Chương 231: Cô có biết anh ấy thích ai không? (9)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lúc Kiều An Hạ đang chuẩn bị tính tiền, Kiều An Hảo lại ghé vào quầy thu ngân, không hề rời đi, ngược lại lại nhìn chằm chằm gì đó ở bên trong, lần lượt nhìn một lần, cuối cùng cũng thấy được một chiếc kẹp caravat cực kỳ đắt tiền liền lập tức chỉ người bán hàng lấy cho mình.

Kiều An Hạ không nhịn được lên tiếng giễu cợt: "Kiều Kiều, em mua cho Hứa Gia Mộc một món rồi còn chưa đủ? Còn phải mua thêm sao?"

Kiều An Hảo nở một nụ cười với Kiều An hạ, giơ hai tay nhận lấy chiếc kẹp caravat mà người bán hàng đưa đến, đắn đo suy nghĩ một chút, sau đó liền khoa tay múa chân ở trước ngực mình, xoay người, quay mắt về phía Kiều An Hạ hỏi: "Thế nào?"

Kiều An Hạ lui về phía sau hai bước, nghiêm túc nhìn vài lần, sau đó gật đầu: "Cũng không tệ lắm."

Kiều An Hảo cúi thấp đầu, tiếp tục nhìn chằm chằm chiếc kẹp caravat trong chốc lát, càng nhìn càng thấy ưng ý, trong đầu cũng không nhịn được tưởng tượng ra dáng vẻ của Lục Cẩn Niên khi đeo chiếc kẹp caravat này.

Kiều An Hạ chờ một chút liền không kiên nhẫn, không nhịn được thúc giục một câu: "Kiều Kiều, em đã nghĩ kỹ chưa?"

Lúc này, Kiều An Hảo mới đưa chiếc kẹp cho người bán hàng: "Làm phiền rồi, giúp tôi bọc lại nhé."

Người bán hàng mỉm cười gật đầu một cái: "Xin hỏi, hai vị tính tiền cùng nhau hay tính riêng?"

Kiều An Hạ lấy ví tiền ra, rút ra tấm thẻ màu đen, không hề nghĩ ngợi nói: "Tính cùng đi."

"Tính riêng đi." Kiều An Hảo vươn tay ngăn cản Kiều An hạ, ôn tồn cười với người bán hàng, sau đó quay đầu lại nhìn Kiều An Hạ, mở miệng nói: "Chị, quà sinh nhật, em muốn tự mình mua."

Kiều An hạ có chút không chịu được nói: "Được rồi, tùy em."

Sau đó đưa thẻ cho người bán hàng: "Tính tiền cho phần của tôi, không có mật mã."

Người bán hàng tươi cười giơ hai tay lên tiếp nhận, nhanh nhẹn tính tiền, sau đó cho phần quà của Kiều An Hạ vào một cái túi to rồi đưa cho Kiều An hạ, sau đó còn đưa tay chỉ vào quầy phục vụ ngoài cửa, lễ phép nói: "Cô ơi, nếu cô muốn tặng quà, cần đóng gói và có thiệp chúc mừng, có thể đi sang bên kia để chọn lựa."

Kiều An Hạ mỉm cười gật đầu một cái, tiếp nhận túi đồ, để lại lại cho Kiều An Hảo một câu: "Chị đi trước xem sao", sau đó bước đi về phía quầy phục vụ.

Kiều An Hảo thanh toán xong, cũng đi đến, chọn được hai chiếc hộp xinh đẹp, sau đó đưa cho người bán hàng đóng gói lại, vẫn không quên dặn người bán hàng một câu, màu đỏ là gói cho quà của Hứa Gia Mộc, màu lam là gói cho chiếc kẹp caravat kia.

Kiều An Hạ đang ngồi viết lời chúc tò mò hỏi một tiếng: "Kiều Kiều, chẳng lẽ không phải cả hai thứ đều là tặng cho Hứa Gia Mộc hả? Sao còn chia ra gói vào hai hộp?"

Kiều An Hảo cầm bút, chuẩn bị tự tay viết lời chúc, hơi giật mình một chút, sau đó liền khôi phục lại tự nhiên, cúi đầu, trước tiên viết bốn chữ "Sinh nhật vui vẻ", sau đó mới dịu dàng nói: "Hai ngày nữa, một người bàn ở đoàn làm phim của em cũng có sinh nhật, em cũng muốn chọn cho anh ta một món đồ."

Thật ra, ngay từ đầu Kiều An Hảo đã muốn nói cho Kiều An Hạ biết quà tặng kia là dành cho Lục Cẩn Niên, nhưng lại nhớ đến một tháng trước, Kiều An Hạ vẫn còn muốn trở thành bạn gái của Lục Cẩn Niên, lại bị anh từ chối thẳng thừng, cho nên Kiều An Hảo sợ mình nói ra sẽ chọc cho Kiều An Hạ mất hứng, cuối cùng liền chọn cách giữ bí mật.

"Như vậy. . ." Kiều An Hạ hơi không để ý trả lời, sau đó ký lên thiệp chúc mừng, đưa cho nhân viên bán hàng.

Đợi khi hai món quà của Kiều An Hảo cũng gói xong, thì hai người đi ra ngoài.

Có thể vừa rồi Kiều An Hảo nhắc tới nguyên do quay phim, Kiều An Hạ nhớ tới mấy ngày trước Kiều An Hảo suýt nữa gặp chuyện không may, ngay sau đó ngày hôm sau, tràn ngập tin tức scandal của Lâm Thi Ý.

Nếu đổi lại trước kia, cô cũng sẽ không nghĩ cái gì, nhưng đêm đó chính mắt cô thấy, dáng vẻ Lục Cẩn Niên nổi giận mà mất đi lý trí vì muốn tốt cho Kiều Kiều, cho nên qua hôm sau thấy Lâm Thi Ý bị người người chửi rủa, cô lập tức hiểu ra, vậy chắc chắn là Lục Cẩn Niên thao túng sau lưng vì Kiều An Hảo.

Cô cho là anh đã làm đủ rồi, nhưng buổi tối hôm đó, cô tham gia một bữa tiệc, vừa vặn trong bữa tiệc đó có nữ cổ đông của Truyền Thông Hoàn Ảnh, khi mọi người nhắc tới Tôn tổng tự rút lui, thì nữ cổ đông kia mở miệng giải thích, sự việc chính xác là thái độ Lục Cẩn Niên cứng rắn đá Tôn tổng phạm sai lầm ra khỏi đoàn phim.

Thì ra, Lục Cẩn Niên yêu Kiều An Hảo yêu đến mức cái gì cũng không cần.

"Chị, chị nhìn bộ quần áo này như thế nào?" Đột nhiên xuất hiện giọng nói của Kiều An Hảo, khiến Kiều An Hạ đang miên man suy nghĩ giật mình tỉnh lại, Kiều An Hạ nghe tiếng nhìn lại, thấy Kiều An Hảo đứng trước kính dưới ánh đèn chiếu sáng vào, trong tay giơ lên một lễ phục nhỏ màu hồng, nghiêng đầu, xinh xắn ướm thử.

Ánh đèn sáng ngời, chiếu từ trên đầu Kiều An Hảo chiếu nghiêng xuống, làm tôn lên nước da trắng như tuyết của cô, cô cũng không có trang điểm, nhưng làn da rất đẹp, gương mặt như được vẽ ra, môi đỏ răng trắng, thật sự là một mỹ nhân hiếm thấy.

Cha mẹ Kiều An Hảo đã mất, sau khi sống nhờ ở nhà Kiều An Hạ, lúc nào cũng khiêm nhường với Kiều An Hạ, đúng như lời Kiều An Hạ, nói gì nghe nấy, cho nên dù là Kiều An Hạ biết Kiều An Hảo xinh đẹp hơn mình, nhưng cho tới bây giờ chưa từng để ở trong lòng.

Bởi vì tận đáy lòng cô biết, cô vẫn luôn rất tự tin, Kiều An Hảo không sánh bằng mình, phải biết rằng, Kiều An Hảo chỉ là một cô nhi, mà cô là đại tiểu thư của tập đoàn Kiều thị, hòn ngọc quý trên tay của cha mẹ, người nối nghiệp tương lai của Kiều thị.

Nhưng mà bây giờ, vừa vặn Kiều An Hạ quan sát Kiều An Hảo dưới ánh đèn, vậy mà tinh thần lại dao động.

Cô cũng không biết, Kiều An Hảo xinh đẹp đến lấn lướt người khác, khiến tinh thần người khác hoảng loạn, vì sao Lục Cẩn Niên thích cô, chính là thích vẻ đẹp của cô sao?

Kiều An Hảo vẫn nhìn chằm chằm Kiều An Hạ, không nhịn được cau mày, môi đỏ mọng mềm mại trề ra, lại gọi hai tiếng: "Chị? Chị?"

Kiều An Hạ lại thu hồi tinh thần, lúc này mới phát hiện mình quan sát Kiều An Hảo đến mê man, mi mắt rũ xuống, tự đáy lòng khen ngợi một câu: "Đẹp lắm, thích không? Chị mua cho em."

Kiều An Hảo xoay người, quan sát trong gương một lát nữa, cuối cùng vẫn lắc đầu: "Quên đi, đi xem thêm đi."

Việc đi dạo này hơn một giờ, Kiều An Hảo cũng không chọn được bộ đồ mình thích, cuối cùng cùng với Kiều An Hạ tìm một quán cà phê trong cửa hàng rồi ngồi xuống.

Từ lúc Kiều An Hảo biết ngày sinh của Lục Cẩn Niên, vẫn luôn thầm dự tính làm thế nào tổ chức sinh nhật cho Lục Cẩn Niên, lúc đi vào quán cà phê, thấy trên vách tường quán cà phê cho nên dán đầy bong bóng màu tím màu hồng xinh đẹp, cô chợt nghĩ ra, mình cũng nên trang trí cho Cẩm Tú viên, cho Lục Cẩn Niên một sự bất ngờ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro