Chương 7:Người bạn mới

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi bước ra,khóa chặt cửa phòng ngủ để nhốt Larbaru và định bụng tìm phòng tắm để thay đồ và đánh răng. Thế nhưng.... tôi chả biết vị trí cái phòng tắm ở cái nơi chết tiệt nào trong cái tòa lâu đài rộng lớn này. Tôi tự nhủ:"Thôi đi kiếm ông quản gia vậy!"

-----------nửa tiếng sau-----------

Phù....phù....-tôi thở phì phì-: Ông quản gia! Ông đang lạc trôi nơi đâu???-tôi tức giận suýt nữa gầm lên. Các bạn biết không,tôi đã đi tìm ông ta suốt nửa tiếng nhưng chẳng thấy.Càng lạ hơn là tôi không thấy có bóng dáng BẤT CỨ MỘT AI trong cả chục hành lang mà tôi đã đi qua.

"Nhà này sống về đêm thật à?"

-Chị trông khổ sở quá nhỉ? Cần tôi dẫn đi không?-Tên "em chồng" Kistor biến thái bỗng dưng xuất hiện làm tôi giật bắn mình.

-Oái! Cậu từ đâu chui ra vậy?

Cậu ta gãi gãi đầu:

-À...chuyện đó không liên quan lắm đến câu hỏi của tôi lúc nãy đâu. Mà...anh trai tôi đâu rồi nhỉ?-tên đó nhìn tôi cười gian vô cùng.

-Cười cái gì mà cười? Anh cậu ở đâu làm sao tôi biết?

-Ồ,chẳng phải hai người đêm qua ngủ chung à?

-Cậu...-tôi đỏ bừng mặt-cậu cút đi cho tôi! Đừng để tôi phải giết cậu!

-Chị muốn giết tôi? Dễ quá nhỉ? Ra tay xem nào.

"A,thằng nhóc này không biết một chút lễ độ. Được,xem ta dạy dỗ ngươi thế nào!". Tôi hùng hổ xắn tay áo lên định "giã" cho tên biến thái vô phép đó một trận.

-Tụ linh băng.....Ngưng!

Tôi lao đến,định đánh Tụ linh băng vào người hắn thì bỗng một bàn tay nắm lấy tay tôi,giữ lại. Tôi bất giác quay lại nhìn...

Các bạn biết tôi thấy ai không? Đó...đó là:

PHU NHÂN Christana!:

-Không đánh nhau trong lâu đài nhé Onyx!

-Ơ..vâng,vâng. À...Chào,chào buổi sáng thưa phu...à không...thưa mẹ.-tôi hoảng hốt rụt ngay tay lại,linh băng ngay lập tức biến mất.

-Em thật biết nghe lời nha!-Tên Larbaru không biết từ đâu bước lại

-Anh...anh làm sao mà...?

-Mẹ anh đi qua mở cửa thôi-hắn chợt tiến sát lại chỗ tôi đứng,vuốt một lọn tóc của tôi-Lần sau không được hư như vậy nữa nhé!

Tôi nóng bừng mặt,dùng sức cố đẩy hắn ra:"Tên biến thái chết tiệt! Rồi ta sẽ khiến ngươi hối hận!"

-Bốp..bốp-phu nhân Christana vỗ tay hai lần: Đi ăn nào các con!

Chờ cho đám biến thái núp sau cánh cửa nghe lén nãy giờ kia rời đi bà ta mới tiến lại gần tôi và nói nhỏ nhẹ:

-Làm con khó chịu rồi.

"Ơ...cư nhiên bà ta dùng cái giọng ngọt sớt...như vậy để nói chuyện?Onyx,cẩn thận!"

-Thưa mẹ không sao đâu ạ. 

-Ừm,không phiền là tốt rồi. Con đói bụng chưa? Đi ăn sáng nào.

.............................................Sau bữa ăn............................................

-Thưa thiếu phu nhân.

-A..Ông quản gia!

-Tôi muốn thông báo cho thiếu phu nhân một việc.

-Ồ,việc gì vậy?

-Năm ngày nữa tại lâu đài sẽ có vũ hội....

-A! Vũ hội à.Ta thích lắm a!!!-hai mắt tôi sáng như sao nhìn ông quản gia khiến ông ta chảy mồ hôi hột!

-Nên là...phu nhân muốn thiếu phu nhân chuẩn bị thật tốt.

-Mà tổ chức làm gì vậy?

-Thưa, vũ hội lần này là để giới thiệu thiếu phu nhân với người trong gia tộc và các gia tộc khác.

"Ưm...muốn giới thiệu ta với bộ tộc ma cà rồng? Sẽ có trò hay đây"

-Okay, ta sẽ chuẩn bị.

-Nhưng...thiếu phu nhân cần sự dạy dỗ của nữ bá tước Diana.

"What? Bà nào nữa đây?"

-Tại sao?

-Bà ấy sẽ dạy cách cư xử trong vũ hội cho thiếu phu nhân.

-....

-------------------Trong phòng Onyx---------------------

Hôm trước tôi bắt được một con mèo ở ngoài vườn. Vì cô đơn nên chuyện gì tôi cũng tâm sự với nó:

-Lu lu à. Sắp có vũ hội rồi, tao phải làm sao đây?

-Meo...meo-con mèo dụi dụi đầu vào người tôi.

-Không sao! Onyx ta đây là người bất bại! Ta sẽ khiến bọn ma cà rồng "trẻ trâu" đó mở rộng tầm mắt!

-Ồ,thế luôn à?-một giọng nói trong trẻo cắt lời tôi

-Á...-tôi lùi lại- ngươi....ngươi....ngươi là...là con mèo biến thành sao?

-Vâng thưa chủ nhân!

-Ngươi...

-Chủ nhân à người ta muốn đặt tên khác.Tên lu lu xấu lắm!

"Chòi oi, ngươi đột nhiên xuất hiện làm ta giật mình rồi còn đòi đặt tên khác à?"

-Ngươi muốn tên gì?

-Tùy chủ nhân.*cười*

-Ơ..ngươi kì thật, tùy chủ nhân mà tên lu lu không chịu?

-Nhưng cái tên đó không đẹp!*phụng phịu*

-Hì hì, ngươi thật là....Tên Bell nhé!

-Vâng!*vẫy đuôi*

Tôi ngắm "con bé" từ đầu đến...đuôi, nghĩ rằng từ nay mình sẽ rất vui vì có thêm một người bạn.

-Ngươi trông dễ thương quá! Để ta nhéo má một cái nha!

-Ơ...chủ nhân...

Nói rồi tôi lao vào nhéo má con bé làm nó la chói lói.

"Cộc cộc"-tiếng gõ cửa

-Ai?-tôi giật mình

-Chồng em đây.

-Anh có việc gì không?

-Em đang nói chuyện với ai vậy?

-K ợ tui

-Anh vào nhé.

-A...từ từ đã...

Tôi còn đang hốt hoảng thì Bell biến lại thành mèo ngay,cánh cửa mở bật ra.

-Chà, em nói chuyện một mình à?

-Ừ..tôi thế đó.

-Nếu cô đơn thì gọi anh chứ.-nói rồi hắn lại gần sát tôi.

Tim tôi đập loạn xạ. Tôi cố sức đẩy hắn ra:

-Anh tránh ra đi đồ biến thái!

-....

Hắn không nói gì, vòng tay ôm lấy eo tôi.

-Á...Cái tên chết tiệt này!-tôi quay lại định đấm hắn một phát thì hắn đã nắm lấy tay tôi.

 Hắn ghé môi cắn tay tôi đến chảy máu...

-Á...đau quá!-tôi giãy giụa,nước mắt trào ra.

-Meo...-Bell lao vào người hắn,cắn tay hắn một phát thật đau khiến hắn phải buông tôi ra.

-Con mèo chết tiệt!-Larbaru nhìn con mèo gườm gườm.

Thấy tôi khóc hắn thôi không làm gì nữa và đi ra:

-Hôm nay tha cho em vậy.

----------------------Hết----------------------





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro