy ra được rồi".

Tuy người bảo vệ này không đáng tin nhưng ngoài ông ta ra cậu không thể cầu cứu được ai lúc này. Cậu tập trung để thả lỏng cơ vòng vừa định dùng sức rặn ra thì người đàn ông phía sau hô lên: " để tôi giúp em" sau đó ông ta rút tay ra khỏi lồn cậu dùng sức cả hai tay đâm cán chổi vào sâu hơn nữa.

" Ứ ứ áaaa ức ứ". Sau đó cậu bị đau quá mất khống chế lồn xè xè đái ra sàn.

Nghe tiếng hét khản giọng của cậu thì ông ta nói:" Ôi tôi nhầm lẫn một chút đáng lẽ phải rút ra chứ, có tuổi rồi nên đầu óc cứ kiểu gì ấy, mà em sao vậy, lại đái đầy ra thế kia ghê chết được. Thôi thì đã lỡ giúp rồi tôi cũng giúp cho trót, lại rút ra cho em nha."

Miệng nói một đằng tay làm một nẻo ông ta lại dùng sức mạnh hơn đẩy cán chổi vào trong. An Tư ngất xỉu tại chỗ ông bảo vệ mới ngừng tay.

Mặt An Tư trắng bệch nằm giữa vũng nước tiểu dơ dáy. Áo đồng phục trắng cũng bị thấm ước. Lúc này ông ta mới sợ hãi sẽ xảy ra án mạng vội vàng dùng lực rút cán chổi ra. Vì rút vừa mạnh vừa nhanh lại không có chút kỹ thuật nào nên thịt ruột cũng bị kéo cả ra ngoài sưng lên ứ máu.

Ông ta cởi luôn áo của cậu ra đùng cái quần chíp ướt bị quẳng một bên lau lại cơ thể cậu cho bớt khai rồi định bụng đưa cậu đến phòng y tế.

Khi lau đến hai vú của cậu ông ta lại chịu không nổi lấy tay kều hai đầu nhủ sau đó bóp vài cái thực mạnh cho đã ghiền khiến vú cậu bị sưng lên hằn vô số dấu tay.

Mở cửa phòng y tế bước vào ông ta vội nói " Ôi, Thầy Từ à, thầy xem giúp cậu học sinh này với, hình như nó bị mấy nam sinh khác ngược đãi. Tôi đi trước đây." Ông ta chạy vội ra ngoài.

Thầy y tế lại quan sát An Tư. Trên cơ thể cậu bầm xanh bầm tím nhiều nhất là ở hai cái vú non kia. Dấu tay to như vậy chắc chắc là do ông bảo vệ kia làm, haa thế mà còn đổ thừa cho các nam sinh sao. Thầy y tế kéo hai chân cậu ra quan sát:" Ôi đỹ thế, lỗ đít lỏng lẻo thành ruột thì lòi ra ngoài".

Thật ra ông thầy y tế này cũng rất biến thái. Ông ta quan sát lỗ đít An Tư một lúc sau dùng hai ngón tay kéo dãn ra nhìn vào bên trong :" Hmmmm có nên nhét vào trong cho nó không đây, hay cứ để như vầy để sau này cái lỗ này không kiềm được phân nữa ở bất cứ đâu cũng có thể phọt ra ngoài".

Nhưng cuối cùng ông ta cũng suy nghĩ lại nhét vào trong cho cậu. Nhưng lại xấu xa kê thêm ít thuốc để cậu lâu hồi phục hơn và mất khống chế dần cơ vòng lỗ đít. Sau đó lấy dụng cụ nong lỗ vú của cậu ra rồi cho cậu uống thuốc thúc sữa, lỗ tiểu cũng bị nong ra.

Hai tiếng sau An Tư tỉnh lại trong đau đớn, phát hiện mình không thể cử động được. Chân và tay đều bị buộc vào ghế nằm, vú và bướm đau đớn nhưng chỗ đau nhất vẫn là lỗ đít của cậu.

Cuối đầu xuống nhìn thấy hai đầu vú của mình bị hai đoạn kim loại đâm vào cậu hoảng sợ la lên: " Thả tôi ra, hức thả ra hức hức..."

" Không có việc gì cậu đừng la nữa phiền phức chết được".

" Vú, vú tôi không đừng mà..hức bướm tôi xót quá ".

Ông thầy lừa An Tư:" Không có gì đâu, tôi chỉ đang chữa trị cho cậu thôi, bây giờ tôi lấy ra đây".

" Lỗ đít lỏng lẻo của cậu bị rách vách ruột lòi cả ra ngoài lúc nãy tôi mới nhét vào lại cho cậu , đây là thuốc về nhớ uống đầy đủ, còn viên con nhộng này cậu phải nhét vào đít, nhét sâu vào kẹp mông lại nếu không thì cái lỗ lỏng lẻo của cậu sẽ không giữ được nó, nói không chừng lúc quá phấn khích sẽ phọt nó ra ngoài cùng với phân".

Cậu cuối đầu nói:" Vâng...". Sau đó mặt lại quần chíp tam giác của mình một tay đỡ tường một tay che vú đi về ký túc xá. Trong lòng nghĩ bản thân chỉ còn có hai bộ đồng phục nữa thôi, nếu lại hư sẽ không còn đồ mặc đến trường. Hôm qua lúc cậu đăng ký mua thêm đồng phục chẳng những không được lại còn bị mắng thêm.

Một đám Thầy giáo bu lại mắng cậu:" Không có cho mua thêm, nếu em lại không có kỷ luật làm hư hết đồng phục thì sau này chỉ được mặt quần lót với áo lót đến trường, nếu không có áo lót thì lấy băng cá nhân dán lại hai cái núm vú kia để khỏi làm ảnh hưởng đến bạn học, không được phép mặt cái khác nếu không sẽ phải nhận hình phạt thích đáng".

Cậu càng ngày càng lo sợ vì còn hơn hai năm nữa mới có thể rời khỏi đây.


Chương này hơi dài 😮‍💨
Dạo này bận quá chắc lâu lắm mới có chương mới nha 😅

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro