Tám năm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Hồn về dương thế ,ma xui quỷ khiến ...
Đã đến không nên quay về

Trời thanh vắng ,tại Nghĩa trang ấy sương giăng mù mịt ,ngọn cỏ tàn héo không chút sinh khí.Khung cảnh chung quanh làm toà thành thêm ủy mị

Từ khung cửa sổ bám đầy bụi bặm ,dây leo ôm trọn .Nhìn ra ngoài người ta chẳng biết ngày hay đêm ,bóng dáng nặng nề đi lại trong màn sương dày đặc .

Cứ thế, vết mây mù thoáng qua năm tháng .Ắt hơn 8 năm nay người thiếu niên ấy ,lưng mang thanh kiếm cũ bện vải .Bạch lăng che mắt ,khuôn mặt lạnh toát .Thân vận kiện bạch y trắng, phất trần trên tay .Y hệt điệu bộ năm ấy xuống núi của y mà đi tửu lầu này đến hàng quán khác .Nói ủy mị thì tà khí năm phần .

Đã ba ngày nay , hắn chẳng rằng .Từ trong ngõ vắng ra tới .Miệng không ngừng lẩm bẩm ,khuôn mày nhăn nhó

" Chết tiệt ....không xong rồi "

Đó là ý nghĩ duy nhất trong đầu hắn ,hết lần này đến lần khác bị phản phệ vì cố hồi sinh y bằng thứ tà thuật vô bổ ấy .Chung quanh máu thấm dầm dề ,mùi tanh tưởi bốc lên .Mấy tên tẩu thi tán loạng ,lá bay bụi đọng thân xác run lên từng hồi .

Trời tối trăng hôm nay treo cao ,sáng rực .Từng bước chân nặng nề lên thềm, nơi nghĩa trang cô quạnh .Từ trong quan tài gỗ cũ kỹ ,vệt trăng thấp thoáng chiếu vào dung nhan người nào như yên giấc .Gương mặt trắng bệch ,tay chân bần thần .Một đạo sâu vết kiếm hiện rõ hơn hết ,dù hắn cố che giấu mãi

Gió lạnh toà thành không bóng người .Tiếng dế kêu ồm ộp từ trong khóm cỏ vang cả đất .Cánh hoa lê trắng rơi lên má người nọ ,yên ổn .Hắn cười quỷ mị ,đến ớn lạnh .Ngày kia ,Hiểu Tinh Trần tự sát .Vết kiếm thật sâu qua cổ ,vào da thịt .Hồn tan nát không còn một vết tích nào .Tiết Dương điên cuồng ,run bần bật miệng cười .Khuôn mặt ngấn lệ ,hắn khóc vì y .Chính kẻ thù mà hắn đùa bỡn không còn nữa

"Chết rồi ,mới nghe lời "

Hoà lẫn với giọng nói lạc đi vì gào thét ,tên Thành Mỹ quỵ xuống ôm chặt lấy người kia ,tinh thần hoảng loạn .Chẳng biết hắn đã mất thứ gì ,nhớ lại hai tiếng ghê tởm của y .Phải hắn thật sự điên rồi

Từ ngày mảnh hồn tàn còn sót lại .Hắn về lại Nghĩa trang nơi cũ từng chung sống ,cố hồi sinh người kia .Nhưng thất bại tràn trề

Học lại điệu bộ y ,Tiết Dương ôm chặt thanh kiếm cũ .Đêm nay hắn lại gào thét ,có phần chói tai và thê lương

"Ngươi tỉnh lại đi chứ,xem ta móc mắt cắt lưỡi nhỏ mù .Giết  tên Tống Lam kia rồi biến hắn thành tẩu thi "

Hắn lại cười thay vì khóc .Mệt mỏi ,khóc đủ rồi từng ấy năm qua .Vò viên kẹo đã biến đen trong tay ,Tiết Dương thiếp đi .Tiến sâu vào cơn mộng mị sau những lần vật vã bùa chú ,tà thuật


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#tiethieu