Chương 226: Cô có biết anh ấy thích ai không? (4)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Thực rõ ràng, mục đích của người động tay động chân ở sau lưng này rất đơn giản, muốn đuổi tận giết tuyệt Lâm Thi Ý.

Mà vào ngày hôm sau khi cô gặp chuyện không may, Lâm Thi Ý lập tức gặp phải biến cố như thế, vậy người động tay động chân này rất có thể chính là...

Trong đầu Kiều An Hảo còn chưa nghĩ ra cái tên kia, Triệu Manh ngồi ở đối diện cô bỗng đột nhiên mở miệng nói: "Kiều Kiều, trong đám tin QQ này có người nói nhà sản xuất Tôn rút lui đầu tư khỏi bộ phim [Thời gian khuynh thành] này rồi!"

Kiều An Hảo sửng sốt một chút, vội vàng thoát khỏi Weibo, mở QQ ra, nhìn thấy rất nhiều người không ngừng đăng tin ở trong đó, toàn bộ đều đang nói chuyện nhà sản xuất Tôn rút lui đầu tư.

"Nhà sản xuất Tôn đầu tư mười triệu cho bộ phim [Thời gian khuynh thành] này đấy, sao đang yên đang lành lại rút lui?"

"Đúng vậy, rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Ngày hôm qua nhà sản xuất Tôn còn mời tập thể chúng ta đi giải trí mà, sao hôm nay liền mỗi người một ngả với chúng ta rồi chứ?"

"Hơn nữa mới sáng sớm, nhà sản xuất Tôn liền rời khỏi nhóm QQ của chúng ta."

"Anh đừng nói nữa, vừa rồi tôi nhắn QQ cho ông ta, ông ta hoàn toàn không trả lời tôi, gọi điện thoại cũng không có người nhận..."

......

Chỉ ngắn ngủn vài phút, nội dung nói chuyện phiếm trong QQ đã nhanh chóng hiện lên vài trăm câu, Kiều An Hảo xem có chút hoa mắt, không nhịn được để di động xuống. Triệu Manh ngồi ở đối diện cũng vừa xem nội dung nói chuyện phiếm, vừa nói: "Tuy nhà sản xuất Tôn này là người có chút háo sắc, nhưng lại rất có tiền đó. Có mỏ than gia truyền, mấy năm nay đầu tư điện ảnh và truyền hình, giá trị con người lên đến vài chục triệu, là đại chế tác của [Thời gian khuynh thành]. Tổng đầu tư hai mươi triệu, mười triệu là của nhà sản xuất Tôn, mười triệu là của Lục ảnh đế ..."

Nói tới đây, Triệu Manh giống như là nghĩ đến cái gì, ngẩng đầu nhìn Kiều An Hảo, hỏi: "Kiều Kiều, nhưng chuyện này thật là trùng hợp, tối hôm qua cậu mới vừa xảy ra chuyện, hôm nay Lâm Thi Ý liền rơi vào kết cục thảm bại như vậy, nhà sản xuất Tôn rút lui đầu tư, cậu nói có thể liên quan với cậu hay không? Là Lục ảnh đế làm sao?"

Vừa rồi Kiều An Hảo cũng đã nghĩ tới Lục Cẩn Niên, nhưng hiện tại nghe được lời này của Triệu Manh, đáy lòng vẫn hung hăng rung động một trận.

"Lục ảnh đế chỉnh Lâm Thi Ý thì tớ có thể hiểu, đó là trừng phạt đúng tội của Lâm Thi Ý, nhưng Lục ảnh đế không lý do làm nhà sản xuất Tôn rút lui chứ? Cậu nghĩ xem, nhà sản xuất Tôn vừa rút lui chi phí, nếu không có một đầu tư mới tiến vào, rất có thể sẽ làm cho [Thời gian khuynh thành] không quay tiếp được, đến lúc đó mười triệu Lục ảnh đế đã ném vào bên trong cũng sẽ mất theo, cho nên có chút không thể nào hiểu nổi!"

Kiều An Hảo vừa nghe Triệu Manh nói như vậy, trong đầu cũng có chút loạn, hơi khẳng định là Lục Cẩn Niên, lại có chút không xác định, đáy lòng lại hiện lên một tia lo lắng, thật hơi sợ không quay vòng ra tài chính cho [Thời gian khuynh thành], vậy mười triệu của Lục Cẩn Niên cũng mắc kẹt ở bên trong.

-

[ Thời gian khuynh thành ] bởi vì nhà sản xuất Tôn rút lui đầu tư, toàn bộ đoàn làm phim tạm dừng quay ba ngày.

Triệu Manh tới đây, một là đưa túi xách cho Kiều An Hảo, hai là nhìn Kiều An Hảo một cái, vẫn ngốc đến ba giờ chiều mới rời đi.

Triệu Manh đi chưa tới mấy phút, tin tức nhà sản xuất Tôn rút lui đầu tư liền bị người tung ra ngoài. Weibo cực kỳ náo nhiệt, trong chốc lát là Lâm Thi Ý, trong chốc lát là bộ phim [ Thời gian khuynh thành ] này.

Kiều An Hảo nhàm chán lướt Weibo một buổi trưa, trong đầu suy nghĩ miên man lộn xộn, mãi cho đến khi ăn cơm chiều mới bắt buộc đầu óc mình bình tĩnh lại.

Ăn xong cơm chiều, Kiều An Hảo trở lại phòng ngủ lầu hai, vừa ngồi xuống chưa đến vài phút, di động liền vang lên.

Điện thoại là của mẹ Hứa Gia Mộc - Hàn Như Sơ gọi tới .

Sau khi cô kết hôn với Lục Cẩn Niên, Hàn Như Sơ rất ít khi gọi điện thoại cho cô, nhưng một khi gọi điện thoại tới, đó là cần Lục Cẩn Niên đóng vai Hứa Gia Mộc.

Kiều An Hảo cầm di động, đi đến trước ban công, mở cửa sổ ra. Gió đêm mát mẻ từ từ thổi vào, cô không nhanh không chậm nhận nghe điện thoại, gọi một tiếng vào bên trong: "Dì Hứa."

Mặc dù người ngoài nhìn vào thì cô đã gả cho Hứa Gia Mộc, là vợ của Hứa Gia Mộc, hẳn phải gọi Hàn Như Sơ là "Mẹ". Nhưng hai người đều biết, đây chẳng qua chỉ là một cuộc hiệp nghị, cho nên trừ bỏ khi cần phải diễn trò, Kiều An Hảo vẫn luôn gọi Hàn Như Sơ là "Dì Hứa".

Giọng nói của Hàn Như Sơ nghe rất đoan trang nghiêm cẩn, đầu tiên là quan tâm Kiều An Hảo một chút: "Kiều Kiều, ăn cơm chiều chưa?"

"Ăn rồi." Kiều An Hảo nhu thuận trả lời, sau đó cũng lễ phép hỏi lại: "Dì Hứa, dì thì sao?"

"Đang chờ bác Hứa của con, chờ ông ấy trở lại cùng nhau ăn." Hàn Như Sơ khách sáo xong, mở miệng nói thẳng đến chủ đề: "Kiều Kiều, cuối tuần này là sinh nhật của Hứa Gia Mộc, con còn nhớ rõ chứ?"

Kiều An Hảo biết sinh nhật Hứa Gia Mộc, nhưng chuyện phát sinh gần đây có chút nhiều, cô vẫn không có chú ý ngày tháng, cho nên trải qua nhắc nhở của Hàn Như Sơ, mới đột nhiên nhớ tới: "Vâng, nhớ rõ."

"Tiệc sinh nhật của Hứa Gia Mộc khẳng định là phải làm, cho nên phiền toái con chuyển lời cho nó."

Nó chỉ ai, Kiều An Hảo tự nhiên biết, kỳ thật Kiều An Hảo vẫn rất buồn bực, Lục Cẩn Niên rõ ràng có họ tên, vì sao mỗi lần Hàn Như Sơ nói tới anh, luôn dùng một từ "Nó" không quan trọng để thay thế, giống như tên của anh rất ghê tởm, hoàn toàn khinh thường nói ra.

"Con đã biết." Cho dù đáy lòng Kiều An Hảo có chút bất mãn, ngoài miệng vẫn nhu thuận đáp lại.

"Nếu không có việc gì , dì cúp trước."

"Vâng, gặp lại sau, dì Hứa."

"Gặp sau." Hàn Như Sơ nói xong, liền trực tiếp cắt đứt điện thoại.

Kiều An Hảo nghe tiếng "tút tút tút" trong điện thoại di động, cầm điện thoại di động xuống, nhìn chằm chằm màn hình trong chốc lát, do dự nên gọi điện thoại cho Lục Cẩn Niên nói cho anh tin tức này hay là gửi tin nhắn?

Chỉ là vào lúc Kiều An Hảo còn chưa suy nghĩ xong, đột nhiên lúc này một tin nhắn đến trong QQ, là Triệu Manh gửi đến.

"Kiều Kiều, tớ vừa mới nghe một nhân viên làm việc trong đoàn làm phim nói, cô ấy nghe phục vụ khách sạn nói tối hôm qua nhà sản xuất Tôn được trợ lý của ông ta đưa đi bệnh viện, hơn nữa bị thương rất nghiêm trọng, rất nhiều đồ trong phòng của ông ta đều bị đập hư, hơn nữa trên mặt có rất nhiều máu, còn có mảnh vụn thủy tinh, bàn trà cũng bị đá ngã lăn."

Kiều An Hảo nhìn tin nhắn kia sửng sốt, còn chưa kịp hồi phục tinh thần, Triệu Manh gửi tin nhắn giọng nói đến. Kiều An Hảo nhấn một cái, giọng nói Triệu Manh liền vang lên: "Kiều Kiều, tớ nói cho cậu biết, khẳng định là nhà sản xuất Tôn bị Lục ảnh đế đánh. Tối hôm qua Lục ảnh đế đi tới phòng ông ta cứu cậu, cho nên khẳng định không sai!"

Lúc Kiều An Hảo nghe giọng nói của Triệu Manh, cô ấy lại gửi một tin nhắn giọng nói tới: "Hơn nữa, Kiều Kiều, tớ vừa mới nghe người ta nói, không phải nhà sản xuất Tôn tự muốn rút lui đầu tư, là Lục ảnh đế muốn đá nhà sản xuất Tôn ra khỏi đoàn làm phim [Thời gian khuynh thành], nghe nói hôm nay ông ta bởi vì chuyện này mà cải vã cả một ngày với ban giám đốc của Truyền thông Hoàn Ảnh, cuối cùng Lục ảnh đế vẫn cố chấp mạnh mẽ khiến nhà sản xuất Tôn rút lui đầu tư!"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro