Chương 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoán chừng dáng vẻ của tôi lúc này trông không khác gì mẫu dạ xoa, người đàn ông kia co rúm lại, sau đó giả bộ kiêu ngạo mà phát ra tiếng "hừ" từ cái lỗ mũi to bành, cất giọng "Bỏ đi, đàn ông tốt không đấu với phụ nữ. Ông đây nhường cô"

Tôi lười phí lời với anh ta, vội gọi mẹ tôi nhanh lên xe.

Trong bệnh viện nhi, người đông như kiến. Căn bản cứ mỗi đứa nhỏ lại kèm theo ba người lớn cộng thêm 1 quả bóng bay hoạt hình.

Tôi ôm con trong biển người xếp hàng, lấy số, chạy đi chạy lại tìm phòng khám. Không dễ dàng gì mới tìm được phòng khám, đến nơi rồi mới phát hiện ngoài cửa phòng khám là một dòng người dài dằng dặc đang đứng xếp hàng. Tôi ôm con đợi hơn nửa tiếng, cuối cùng cũng đến lượt chúng tôi. Tiếp đó đi xét nghiệm máu. Khỉ con sợ đau, khóc đến toàn thân đều đổ mồ hôi. Tôi ôm con dỗ một hồi lâu. Bác sĩ xem kết quả chuẩn đoán sơ bộ, do Khỉ con bị nhiệt miệng nên phát sốt, phait tiêm với uống thuốc. Tôi lại đưa Khỉ Con đi thử da. Khỉ Con như bị chịu cực hình, khóc đến thảm thương.

Vất vả mãi mới đợi được Khỉ Con ngừng khóc, toàn thân tôi mồ hôi ướt đẫm, mệt phờ cả người.

Do kết quat thử da phải đợi sau 20 phút mới có, mẹ tôi đón lấy Khỉ Con, bảo tôi trước tiên đến nhà vệ sinh rửa mặt cái đã.

Trên đường đi rửa tay, tôi thấy hầu như tất cả những đứa bé đến khám đều được bố ôm trong lòng. Bất luận bố của những đứa bé cao thấp gầy béo ra sao, người vợ bên cạnh họ đều giống như có chỗ dựa vững chăc, trên mặt không chút gì là hoảng loạn, mờ mịt.

Lúc thường không cảm thấy, nhưng đến khi xảy ra truyện mới cảm nhận rằng phụ nữ chung quy đều hi vọng có một người đàn ông để dựa dẫm.

Trong giây phút này tôi đã hiểu được như thế nào là cô nhi quả mẫu.

Chạy đôn chạy đóa cả một ngày, lúc này đã là đêm khuya, bầu trời ban đêm ngoài cửa sổ hành lang sâu thẳm, bóng đêm như thế khiến con người ta cảm thấy cô đơn không nơi nương tựa.

Vào thời khắc tôi và Khỉ Con bị giày vò như thế này, Đổng Thừa Nghiệp thì sao, anh ta ở đâu? Là chím đắm trong sự dịu dàng của cô gái kia? Là đang dương dương tự đắc bới những lời nói xu nịnh của đám bạn bè không ra gì kia ư?

Đổng Thừa Nghiệp từng nghiến răng nghiến lợi lên án sự vô trách nhiệm của bố mẹ anh ta. Vậy mà sự vô trách nhiệm của anh ta so với bố mẹ đúng là "măng mọc quá tre".

Bước vào nhà vệ sinh, tôi vặn vòi nước, hất mạnh lên mặt. Nước vào ban đêm có chút lạnh lẽo, chạm vào da khiến da gà nổi lên. Nhất thời không cẩn thận mà nước sặc vào mũi, tôi ho mạnh, nước mắt chảy xuống từng hàng.

Tôi mệt rồi, quá mệt rồi, toàn thân đều mệt mỏi, thậm chí đến cả sức lực để thở cũng không có.

Sự tranh đấu, đố kị trong công việc, kiệt sức vì chăm con, áp lực kinh tế, tất cả đè nặng lên trái tim, ép đến mức cả trái tim chảy máu, chỉ còn lại khối thịt đông cứng

Khi tôi và Đổng Thừa Nghiệp vẫn còn ràng buộc trong cuộc hôn nhân này, thân là kẻ bị hại tôi rơi xuống đáy vực của đời người, còn kẻ phạm tội Đổng Thừa Nghiệp lại vẫn ung dung tự tại



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro