Nói đôi lời tốt đẹp, mọi người sẽ gắn kết với nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cố Thiển bị dọa cho sợ hãi, hàm răng đột nhiên dùng sức, cắn mạnh vào môi Lục Tư Thành một phát. Lục Tư Thành cảm nhận được một trận đau, liền buông cô ra.

Cô vươn tay muốn đẩy Lục Tư Thành ra, Lục Tư Thành không dùng sức buông lỏng ra, lùi về phía sau mấy bước.

Cửa đã mở.

"Nhị tiểu thư đã trở lại?" Người hầu lạnh nhạt chào hỏi Cố Thiển.

Cố Thiển gật đầu và bước về phía trước, đúng lúc nhìn thấy Cố Đình đang từ biệt thự đi ra.

"em gái......"

Cố Thiển muốn chào hỏi, nhưng lại nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên khuôn mặt của Cố Đình, điều này thực sự rất hiếm khi xảy ra.

Cố Thiển tự hỏi, tại sao người chị này đột nhiên có vẻ tốt với cô?

Nhưng cô thấy Cố Đình trực tiếp vượt qua cô ấy và đi phía sau cô.

"Tư Thành, sao cậu lại ở đây!"

Cố Thiển quay đầu lại và thấy Cố Đình đã đi đến chỗ người đàn ông bên cạnh và khoác tay anh ta.

Lục Tư Thành không chút lưu tình rút cánh tay ra, nhẹ giọng nói: "Buổi trưa đi Hải Yến Thanh Hà, đến đón mọi người."

Cố Đình rất hạnh phúc, nhưng đột nhiên, nụ cười như hoa đột nhiên dừng lại.

"Tư Thành, miệng anh bị sao vậy?"

Lục Tư Thành nhàn nhạt liếc nhìn Cố Thiển.

Gương mặt của Cố Thiển thoáng chốc tái đi, và cô nhìn Lục Tư Thành với ánh mắt khẩn cầu.

"Là bị mèo hoang cắn." Lục Tư Thành vẫn vẻ mặt nhàn nhạt.

"Con mèo hoang đến từ đâu?" Cố Đình ngạc nhiên.

Lục Tư Thành lạnh nhạt

Trả lời cô ấy một lần nữa.

Cố Đình không quan tâm nữa, cô quay lại, mỉm cười giới thiệu với Cố Thiển: "Thiển Thiển, đây là Tư Thành, hôm nay anh mới từ Mỹ về, là ..."

Cố Thiển vội vàng chào: "Anh rể."

"Anh rể" khiến Gu Đình mở cờ trong bụng.

Lục Thiệu hai mắt sáng ngời, ý từ hàm súc không rõ.

Cố Thiển âm thầm nghiến răng.

Lục Tư Thành.

Anh ta hóa ra là Lục Tư Thành!

Con trai thứ hai của gia đình họ Lục đã ở Mỹ suốt mấy năm qua. Vốn dĩ anh đã đính hôn với Cố đình hai năm trước, rồi đột ngột ra nước ngoài, và lễ đính hôn liền không được tổ chức. Nhưng Cố gia vẫn một mực muốn cuộc đính hôn này.

Nhà họ Lục đối với nhà của những doanh nhân giàu có bình thường thì không ai có thể so được, anh là một người xuất thân từ gia đình giàu có ở quân khu, không chỉ giàu có mà còn có thế lực.

Có thể gả được con gái đi là phúc mấy đời nhà họ rồi. Và bây giờ công ty của Cố Hải Phong vẫn đang hợp tác với Lục thị, vì vậy ông đã cố gắng dành sự ưu ái nhất cho con rể tương lai.

Cố Thiển nắm chặt tay và âm thầm nghiến răng.

Ngủ với anh rể tương lai, cô thực sự hận mình không chết nhanh trong nhà này!

Cả ba người bước vào nhà.

Cố Hải Phong và Phùng Uyển Như không có ở nhà, họ đã đến Hải Yến Thanh Hà từ sớm để chuẩn bị, chỉ để đón người con rể phú quý này.

Cố Đình dậy muộn và đang ăn bữa sáng muộn, không ngờ Lục Tư Thành lại đến vào lúc này. Dù sao cô cũng không định ở lại lâu hơn, trên mặt cô cũng không trang điểm, luôn cảm thấy thiếu tự tin.

"Lục Tư Thành, em muốn lên lầu và thay quần áo. Anh có phiền khi chờ em không? "

"Không ngại." Lục Thiệu vẫn là vẻ mặt nhàn nhạt, không có dáng vẻ gần gũi.

Cố Đình lên lầu và kéo cả Cố Thiển lên. Vừa bước vào cửa, Cố Đình đã kéo người cô xuống.

"Tại sao em lại cùng Tư Thành trở về cùng lúc?"

"Em đụng phải anh rể ở cửa. Anh ấy nói là đến thăm họ hàng. Em vẫn không tin. Xem ra đích xác là người một nhà" Cố Thiển nhìn xuống, một bộ dáng ngoan ngoãn.

Cố Đình không nhìn thấy bất kỳ manh mối nào trên khuôn mặt của Cố Thiển, khi nghe cô nói "gia đình", cô ấy cảm thấy thoải mái nên không làm cô khó xử nữa.

Cố Đình chọn chiếc váy đã chuẩn bị sẵn và mặc vào. Cố Thiển nháy mắt qua và giúp cô ấy kéo khóa trên lưng.

Cố Đình nhìn qua trong gương vô cùng xinh đẹp.

"Chị có mập không?"

"Không có, chị có thân hình nóng bỏng, không người đàn ông nào không thích."

"Có thể nói chuyện." Cố Đình nhướng mày. "Không phải đang ở nơi này sao? Tại sao không thể nói vài lời tốt với Tạ Thiếu Đông để giữ anh ta lại sao? Em đã đính hôn rồi, nhưng không thể giữ chặt một người đàn ông. Đó không phải thời điểm thích hợp! "

Cố Thiển không nói.

Nếu cô nói vài lời tốt đẹp thì Tạ Thiếu Đông có thể động lòng hay không?

Nếu những lời tốt đó có thể mà khiến một người đàn ông mắc bẫy, thì người đàn ông này phải sẵn sàng bị mắc bẫy.

Vị hôn phu của cô, Tạ Thiếu Đông, không có một chút cảm tình nào với cô, anh có thể bị đôi lời tốt đẹp đó mê hoặc?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro