chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sở  Trí Tu giữ chặt cánh tay của Tử Ân  và kéo cô về xe của mình. Ném cô ấy vào ghế phụ.  Tử Ân la hét và khóc

Tử Ân cố gắng bỏ chạy bằng cách mở cửa xe nhưng Trí Tu  đã khóa nó lại bằng chìa khóa và nhanh chóng ngồi vào trong xe. Anh ta khởi động ô tô và đang đi với vận tốc 100 km / giờ. Ava đang khóc và la hét đột nhiên dừng lại và nghĩ rằng sẽ thương lượng với Trí Tu

"Làm sao anh có thể cưới một cô gái chưa từng gặp mặt? Một người đàn ông giàu có và đủ tư cách như anh. Tìm được cô gái nào chả được anh có thể buông tha cho tôi được không?" Ava nói với giọng van nài.

"Tôi biết tôi có thể có bất kỳ cô gái nào nhưng tôi muốn có em. Tại sao tôi lại để em đi? Em có vẻ biết tôi có thể có bất kỳ cô gái nào nhưng tôi thích em và em rất dễ bị thuần hóa  ” Trí Tu  trầm giọng nói và không liếc nhìn Tử Ân

Tử Ân đã rất tức giận và  cảm thấy bị xúc phạm. Cô  có phải là một con vật cưng đâu? Thật thiếu tôn trọng khi nói với một cô gái rằng cô ấy dễ thuần phục. Nó giống như cô ấy là một con chó hoang. Một cô gái thực sự được đối xử như một công chúa thực sự không bao giờ phải nghe loại chuyện này.

"hah! Vậy anh thực sự là một con người đáng ghét và tự ái. Tin tức thực sự không sai chút nào. Xúc phạm người khác là một điều thú vị đối với anh phải không?"

"Vậy là cô đã xem tin tức về tôi và điều tra tôi trước cuộc hôn nhân này. Ah, giờ tôi đã hiểu ngay cả sau khi chúng ta chưa gặp nhau lần nào, cô đã nhận ra tôi như thế nào. Và tại sao cô không muốn kết hôn." Sở Tu  nói với một khuôn mặt lạnh giá. Tử Ân nhận ra rằng cô ấy vừa chọc tức Sở Tu nên để cứu vãn tình hình, cô ấy nói "Tôi có xem một tin tức nhưng đó là về thương vụ kinh doanh của anh mà anh đã hoàn thành thành công gần đây và được khen ngợi vì anh quá tài năng khi còn trẻ. Tôi biết anh từ tin tức đó. Nó cũng có tác động đến nền kinh tế quốc gia của chúng tôi. "

"Ngay cả tôi đã xem tin tức. Nhưng tôi không nghe thấy bất kỳ từ nào như kẻ đáng ghét và tự ái trong tin tức đó." Sở Tu  nói

"Nghe này Sở Tu , vấn đề chính là tôi không quan tâm đến anh. Hãy tạm dừng đám cưới này lại. Tôi cầu xin anh." Tử Ân bất lực và không thể làm gì khác ngoài cầu xin Sở Tu .

"Tôi thực sự ghét khi mọi người cằn nhằn. Đặc biệt là khi tôi đang lái xe. Chỉ cần ngậm miệng lại. Và nếu cô không muốn kết hôn, hãy xin bố cô đừng bán cô." Sở Tu nói với một giọng lạnh lùng.

Bây giờ điều này thực sự ảnh hưởng nặng nề đến Tử Ân.  Những gì Sở Tu  nói không sai. Cha cô thực sự đã bán cô vì lợi nhuận của riêng mình. Cô im lặng. Cô không ngừng suy nghĩ về cuộc sống của mình. Thực sự mà nói, mặc dù cô ấy được đối xử như một công chúa nhưng cô  vẫn luôn bị giam giữ trong cung điện của mình. Bạn bè của cô  được lựa chọn bởi kỹ năng và nền tảng của họ. Cô ấy không thể có món ăn yêu thích của mình. Cô luôn bị ép phải cư xử như một tiểu thư quyền quý. Cô chưa bao giờ trải qua một cuộc sống bình thường ở tuổi thiếu niên. Trong kỳ nghỉ khi các bạn cùng lớp vui chơi, cô phải học Piano, học tiếng Pháp, học nấu ăn và hát. Cô chưa một lần phàn nàn về điều đó khi nghĩ rằng khi kết hôn, cô ấy sẽ làm những gì mình muốn. Nhưng có vẻ như gia đình cô ấy đang thực sự bắt cô sẵn sàng bán cô ấy để kinh doanh có lãi.

Trong khi suy nghĩ tất cả những điều này, cô không nhận ra  họ đã đến hội trường đám cưới. Đó là một trong những hội trường đắt nhất của thành phố. Sở Tu  đưa xe đến cửa sau của thành phố! Anh để xe đến cửa sau của đại sảnh. Anh ra khỏi xe. Trong khi Tử Ân  ngồi như tượng trong xe. Sở Tu  mở cửa ghế hành khách và kéo cô ấy ra ngoài

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngontinh