Chương 220: Chỉ có cô ấy là cô không thể đụng vào (3)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Nói xong, Kiều An Hạ liền nhìn thoáng qua dao gọt trái cây trong tay, hướng về phía Lâm Thi Ý cười lạnh một tiếng, ngữ điệu mang theo vài phần trào phúng nói: "Tôi nghĩ đến, chỉ là nhẹ nhàng mà rạch một chút, liền bị dọa thành như vậy! Cô thật đúng là ngu ngốc nghĩ rằng tôi muốn hủy dung cô thật sao?"

Kiều An Hạ cầm trong tay dao trái cây hung hăng ném xuống đất, chạy ra khỏi phòng Lâm Thi Ý, chạy đến cửa, lại nhìn đến trợ lý Lục Cẩn Niên , nói: "Đi đem giày của tôi về!"

Sau đó, liền quay gót, chạy vội tới thang máy, trực tiếp lên tầng cao nhất.

Lâm Thi Ý không phải không do nhà sản xuất Tôn sai khiến, cho nên khi hắn nhìn đến tin nhắn của Lâm Thi Ý, lập tức liền sáng tỏ ý của cô ta, liền rời khỏi bể nước nóng, lái xe trở về khách sạn.

Dọc theo đường đi, hắn vẫn luôn suy nghĩ, Lâm Thi Ý lần này sẽ đưa đến ai, khi hắn mở ra chính mình phòng, đẩy cửa phòng ngủ, nhìn thấy người nằm trên giường, nhất thời trở nên kích động không nói nên lơi.

Hắn thật không nghĩ tới, Lâm Thi Ý thế lại đem Kiều An Hảo cho hắn... Người hắn đang khao khát đến phát điên!

Có lẽ do bị hạ thuốc, cô gái kia thần trí đảo lộn, toàn thân vô lực cuộn mình ở giường, thân thể quyến rũ động lòng người, mặt hơi hồng hồng, da thịt vô ý lộ ra ngoài, đều biến thành màu hồng phấn, thật hết sức dụ người.

Hắn nhìn đến hình ảnh kia, liền suýt nữa kích động tước vũ khí đầu hàng, hắn bước chân, đi đến bên giường, nhìn chằm chằm Kiều An Hảo tinh xảo mặt mày xinh đẹp trong chốc lát, thấy tim đập thình thịch như gõ trống, sau đó còn không quên gửi qua cho Lâm Thi Ý một phản hồi, sau đó vươn tay, vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn mịn màng của Kiều An Hảo, đứng dậy đi tắm rửa .

Hắn làm mọi việc nhanh chóng, sau đó từ nhà tắm đi ra, do dự một chút, còn cẩn thận cầm lên lọ nước hoa xịt mấy cái vào người, mới thập phần vừa lòng đem khăn tắm buộc lại bên hông, rồi đi ra ngoài.

Hắn cười gian xảo, nhanh chóng vươn tay, cởi ra y phục Kiều An Hảo tùng chút một, thời điểm tay hắn đụng tới da thịt nhẵn nhụi bóng loáng, cảm giác như bị điện giật làm cho hắn thở gấp, động tác trở nên càng nhanh hơn.

Kiều An Hảo cảm thấy trong cơ thể mình có một ngọn lửa, nhanh chóng đi lên, thần kinh cũng nhanh chóng trở nên hưng phấn, làm cho mọi nơi trên cơ đều trở nên có chút mẫn cảm.

Cản giác này, có lẽ cô cả đời chưa bao giờ từng có , trong não còn lại một tia lý trí, làm cho cô cảm thấy này co gì đó không bình thường, nhưng là, đầu óc đã hỗn độn 1 mảnh, càng làm cho cô loạn lên.

Kiều An Hảo mặc quần áo có chút bảo thủ, phá lệ cực kỳ kín đáo, cô cuộn mình, khiến cho Tôn pr càng khó hơn, cho nên nhất thời sốt ruột, lực đạo liền mạnh hơn một chút, đau đớn khiến cho Kiều An Hảo nhíu nhíu mày, sau đó thấp thoáng ngửi được một mùi hương xa lạ, xộc vào mũi, xen lẫn mùi của đàn ông.

Đàn ông? Kiều An Hảo nhíu mày, mơ màng trừng lớn mắt, cố gắng nhìn xem người trước mắt là ai, nhưng như cũ hình ảnh trước mắt vẫn hư hư thực thực .

Đàn ông? Kiều An Hảo nhíu nhíu mày, mơ mơ màng màng mở trừng mắt, cố gắng nhìn xem người trước mắt mình là ai, nhưng vẫn như cũ hình ảnh trước mắt vẫn hư hư thực thực.

Nhưng mà, cô lại có thể ngửi được mùi hương trên cơ thể người kia, biết người này không phải Lục Cẩn Niên.

Kiều An Hảo nâng lên tay muốn đảy ra bàn tay đang cởi bỏ quần áo của cô, nhưng mà cô bị trúng kế, căn bản không sử dụng được một tí sức lực, vỗ vào tay của Tôn producer , tựa như trêu chọc, làm cho bản tính háo sắc của Tôn producer nổi lên , hồn cũng chưa , nhịn không được cúi đầu, liền hướng về phía Kiều An Hảo hôn lên trên mặt cô.

Kiều An Hảo mê ly hồ đồ né tránh , không phải là thuốc tác dụng phụ, mà là do cô không biết ai đang hôn môi mình, nói ngắn lại, làm cho trong lòng cô ghê tởm, cô giãy dụa nghĩ muốn né tránh sự xâm phạm của người đàn ông kia, nhưng cả người cô xụ lơ không lực, trong lòng suy nghĩ nhưng cô lại không có sức để chống cự.

Tôn producer loay hoay một lúc lâu, rốt cục ở thời điểm sắp cởi được quần áo Kiều An Hảo, đột nhiên điện thoại hắn vang lên.

Tôn producer không muốn để ý đến, nhưng chuông điện thoại tiếp túc vang lên, Tôn producer có chút bực bội đứng dậy, nhìn thoáng qua mà hình điện thoại, thì ra là vợ hắn gọi tới , vì thế vội vàng leo xuống giường, trốn vào toilet, nghe điện thoại.

Tuy rằng ý thức Kiều An Hảo mơ hồ, nhưng cô cũng biết tính huống này không phù hợp, cho nên khi người đàn ông kia vừa rời khỏi, liền giãy dụa nghĩ muốn bò xuống giường, kết quả, làm thế nào cũng không đứng dậy nổi, cuối cùng chỉ có thể dịch người lại gần thành giường, ngã xuống giường.

Rơi xuống đất đau đớn, khiến cho cô kêu rên một tiếng, sau đó liền vươn tay, vịn vào một bên cái bàn, giãy dụa đứng lên, kéo thân thể, hướng về phía cửa đi đến.

Toàn thân tứ chi cảm giác vô lực, làm cho hai chân Kiều An Hảo giống như bị liệt, mỗi lần nâng lên một chút, thì giống như phải dùng sức lực của toàn thân, thật vất vả miễn cưỡng ra tới cửa phòng ngủ, rốt cuộc cô không chống đỡ được nữa liền ngồi xổm xuống.

Tôn producer cúp điện thoại, đi ra khỏi tolet, nhìn lên trên giường không thấy Kiều An Hảo, vội vàng đi ra khỏi phòng ngủ, nhìn thấy Kiều An Hảo đang ngồi xổm trên đất, hắc hắc nở nụ cười hai tiếng, miệng hô "Bảo bối", liền vươn người đem Kiều An Hảo từ dưới đất bế đứng lên.

Lúc này Kiều An Hảo, thần trí hoàn toàn mơ màng, nhu thuận giống như mèo con, chẳng những không có trốn tránh, ngược lại còn mềm tựa vào trong lòng Tôn producer.

Hành dộng đó của cô khiến cho Tôn producer tâm ngứa ngáy khó nhịn, vội vã đem cô đặt lên trên giường, sau đó liền hành động tiếp......

-

Kiều An Hảo ở trong phòng của Tôn producer......

Những lời này có ý nghĩa như thế nào, trong nháy mắt Lục Cẩn Niên liền hiểu được.

Dựa theo thời gian Kiều An Hảo biến mất đến bây giờ, đã là nửa tiếng, bọn họ đi từ suối nước nóng đến khách sạn của đoàn làm phim, nhiều nhất cũng chỉ mất nửa giờ, như vậy tính ra, nói cách khác, Kiều An Hảo ở trong phòng của Tôn producer ngây người đã một giờ......

Một giờ......

Lục Cẩn Niên ngón tay run run lấy di động từ trong túi ra, gọi điện thoại cho quản lý khách sạn, muốn lấy thẻ mở cửa phòng của Tôn producer .

Thang máy đến đỉnh tầng, Lục Cẩn Niên từ bên trong đi ra, phục vụ khách sạn đã đứng ở bên ngoài, Lục Cẩn Niên tiếp nhận thẻ mở cửa phòng, suy nghĩ một chút, bảo phục vụ khách sạn rời đi, sau đó liền sải bước tiêu sái đến bên ngoài phòng của Tôn producer.

Lục Cẩn Niên mở cửa phòng Tôn producer trong nháy mắt, trái tim giống như ngừng đập , đầu ngón tay hắn run run đẩy cánh cửa ra, phát hiện trong phòng yên lặng đến quỷ dị, sau đó liền hướng về phía cửa phòng ngủ đi đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro