Intro

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô với anh là vợ chồng trên danh nghĩa: hôn nhân thương mại !

"Tôi có thai rồi"

"Trai hay gái?"

"Gái..." cô cắn chặt răng trả lời

"Phá đi"

"Không thể, nó là con của anh"

"Thứ tôi cần là một đứa con trai"

"Tại sao?" Cô tuyệt vọng nhắm nghiền hai mắt không cho nước mắt lăn dài

"Không vì sao cả! Một là cô bỏ nó yên vị làm Kha phu nhân, hai là cầm tiền và biến khỏi tầm mắt tôi"

"Anh không cần nó nhưng tôi cần. Anh không xứng làm ba"

"A không xứng? Vậy cô xứng sao? Cô nên nhớ đây là hon nhân thương mại. Cầm tiền rồi biến đi" anh ném tấm chi phiếu vào mặt cô rồi lạnh lùng quay lưng bỏ đi

"Anh nhất định phải hối hận!" Cô khom người nhặt tấm chi phiếu rồi bỏ đi.

6 năm sau:

Tại sân bay nội địa, một cậu bé mũm mĩm hồng hào dắt tay một bé gái gương mặt bầu bĩnh phúng phính siêu cấp đáng yêu. Đi đằng sau là một cô gái xinh đẹp kiều diễm đến động lòng người.

"Chị, đi sát vào em không chị lại đi lạc đường"

"Không được khinh bỉ chỉ số IQ của chị" cô bé tức giận đáp lại

"Vâng vâng chị siêu cấp thông minh nhưng tìm đường vẫn dốt"

"Bảo Bảo mẹ nói không được khi dễ chị"

Đúng lúc đấy một giọng trầm ấm quen thuộc vang lên

"Ai dám khi dễ cục cưng của ba?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro