Chương 576-586

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 576: Không muốn người biết chuyện [6]

Trợ lý vẫn luôn nhìn Jessica, anh ta đợi cho cô xem xong, lại mở miệng uống một hơi cạn sạch bia, rồi mới lên tiếng nói: "Jung tiểu thư, cô xem đến sao? Ngài ấy viết cho tôi bốn mươi tám đoạn, mỗi một đoạn, đều là viết về cô."

Tay Jessica đặt ở trên bàn, nắm chặt theo bản năng, nắm thành quyền, cô kinh ngạc nhìn trợ lý, thấp giọng hỏi: "Anh ấy ở nơi nào?"

Jessica hỏi xong, một giọt nước mắt từ trên khóe mắt của cô rơi xuống, nện ở trên màn hình điện thoại di động.

Trợ lý giống như không có nghe thấy vấn đề của Jessica, tiếp tục nói: "Kỳ thật việc này, ngài ấy bắt tôi lập lời thề không được nói cho cô."

Nước mắt ở khóe mắt Jessica lăn xuống càng nhiều, ánh mắt của cô nhìn chằm chằm trợ lý, lại hỏi: "Im Yoona anh ấy đâu? Anh bị làm sao?"

Trợ lý vẫn tiếp tục nói tiếp lời của chính mình: "Nói thật, tôi theo Im tổng nhiều năm như vậy, ngài ấy nói cái gì tôi làm cái đấy, tôi chưa bao giờ cãi lời của ngài ấy, nhưng mà lúc này đây, tôi thật sự nhìn không được, coi như là tôi xen vào việc của người khác đi, cho dù là về sau Im tổng có trách tội tôi, tôi cũng muốn nói với cô."

Jessica đột nhiên khóc nức nở, mang theo vài phần căm tức nhìn về phía trợ lý hô: "Tôi hỏi anh, Im Yoona đâu? Im Yoona đâu? Im Yoona đâu?"

Jessica liên tục hô ba câu, mới ngừng lại được, bởi vì âm thanh của cô có chút lớn, khiến cho những người ở gần đó chú ý, cũng may vị trí của bọn họ có chút xa, không thể nghe thấy là cô nói gì.

"Tôi không biết! Cô hỏi tôi, tôi cũng tưởng hỏi cô, Im tổi ngài ấy đi đâu?" Tính tình trợ lý luôn luôn ôn hòa, hốc mắt bỗng dưng trở nên có chút hồng,

đột nhiên nhìn về phía Jessica trả lời một câu, sau đó liền cầm chai bia trên bàn, trực tiếp uống, anh ta uống một hơi cạn sạnh chai bia, rồi dùng sức đặt chai bia ở trên bàn, anh ta cầm chai bia khác còn muốn uống, lại phát hiện chai bia còn lại cũng đã bị uống sạch, anh ta rảnh tay, cả người dựa phía lưng ghế, nhắm mắt lại, im lặng một lát, sau đó mở to mắt, cảm xúc đã ổn định lại, nói một câu với Jessica trước "Thực xin lỗi", sau đó đứng lên, nói: "Tôi mang cô tới một nơi."

Jessica khẽ gật đầu, đứng lên, đi theo phía sau trợ lý.

Trợ lý dẫn Jessica dọc theo đường đi lên tầng cao nhất của "Lệ Cảnh Hiên", sau đó đi đến trước một căn phòng, đẩy cửa ra, tay làm một tư thế mời đối với Jessica.

Jessica đi vào trước, trợ lý mới đi theo sau, đóng cửa lại, liền chỉ chỉ cửa sổ sát sân thượng, còn nói một cái "Mời".

Lúc này bóng đêm đã đen, trên sân thượng không có bật đèn, tối như mực, Jessica chỉ có thể nhìn thấy một trời đầy sao cùng với những ngọn đèn ở cố cung.

Qua khoảng năm giây, đột nhiên xung quanh có ngọn đèn thất thải sáng lên, không ngừng mà lóe ra, nhờ vào ánh đèn, Jessica mơ hồ nhìn một chiếc bàn được trưng bày theo cách thức Châu Âu, ở giữa có những ngọn nến xếp thành hình trái tim, bên trong cắm đầy cánh hoa hồng đã héo.

Ngọn nến này, đã cháy qua, chỉ còn lại có hơn một nửa cây.

Lan can xung quanh sân thượng, có một vài lẵng hoa xinh đẹp, bên trong hoa tươi cũng đã héo tàn. Nơi này là?

Jessica quay đầu nghi hoặc, vừa định hỏi trợ lý, đột nhiên nhìn chằm chằm những bóng đèn màu trước mặt

Chương 577: Không muốn người biết chuyện [7]

Ngọn đén vốn không ngừng lóe ra ánh sáng thất thải, thì đột nhiên chỉ còn lại có ánh sáng màu vàng ấm áp, ngọn đèn phát sáng, rõ ràng một câu: Sica, anh có thể theo đuổi em không?

Jessica kinh ngạc, đèn màu lóe ra trên các vách tường khác cũng ngừng lại, cô nhìn lại từng cái, theo thứ tự ngọn đèn màu hồng nhạt "Sica, anh yêu em 13 năm", ngọn đèn mau lam "Làm bạn gái anh được không? Sica", cùng với một mặt lớn nhất trên vách tường, ngọn đèn màu trắng lóe ra một hàng chữ dài nhất "Có của em Yoona, mới Sica, Sica, em nguyện ý, anh yêu em, em không muốn, anh vẫn yêu anh."

Ánh mát Jessica không ngừng nhìn sự chuyển hoán giữa bốn ngọn đèn, thật lâu cô mới phát ra âm thanh: "Này......"

"Đây là buổi tối lễ tình nhân đêm thất tịnh, Im tổng cố ý chuẩn bị cho cô." Trợ lý không đợi Jessica hỏi xong, liền giải đáp cho cô, dừng một lát, còn nói: "Ngài ấy tình đêm đó, tỏ tỉnh với cô ở đây."

Jessica nhớ tới, mấy ngày nay Im Yoona nhắc đi nhắc lại không chỉ một lần, chuyện ăn cơm vào vào đêm thất tịnh kia, lúc đó anh và cô còn chưa xác định quan hệ, nhưng mà lại làm chuyện mà chỉ có những người yêu nhau mới có thể làm, đáy lòng cô còn bởi vì thế mà âm thầm khổ sở, lại không nghĩ rằng, kỳ thật anh sớm đã có sở chuẩn bị.

"Cảnh tượng này, thời gian anh chuẩn bị rất lâu." Trợ lý ngẩng đầu, nhìn quanh sân thượng một chút, sau đó chỉ vào những lãng hoa đã héo rũ, nói: "Còn cố ý làm cho người ta dùng máy bay chuyển hoa tươi đến đây, nhất là hoa cây cát cánh, ngài ấy nói cô thích, cho nên khiến cho người ta chuẩn bị cẩn thận từng cánh hoa."

Từ lời nói của trợ lý, Jessica lại bắt đầu hồi tưởng, có một đêm luc Im Yoona về nhà, chỉ vào máy tính nói bản thân nhìn cảnh tượng tỏ tình trên màn hình của bộ phim mới phát sóng, lúc ấy anh còn chú ý đến một hạng mục công việc, làm như lơ đãng hỏi cô một câu, em thích như vậy ? Có đôi khi cô sẽ gật gật đầu, có đôi khi sẽ lắc đầu, nói tôi không thích, nhưng mà còn góp ý thêm nếu muốn trong phim càng thêm lãng mạn thì cần làm này đó. Chính là một đêm kia, cô nói cho anh, cô thích hoa cây cát cánh.

"Lễ tình nhân ngày đó, ngài ấy gửi tin nhắn giải thích với cô, sau đó nói chờ cô ở chỗ này, đợi cô suốt cả đêm, rạng sáng lúc ba giờ, còn mưa to, tôi nói ngài ấy vào trong phòng, ngài ấy chết sống không chịu, ngài ấy nói phải ở chỗ này chờ cô, cô không đến, chỗ nào ngài ấy cũng không đi, sau đó ngay tại trên cái ghế kia, ngài ấy cứ ngồi như vậy, như là một pho tượng." Trợ lý nâng tay lên, chỉ chiếc ghế nhựa bên phải: "Một đêm kia, ngài ấy gọi cho cô vài cuộc điện thoại, gửi cho cô rất nhiều tin nhắn, tôi biết Im tổng nhiều năm như vậy, tôi chưa từng thấy ngài ấy ăn nói khép nép cầu xin lấy lòng quá ai, duy độc cô, là một lần lại một lần ngoại lệ của ngài ấy."

"Mười sáu giờ, một người cao ngạo như vậy, liền cố chấp đợi cô mười sáu giờ, cô lại thủy chung không có tới." Lúc trợ lý nói tới đây, trong giọng nói mang theo một tia chỉ trích: "Mười sáu giờ kia với tôi mà nói, đều là một hồi dày vò, tôi không biết Im tổng chống đỡ như thế nào."

"Có lẽ đối với ngài ấy mà nói, chỉ cần là có liên quan tới cô, cho dù là đau đớn tê tâm liệt phế, ngài ấy cũng sẽ cam chịu, coi là trân bảo." Trợ lý khẽ thở dài một tiếng, tiếp tục giảng không nhanh không chậm với Jessica: "Ngày ấy không chờ được cô, ngài ấy đành phải đi tìm cô."

"Ngài ấy tìm tới những người bạn học quan hệ tốt với cô, mỗi một lần ngài ấy lại nói với bọn họ, nhìn thấy cô, nhất định phải liên hệ với ngài ấy."

Chương 578: Không muốn người biết chuyện [8]

"Có lẽ ngài ấy thật sự không nghĩ mất đi cô, cuối cùng phải đi tìm chị của cô, đại Jung tiểu thư."

Lúc Jessica nghe đến đó há to miệng, Hyoyeon là biết cô lúc ấy hôn mê nằm viện, nếu Im Yoona đi tìm cô, vậy anh hẳn là biết, vì sao còn muốn giận cô đâu?

Trong đầu Jessica còn chưa hết, âm thanh của trợ lý đã truyền đến: "Đại Jung tiểu thư không có nói cho Im tổng, sau đó Im tổng phải chờ ở cửa Jung gia, đợi cô ba ngày ba đêm."

Hyoyeon không có nói cho Im Yoona cô ở đâu, nếu như chị ấy nói, có phải bây giờ cô sẽ không thể không tìm thấy anh hay không?

Đáy mắt Jessica đầu tiên là hiện lên một tia kinh ngạc, sau đó liền biến thành khó tin, cuối cùng biến thành bị thương.

"Jung tiểu thư, cô vừa thấy tôi, liền hỏi tôi ngài ấy ở đâu, kỳ thật tôi thật không biết ngài ấy ở đâu, tôi đã tìm ngài ấy một ngày." Trong âm thanh của trợ lý, mang theo vài phần uể oải cùng mất mát: "Tôi nghĩ đến ngài ấy vẫn ở nơi đó chờ cô, hơn nữa theo hiểu biết của tôi đối với Im tổng, ngài ấy yêu cô nhiều năm như vậy yêu đến tận bây giờ, ngài ấy sẽ không từ bỏ ở thời điểm cuối cùng, nhưng mà tôi cũng không biết, vì sao đột nhiên ngài ấy lại không đợi nữa......"

"Rõ ràng rạng sáng hôm kia ngài ấy gọi điện thoại cho tôi, nói tôi giúp cô tránh khỏi tin tức tiêu cực, lúc đó trong lòng ngài ấy tất cả cũng chỉ có cô...... Nhưng mà buổi sáng hôm nay tôi tỉnh dạy, thu được phân bưu kiện kia, sau đó tôi gọi điện thoại cho ngài ấy, nhưng mà không có người nghe máy."

Jessica cau mi lại, theo lời nói của trợ lý, bắt đến trọng điểm: "Tránh khỏi scandal tiêu cực?"

"Đúng vậy......" Bên trong lời nói của trợ lý, mang theo một tia thổn thức: "Cô thật sự nghĩ đến, gièm pha về chuyện Im tổng là con riêng, là bị người phát hiện tung ra sao? Im tổng lăn lội nhiều năm trong vòng giải trí như vậy, chuyện riêng của ngài ấy cũng có người dám tùy tiện nói bậy, lại làm sao có khả năng có người đứng ra vạch ra bối cảnh của ngài ấy?"

Lúc Jessica nghe đến đó, mơ hồ hiểu được cái gì đó, tay vô ý thức nắm chặt vạt áo.

Cô có chút nghĩ không muốn nghe những lời nói tiếp theo của trợ lý , nhưng mà trợ lý cố tình dùng loại giọng nói không nhẹ không nặng, vạch lee chân tướng đầm đìa máu tươi tới trước mặt cô: "Là do bản thân Im tổng tung ra, ở trong vòng giải trí, nếu xuất hiện tin tức tiêu cực, muốn khẩn cấp dời đi sự chú ý của công chúng đối với một sự việc thì cần có scandal tiêu cực của một người nổ mạnh hơn, lúc ấy toàn bộ dư luận mạng đều chỉ hướng tới cô nói cô hít thuốc phiện, đã có không ít người bắt đầu nói xấu cô, sự tình chỉ biết càng nháo càng lớn, cuối cùng trở nên nghiêm trọng, sẽ quấy nhiễu đến sinh hoạt cá nhân cô, tuy rằng xen lẫn trong trong giải trí này, vẫn có người thừa nhận năng lực, nhưng mà Im tổng vẫn là không đành lòng ngươi chịu áp lực cửa dư luận, cũng không muốn tương lai sự nghiệp diễn suất của cô bị ảnh hưởng, cho nên, ngài ấy mới lựa chọn dùng chính mình để dời đi sự chú ý của công chúng, để giảm thương tổn nhiều nhất tới cô."

"Kỳ thật trong lòng Im tổng rõ ràng, một khi tung ra một chút tin tức tiêu cực của chính mình, như vậy sẽ để nhược điểm cùng sơ hở cho người khác, về sau sẽ càng bạo phát càng nhiều tin tức tiêu cực cùng phản đối, nhưng mà ngài ấy vẫn làm như vậy là để bảo vệ cô, không tiếc dùng chính mình ngăn trở sức mạnh của cư dân mạng muốn vạ lây tới cô." Luc trợ lý nói tới đây, nở nụ cười, giọng nói đặc biệt lãnh đạm hỏi: "Ngài ấy thật sự thực ngốc, đúng hay không?"

Chương 579: Không muốn người biết chuyện [9]

Jessica bị trợ hỏi, thân thể run nhẹ một cái, lui về sau hai bước, tựa vào đá cẩm thạch trên bàn. Vào giờ phút này, cô phát hiện mình đáy lòng chỉ còn lại đau đớn.

Đó là loại thấu xương xuyên tim đau đớn.

Cho tới bây giờ cô cũng biết người đàn ông kia đối với cô tốt như vậy, vì vậy cô cảm động, rạng sáng hôm nay khi cô ở nhà làm rơi búp bê, nhìn đến anh viết cho cô những tin kia thì cô hơi kích động.

Cô cho là người đàn ông kia rất thích cô, rất thích cô. . . . . .

Nhưng là bây giờ, cô mới biết, thì ra cô cho là những thứ cô nghĩ, cũng không bằng một phần nghìn anh yêu cô. Thì ra là, cô yêu người đàn ông kia, vậy là sao, lại yêu như vậy.

Nước mắt Jessica không khống chế được rơi xuống.

Trợ lý dừng lại một hồi thật lâu, vẫn lựa chọn nói tiếp: "Nhưng anh ta chính là ngu ngốc như vậy. . . . . . lúc làm tôi đã khuyên anh ấy nên chọn cách khác, cô biết anh ấy nói với tôi sao không? Anh ấy nói, một khắc anh ấy cũng không chờ được. Lúc đó anh ấy đã đợi cô lâu như vậy, giọng nói mệt mỏi khác thường, nói một câu với tôi, không sao, dù sao từ nhỏ đến lớn cũng không phải là một lần bị người ta ghét bỏ phỉ nhổ rồi, anh ấy đã thành thói quen, cô không phải như vậy, cô là thứ tốt đẹp duy nhất trong cuộc đời của anh ấy, anh không thể để cho cô bị hạ nhục."

Jessica cuối cùng không nhịn được khóc thút thít.

"Anh ấy vẫn luôn đang dùng phương thức của mình, tới bảo vệ cô thật tốt, không tiếc thương tổn tới mình." Trợ lý cảm thấy đáy mắt mình cũng nổi lên một tia ấm nóng, anh ta âm thầm thở một hơi, nói tiếp: "Anh ấy ngu ngốc quá, có đúng hay không? Nhưng là, cô đều không biết, hắn còn có lúc ngu ngốc hơn."

Trợ lý nhắm mắt lại, lạnh nhạt nói: "Thật cô cho là, anh Im thu mua Kim thị, là bởi vì muốn trả thù Kim thị không công bằng sao đối với anh ấy sao?"

Trợ lý không nhúc nhích đứng tại chỗ hồi lâu, rốt cuộc nháy mắt một cái, sau đó mới mở miệng nói: "Sở dĩ làm như vậy, là bởi vì cô." Jessica lập tức ngưng khóc, có chút không tin ngẩng đầu lên, nhìn trợ lý: "Tôi?"

"Đúng, không sai, bởi vì cô." Trợ lý nói một chữ rồi một chữ, giọng nói khẳng định lại nhấn mạnh lần nữa, giống như là nội tâm đang khó chịu thứ gì vậy, qua một hồi thật lâu, còn cắn răng: "Cô Jung, máy ghi âm kia còn ở trên người anh Im, tôi không có chứng cứ, mặc kệ cô tin hay là không tin, tôi đều muốn nói cho cô, bởi vì tôi thật không làm được, cứ như vậy nhìn Anh Im uất ức một mình, cô không biết, hiện tại tôi thật hối hận khi nghe lời, giúp anh ấy giữ bí mật."

Hình như trợ lý thật sự là rất buồn bã, nói tới chỗ này, còn thở dài một hơi, "Cô Jung, tôi nghe anh Im nói, cô biết mình đã làm giải phẫu phá thai, hơn nữa còn là anh Im tự mình ký tên làm giải phẫu, đúng không?"

Jessica khẽ gật đầu một cái.

"Cô Jung, cô biết không? Cô mất đứa bé kia, nhưng thật ra là bị người ta hãm hại."

Ánh mắt Jessica của bỗng dưng trợn to, sắc mặt biến đổi: "Im Yoona, anh ấy nói cho tôi biết, bởi vì quay phim quá mức mệt nhọc, nên đứa bé chết từ trong bụng rồi. . . . . ."

Trợ lý không chờ Jessica dứt lời, lại mở miệng lần nữa, hỏi cô: "Nếu như lúc ấy anh Im nói cho cô biết, con của cô là bị Choi Yoo jin giết chết, cô tin không?"

Chương 580: Không muốn người biết chuyện [10]

Con của cô là bị Choi Yoo jin giết chết, cô tin không?

Hình như Jessica bị tin tức này làm cho sợ đến choáng váng, nhìn ánh mắt của trợ lý, tràn đầy chấn động cùng kinh sợ.

Trợ lý không nói gì, trên ban công, trong nháy mắt trở nên cực kỳ yên tĩnh, dường như có gió đêm thổi qua.

Ước chừng qua ba phút, trợ lý mới nói tiếp chân tướng: " Một đêm kia Anh Im gọi điện thoại cho tôi, cô đang hôn mê, trong cơ thể có ra máu, cuối cùng bị thầy thuốc chẩn đoán là sảy thai."

"Tình huống lúc đó khẩn cấp, cần Anh Im lập tức ký tên giải phẫu, đợi đến ký xong, thầy thuốc mới nói cho Anh Im, cô dùng thuốc ngủ, có lượng lớn thuốc an thần, đó là điều khiến thai nhi chết."

"Về phần tại sao ânh Im biết Choi Yoo jin đưa cho cô tổ yến nhưng bên trong bị bỏ thuốc ngủ, tôi không rõ lắm, nhưng lúc đó cô xuất viện, khi ở nhà nghỉ ngơi, anh ấy gọi điện thoại bảo tôi qua Cẩm Tú viên một lần, cho tôi một chai tổ yến, để cho tôi đi làm kiểm nghiệm, kết quả kiểm nghiệm, chính là có thành phần thuốc ngủ."

Jessica nghe trợ lý nói như thế, trong nháy mắt cũng nhớ tới quá khứ, ngày cô đi tới Kim gia, trời đất u ám, lúc ấy còn nói với Choi Yoo jin, bị bệnh đau bao tử, trở về đoàn làm phim, Choi Yoo jin cho cô hai thùng tổ yến, lúc ấy dì vẫn còn ở bên cạnh, nói với cô bà ấy thật thương yêu cô.

Có đôi khi, người trong cuộc mơ hồ, từ nhỏ cô đã được Choi Yoo jin nhìn thấy suốt cả thời gian lớn lên, Choi Yoo jin vẫn luôn rất tốt, rất chăm sóc cô, thật sự cô hoàn toàn tin tưởng, dù là chuyện lúc đó có hơi kỳ quặc, nhưng bởi vì cô rất tin tưởng Choi Yoo jin, cho nên cũng quá mức nghi ngờ.

Nhưng bây giờ, cô mới phát hiện, chính là sau khi ăn tổ yến, cô không còn nôn nữa, lúc ấy cô cũng chưa uống thuốc, còn tưởng rằng mình khỏi hẳn, còn buồn ngủ nữa, không, không chỉ là cô, còn có Kim ji won, luôn luôn là cú đêm như Kim ji won, vây mà thời gian đó ngủ thật sớm, thậm chí ban ngày cũng còn ngủ gật ở trường quay.

Jessica càng nghĩ, nhịp tim đập càng nhanh.

Khó trách sau đó cô vẫn còn buồn bực, làm giải phẫu phá thai, tại sao một chút cảm giác cũng không có, cô còn nghĩ Im Yoona làm sao yên lặng mà tiến hành thủ tục phá thai cho cô được?

Bây giờ vừa nghĩ, nếu như có thuốc ngủ trong tổ yến, sẽ ngủ say, nếu như dùng nhiều, sẽ xuất hiện trạng thái hôn mê trong cơn ngủ say. . . . . .

Jessica nhăn trán, trong lúc bất chợt liền nhỏ giọng lầm bầm: "Đúng , đúng, tất cả mọi chuyện cũng có thể nói như vậy được. . . . . . Hoá ra là như vậy, là như vậy!"

Thì ra là đứa bé của cô không phải chết oan chết uổng! Đứa bé của cô là bị người ta giết chết!

Mà người kia, cho tới nay, cũng rất thương yêu gần gũi cô, là bác Kim!

Jessica chợt giơ tay lên, đè lồng ngực của mình xuống, lúc cô đi tới Kim gia thăm Choi Yoo jin, là muốn đi hỏi tại sao Im Yoona thu mua Kim thị, cô cũng nghĩ đến có lẽ anh ấy có nỗi khổ tâm, nhưng cô lại không ngờ, sau lưng việc thu mua Kim thị, vậy mà ẩn giấu một bí mật lớn!

Cho nên nói như vậy, sở dĩ Im Yoona đối phó với Kim thị, khiến Choi Yoo jin mất đi vài tỷ bạc, thật ra thì cũng là vì cô, vì đứa bé của bọn họ?

Tải miễn phí nhiều truyện hơn ở EbookFull(dot)Net.

Chương 581: Không muốn người biết chuyện [11]

Ngày cô biết được Kim thị bị mua, cô thật giận anh sao lại làm vậy. . . . . .Chẳng trách hôm đó anh lại tức giận, lúc ấy cô đi theo anh cả nửa ngày muốn có được lời giải thích mà anh ấy không hề nói gì, lại còn nói những lời tuyệt tình, lúc ấy cô còn có chút uất ức không biết tại sao anh muốn trở mặt vô tình, cho tới bây giờ mới hiểu, thì ra là người uất ức nhất không phải cô mà là anh, không những vậy mà cô còn chính là người khiến cho anh uất ức. . . . . .

Quan tâm tới cái kia nhiều, nhưng lại quá đáng với anh đến vậy.

Đáy mắt Jessica thoáng qua chút hoảng hốt, nước mắt cũng không báo trước chảy xuống gò má, cô thầm hỏi: "Tại sao anh ấy không nói với tôi? Tại sao không nói cho tôi biết sớm hơn?"

Giọng nói của Jessica tưởng chừng như vỡ tan, hoá thành tiếng khóc tràn ra từ môi và kẽ răng.

"Vì không muốn để cả hai người cùng chịu đựng nỗi đau mất con, nhưng lại không ai nghĩ tới việc hung thủ giết hại đứa con của cô chẳng những không che giấu hay đè ép việc này xuống, ngược lại để cho việc Jung gia kết thân cùng với Kim gia không bị phá hỏng, ngài ấy vẫn nói cho cô khi cô tỉnh lại "

Jessica chợt nhớ, lúc tỉnh lại trước sinh nhật mình một ngày tại Kim tae yeon, đoạn thơ nặc danh cô nhận được chẳng lẽ là Im Yoona viết.

"Nếu như không phải ngài ấy nghĩ là cô muốn cùng ngài ấy ở chung một chỗ, thì tôi rất muốn ngài ấy tiếp tục cất giấu bí mật này." Giọng nói của trợ lý trong nháy mắt có chút trở nên ôn hòa: "Hơn nữa dù cho là nhằm vào Choi Yoo jin, nhưng ngài vẫn luôn dùng phương thức của mình để quan tâm tới Kim tiên sinh, cô hoàn toàn không biết rằng thật ra thì từ đầu đến cuối ngài ấy đều chưa từng nghĩ tới việc thâu tóm Kim thị. . . . . .ngài ấy chỉ muốn cho Choi Yoo jin nếm thử một chút cảm giác hai bàn tay trắng là như thế nào thôi. . . . . ."

Trong lời nói của trợ lý, rõ ràng không phải đang chỉ trích cô, nhưng Jessica một mực cúi đầu, không thể nói lên câu nào, chỉ có dùng sức cắn nhẹ lấy môi dưới, thỉnh thoảng bật ra tiếng nấc nho nhỏ.

"Còn nữa, cô Jung, cô biết không? Tối ngày Valentine đó ngài Im đã chuẩn bị rất kỹ càng, muốn nói cho cô biết tất cả, dù trong lòng ngài nghĩ cô sẽ khó chấp nhận, nhưng là muốn cô vui vẻ, . . . . . ."

Câu nói này của trợ lý khiến cô không thể nghe thêm nữa, Jessica chậm rãi ngồi xuống khóc lớn thành tiếng.

Trên ban công bị màn đêm dày đặc bao phủ, gió không ngừng thổi, chỉ có tiếng khóc của Jessica không ngừng quanh quẩn, nghe đến thương tâm não lòng.

Ở bên trong tiếng khóc còn mơ hồ có thanh âm truyền ra, lặp đi lặp lại một câu: "Thật xin lỗi. . . . . . Thật xin lỗi. . . . . ." Bốn tháng sau.

"Cắt ——" sau hiệu lệnh của đạo diễn, ánh mắt đang nhìn nhau tràn đầy các loại tình cảm của Jessica cùng Choi so young trong nháy mắt liền thu lại.

"Vất vả cho mọi người rồi, hôm nay diễn rất tốt, bây giờ mọi người có thể ăn cơm nghỉ ngơi, sáng ngày mai còn có một cảnh cuối, bộ 'thần kiếm' này cuối cùng cũng đến hồi kết thúc rồi." Đạo diễn mặt tươi cười nhìn về phía mọi người đang đứng nói: "Đoàn diễn đã mua vé may bay chiều nay năm giờ về Bắc Kinh, vừa đúng lúc trước giao thừa, mọi người có thể về nhà ăn cơm đoàn viên."

Chương 582: Không muốn người biết chuyện (12)

Editor : Meitu

"Đạo diễn, để chúc mừng việc đó! Có phải trở về Bắc Kinh sẽ đãi 1 bữa không?" Có một nữ minh tinh lớn giọng nói một câu.

"Đãi! Đãi! Đãi!" Đạo diễn liên tục lập lại ba lần, chọc cho cả phim trường cũng cười ầm ĩ, không ít người la hét: "Cảm ơn đạo diễn!"

Bởi vì diễn cổ trang, nên trang phục của Jessica tương đối phức tạp, đến việc tháo ra cũng phiền toái, đợi đến lúc cô đã làm xong, chỉ còn mấy nhân viên trong đoàn phim.

Jessica đi ra từ phòng trang điểm, có hai người đang dọn dẹp đồ bỏ đi tán loạn trên đất, thấy cô còn rất nhiệt tình gọi một tiếng: "Chào cô Jung!" Jessica khẽ mỉm cười, trả lời một tiếng "Chào", rồi cùng Triệu Mạnh trở về chỗ ở.

Phim trường vẫn ở Giang Tây, chỗ ở đơn giản, hôm qua Jessica tới kỳ kinh nguyệt, thân thể vốn suy yếu, hôm nay lại quay phim 1 ngày, lúc này đã hoàn toàn mệt mỏi, vừa về tới chỗ ở, liền lập tức nằm trên giường, lúc này đã là mùa đông, khí trời rất lạnh, bên trong nhà không có lò sưởi, so với ngoài phòng còn khó chịu đựng hơn, Jessica đắp hai tắm chăn dày, mới miễn cưỡng cảm thấy ấm áp một chút, chẳng qua là chân làm thế nào cũng ấm không ấm, cứ lạnh như băng.

Cô không tự chủ được cũng nhớ tới chuyện trước kia, đêm hôm khuya khoắc chạy ra Cẩm Tú viên mua băng vệ sinh, vừa vặn gặp Im Yoona, anh bởi vì lo lắng cho mình, đi trước cô, đêm đó anh còn đặt trước cửa nhà cô, túi trà gừng và túi chườm nóng.

Hốc mắt Jessica không nhịn được trở nên nóng lên, theo bản năng vùi đầu vào trong chăn.

Trong nháy mắt, cũng đã qua bốn tháng rồi, trong 4 tháng này, không giờ phút nào không tìm anh, nhưng mà thế giới rộng lớn, biển người đông đúc, một người muốn tránh một người khác, làm sao mà dễ dàng được.

Kim ji won vốn muốn hỏi thăm Jessica buổi tối muốn ăn chút gì, cô đi giúp cô mang về, nhưng hỏi hồi lâu cũng không trả lời, Kim ji won cảm nhận được gì đó, đi tới mép giường, cào chăn, quả nhiên thấy mắt Jessica hơi đỏ, không nhịn được khẽ thở dài một tiếng, vươn tay, giúp cô lau đi nước mắt: "Lại nhớ Im ảnh đế sao?"

Jessica rũ mi mắt, không nói gì, lông mi thật dài còn vương hai giọt lệ trong suốt. "Hôm nay có gọi điện thoại cho anh ta không?"

Jessica nhắm mắt lại, khẽ gật đầu một cái: "Gọi rồi."

"Vẫn không liên lạc được với anh ta sao?" Kim ji won hỏi ra những lời này, thấy vẻ mặt Jessica, liền biết đáp án, lại thở dài: "Cậu nói xem, cũng bốn tháng rồi, rốt cuộc Im ảnh đế đi đâu nhỉ?"

Jessica không nói gì.

Bên trong nhà một màn yên tĩnh, qua một chút, Kim ji won lại mở miệng hỏi: "Sica, nếu như cả đời này cậu không tìm được anh ấy thì làm sao đây? Chẳng lẽ cứ như vậy đi tìm sao?"

"Ừ." Jessica nhẹ giọng trả lời, lại mang theo vài phần kiên định và ý nguyện: "Tìm nữa, một ngày không tìm được lại tìm một ngày, cả đời không tìm được tìm cả đời, nói tóm lại, lần này tớ sẽ không bao giờ ... buông tay nữa."

Kim ji won thấy Jessica như vậy, cảm thấy đau lòng, muốn nói gì đó trấn an Jessica, nhưng lần nào cũng cảm thấy lời nói thừa thãi

Chương 583: Không muốn người biết chuyện (13)

Editor : Meitu

Cuối cùng Kim ji won chỉ nhẹ nhàng giúp Jessica đắp chăn lại: "Tớ đi mua cơm tối giúp cậu, cậu nghỉ ngơi thật tốt đi." Jessica khẽ lên tiếng.

Kim ji won đi ra ngoài, bên trong nhà yên lặng đến đáng sợ, Jessica mơ hồ cũng có thể nghe thấy hô hấp của mình, cô nằm hồi lâu, mới nhẹ nhàng giật giật thân thể, co rúc, sau đó chôn đầu vào khăn trải giường, thật thấp giọng kêu một tiếng: "Im Yoona."

Đáp lại cô là một phòng yên tĩnh.

Khóe mắt Jessica lại rịn ra một giọt nước mắt, nhưng môi lại khẽ cong lên. Em yêu anh, em sẽ cố gắng đi tìm anh.

Hoặc giả cả đời này nếu em không thể gặp anh, nhưng mà tìm anh là cách duy nhất để luôn giữ quan hệ của chúng ta. Cho nên, em sẽ không từ bỏ.

Có lẽ có một ngày chúng ta thật sự xa nhau, khi đó tóc anh và em đã trắng xóa, răng cũng rụng hết. Nhưng mà không sao, em vẫn sẽ tìm anh.

Anh mang theo tiếc nuối và tuyệt vọng rời đi, để lại chờ đợi và dũng khí cho em.

Lúc Kim ji won trở lại, Jessica đã ngủ say, cô không có lên tiếng đánh thức, chỉ đặt hộp cơm trong hộp giữ nóng.

Phòng nghỉ ở đoàn phim đơn giản, điều kiện không bằng khách sạn, ngay cả TV cũng không có, Kim ji won từ trước đến nay thích ngủ trễ, không có gì làm cũng nằm trên giường, cuối cùng cực kỳ nhàm chán, mới tắt đèn, nhắm mắt ngủ say.

Jessica ngủ thẳng đến nửa đêm, bất chợt cảm giác được có người động vào chăn, cô cho là Kim ji won, nhắm mắt lại lẩm bẩm một câu "Đừng lộn xộn", sau đó liền vươn tay vỗ vào bàn tay đó, lại cảm thấy thô ráp, ngón tay to lớn, hoàn toàn không phải là bàn tay nhỏ bé mềm mại của Kim ji won, vẻ buồn ngủ cũng biến mất, chợt mở mắt.

Bên trong phòng tối đen, mơ hồ mượn ánh trăng ngoài cửa, Jessica có thể thấy có một bóng người trên cửa, bởi vì ánh sáng quá mờ, cô không thấy rõ dung mạo, nhưng lại có thể xác định đó là một người đàn ông.

Jessica theo bản năng giật mình, lập tức ngồi dậy: "Anh là ai?"

Người kia dường như không lường được việc Jessica lại đột nhiên tỉnh dậy, vốn đang tìm đồ vật bên gối, sau đó người liền hốt hoảng vươn tay, đưa tay che miệng Jessica khiến cã người cô ngã xuống giường.

Jessica chỉ kịp ngắn ngủi hô lên, sau đó cũng chỉ có thể phát ra tiếng yếu ớt ở cổ.

Người kia dùng sức đè lên miệng cô ép lỗ mũi Jessica khiến cô khó khăn hô hấp, bản năng cầu cứu khiến cho Jessica vươn tay, bắt cánh tay của người đó, dùng hết sức cào lên.

Jessica dùng lực mạnh, vì đau nên người kia bực bội hừ một tiếng, lại dùng sức che miệng cô, Jessica lập tức phát ra tiếng cầu cứu, muốn đánh thức Kim ji won đang ngủ say, kết quả chỉ mới phát ra tiếng 'Triệu', người kia lại hung hăng che miệng của cô, sau đó lấy gối của cô, hung hăng

đặt trên mặt cô ấn xuống.

Gối đầu hết sức mềm mại, bị người đó đè như vậy, Jessica hoàn toàn không có cách nào hô hấp, cô vươn tay giùng giằng, bất chợt, bên tai liền truyền đến một tiếng nặng trĩu, sau đó sức lực đè trên mặt cô biến mất.

Chương 584: Không muốn người biết chuyện (14)

Editor : Meitu

Ngay sau đó người đang muốn hại Jessica đột ngột ngã xuống giường của cô, vừa vặn ngã trên đùi cô, vì đau nên Jessica nhíu mày, phát ra một tiếng kêu nặng nề, chợt phục hồi tinh thần lại, lấy gối trên mặt xuống, sau đó liền thấy có một bóng hình nhanh chóng đi tới cửa phòng mình và Kim ji won, kéo cửa ra, tốc độ cực nhanh lắc mình đi ra ngoài.

Kim ji won đang ngủ đã bị đánh thức, cô mờ mịt ngồi dậy, mơ mơ màng màng kêu một tiếng "Sica", sau đó liền thuận tay cầm điện thoại di động, theo ánh sáng, thấy một người đàn ông nằm trên Jessica, có vết máu từ sau ót của hắn chảy ra, nhuộm dần một góc giường đỏ tươi.

Kim ji won chợt tỉnh táo, bị một màn này dọa cho sợ đến lờ mờ, chần chờ đại khái ba giây, sau đó dùng hết sức la lên: "A —— "

Jessica ngược lại không có bị tên trộm đồ chui vào phòng ăn cắp dọa sợ, ngược lại bị tiếng la thét chói tai của Kim ji won dọa sợ run rẩy, sau đó ánh mắt nhìn chằm chằm cửa phòng lập tức liền dời đến Kim ji won: "Cậu hét cái gì!"

Kim ji won không nghe thấy Jessica nói gì, cả người nhảy xuống giường, dùng sức giẫm lên đất, dùng hết sức khàn giọng la: "Cứu mạng, cứu mạng —— "

Khu vực quay phim còn hoang sơ chưa khai thác, ban ngày cũng rất yên tĩnh, bọn họ lại ở phòng không cách âm, lúc này đêm hôm khuya khoắc, bị Kim ji won la hét như vậy, trong nháy mắt đánh thức tất cả người trong đoàn phim, chỉ nghe được tiếng loảng xoảng lang loảng xoảng lang liên tiếp mở cửa đóng cửa, ngay sau đó phòng Jessica và Kim ji won liền bị người đẩy ra, người trong đoàn phim chạy vào.

"Thế nào?"

"Xảy ra chuyện gì?"

Theo sự thắc mắc của mọi người, đèn trong phòng được mở lên.

Tất cả mọi người thấy được màn kia trên giường Jessica.

Choi so young trước đi tới, có chút bận tâm nhìn Jessica: "Chuyện gì xảy ra? Có sao không?" Đạo diễn cũng rất khẩn trương hỏi thăm: "Sica, rốt cuộc chuyện gì xảy ra vậy?"

"Tôi không sao." Jessica vẫn còn sợ hãi thở phào nhẹ nhõm, trước nở nụ cười trấn an mọi người, mới chỉ chỉ người đã hoàn toàn bất tỉnh, nói: "Lúc tôi đang ngủ say, anh ta tìm gì đó bên gối, khiến tôi bị đánh thức, sau đó anh ta nổi lòng tà ác, cầm gối muốn giết chết tôi, kết quả, có người xông tới, đánh anh ta thành như vậy..."

Dừng một lúc, Jessica còn nói: "Không lẽ anh ta bị đánh chết?"

Choi so young tương đối tỉnh táo, vươn tay, dò xét dò hơi thở, lại quay đầu nói: "Không có gì đáng ngại, vết thương rất cạn, hô hấp bình thường, có lẽ là đột nhiên bị đánh nên bất tỉnh."

Lúc này Kim ji won đã bình tĩnh, mang theo vài phần sợ hỏi: "Đây là người nào? Hơn nửa đêm sao lại vào phòng người khác ăn trộm?" "Hình như đây không phải là người của đoàn phim." Có người nói.

"Nhìn quần áo, có vẻ là người trong thôn gần đây."

"Bây giờ gần đến năm mới, rất nhiều người muốn kiếm ít tiền, tám phần là tới trộm đồ."

"Được rồi, đừng ở chỗ này bàn tán nữa, mau báo cảnh sát." Đạo diễn trực tiếp cắt đứt lời của mọi người

Chương 585: Chuyện không muốn người khác biết (15)

Editor: Xiu Xiu

Bởi vì đoạn đường xa xôi, thành ra đi mất hơn một giờ, cuối cùng cũng tới.

Tên cướp tỉnh lại, lúc cảnh sát đến mang hắn đi còn lấy một cây gậy gỗ nghĩ cách đánh xỉu hắn ta, đương nhiên cũng dẫn Jessica theo để lấy lời khai, Choi so young và Kim ji won cũng theo cùng.

Giống như suy đoán của mọi người, người kia đúng là ở thôn làng gần đây, bởi vì đánh bạc bị thiếu tiền, giờ lại gần đến cuối năm, bị người ta đòi nợ, có nhà không thể về, thường xuyên lang thang đến khu này, vô ý nhìn thấy đoàn làm phim đang quay phim, liền nổi lên dã tâm muốn cướp đồ.

Về việc tên trộm bị ai đánh cho choáng váng, Jessica cũng không nói ra được, chỉ có thể thuật lại những gì mình nhìn thấy một lần.

Thế nhưng dù không biết là ai ra tay, nhưng vì người bị đánh đã sai trước, theo pháp luật mà nói cũng chỉ là tự về đúng đắn, huống chi nếu không phải đột nhiên người đó xuất hiện, có lẽ còn xảy ra án mạng, cho nên sau khi lấy xong khẩu cung, cảnh sát liền đưa bọn họ trở về đoàn làm phim, thuận thế cũng tìm kiếm xung quanh phim trường xem anh hùng cứu mỹ nhân trong miệng Jessica là ai.

Có thể người kia đã rời đi, cảnh sát tìm mãi cũng không được liền từ bỏ, rời đi.

Đêm hôm khuya khoắt như vậy, lăn qua lăn lại đã là 4 giờ sáng, Choi so young và Kim ji won đều đã buồn ngủ rũ rượi, mỗi người trở về phòng mình là ngủ luôn.

Trên giường của Jessica có một mảng máu, trong lòng cô rất bức bách chỉ có thể chen chúc với Kim ji won trên một chiếc giường, nghe thấy tiếng thở trầm ổn của Kim ji won, biết cô đã ngủ say, nhưng Jessica lại không thấy buồn ngủ chút nào, ánh mắt nhìn chằm chằm cửa phòng, lông mày cau lại.

Tới cùng là ai, lại có thể xuất hiện đúng lúc như thế, còn có thể đanh ngất xỉu kẻ bắt cóc?

Lúc ấy cô vừa mới tìm được đường sống trong chỗ chết, kinh hồn chưa trấn tĩnh lại được, nên cũng không thể quá tập trung sự chú ý, chỉ nhìn thấy một bóng người cao lớn thon dài, chỉ hành động trong nháy mắt, sau đó lại đi ra ngoài.

Không biết có phải do cô quá nhớ Im Yoona hay không, cảm thấy được hình dáng kia lại có chút quen thuộc, giống như hình bóng của anh trong trí nhớ của cô...

Jessica vẫn miên man suy nghĩ, đến tận sáu giờ sáng mới mệt mỏi khép mi mắt lại, ngủ chưa đến hai tiếng đã bị Kim ji won đánh thức.

Tiếp đó là bận rộn trang điểm, quay thử, rồi bắt đầu diễn.

Bởi vì Thần Kiếm là một bộ phim khó, mọi người đều tích cực nhập tâm, trong quá trình quay phim, Jessica vẫn luôn duy trì trạng thái tốt nhất, không biết là vì tối qua có chút ngoài ý muốn, lại vẫn vì trong lòng còn có bóng đen lóe lên kia mà có chút không yên lòng, hôm nay lại bị NG 1 lần.

Thế nhưng mọi người đều biết chuyện xảy ra tối qua, cũng không chán ghét cô làm mất thời gian, thậm chí còn có người tiến lên an ủi cô vài câu. Sau khi kết thúc quay phim, mọi người đều ai vầ phòng nấy thu dọn đồ đạc, chuẩn bị bay về Bắc Kinh.

Chăn đệm dính máu, Jessica trực tiếp vứt bỏ đi, lúc Kim ji won cuốn lại, từ bên trong còn rơi ra thứ gì đó, chạm đến mặt đất liền "Bốp" một tiếng.

Kim ji won quay đầu theo bản năng, liếc mắt một cái, nhìn thấy một gói thuốc, giơ chân lên, nói thầm một câu với Jessica đang gấp quần áo: "Đây là thứ mà kẻ bắt cóc kia để lại tối qua rồi?"

Jessica nghe thấy Kim ji won nói thế, thuận tình liếc mắt một cái, sau đó liền dừng lại, qua một lúc sau, cô đặt quần áo trong tay xuống, đi tới khom người nhặt hộp thuốc lá kia lên.

Chương 586: Chuyện không muốn người khác biết (16)

Editor: Xiu Xiu Cửu ngũ chí tôn.

Jessica không hút thuốc, cũng không thích người khác hút thuốc, cho nên cũng không biết nhãn hiệu thuốc lá.

Lúc cô ở cùng với Im Yoona, rất ít khi anh hút thuốc trước mặt cô, chẳng qua có vài lần cô đến tìm anh, nhìn thấy anh hút thuốc, thật ra lúc như thế anh luôn nhanh chóng dụi tắt thuốc, hoặc là mở cửa số thông gió ra, hay mang cô ra chỗ khác nói chuyện, nhưng cô vẫn để ý đến hộp thuốc lá của anh, luôn là một nhãn hiệu :Cửu ngũ chí tôn.

Thế này cũng không thể chối được rồi.

Rạng sáng, khi cô còn lăn qua lộn lại với suy nghĩ kia, bây giờ nó lại lộn lại trong đầu cô, lại thêm lúc này, trực giác của cô đang mách bảo, khiến cô đột nhiên cảm thấy rất chắc chắn, lúc nguy hiểm tối hôm qua, người xuất hiện đánh ngất kẻ bắt cóc kia chính là Im Yoona

Jessica nhìn chằm chằm hộp thuốc lá, trong ngực lại lên xuống phập phồng bất định, cô liền thốt ra theo bản năng, thì thào hô lên tên của Im Yoona.

Kim ji won bỏ chăn vào trong túi rác, nghe được Jessica hô lên cái tên này, lông mày không nhịn được nhíu lại.

Mấy tháng quay phim này, cô luôn như vậy, cứ đột nhiên lại ngẩn ngơ hô lên tên của anh. Trong lòng Kim ji won nổi lên một chút chua xót, quay đầu, vừa định an ủi Jessica, Jessica lại nghiêng đầu, trong đáy mắt lóe lên một chút vui sướng, giơ hộp thuốc lá trong tay lên, nói: "Kim ji won, Im Yoona, Im Yoona!"

Kim ji won nghe nói như thế, trong lòng càng khó hiểu, Sica lại bị ngớ ngẩn rồi, một hộp thuốc lá sao lại biến thành Im Ảnh đế?

"Kim ji won, tối qua là anh ấy! Tối qua là Im Yoona!" Jessica nói xong, nước mắt liền rơi xuống, sau đó trên mặt cô xuất hiện một nụ cười rạng rỡ, như là gặp chuyện rất vui vẻ vậy, nước mắt giàn dụa, sau đó lập tức bổ nhào qua, kích động ôm lấy Triệu

manh, vừa cười cừa khóc, nói năng lộn xộn: "Kim ji won, Im Yoona ở ngay gần mình, tối qua người cứu mình là Im Yoona, anh ấy ở bên cạnh mình!"

Jessica nói xong, còn đưa tay ra ôm lấy cổ cô, nhảy nhót như một đứa bé, cầm lấy cánh tay của cô, không ngừng đung đưa nói: "Kim ji won, mình nói cho cậu biết, Im Yoona vẫn thích hút thuốc của nhãn hiệu này, chắc chắn là anh ấy, không thể sai được!"

Jessica gắt gao ôm lấy Kim ji won, nước mắt như trân châu đứt lìa rơi xuống, một viên lại một viên vỡ nát: "Thì ra anh ấy vẫn luôn để ý tới mình, mình đã nói, anh ấy yêu mình như vậy, sao lại nỡ bỏ mình chứ?"

"Kim ji won, mình rất vui, đã lâu như vậy rốt cuộc cũng đợi được anh ấy rồi."

"Nhưng anh ấy lại không chịu gặp mình, tối hôm qua rõ ràng là muốn trốn tránh mình! Nếu không sau khi cứu mình, sao lại vội vàng chạy trốn như thế!" "Kim ji won, cậu ngẫm lại giúp mình với, sao anh ấy lại bỏ đi!"

Đột nhiên, Jessica giống như nghĩ đến việc gì đó, liền vung tay ôm bả vai của Kim ji won, nhìn chằm chằm hộp thuốc lá kia, khóe môi treo lên một nụ cười nhợt nhạt, nghiêng đầu, hứng trí bừng bừng lải nhải nói: "Cậu nói mình nên giả bộ bị bệnh như thế nào? Gỉa bộ bệnh nhỡ đâu không nghiêm trọng, anh ấy không quan tâm thì làm sao bây giờ? Không được..."

Jessica lắc lắc đầu, sau đó linh hoạt lóe mắt lên, quay đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm Kim ji won nói: "Nếu không chúng ta thử bày ra tai nạn xe cô xem?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#can