CHAP 3: SỨC MẠNH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 3: SỨC MẠNH

Kira xem xét những vật phẩm nhận được cũng âm thầm líu lưỡi than "Đúng là vận may nghịch thiên."

Mở xem bảng tích lũy kinh nghiệm. Kinh nghiệm tích lũy được cũng rất nhiều. Bên cạnh ô Đẳng cấp dấu (+) đang tỏa sáng

Kira/ Đẳng cấp 0 (+10)

Có lẽ với số điểm kinh nghiệm hiện tại có thể tăng trưởng đến cấp 10. Kira chợt nhớ lại rằng điểm may mắn cũng ảnh hưởng đến số điểm phân phối. Từ cấp 0 đến cấp 10 thì điểm phân phối đạt được có thể từ 1 đến 10 điểm.

Kira mở kỹ năng [May Mắn], ngay lập tức tăng lên cấp 10 rồi đóng kỹ năng lại.

[Mộng Tưởng May Mắn] : 59: 42

"Lại mất thêm 8 giây" Kira thầm than. "Nhưng dù sao cũng đáng."

Lật mở bảng thông tin thấy bản thân đã tăng trưởng đến cấp 10:

Kira / Đẳng cấp: 10

Chức nghiệp: Mộng Tưởng Chi Nhân ( Cấp : 0 )

Điểm phân phối: 100 điểm.

Sức mạnh: 2

Phòng thủ: 0

Ma pháp: 0

Nhanh nhẹn: 1

Tỉ lệ bạo kích/ Sát thương bạo kích: 0% / 150%

May mắn: 0 ( 999.999 )*

Kỹ năng: [Mộng Tưởng Tiến Hóa] [Mộng Tưởng Vận May] [Mộng Tưởng Thông Thái] [Mộng Tưởng Không Gian]

" 100 điểm phân phối. Vậy nghĩa là mỗi cấp độ mình đều đạt điểm phân phối tối đa." Kira ngẫm nghĩ gật gật đầu thỏa mãn "Hừm hừm, đúng là vận may nghịch thiên, đáng đồng tiền bát gạo."

Nhìn xem những vật phẩm đạt được đều cộng thêm vào chỉ số Strong, Guard và Speed. Chỉ số MP được cộng chỉ 100.

Ngẫm nghĩ một lát lâu, Kira quyết định toàn bộ phân phối vào điểm MP, sau đó mặc bộ trang phục [Ám Ảnh] lên người và học cả hai kỹ năng [Hỏa Cầu] và [Trị Liệu]

Bảng thông tin lập tức thay đổi

Kira / Đẳng cấp: 10

Chức nghiệp: Mộng Tưởng Chi Nhân ( Cấp : 0 )

Sức mạnh: 2 (+ 1700)

Phòng thủ: 0 (+ 1400)

Ma pháp: 0 (+1000)

Tốc độ: 1 (+400)

Tỉ lệ bạo kích/ Sát thương bạo kích: 100% / 200%

May mắn: 0 ( 999.999 )*

Nhìn bảng thông tin, Kira gật đầu thỏa mãn. Bỗng một cổ nhiệt lưu bùng lên ở thể nội, lực lượng đột phá mọi ngóc ngách trong cơ thể hòng bành trướng đi ra.

Đau đớn, cực kỳ đau đớn. Lực lượng quá lớn đến một cách đột ngột khiến cơ thể của cậu như muốn nổ tung, đau đớn không chịu nổi. Kira lập tức chạy ra khỏi thư viện, nhảy vào dòng sông bên cạnh cách đó chỉ trăm met.

Trong lòng sông, Kira mỗi một lần vung quyền là một tiếng nổ, phóng ra một viên hỏa cầu cũng là một tiếng nổ.

"Ầm Ầm Ầm..."

Tiếng nổ bạo phát không ngừng vang lên kèm theo từng cột nước bắn lên cao hơn hai met. Cứ thế liền một hồi lâu, tiếng nổ mới ngừng hẳn.

Kira lúc này thất thiểu bò lên bờ sông nằm sõng soài, ngửa mặt lên trên trời, thở hồng hộc. Kira bây giờ trong lòng phỉ nhổ bản thân ngu ngốc vạn phần. Đã đọc qua biết bao nhiêu truyện, thế mà lại lóa mắt vì vật phẩm trước mắt lại quên đi.

"Định lực bản thân đúng là kém thật." Kira đau lòng than.

Nằm ở bờ sông, Kira ngủ thiếp đi lúc nào không hay.

--------

Bình minh lên, ánh nắng mang theo sự ấm áp trải dài cánh đồng cỏ. Tiếng chim hót ngân vang dưới những tia nắng vàng, xuyên qua từng tàng cây. Gió hiu hiu từng đợt dịu nhẹ khiến lòng người thanh thản.

Nheo nheo mắt vì ánh nắng. Kira gượng ngồi dậy, nhìn về phía xa. "Mình đã ngủ đến sáng luôn sao."

Dụi dụi mắt, cậu nghĩ rằng có lẽ hôm qua sau khi bộc phát toàn bộ sức mạnh thì thiếp đi vì mệt quá.

Kira quyết định hôm nay sẽ bắt đầu tập luyện khống chế sức mạnh và làm quen với kỹ năng. Dù sao trước kia cũng chỉ là một tên tự kỷ chỉ ở trong nhà không tham gia câu lạc bộ nào, bây giờ bản thân đến kỹ năng tránh né còn không có huống gì là kỹ năng chiến đấu.

Điểm tích lũy qua một đêm cũng rất nhiều, nhưng từ cấp 10 đến cấp 11 là một ranh giới lớn, còn lâu mới có thể một lần vượt mức đến cấp 20.

"Cũng được, hôm nay bắt đầu tập luyện từ đầu vậy. Cho đến lúc đủ kinh nghiệm tăng lên cấp 20 chắc được."

Duỗi người đứng dậy. Kira bắt đầu vào thư viên dọn dẹp, đó là cách vừa luyện tập khống chế sức mạnh, vừa dọn dẹp được thư viện, lại vừa thu thập được thông tin.

"Hình như mình quên cái gì rồi ấy nhỉ ?" Kira bỗng nhớ ra "A ~ là bữa tiệc, mà thôi kệ vậy. Dù sao bản thân cũng không được chào đón."

---------

Trong lúc Kira đang cắm cúi dọn dẹp thư viên thì ở vườn hoa hoàng cung, năm vị anh hùng đã được tập hợp.

Trong bữa tiệc hôm qua họ đã làm quen với nhau và biết được chút ít về bản thân đối phương.

Kanahi day day trán vì hôm qua uống quá chén.

"Còn đau đầu à, Kanahi." Thanh niên đeo kính hỏi.

"Hoshin đấy à, hôm qua uống nhiều quá làm tôi cảm thấy mệt mõi."

"Tệ quá, vậy cậu còn sức cho buổi tham quan thành phố hôm nay không ?" Cô gái đeo kính với thân hình nhỏ nhắn hỏi .

"Cảm ơn, Yuhii. Tôi không sao." Kanahi đáp với cái tay còn ôm trán.

"Hì hì, may mà hôm qua tôi không uống gì." Thanh niên tóc vàng với nét cười luôn ở trên mặt cười cợt nói.

"Thôi nào, đừng chọc cô ấy nữa, Rawan." Hoshin nói

"Đúng là lũ nhóc con yếu đuối." Tên quân nhân nói với giọng điệu miệt thị.

"Rex, mày thì lớn hơn ai chứ." Hoshin nghe thế tức giận nói. "Mày đừng nghĩ bản thân là... ặc ặc.."

Hoshin đang nói thì Rex đã dùng một tay bóp cổ Hoshin nâng lên cao. Với thể hình hơn 1m9 và những thớ cơ bắp đó thì giơ Hoshin lên bằng một tay không khác gì nắm cổ một con gà.

"Thế giới này là của kẻ mạnh, chỉ có kẻ mạnh mới có quyền được nói." Rex nói với giọng điệu băng lãnh đầy khát máu.

Bốn người khác chỉ có thể đứng nhìn mà không dám làm gì. Dù sao Rex cũng từng là lính đánh thuê, họ còn biết số người chết dưới tay hắn không dưới trăm người. Sát tính tỏa ra từ hắn còn khiến cho người ta đổ cả mồ hôi.

"Bành"

"ặc ặc..."

Một cỗ cương phong đánh vào tay Rex khiến hắn đau đớn buông Hoshin ra. Hoshin rơi phịch xuống đất cố gắng hít lấy từng đợt không khí.

Rex ánh mắt đầy sát khí nhìn về phía cỗ cương phong phát ra.

"Ồ ~ Sát khí mạnh đấy, nhóc con." Giọng nói đầy trêu ngươi phát ra từ một cô gái khoảng hai mươi lăm tuổi, tóc vàng xõa dài. Trên người mang theo một bộ giáp nhẹ màu bạc bao bọc lại những bộ vị yếu hại những vẫn tôn nên cơ thể săn chắc đầy gợi cảm. Cơ thể tiêu biểu cho một bóng hồng trên chiến trường.

Lolla đứng bên cạnh vỗ tay "Thôi nào mọi người, chúng ta là một nhóm, phải đoàn kết lẫn nhau chứ. Đứng không nào Rex, Hoshin."

"Thứ cho ta nói thẳng, công chúa. Kẻ yếu không có tư cách đứng chung nhóm với ta." Rex không úy kị nói thẳng. Đôi mắt đầy sát khí vẫn nhìn chằm chằm vào cô gái kia.

Thở dài một hơi "Haizzz, không sao. Rồi mọi người sẽ thân với nhau thôi, tôi tin là vậy." Vẫn nụ cười như nắng ấm treo trên khuôn mặt, Lolla cười nói thân thiện.

"Xin giới thiệu, đây là Kazin. Từ nay về sau cô ấy sẽ là huấn luyện viên cho mọi người." Lolla giới thiệu cô gái bên cạnh nàng.

"Chào mọi người, từ nay tôi sẽ là huấn luyện viên chiến đấu cho mọi người. Hy vọng mọi người cùng nhau cố gắng để trở nên mạnh nhất." Kazin mặt không biểu cảm phát biểu bài diễn thuyết chán ngắt.

"Hừ, có giỏi thì đừng dùng kỹ năng, đánh tay đôi với ta." Rex không phục hầm hừ. Dù sao trước kia hắn được tôn làm Sát Thần trên chiến trường, làm sao có thể để một con bé khi nhục được.

"Hể ~ tốt lắm. Ta chấp nhận." Kazin không quan tâm, hững hờ đáp, Lolla bên cạnh cũng không ngăn cản. Nàng nghĩ đây có lẽ là màn lập uy cho Kazin, việc huấn luyện sau này cũng sẽ tiện hơn nếu họ chịu nghe lời, không, phải nói là hợp tác chứ.

"Được, báo thời gian, địa điểm đi." Rex quát

"Không cần, ngay bây giờ. Đừng lo, ta sẽ không dùng bất kỳ kỹ năng hay sức mạnh nào khác." Kazin khinh thường nói.

"Con khốn !!!" Nhận thấy đối phương khinh thị mình, Rex lao lên vung quyền cực nhanh hướng vào yếu hầu. Không phải như trong võ thuật thể thao, trên chiến trường, mỗi một chiêu thức là dùng để lấy mạng đối phương.

"Tinh, chuẩn" là đánh giá của Kazin dành cho cách ra tay của Rex. "Thế nhưng hỏa hầu còn thiếu." Kazin hời hợt vung tay đẩy trượt quyền của Rex sang một bên.

Rex cực kỳ bất ngờ nhưng hắn rất nhanh lấy lại tinh thần, tay kia đấm ra hướng vào vùng xương sườn. Kazin không hề quan tâm, tay kia nhanh chóng bắt lấy nắm đấm của Rex, nhẹ nhàng hất chân lên.

Rex chỉ thấy một trận quay cuồng, khi nhận ra thì hắn đã nằm sấp dưới đất, hai tay bị khóa lại bởi Kazin.

Rex không chịu thua, hắn bậc hai chân lên hòng thoát khỏi. Nhưng biết được ý đồ của Rex, Kazin nhảy lên đứng trên hai chân của hắn

"AAAA~~" Đau đớn từ đầu gối, nơi bị dẫm truyền đến.

"Chịu thua chứ, nhóc con." Kazin khiêu khích

"Mẹ kiếp, con khốn... AAA~~" Rex lên tiếng chửi rủa, Kazin dẫm càng mạnh thêm.

"Tao chưa thua đâu, con khốn .. AA~~"

Thấy Rex vẫn không chịu thua mà Kazin cũng không muốn thương tổn đến hắn. Cô thở dài sau đó bộc phát sát khí ra.

Rex im bặt tiếng chửi bởi, hắn cảm giác giẫm trên người hắn là một con quái vật khát máu. Mà con quái vật ấy sắp sửa nhai đầu hắn đến nơi. Mồ hồi lạnh chảy ròng, Rex cực kỳ sợ hãi.

Không chỉ có Rex, mà bốn người còn lại đều cảm thấy lạnh cả sống lưng, cả người run lẩy bẩy.

"Được rồi Kazin, tha cho cậu ta đi." Lolla lên tiếng.

"Hừ, nếu ở trên chiến trường thì mày đã chết cả chục lần rồi đấy." Kazin miệt thị

Thu hồi sát khí rồi đi đến bên Lolla. Rex vẫn còn đau đớn nhưng có lẽ sợ hãi mới là thứ khiến hắn nằm im không dám nhúc nhích.

"Đừng khinh thường Kazin, cô ấy đã từng tham gia hai cuộc chiến tàn khốc và được mệnh danh là Huyết Sắc Mân Côi đấy." Lolla cười nói.

"Được rồi, ngừng ở đây thôi. Có vẻ mọi người vẫn còn mệt mõi sau bữa tiệc hôm qua. Vì vậy, việc tham quan thành phố sẽ hoãn lại. Mọi người cứ về phòng nghỉ ngơi, buổi chiều chúng ta sẽ tham gia khóa học về những điều cơ bản về Đại Nguyên Thế Giới nhé." Lolla cười nói.

Cả đám thầm than "Mệt mõi vì bữa tiệc gì chứ, người ta căn bản là sợ đi không nổi luôn này."

Thấy Lolla và Kazin đã đi xa, cả đám thở phào nhẹ nhõm. Riêng Yuhii và Kanahi là con gái nên không chịu nổi mà quỵ xuống.

"Đúng là đáng sợ thật." Rawan sợ hãi nói. "Chỉ sát khí thôi đã khiến người ta thở không nổi rồi."

Hoshin ngồi bệt dưới đất hít thở khá mệt mõi nhưng vẫn tiếp lời "Thế giới này không giống như ở Trái Đất. Không thể khinh thường bất kỳ ai được."

Ba người kia nghe thế đều đồng ý gật gật đầu, nhưng cả bốn người nhìn lại vẫn cảm thấy Rex là tội nghiệp nhất. Bị dọa sợ đến mức nằm im không đứng lên nổi.

Dọa một tên sát nhân trên chiến trường sợ đến mức đứng không nổi, mọi người đều âm thầm tặc lưỡi.

------------

"Cô không cần phải dọa bọn họ thế đâu, Kazin."

"Không phải tôi đã rất nương tay sao. Mà tôi nghe nói còn một người nữa mà." Kazin hỏi

"Một tên phế vật chức nghiệp cấp 0 thôi, không đáng quan tâm." Lolla cay nghiệt nói

"Vậy sao ?" Kazin hững hờ đáp

"Việc của cô bây giờ là giúp một trong số họ trở thành chiến binh mạnh nhất và chiến thắng vị trí quán quân trong [Anh Hùng Hội] năm tới - mà cô nghĩ gì về Rex"

"Tên chức nghiệp cấp 8 đấy à. Chỉ là một tên mãng phu thôi. Có lẽ hắn đã giết qua nhiều người nhưng đó là vì hiếu chiến thôi. Đơn thuần chiến đấu."

"Vậy... mọi việc trông cậy vào cô."

"Rồi rồi, tôi đã rõ. Tôi sẽ cố gắng hết sức."

---------

Ba ngày trôi qua. Kira hiện tại cũng đã dọn dẹp xong thư viện đồng thời cậu cũng đã thuần thục trong việc sử dụng sức mạnh của mình.

Không những thế, kỹ năng [Hỏa Cầu] và [Trị Liệu] cũng được cậu sử dụng thuần thục. [Mộng Tưởng Thông Thái] cũng đã lấy được toàn bộ thông tin ở thư viện.

"Từ đây có vẻ công việc cũng đỡ bề bộn hơn. Chỉ cần quản lý tốt thư viện là được." Kira tự nhủ. Dù sao thư viên này cũng chả ai lui tới, cậu chỉ cần dành ra một ít thời gian quét dọn mỗi ngày là được.

Bên cạnh đó, phía sau thư viên là cả một cánh đồng cỏ cùng một con sông rộng lớn chảy ngang qua. Một khu vực lý tưởng để đậu thí nghiệm các kỹ năng của mình.

Đi ra đồng cỏ phía sau thư viện. Kira vẫn mặc trên người bộ trang bị [Ám Ảnh], dù sao cậu cũng đã quen với sức mạnh hiện có, với lại bộ đồ có chức năng tự làm sạch nên cậu cũng không lo lắng nó bị bẩn.

Có nó trên người cậu cảm thấy an tâm hơn và Kira cũng cảm thấy rất thoải mái khi mặc nó.

Sử dụng [Hỏa Cầu]. Sung quanh Kira xuất hiện ba viên hỏa cầu to bằng trái bóng rổ với sức nóng hừng hực thiêu đốt liên tục.

Kira vung tay, ba viên hỏa cầu lấy tốc độ cực nhanh bắn vào mặt sông.

"Ầm Ầm Ầm..."

Ba tiếng nổ vang lên, ba cột nước hơn hai met bùng nổ rồi lặn xuống.

Thở phào một hơi. Kira hiện tại chỉ có thể triệu hồi ba viên hỏa cầu cùng một lúc. Bốn viên hỏa cầu thì cậu còn có thể miễn cưỡng khống chế, nhưng nhiều hơn thì không thể.

Mở bảng thông tin lên, Kira nhận thấy ba ngày qua, điểm kinh nghiệm tích lũy đã đủ để cậu tăng lên cấp 20.

Kira nhấp tăng lên cấp 20 nhưng vẫn không quên dùng kỹ năng [May Mắn]

[Mộng Tưởng May Mắn] : thời gian dùng 59:34.

"Lại mất đi một ít, dù sao cũng đáng."

Điểm phân phối từ cấp 11 đến cấp 20 là từ 1 đến 15 điểm. Vì dùng kỹ năng [May Mắn] nên Kira hưởng trọn mỗi cấp 15 điểm phân phối. Hiện tại cậu có 150 điểm phân phối tự do.

Kira không ngần ngại thêm tất cả vào điểm MP. Kira thích trở thành pháp sư hơn, dù sao viễn trình chiến đấu vẫn an toàn hơn cận chiến, với cả cậu cũng không có bất kỳ kinh nghiệm gì để trở thành một tên chiến binh cận chiến.

Kira cũng không ngốc mà cộng toàn bộ điểm luôn một lần mà cộng từ từ. Kinh nghiệm nhảy sông lần trước Kira không muốn tái diễn lại tí nào.

Bảng thông tin thay đổi.

Kira / Đẳng cấp: 20

Chức nghiệp: Mộng Tưởng Chi Nhân ( Cấp : 0 )

Sức mạnh: 7 (+1700)

Phòng thủ: 5 (+1400)

Ma pháp: 154 ( +1000)

Tốc độ: 6 ( +400)

Tỉ lệ bạo kích/ Sát thương bạo kích: 100% / 200%

May mắn: 0 ( 999.999 )*

Ngoài điểm phân phối chủ động ra cậu thấy các điểm số khác cũng có tăng lên. Có lẽ là do việc luyện tập khiến cho điểm số có phần tăng trưởng chút ít.

Nếu người khác nghe được suy nghĩ cậu thực sự muốn đập cho Kira một cái.

"Đại ca à, cái gì gọi là tăng trưởng [chút ít] chứ. Người ta tân tân khổ khổ mới tăng 1 điểm, đại ca là tăng [chút ít] đó."

Kira nghĩ sau này cũng nên học chút ít kỹ năng cận chiến đề phòng những trường hợp xấu sảy ra. Cậu cũng nhận ra mình không bị hạn chế việc học tập kỹ năng vì chức nghiệp.

Hầu hết các kỹ năng đều bị hạn chế không thể học tập nếu không đúng chức nghiệp yêu cầu. Có lẽ cậu có thể học được toàn bộ các kỹ năng mà không bị hạn chế về chức nghiệp.

Một lần nữa triệu hồi ra [Hỏa Cầu]. Lần này Kira có thể khống chế 5 viên hỏa cầu, hình dáng của chúng to hơn lúc này một vòng. "Có lẽ là 30cm." Kira ước lượng

"Nhưng vẫn thiếu, thiếu một thứ gì đó để mình luyện tập." Kira ngẫm nghĩ. Cậu biết luyện tập như thế này chỉ là một phần nhỏ. Thực chiến sẽ rất tàn nhẫn, đối thủ sẽ không để cho cậu có thời gian dùng phép.

"Hôm nay vẫn còn sớm. Có lẽ mình nên vào thành phố tham quan luôn. Hoặc là tham quan Dungeon một lát nhỉ."

Kira biết trong lãnh thổ quốc gia này có ba Dungeon. Mỗi Dungeon đều phân biệt ở ba hướng khác nhau.

Hướng Bắc, Dungeon dễ nhất tên là [Địa Hạ Mê Cung]

Hướng Tây, Dungeon có độ khó cao hơn, tên là [Bạo Thú Sâm Lâm]

Hướng Đông, Dugeon có độ khó cao nhất trong ba Dungeon, [Hải Vực] thế nhưng Dungeon này vì một lý do nào đó đã bị khóa lại. Hiện tại chỉ có [Địa Hạ Mê Cung] và [Bạo Thú Sâm Lâm].

Kira trở về, thu dọn một ít rồi đóng cửa thư viên cẩn thận. Khi ra ngoài thì bắt gặp một lão nhân, ăn mặt gọn gàng chỉnh chu, Hai tay chắp ở sau lưng, ánh mắt hoài niệm nhìn chăm chăm lấy tòa này thư viện.

"Xin lỗi, ông là ..?" Kira đến gần nhẹ giọng hỏi.

"Hừm, dọn dẹp sạch sẽ, rất tốt."

Cảm thấy lão nhân không chú ý đến mình Kira cũng không quan tâm, cất bước đi.

"Muốn ra khỏi hoàng cung..." Lão nhân đột nhiên lên tiếng khiến Kira dừng bước. "Thì phải có thẻ thông hành."

Kira quay lại thì thấy một tấm thẻ ném đến. Không nghĩ ngợi, cậu bắt lấy nó theo quán tính.

Trên thẻ là dòng chữ [Thẻ Thông Hành]. Xung quanh lưu chuyển lấy từng đường ma pháp phù vân.

Kira sử dụng kỹ năng [Mộng tưởng thông tin]

[Thẻ thông hành]: Khi mang nó, có thể được cho phép lui tới hầu hết các khu vực ở quốc gia đó trừ những khu vực cấm.

"Cấp 20 sao. Thật bất ngờ nhưng tốt, tốt, rất tốt." Lão nhân nhìn Kira gật gật đầu khen ngợi.

"Ra khỏi hoàng cung, đi mười dặm đường sẽ đến được thành phố. Đến [Trung tâm mạo hiểm giả] đăng ký là việc đầu tiên cần phải làm." Lão nhân hướng dẫn.

"Cảm ơn ông, không biết ông là ..?" Kira hỏi.

"Noke, hầu cận trung thành của đức vua Snox." Noke tự hào giới thiệu rồi đi mất.

Kira lật xem tấm thẻ trong tay có chút không hiểu "Tại sao Snox lại muốn giúp mình nhỉ ?" Nhún nhún vai "Thôi kệ, có thẻ là may rồi.

--------

Ra khỏi hoàng cung. Kira băng băng trên những cành cây, nhảy chuyền từ cành này sang cành khác với tốc độ cực nhanh.

Strong và Speed tăng cao giúp cậu có thể nhảy cao và xa hơn năm met, cộng thêm [Double Jump]

Lúc trước Kira có xem qua một bộ anime tên là [Naruto], rất hâm mộ các nhẫn giả đều có thể bay nhảy nhanh như gió. Nhưng giờ đây cậu cũng không khác gì họ. Một quãng đường dài tưởng chừng như rất chán nhưng với cậu thì lại rất thú vị.

Đang bay nhảy thì Kira phát hiện một đoàn người ngựa đang hành tẩu trong khu rừng và đoàn người đó cũng phát hiện thấy cậu.

Nhưng ngay lúc này một người dẫn đầu bỗng giương cung bắn tên về phía cậu.

"Phập"

May mắn là xạ nghệ của tên đó không giỏi tên mũi tên cắm vào thân cây cách cậu hơn hai met. Mặc dù thế, Kira vẫn rất tức giận. Bản thân không trêu chọc đối phương nhưng đối phương lại chủ động tìm phiền phức với mình.

Nhìn lại, Kira nhận thấy một đoàn người ngựa khoảng hai mươi người. Người đi đầu cũng là người đã giương cung bắn Kira là một thanh niên trạc khoảng hai mươi tuổi.

Trên người hắn ăn mặc sang trọng, cưỡi một thớt bạch mã, khuôn mặt đẹp trai. Nhưng điều Kira chú ý là trên ngực hắn có huy hiệu hoàng gia.

"Có lẽ là người của hoàng tộc hoặc có liên quan đến hoàng tộc." Kira không muốn rắc rối, cậu trực tiếp quay người rời đi.

Nhưng khi chuẩn bị rời đi, tên thanh niên kia lại tiếp tục bắn tên. Mặc dù lần này cũng không trúng Kira, nhưng cậu thực sự bị chọc giận.

Kira nhảy xuống bãi đất, nhìn thẳng vào mặt hắn ghằn giọng nói

"Cho ta một lý do."

"Lý do ?" tên thanh niên ngả ngớn "Ta thích đó. Ngươi hãy cảm thấy vinh hạnh khi được làm con mồi của Trưởng Hoàng Tử - Twistle Danner ta đây, tên dòi bọ."

"Hahaha..."

"Con mồi này hơi bị to đấy, hoàng tử."

"Nó còn biết nói nữa."

"Hahaha.."

Lũ bè bạn của tên hoàng tử hùa theo.

Tức giận, thực sự tức giận. Kira cảm thấy sinh mạng bản thân bị đám người này trắng trợn coi thường.

"Ngươi dám nhìn ta với ánh đó sao, tên dòi bọ." tên hoàng tử quát. "Tao sẽ dạy mày cách làm một con mồi... à không, cách làm một tên dòi bọ."

Tên Hoàng tử giương cung ngắm thẳng vào Kira.

"Vút"

"Oành"

Mùi tên lao thẳng vào cậu. Bất chợt Kira vung tay lên, một quả cầu lửa bắn nổ mũi tên nhưng hướng đi không giảm lao thẳng vào đám người nổ tung.

Mặc dù chỉ gây nổ ở trên mặt đất nhưng đám người kia cũng bị khỏi bụi của vụ nổ hắt vào.

"Mẹ kiếp, mày dám chống đối hoàng tộc sao."

"Giết nó."

"Giết tên dòi bọ đó."

Cả đám rút kiếm ra. Tên Hoàng Tử cảm thấy bị sỉ nhục. Từ trước đến nay chưa ai dám chống đối hắn, ấy vậy mà một tên bình dân lại dám phản kháng hắn. Hắn giương cung lên gằn giọng đe dọa

"Tao sẽ treo cổ mày và tuần quanh thành phố thị chúng."

"Đánh thì đánh, nói nhiều làm gì." Kira thách thức. Ngay lập tức cậu nhảy vào lên cành cây cao, lẫn vào trong rừng.

"Lần theo, bắt nó. Nó chỉ là pháp sư cỏn con thôi. Kiếm sĩ bảo hộ phía trước, cung thủ ở sau yểm hộ. Tiến lên."

"Hô Hô Hô."

Tên hoàng tử bắt đầu trận thế, một đoàn người ngựa lao nhanh vào trong khu rừng. Buổi tiệc bắt đầu.

����V��*

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro