Chương 261: Hứa Gia Mộc có phản ứng (9)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Đây là vòng đeo tay hiệu Chanel mới nhất, số lượng có hạn, tôi cũng chưa thể có được nó."

Kiều An Hảo cùng bà Lâm cũng không quen biết, cô không thích người khác động vào mình thân mật như vậy. Nhưng cũng phải theo lễ phép, không thể gạt bàn tay kia ra được, cô chỉ có thể để yên, cười yếu ớt một chút.

"Lúc trước nhìn thấy ảnh chụp dây đeo tay này, tôi đã cảm thấy rất được, bây giờ tận mắt chiêm ngưỡng, quả thật là đẹp mắt, chỉ là cô Kiều có làn da trắng, nếu đeo vào thì xinh hơn tôi nhiều. Bà Lâm ngoài miệng giống như được quét một lớp mật ong, tiếp tục khen ngợi Kiều An Hảo, sau đó mở sợi dây đang ở trên cổ tay cô ra, rồi yên lặng nhìn về phía Hàn Như Sơ.

Hàn Như Sơ bưng chén trà, nhìn thấy ánh mắt của bà Lâm, sau khi nhìn nhau vài giây, bà rũ mắt xuống, chầm chậm uống một ngụm, sau đó từ từ đặt chén trà xuống, hơi khó chịu nói với Kiều An Hảo: "Kiều Kiều, không phải con muốn tới Kiều gia hay sao? Mẹ bảo dì Vân chuẩn bị thức ăn nhẹ để con mang qua nhé."

Kiều An Hảo rất thông minh, nghe nói như vậy liền biết Hàn Như Sơ muốn một mình nói chuyện phiếm cùng bà Lâm, vì thế cô biết ý lễ phép tạm biệt hai người, mang theo vật mà Hàn Như Sơ đã chuẩn bị lúc ban đầu rời khỏi Hứa gia.

-

Quản gia vẫn đưa Kiều An Hảo ra tới sân lớn rồi mới trở về, nói với Hàn Như Sơ đang ngồi trong phòng khách: "Bà chủ, cô An Hảo đi rồi."

Hàn Như Sơ gật đầu một cái, nhìn thoáng qua người giúp việc đứng xung quanh, quản gia liền hiểu chuyện đưa tất cả mọi người ra khỏi phòng, lúc này bà mới mở miệng, hỏi bà Lâm: "Chị Lâm, thế nào?"

"Như Sơ, tôi nhân cơ hội bắt mạch cho con dâu của bà, theo như mạch thì chắc chắn là mang thai, bởi vì sợ thời gian bắt mạch hơi lâu, bị cô ấy phát hiện, nên thời gian bao lâu thì tôi không xác định được, nhưng ít nhất cũng phải trên hai tháng rồi." Bà Lâm dừng một chút, mở miệng hỏi: "Mang thai là việc vui, tại sao bà lại thản nhiên như vậy, có chuyện gì xảy ra à?"

Nét mặt Hàn Như Sơ trông thật bình tĩnh, tiếp tục tao nhã ung dung bưng ly trà, chậm rãi nhấp một ngụm trà, sau đó mới ngước mặt lên, mở miệng nói: "Chị Lâm, chị cứ xem như chưa từng xảy ra việc gì đi."

Bà Lâm nhìn thấy vẻ mặt trở nên nghiêm túc trong nháy mắt của Hàn Như Sơ, tuy cảm thấy nghi ngờ, nhưng sau một lúc lâu, vẫn gật đầu: "Được, tôi sẽ coi như không biết gì cả."

Hàn Như Sơ tươi cười, mời bà Lâm tiếp tục uống trà chiều.

Buổi chiều bà Lâm có việc trong bệnh viện, nên không ở lâu, chỉ một lát liền từ biệt rời khỏi, Hàn Như Sơ đứng ở cửa, nhìn bà Lâm lái xe chạy đi, mới xoay người rời đi.

Hàn Như Sơ đi đến phòng ngủ trên tầng hai, quản gia cũng đi theo vào, đóng cửa, mới đi đến bên người bà, đè thấp giọng hỏi: "Bà chủ, cô An Hảo thật sự có bầu?"

Hàn Như Sơ đối mặt với bà Lâm luôn luôn bình tĩnh, ánh mắt trở nên sắt bén, nhìn người quản gia "ừ" một tiếng.

"Đứa nhỏ trong bụng cô ấy là con của ai?" Quản gia vừa nói ra nghi ngờ, biểu tình sau đó cũng nghiêm túc theo: "Không phải là tạp chủng của Lục Cẩn Niên chứ?"

Hàn Như Sơ không hé răng, sắc mặt càng u ám.

Qua một lúc lâu, quản gia lại hỏi: "Bà chủ, bà tính làm sao bây giờ? Chẳng lẽ muốn tùy ý để cô ta sinh đứa bé?"

Lời này giống như hỏi đến điều trong lòng của bà, bà hơi buồn phiền khoát tay áo với quản gia: "Bà ra ngoài trước đi, để tôi suy nghĩ một chút."

"Vâng, phu nhân." Quản gia cung kính trả lời một câu, rời khỏi phòng ngủ.

Trong phòng chỉ còn Hàn Như Sơ, vô cùng im lặng, ngoài cửa sổ ánh nắng tươi sáng, chiếu lên tất cả, một mảnh yên tĩnh.

-

Kiều An Hảo quay về Kiều gia không báo trước, nhưng vận may cũng không tệ lắm, Kiều Thanh Hải và Thẩm Di đều ở nhà.

Kiều Thanh Hải và Thẩm Di nhìn Kiều An Hảo trở về, vô cùng vui vẻ, theo Kiều An Hảo từ lúc 10 tuổi, sau khi cha mẹ qua đời, bọn họ mang cô về nhà mình nuôi dưỡng, sống với nhau hơn mười năm, tình cảm đã sớm sâu sắc hơn rất nhiều so với tình cảm chú con, nghiễm nhiên xem Kiều An Hảo trở thành con của mình.

Người giúp việc của Kiều gia nhìn thấy Kiều An Hảo cũng vui vẻ, dọn nhiều đồ ăn ngon lên bàn, đặc biệt tiếp đón "tiểu thư nhỏ".

Lúc đầu, Kiều Thanh Hảo và Thẩm Di nghĩ muốn để Kiều An Hạ gả cho Hứa Gia Mộc, dù sao cũng là cha mẹ, thiên vị con gái của mình một chút cũng không thể bị chỉ trích nặng nề, nhưng là về sau trong nhà Hứa gia lại chỉ đích thị Kiều An Hảo, bọn họ cũng không có ý kiến nhiều lắm.

Sau khi Kiều An Hảo "gả cho" Hứa Gia Mộc, liền ra khỏi Kiều gia, bởi vì quay phim, rất ít khi có thời gian trở về, cho nên Kiều Thanh Hải và Thẩm Di đều vây quanh cô, hỏi đông hỏi tây, sợ cô ở bên ngoài gặp người không tốt.

Hàn Như Sơ cũng quan tâm Kiều An Hảo, nhưng Kiều An Hảo cũng không cảm động, đáp lại đều mang theo lễ phép cơ bản cùng tôn trọng, hiện tại cô đối mặt cô chú quan tâm đến mình, đáy lòng cũng là tràn đầy cảm động cùng ấm áp.

Lúc cô 10 tuổi, mất đi một gia đình, nhưng ông trời đối đãi với cô không tệ, cho cô một gia đình khác.

Kiều An Hảo vốn muốn trở lại đoàn làm phim, nhưng là Kiều Thanh Hải và Thẩm Di quá nhiệt tình, mạnh mẽ khiến cô không thể chối từ, như thế nào cũng không mở miệng được, vì thế toàn bộ một buổi chiều, Kiều An Hảo cùng Thẩm Di đan áo len, Kiều Thanh Hải chơi cờ, mãi cho đến chạng vạng, Kiều An Hảo mới mở miệng nói rời đi.

Lúc ba giờ chiều, Hàn Như Sơ gọi điện tới, cố ý dặn Thẩm Di trước khi Kiều An Hảo tạm biệt, để bà tiếp đón, cho nên lúc Kiều An Hảo phải rời khỏi, Thẩm Di liền gọi điện thoại lại cho Hàn Như Sơ.

Qua không quá năm phút, lái xe của Hứa gia xuất hiện ở trước cửa Kiều gia, Hàn Như Sơ đẩy cửa sau, trước nói vài câu vui vẻ khách sáo với hai người lớn, sau đó mới xoay người, nói với Kiều An Hảo: "Mẹ đặc biệt để lại lái xe đưa con đi."

Kiều An Hảo cười nói một tiếng: "Cám ơn".

Hàn Như Sơ mở cửa sau, chỉ chỉ vào bên trong hai hộp tổ yến, nói: "Cái này mở ra là có thể ăn, mẹ cố ý bảo Vân Di chuẩn bị cho con, đặc biệt lựa chọn loại tổ yến tốt nhất, con ở trong đoàn làm phim, khẳng định ăn rất khổ, người gầy đi rất nhiều, mấy ngày nay dạ dày lại không tốt, càng không thể tủi thân chính mình, đem những thứ này này đi, bồi bổ thân thể."

Kiều Thanh Hải và Thẩm Di nhìn thấy Hàn Như Sơ thay Kiều An Hảo nghĩ chu đáo như vậy, vô cùng vui vẻ.

Kiều An Hảo nói cảm ơn, sau đó theo chân bọn họ hàn huyên vài câu, lên xe.

Hàn Như Sơ cũng không lên xe, trực tiếp ở lại Kiều gia.

Lúc lái xe của Kiều gia lái đến sân, đã sắp bảy giờ, hướng đến đường Nam Thành, hôm nay cực kỳ tắc, bình thường một giờ là chắc chắn có thể đến nơi, hôm nay ước chừng mất đến hai tiếng.

Đợi đến lúc dừng ở khách sạn của đoàn làm phim, đã là mười giờ đêm.

Xa xa cảnh quay phim buổi tối còn không chưa kết thúc, dưới lầu khách sạn có vẻ hơi im lặng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro