Chương 25 : Thật xin lỗi , anh không có bảo vệ tốt em!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  - " Đi thôi, chúng ta đi ăn cơm chiều!"  Diệp Phi quay đầu lại, lại phát hiện Sở Ca còn đang nhìn đại sảnh , " Mạc Ly, em sao thế? "

- " A? A, không có gì ". Bị câu nói vừa rồi của anh, Sở Ca mới lại lấy lại tinh thần.

Diệp Phi quan tâm mở cửa xe kế bên tài xế cho cô, cô sau khi cảm ơn liền ngồi lên.

Đem cửa xe bên kia của Sở Ca đóng lại, Diệp Phi cũng ngồi lên xe đi, mọi người nhìn chăm chú chiếc xe mở ra.

Xem xét đã không có trò hay nhìn, đám người tụ tập tại lầu dưới cao ốc mới tản ra.

Ăn xong bữa tối, Diệp Phi đưa cô quay về chỗ ở.

- " Cám ơn anh đã tiễn em về nhà đến! Lúc trở về chú ý lái xe! " Sở Ca mở dây an toàn, dặn dò xong những này, liền mở cửa xe xuống xe .

- " Mạc Ly! " Diệp Phi cũng mở cửa xe đi xuống.

-" Thế nào?" Sở Ca không hiểu quay đầu nhìn anh.

-" Thật xin lỗi!" Diệp Phi trầm mặc một lát, bỗng nhiên hướng cô nói xin lỗi .

- " Tại sao muốn nói xin lỗi với em? " Sở Ca trong lòng tràn đầy nghi hoặc, hôm nay anh chính là ân nhân đã giúp đỡ cô, vì cái gì anh còn muốn nói xin lỗi cô chứ?

Diệp Phi vòng qua đầu xe, đi đến trước mặt của cô ,nhẹ nhàng mà đem cô ôm vào trong ngực của mình: " Thật xin lỗi, thời điểmchuyện kiaphát sinh ngày hôm qua  không có ở bên cạnh em, là anh không có bảo vệ tốt em! "

-" Anh đừng nói như vậy, ai cũng không có nghĩ qua sẽ phát sinh chuyện như vậy nha ". Sở Ca an ủi anh.

- " Hôm qua em gọi điện thoại cho anh? Thật xin lỗi, khi đó anh còn trên máy bay, cho nên tắt máy ".  Nghĩ tới đây, Diệp Phi cảm giáctự trách càng phát ra mãnh liệt. Anh cũng là hôm nay xuống phi cơ , sau đó nhận được tin tức báo cáo cơ mật, thế mới biết cô có gọi qua điện thoại cho anh.

- " Đều đã qua, anh nhìn em bây giờ không phải là rất tốt sao! " Sở Ca vươn tay, ôm lấy eo của anh, " Anh vì cái gì cứ như vậy khẳng định là bọn hắn hiểu lầm em chứ?"

-" Bởi vì em là Mạc Ly! " Giải thích của anh đúng là đơn giản như vậy, lại làm ấm lòng Sở Ca.

Cô ôm thật chặt anh, trên mặt lộ ra một tia vui mừng cười, giải thích như vậy, so cái gì dỗ ngon dỗ ngọt đều để cô cảm thấy thư thái.

Một phụ nữ, có thể tìm tới đau lòng như vậy, người đàn ông tín nhiệm mình , hẳn là rất không dễ dàng a? Cô hẳn là cảm tạ thượng đế, để cô có thể cùng anh gặp nhau.

- Đúng rồi, anh còn chưa có nói cho em biết, anh làm sao hôm nay sẽ xuất hiện ở chỗ này đây, anh chạy đến Trung Quốc, công ty bên Italy làm sao bây giờ? "Sở Ca bỗng nhiên nghĩ đến vấn đề này.

Diệp Phi buông ra cánh tay ôm cô ra, cưng chiều sờ sờ cái mũi của cô: " Anh đương nhiên chỉ có thể ở trong thành phố này đợi em ".

- "Vậy  bên kia công việc của ann làm sao bây giờ? "Sở Ca nghĩ đến một vấn đề.

-" Anh tạm thời dời đến bên này quản lý, em không cần lo lắng. Còn nhớ rõ trước khi em về nước có nói với anh gì không? "  Diệp Phi nhìn cô, trong mắt đều là nhu tình.

-"Lời gì? "Sở Ca nhất thời không có nhớ lại.

-" Em nói, nếu như lúc chúng ta gặp lại lần nữa , anh vẫn yêu em như vậy, chúng ta liền kết hôn ". Diệp Phi thâm tình nhìn cô.

-" Nói bậy, em trước đó rõ ràng là đợi đến em về Italy chứ?" Sở Ca phát giác cười ra tiếng.

-" Dù sao đều không khác mấy mà!" Diệp Phi chơi xấu.

-" Có anh như thế vô lại sao?" Sở Ca chưa phát giác bị Diệp Phi làm vui vẻ, hai ngày qua tất cả ủy khuất lập tức quét sạch sành sanh.

-" Tốt, đề nghị của anh em có thể suy nghĩ thật kỹ một chút, thời gian không còn sớm, em mau trở về nghỉ ngơi đi, ngày mai còn phải làm đấy! "Diệp Phi lưu luyến không rời buông lỏng tay ra đặt ở trên lưng cô.

- " Được rồi, vậy anh trên đường lái xe cẩn thận một chút, em nhìn  anh đi! "Sở Ca hướng anh phất phất tay.

- " Được ". Diệp Phi hướng cô đưa ra nụ hôn gió, sau đó ngồi lên xe, khởi động xe lái vào trong bóng đêm.

Nhìn thấy xe biến mất trong tầm mắt của mình , Sở Ca lúc này mới quay đầu lại, chuẩn bị lên lầu.

Thế nhưng là còn chưa đi ra hai bước, cước bộ của cô nhưng lại đứng tại nơi đó.

Lãnh Hi Trạch!  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro