Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Không có dự định gì, cũng không trở về nhà." Tôi nói: "Thời gian nghỉ hè cũng khá dài, dựa theo thói quen trước kia của em, chắc là sẽ tìm một công việc ngắn hạn."

Trong đôi mắt anh bỗng hiện ra vài tia tìm tòi, dường như muốn nhìn thấu lòng tôi. Tôi sợ anh sẽ cho rằng tôi lại muốn đến những nơi như hộp đêm đó, vì vậy vội vàng nói: "Thường thì em sẽ đi tới trung tâm thương mại làm nhân viên tiếp thị, trước kia cũng đã từng bán hàng ở siêu thị. So ra thì làm tiếp thị là thoải mái nhất, đặc biệt là tiếp thị đồ trang điểm cao cấp, thu nhập cao lại còn được đi đây đi đó, cũng chẳng phải mệt mỏi. Buổi sáng, sau khi đến trung tâm thương mại, còn có thể sử dụng bộ trang điểm dùng thử của bọn họ, thoa cả sữa dưỡng da nữa."

Tôi nói vô cùng đắc ý.

Anh chẳng qua cũng chỉ cười, sau khi nghe tôi nói xong, mới mở lời: "Tháng sau anh sẽ đi công tác ở thành phố D, nếu em không bận thì đi cùng anh."

Tôi sửng sốt một lát, lại thấy anh tiếp tục: "Hè năm nay cũng đừng đi làm. Nói không chừng anh sẽ thường xuyên đến tìm em đấy."

Đại gia đã nói như vậy, tôi còn có thể ý kiến gì nữa, vì vậy lập tức liền đáp ứng.

Anh khẽ gật đầu tỏ ý tôi có thể đi được rồi.

Tôi lấy ra túi lớn túi nhỏ từ ghế sau, xuyên qua một con hẻm nhỏ, trở lại phòng trọ, sau đó bày ra tất cả món quà mà anh tặng.

Mỹ phẩm dưỡng da là một bộ kem dưỡng ẩm cùng toàn bộ đồ trang điểm tất cả đều là của L'Oréal.

Túi có hai chiếc bao gồm một chiếc ba lô cùng một chiếc túi xách nhỏ.

Quần áo thì có hai bộ, một bộ váy liền cùng một bộ thể thao.

Còn giày lại có hai đôi, một đôi xăng-đan cao gót màu đen cùng một đôi giày thể thao màu xám.

Ngoài ra, còn có hai bộ đồ lót, một bộ màu da cùng một bộ màu đen.

Tất cả đều là kiểu dáng cơ bản, tôi lấy hóa đơn nhìn thử, rẻ nhất chính là mỹ phẩm dưỡng da cùng đồ trang điểm. Những thứ khác, rẻ nhất chính là bộ quần áo thể thao của Nike.

Tất cả những món đồ này tôi đều không thể mang về phòng ngủ, đối với sinh viên mà nói, đây quả thực chính là xa xỉ phẩm.

Tôi thử qua quần áo và giày, kỳ lạ thay tất cả đều hoàn toàn vừa vặn.

Rốt cuộc người đàn ông kia đã gặp gỡ bao nhiêu cô gái, mua đồ cho bao nhiêu người hoặc nói là, phải tỉ mỉ tới mức độ nào..

Khi đó tôi rất ngu ngốc, không nghĩ tới trên thế giới còn có loại nghề nghiệp thư ký này, chỉ đơn giản nghĩ rằng tất cả mọi thứ đều do ông chủ Trác tự mình đi mua.

Sau khi cắt mác quần áo, lại sắp xếp gọn gàng tất cả mọi thứ, tôi không định cầm bất kỳ thứ gì trở về phòng ngủ. Dù sao chỉ mấy ngày nữa là đến kỳ nghỉ hè, sau khi kết thúc kỳ thi CET4 và CET6 hàng năm, cũng đã có người lục tục về nhà.

Chuyên ngành của chúng tôi chỉ còn một môn tự học vẫn chưa thi. Chờ sau khi thi xong, các bạn học trong lớp cũng rất nhanh sẽ rời đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro