Chương 212: Tình yêu sâu nặng bị hoài nghi (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đợi được khoảng bốn mươi phút, Kiều An Hạ lẳng lặng nhìn hồng tinh dần dần tiêu hao sạch sẽ, có chút nhàm chán ngẩng đầu lên, nhìn qua kính chiếu hậu, vừa hay nhìn thấy chiếc xe của Trình Dạng, tốc độ cực nhanh từ phía sau lao đến.

"Trình Dạng đến rồi". Kiều An Hạ nói, người cũng đã xuống xe. Lúc đó xe của Trình Dạng, vững vàng đỗ lại phía sau xe Kiều An Hạ, cửa xe ở bên ghế điều khiển đẩy ra trước, nhưng người xuống xe lại là Lục Cẩn Niên.

Dù cho Kiều An Hạ từ sau lần trước bị Lục Cẩn Niên từ chối, cũng chưa từng nói chuyện với Lục Cẩn Niên, nhưng hiện tại nhìn thấy hắn vậy mà lái xe của Trình Dạng tới, vẫn là nhăn mày, nghi hoặc hỏi một câu: "Lục Cẩn Niên, sao lại là anh?"

Kiều An Hảo ngồi trong xe, nghe đến tên của Lục Cẩn Niên, vô thức đem đầu từ điện thoại ngẩng lên, nhìn thấy Lục Cẩn Niên ở ngoài xe, sau đó cắn môi một chút, đẩy cửa bước xuống xe.

Lúc này Trình Dạng cũng đã xuống xe, trong tay cầm giấy phép lái xe của Kiều An Hạ, đi tới, ngữ điệu ôn hòa tiếp lời của Kiều An Hạ, giải thích nói: "Xe Lục tiên sinh bị quản lí lái đi rồi, anh ấy có chuyện trong thành phố, anh thuận đường đưa anh ấy đi."

Trình Dạng nói xong, quay đầu, lại nói với Lục Cẩn Niên: "Lục tiên sinh, hay là anh lái xe tôi đi? Tôi lái xe đưa hai người đó quay về đoàn phim?"

Lục Cẩn Niên từ lúc Kiều An Hảo xuống xe, ánh mắt liền hoàn toàn dừng lại trên người cô, nghe tới lời nói của Trình Dạng, vẻ mặt khẽ biến động một chút, tiếp tục nhìn Kiều An Hảo xem xét một lượt, xác định cô không sao, mới quay đầu, nhìn Trình Dạng lắc đầu: "Không cần đâu, tôi tự bắt xe."

Nói xong, Lục Cẩn Niên liền quay người, sải những bước dài về bên đường, giơ tay lên, vẫy vài cái, vừa hay có một chiếc xe trống đi tới, hắn mở cửa xe, cúi mình ngồi vào trong, chiếc xe rất nhanh biến mất trong dòng xe cộ.

Từ lúc hắn xuất hiện, đến lúc hắn đi, cũng chỉ hai phút ngắn ngủi, một câu cũng không nói gì, giống như thực sự có chuyện trong thành phố, nhân tiện đi nhờ xe một đoạn.

Kiều An Hảo một phần là do buổi tối còn cảnh quay phải thực hiện, phải nhanh quay trở về tổ phim, thứ hai là không muốn làm bóng đèn của Trình Dạng và Kiều An Hảo, nên ba người liền chia thành hai ngả, Trình Dạng đưa Kiều An Hạ đến địa điểm ban đầu dự định ăn cơm tối, còn Kiều An Hảo thì lái chiếc xe bị đâm có chút thê thảm của Kiều An Hạ, quay trở về sơn trang trước.

Ăn xong cơm tối, Kiền An Hảo liền đến trường quay, hóa trang, thay y phục, đợi đến lúc tất cả chuẩn bị xong, vẫn còn cách thời gian quay phim nửa tiếng.

Nhân viên đang chuẩn bị đạo cụ, trường quay bận rộn tấp nập, những diễn viên khác đều đang hóa trang, Triệu Manh đột nhiên bụng khó chịu đi ra nhà vệ sinh, Kiều An Hảo một mình có chút chàm chán, liền nhìn xung quanh bốn phía trường quay, đi quanh một vòng.

Sơn trang vốn dĩ là khu nghỉ ngơi ngoại thành nổi tiếng, phong cảnh tuyệt đẹp, ban đêm đèn màu thắp lên, càng trở nên rực rỡ lung linh, Kiều An Hảo đạp trên con đường nhỏ rải đá cuội, đi thơ thẩn về phía trước, kết quả đến lúc đến đình dừng chân ở giữa sơn trang, Kiều An Hảo nhìn thấy Lục Cẩn Niên một mình đứng đó, nhìn vào ngọn hải đăng đối diện giữa đình, giống như đang nghĩ điều gì đó.

Tối nay Lục Cẩn Niên cũng có cảnh quay, nên hắn từ trong thành nhanh chóng quay trở lại, Kiều An Hảo cũng không có gì kinh ngạc.

Kiều An Hảo dừng bước chân, nhìn Lục Cẩn Niên, trong lòng do dự một chút, cuối cùng vẫn tiến thêm mấy bước, chầm chậm bước lên bậc thềm, đi tới đình nghỉ.

Lục Cẩn Niên dường như ý thức được có người lại gần, liền quay đầu lại một chút, nhìn thấy Kiều An Hảo, đầu tiên hơi ngây, sau đó liền nhanh chóng dụi tắt điếu thuốc trong tay mình.

Nếu như đổi lại là Kiều An Hảo trước đây, sẽ tuyệt đối không dám chủ động tiến tới bên cạnh Lục Cẩn Niên, có thể do lúc hắn bị thương ở cùng với hắn mấy ngày, khiến cho cô cảm thấy quan hệ giữa cô và hắn, không còn xa cách lạnh lùng như vậy, có chút giống như khi còn cao trung, tuy không thể tới mức vô cùng thân thiết, nhưng vẫn gặp mặt, lại có thể nói với nhau vài câu.

Kiều An Hảo bước đến khoảng cách Lục Cẩn Niên một mét, liền dừng lại, sau đó thoáng có chút căng thẳng túm lấy váy, nghiêng đầu, nhìn Lục Cẩn Niên cười một chút, giọng mềm mại nói: "Anh trang điểm xong rồi sao?"

Lúc Cẩn Niên giống như rất ngạc nhiên việc Kiều An Hảo chủ động bắt chuyện với mình, tinh thần hơi hoảng hốt một chút, rất nhanh gật đầu, khẽ khẽ "ừ" một tiếng, qua một lúc, lại bổ sung nói: "Con trai hóa trang nhanh."

Tuy răng hắn chỉ trả lời cho cô năm chữ, nhưng trong lòng Kiều An Hảo đã nổi lên mấy tia ngọt ngào, giống như hồi cao trung, cô thường ở đi qua vườn trường nơi hắn thường xuất hiện, sau đó lúc gặp được hắn, liền chủ động chào hỏi hắn một câu, nghe thấy tiếng hắn đáp lại, trong lòng cô, cũng giống như hiện tại, kích động hân hoan.

"Nhưng mà, anh đẹp trai như vậy, dù cho không trang điểm, lên hình cũng sẽ vượt xa những người khác."

Lục Cẩn Niên cong môi cười, sau đó quay đầu, ánh đèn xung quanh rực rỡ, nhìn Kiều An Hảo, cơ hồ rất không để ý hỏi: "Chiều nay, tôi nghe Trình Dạng nói, em và Kiều An Hạ bị xảy ra tai nạn giao thông?"

Kiều An Hảo trả lời: "Là bị đâm xe."

Lục Cẩn Niên thuận theo lời của Kiều An Hảo, không nhanh không chậm hỏi: "Người không sao chứ?"

"Không sao." Kiều An Hảo khẽ chớp mắt, quay đầu lại thuận theo hướng nhìn vừa rồi của Lục Cẩn Niên, đột nhiên phát hiện ngọn hải đăng đối diện, từ góc độ này nhìn sang, khung cảnh đẹp như trong mộng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro