Chương 29: (Đặc biệt) Halloween : Trick or Treat!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có ai nhớ hôm nay Halloween không? 

Tôi thích nhất là ngày hội hoá trang này dù tôi khá...sợ ma! 

Hoá trang là sở trường của Nhĩ Lan nên mới ba giờ chiều cậu ấy đã lôi tất cả chúng tôi đến nhà để trang điểm và chọn trang phục. Nhĩ Lan trông nhút nhát vậy mà khi cầm cây bút lên vẽ mặt cho chúng tôi thì trông cô thật ngầu quá đi! Tôi tin tưởng giơ cái mặt ra cho cậu ấy "quẹt" đầu tiên nữa chứ.

Thoáng cái, dưới bàn tay chuyên nghiệp của Nhĩ Lan chúng tôi đều trở thành những "sinh vật" lạ mắt và trên hết là rất...kinh dị! Tôi không thể ngăn một tiếng hét khi nhìn thấy mình trong gương sau một giờ làm việc cật lực của Tiểu Lan. Trên mặt tôi xuất hiện một vết cắt khoét thật sâu vào má, hai mắt thâm quầng đen thui như con gấu trúc, trên môi vương một vết máu và từ khoé mắt chảy xuống hai dòng lệ màu đen trông phát khiếp! 

Larbaru nhìn tôi rồi ôm bụng cười điên dại. Thật bất công a...Mặt hắn chỉ trắng bạch ra với chút máu ở miệng, còn mặt tôi thì bị vẽ kinh dị không còn có thể ghê hơn. Mỹ Uyên trang điểm theo phong cách tiên nữ, Yên Hựu thì là một phù thuỷ quyến rũ ma mị, Lam Hải trong vai một bộ xương trắng, Nhĩ Lan tự biến mình thành...thây ma. Cô bạn quàng tay qua vai tôi rồi hí hửng:

-Thấy chưa, tớ với cậu nổi nhất đám rồi đó!

-Vâng vâng  cảm ơn...Híc híc...nổi nhất luôn...

-Có gì mà ngại, Halloween thì hoá trang kinh dị là chuyện thường mà.

-Nhưng không đến mức thế này chứ...

-Haizz. Tiểu Nguyệt hiền quá đi. Làm như vầy mới vui!

Ôi...cái cô bạn nhát cáy trên trường biến đâu mất tiêu rồi! Tôi không dám nhìn Nhĩ Lan vì trông cô "thảm hơn chữ thảm": quần áo rách nát, chân tay máu me, mặt mày thì...(ai coi phim xác sống rồi tự hiểu).

-----

Lúc đi ra phố đi bộ chơi Halloween Larbaru hắn cứ nhìn tôi tủm tỉm cười khiến tôi tức gần muốn nghẹn. Đang đi bỗng hắn hỏi tôi:

-Này! Trick or Treat?

-Không cái nào cả.

-Vậy "Treat" nhé!

-Đã bảo là...

Tôi chưa kịp nói hết câu hắn đã rút điện thoại chụp liên tiếp 4 cái. 

-Ha ha . Đẹp quá đây chắc mai lên trang nhất các báo luôn á.

-Cậu...cậu đưa điện thoại cho tôi!

-Trick or Treat?

-Cái quần...

-Trick or Treat?

-Tôi...Thôi thì Trick!

Hắn ngay lập tức im lặng ngay, không chọc phá gì nữa. Tôi nghĩ thế là đã thoát nạn.

Hết buổi tối diễu hành khổ sở ngày hôm nay tôi định ra về sau khi vẫy chào "đồng bọn" thì Larbaru gọi tôi lại.

-Giè?

-Im nhé.

Hắn rút một chiếc khăn thấm nước tẩy trang lau mặt cho tôi rồi lại dùng một chiếc khăn khô khác nhẹ nhàng lau lại thật sạch. Tôi hơi ngạc nhiên trước hành động dịu dàng "bộc phát" này của hắn.

-Gì vậy?

-Nhìn tởm lắm!

-Cậu có cần phải nói toạc ra như thế không?

-Giờ tớ sẽ đòi "kẹo" lúc nãy.(hắn ko thèm đếm xỉa gì đến câu nói trước của tôi)

-Kẹo giề?

-Cậu đã trả lời Trick rồi còn gì?

-Nhưng tôi không mang kẹo.

-Kẹo này là được.

Hắn nói dứt câu liền ôm tôi hôn một cái vào môi. Tôi không kịp phản kháng gì, như mấy lần trước lại để hắn chiếm tiện nghi. Đến lúc tôi gần chết vì thiếu O2 hắn mới dứt ra. Hắn nở nụ cười thiên thần rồi nói:

-Ngọt hơn kẹo...

Rồi như mấy lần khác...chạy mất tiêu để lại tôi đứng một mình trơ khấc đó với một tiếng gắt vọng theo:

-Đồ biến thái!!!!!

--------------------------

Koo chúc các bạn Halloween zui zẻ, mạnh khoẻ....Có ai đón Halloween = cách xem phim kinh dị như Koo thì giơ tay, có gì Inbox bàn tên phim rồi coi...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro