Chương 2: Cưới ma...cà rồng?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

----------------------------------------------------------------------------------------------------

"Choang..!"- tiếng ly vỡ trong phòng tôi làm mẹ giật mình.

-Con làm gì thế. Đây là cái ly thứ năm rồi đấy! Chỉ là cưới chồng thôi mà?- Mẹ tôi vừa nói vừa đẩy cửa bước vào phòng.

Một khung cảnh đáng sợ hiện ra trước mắt mẹ tôi: giường chiếu ngổn ngang, mền gối lung tung, gương lược gãy vỡ, mười cái ly vỡ nằm trên sàn và cạnh đó là...tôi!

-Con làm cái gì vậy hả! Con có biết mình đang làm gì không!

-Con không muốn lấy hắn!-tôi giận dữ gào lên- Hắn đã có tới hai lần vợ, anh em nhà hắn thì lúc nhúc, biến thái, bố mẹ hắn thì y như đồ điên!

-Con nói cái gì vậy?- Mẹ tôi bàng hoàng- Con quá lắm rồi Onyx ạ! Chồng tương lai của con là Larbaru đấy!

-Vậy mẹ gả con cho cái tên La...ba...láp ấy làm gì? Nhà mình đâu có nghèo đến nỗi phải gả con đi để giải quyết mối lo kinh tế, vả lại con phải được tự do quyết định hôn nhân cho mình chứ? Phải cho con một lí do chứ?...

-Đúng đấy mẹ à, tại sao lại quyết định gả em gái con cho tên đó?- tôi đang nói chợt anh cả Bokerthos bước vào xen ngang.

-Con cũng cảm thấy thế mẹ à, Onyx còn bé mà- tới lượt chị gái Lilyseric của tôi lên tiếng.

-Con không muốn rời xa Onyxy (cách gọi thân mật) đâu!- em gái Alane của tôi nũng nịu.

Mẹ tôi bối rối trước cảnh một đấu bốn này. Bà đành dịu giọng:

-Mẹ có một lí do không thể nói với các con được, mong các con hiểu cho mẹ và đừng làm khó mẹ nữa. Mẹ biết quyết định như vậy là rất vội vàng nhưng mẹ cũng không còn cách nào khác khả quang hơn. Mẹ xin đấy, tối nay là đám cưới rồi. Onyx...

-Nếu là vì mẹ thì bất cứ điều gì con cũng sẽ làm mà không cần một lời giải thích ạ.-tôi đứng lên dõng dạc nói. - Con sẽ VUI VẺ, TÌNH NGUYỆN và...cam chịu cưới tên bá tước ấy!

-Này, bỏ bớt hai từ "cam chịu" được không? Như thế khác nào em từ chối chứ.

-Nhưng....Onyx, anh vẫn lo...

-Không sao đâu anh hai, vỏ quýt dày có móng tay nhọn. Em biết tự bảo vệ bản thân, anh đừng lo, em...sẽ hạnh phúc.

-Không phải là hạnh phúc hay không mà là...là...chồng của em là..

-Là gì ạ?

-Chồng chị là ma...-Alane đang mở miệng nói thì bị anh tôi bịt lại

-Chồng...chồng con là...là ma sao mẹ?- tôi tái xanh người hỏi mẹ.

-Ừm thì, không phải đâu con yêu, đừng sợ.

"Cưới ma? Thà mình chết đi còn hơn! Ông trời ơi, kiếp trước con đã làm gì thất đức để kiếp này ông hành hạ con>>>>>??????"

-Hu hu...mọi người cũng biết thứ duy nhất mà con sợ là ma mà...ahuhu...số nhọ!

-Thôi, nói thì nói luôn cho rồi, úp mở làm gì. Chồng em là ma cà rồng đó!- Chị Lilyseric cắt ngang nỗi sợ của tôi.

-M...M..A..CÀ RỒNG???????????- Đầu tôi xuất hiện hàng trăm dấu hỏi chấm, hỏi chấm, hỏi chấm,....

-----------------------------------------------------------------------------------------------

Thế đấy, cuộc đối thoại ngắn ngủi giữa năm mẹ con chúng tôi kết thúc. Tối nay, tôi sẽ là một cô dâu và sẽ được đưa thẳng về nhà chồng không mong ngày trở lại.

Lòng buồn vô hạn, tôi viết bốn tờ "di chúc" để lại cho anh, cho chị, cho mẹ, cho em :

"Gửi anh trai yêu quý, chị  gái yêu quý, mẹ yêu quý và em gái...cũng yêu quý!

Hôm nay ngày x tháng x năm x con viết lá thư này để chia tay mọi người. 

Con sắp phải đi xa rồi, con không còn được ở bên mọi người nữa...huhu...Cảm ơn mọi người vì quãng thời gian tươi đẹp mà con còn ở bên mọi người. Cảm ơn người anh trai "lạnh lùng boy" của em, anh đã che chở, bảo vệ em rất nhiều. Cảm ơn người chị gái "tiên lạc" của em, chị đã dịu dàng với em biết bao, chăm sóc cho em từng li từng tí . Cảm...

Tôi vừa mới viết được tới đó thì bỗng một giọng cười ha hả cất lên:

-Cô đi lấy chồng hay ung thư giai đoạn cuối vậy? Lại còn viết cả thư "tuyệt mệnh" nữa chứ! Hơ hơ hơ...

Tôi quay ngoắt lại tìm kiếm cái "đứa ngu"  nào phát ngôn câu đó.

Dưới ánh trăng hiện ra một anh chàng đẹp trai, vẻ đẹp "quyến dũ" không tì vết: đôi hàng lông mày đen đậm cong vút, đôi môi mảnh mai gợi cảm, nhất là đôi mắt: một đôi huyết mâu tuyệt đẹp! Tôi còn đang ngẩn ngơ ngắm thì hắn đột nhiên lên tiếng:

-Cô là Onyx?

-Hửm...à..à sao..sao anh biết tôi?

-Bởi vì tôi là....

-------------------------------------------hết chương 2-------------------------------------------

T/g: À mà cái hình đầu tiên đó là hình cưới của mẹ Onyx nha!!!!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro