Chương 234: Đưa quà sinh nhật cho anh (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Bên trong abum cũng không có nhiều hình của Kiều An Hảo, nhưng mà trong đó có một thứ, lại lập tức hấp dẫn sự chú ý của Kiều An Hạ.

Đó là tấm hình chụp chung của một nam một nữ, người phụ nữ là Kiều An Hảo, người đàn ông kia rất quen thuộc chẳng lẽ là Lục Cần Niên.

Kiều An Hạ dừng lại khoảng năm giây, mới giơ tay lên chạm vào mà hình điện thoại, phóng to hình ảnh, sau đó Kiều An Hảo mới nhìn thấy rõ, tấm hình kia được chụp ở trên giường, Lục Cần Niên đang nhắm mắt, ôm Kiều An Hảo vào trong ngực, ngủ rất say, mà Kiều An Hảo nằm ru rú trước ngực anh, khuôn mặt dịu dàng như một cô gái nhỏ, tấm hình kia không hề rõ ràng, chỉ chụp đến phía trên ngực của Kiều An Hảo, chỗ xương quai xanh trắng mịn của cô gái, có dấu hôn sâu không đồng đều, tất cả đều phơi bày ra.

Kiều An Hạ nghĩ tới chắc cả đời này cô sẽ không bao giờ có thể quên được cảm xúc của bản thân vào giờ khắc thấy tấm hình này.

Khiếp sợ, kinh ngạc, khó có thể tin nhưng nhìn lại ảnh chụp ở trên màn hình điện thoại di động cho thì cô không thể không tin.

Đầu óc Kiều An Hạ, trống rỗng khoảng chừng gần một phút đồng hồ, mới có thể hiểu ra: Kiều An Hảo ngủ cùng một chỗ với Lục Cẩn Niên...

Bọn họ làm sao có thể ngủ cùng một chỗ? Bọn họ ngủ cùng một chỗ từ lúc nào?

Kiều An Hạ vừa nghĩ, vừa xem thời gian Kiều An Hảo chụp tấm ảnh kia, thì ra là sự tình của hai tháng trước...

Thảo nào đột nhiên Lục Cần Niên đặt vai diễn nam thứ xuống trong cuộc họp thường niên, thảo nào chỉ vài câu nói của Kiều An Hạ có thể khiến Lục Cần Niên ra mặt mời khách ăn cơm, thảo nào lúc trước mình có thể mời được Lục Cẩn Niên đi ăn cơm, đó là bởi vì cô biết tình hình của Kiều An Hảo, anh mới đồng ý...

Hóa ra, thời gian đó, hai người bọn họ sớm đã lén ngủ cùng một chỗ.

Kiều An Hảo đã là vợ của Hứa Gia Mộc, em ấy làm sao có thể dây dưa không rõ với Lục Cẩn Niên? Nếu sự việc bị phát hiện, Hứa Gia Mộc mà biết thì phải làm sao bây giờ? Lúc đó, hai anh em họ chẳng phải sẽ trở mặt thành thù sao? Còn về quan hệ thông gia giữa hai nhà Kiều gia và Hứa gia, chuyện đã xảy ra như vậy, sợ là quan hệ thân mật giữa hai nhà mấy năm qua cũng sẽ tan vỡ? Hơn nữa, chắc chắn Kiều An Hảo sẽ bị người khác chửi rủa cho tới chết...

Kiều An Hạ vừa nghĩ tới đây, sau lưng đều có một hồi lạnh, chính bản thân cô cũng không dám tưởng tượng, nếu như ngày đó đến thật, Kiều An Hảo sẽ sống như thế nào trước mặt bạn bè và người thân...

Khoảng hơn một phút đồng hồ, cô nhân viên phục vụ đi tới, hỏi Kiều An Hạ có cần đổi chén không, Kiều An Hạ mới khôi phục lại tinh thần, miễn cưỡng nhìn về phía cô phục vụ lắc đầu cười, đợi sau khi cô nhân viên phục vụ rời đi, Kiều An Hạ để di động của Kiều An Hảo lại chỗ cũ.

Trong đầu Kiều An Hạ hỗn loạn, cô cầm thìa, tùy ý quấy cà phê, quấy đến độ ra bọt, cuối cùng Kiều An Hảo mới trở về.

"Hơi nhiều người, để chị đợi lâu rồi." Kiều An Hảo dịu dàng cười một tiếng.

Kiều An Hạ ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt thuần khiết sạch sẽ của Kiều An Hảo, nói thế nào cô cũng không thể tin được Kiều An Hảo là loại phụ nữ phản bội hôn nhân, miễn cưỡng nhìn về phía Kiều An Hảo cười cười, cố gắng nói chuyện như bình thường: "Vừa rồi Lục Cẩn Niên gọi điện, nói anh ấy đã đến bãi đậu xe, còn nói, nếu em từ toilet trở lại thì chúng ta xuống đó liền"

"Là sao?" Kiều An Hảo lên tiếng, thuận tay mở điện thoại ra, quả nhiên thấy mấy cuộc điện thoại gọi nhỡ của Lục Cần Niên chỉ có một cuộc là đã nghe, sau đó ngẩng đầu, cười tít mắt với Kiều An Hạ nói: "Chúng ta xuống đó đi"

Không biết là có phải bởi vì nhìn thấy được ảnh chụp kia trong điện thoại của Kiều An Hảo hay không, từ trên khuôn mặt tươi cười như hoa của Kiều An Hảo, Kiều An Hạ lại lờ mờ nhìn ra được một chút gấp gáp.

Vẻ mặt của Kiều An Hảo như bình thường kêu người bán hàng tính tiền, lúc đi cùng Kiều An Hảo xuống dưới lầu, không chút để ý mở miệng hỏi một câu: "Kiều Kiều, Hứa Gia Mộc đối với em như vậy?"

Vấn đề này, Kiều An Hạ không chỉ hỏi Kiều An Hảo một lần, Kiều An Hảo quay đầu, giọng nói mang theo chút hồn nhiên: "Chị, vấn đề sau khi kết hôn của em và anh Gia Mộc, chị hỏi rất nhiều lần rồi đó."

"Lo lắng em sau khi kết hôn sẽ không hạnh phúc." Lúc đầu hỏi, thật sự là bởi vì lo lắng, bởi vì hổ thẹn vì việc làm trước đây của mình, sợ sẽ mang đến cho Kiều An Hảo bất hạnh, nhưng bây giờ hỏi, là vì muốn biết cô và Lục Cẩn Niên bí mật ở cùng một chỗ như vậy, có phải bởi vì Hứa Gia Mộc đối xử với cô không tốt không?

Sự quan tâm trong lời nói của Kiều An Hạ, khiến nụ cười dịu dàng của Kiều An Hảo càng trở nên ấm áp động lòng người, trong lòng cô vốn dĩ biết rõ mình không hề gả cho Hứa Gia Mộc, lại vì muốn để cho Kiều An Hạ yên tâm, liền tiếp tục nói dối một cách thiện ý: "Làm sao có thể không hạnh phúc, anh Gia Mộc vẫn đối xử với em tốt lắm, cũng không phải là chị không biết mà."

Thật ra, Kiều An Hạ muốn hỏi là, nếu Hứa Gia Mộc đối xử với em tốt như vậy, thì tại sao em lại giả dối với anh trai của cậu ta sau lưng cậu ta, nhưng mà, lời nói bén nhọn như vậy, Kiều An Hạ đúng là vẫn không thể hỏi được, sợ nhìn thấy Kiều An Hảo lúng túng, sợ sẽ phá hủy tình cảm chị em tốt đẹp, cho nên cuối cùng, Kiều An Hạ chỉ tiếp tục nhấn mạnh một câu hỏi: "Thật sự tốt lắm sao?"

"Thật sự tốt lắm." Kiều An Hảo cũng không hề biết trong lòng Kiều An Hạ nghĩ gì, ngọt ngào nhìn Kiều An Hảo cam đoan.

Kiều An Hạ nhìn chằm chằm khuôn mặt đẹp đẽ của Kiều An Hảo trong chốc lát, đến khi thang máy đến tầng một, cửa thang máy mở ra, Kiều An Hạ mới nhẹ nhàng gật đầu: "Tốt lắm là được rồi."

Nói xong, Kiều An Hạ lại nhịn không được bổ sung một câu: "Kiều Kiều, chị thật sự hy vọng hôn nhân của em có thể hạnh phúc mỹ mãn cho đến già."

Hôn nhân của cô, thật ra chỉ là một vở kịch, nếu có một ngày Hứa Gia Mộc tỉnh lại, hôn nhân này sớm muộn cũng bị hủy bỏ, nhưng ai biết được ngày đó là ngày nào, những gì trước mắt Kiều An Hảo có thể làm, chính là hết sức cố gắng giữ gìn hôn nhân trong ngoài bất nhất cũng Hứa Gia Mộc này.

Nghĩ đến đây, Kiều An Hảo nhìn Kiều An Hạ cười ấm áp: "Chị, không cần phải lo lắng cho em đâu, nhất định em sẽ hạnh phúc, thật ra chị cũng nên ngẫm lại chuyện chung thân đại sự của mình đi, Trình Dạng cũng không tệ đâu."

Kiều An Hạ mân mê môi cười cười, không hề nói chuyện, mắt sắc bén nhìn Lục Cẩn Niên đang đứng trước xe của anh, lập tức liền chỉ cho Kiều An Hảo.

Nơi ăn cơm chìều, là Lục Cẩn Niên chọn, món ăn nhẹ của Quảng Đông, địa điểm đặc biệt trang trí vô cùng tao nhã và lịch sự, bên trong căn phòng rộng lớn, chỉ có ba người, thi thoảng còn có người tiến vào, kéo violon nghe rất dễ chịu.

Cơm nước xong, đã là gần 10 giờ, ở ngã tư đường rất khó gọi xe, bởi vì Kiều An Hạ và Kiều An Hảo đều không lái xe, cho nên trước tiên Lục Cẩn Niên lái xe đưa Kiều An Hạ trở về, vốn là Kiều An Hạ định quay về Kiều gia, nhưng đang trên đường thì nhận được điện thoại của Trình Dạng, cuối cùng liền đổi tuyến đường, đi đến nhà của Trình Dạng.

Đợi cho Kiều An Hạ xuống xe, đi vào trong khu nhà của Trình Dạng, Lục Cẩn Niên mới khởi động xe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro