Chương 598-608

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 598: Đã lâu không thấy người em yêu (8)

Bác gái cực kỳ thích Choi so young, sau khi biết con gái của mình qua lại với anh, còn cố ý xem lại mấy bộ phim mà anh đóng, thậm chí mỗi lần chơi mặt chược, còn thường xuyên bàn tán về mấy bộ phim mới của anh.

Cho nên bác gái đang nấu há cảo, sau khi biết Choi so young đến chơi, lại còn đặc biệt chạy từ trong nhà bếp ra, kêu anh ngồi xuống. Lúc Jung gia chính thức bắt đầu ăn cơm tấtYoong, vừa lúc tiết mục cuối năm cũng bắt đầu, bác trai còn cố ý tăng âm lượng.

Tuy nhiên mấy năm nay, tiết mục cuối năm đều bị mọi người trên mạng nói đùa là không bằng trước kia, nhưng không thể không thừa nhận, tiết mục cuối năm đã trở thành điểm đặc thù của đêm giao thừa, phải xem thì mới có không khí năm mới.

Những đêm giao thừa trước, lúc ăn cơm chỉ có mình bác trai là đàn ông, thi thoảng Hyoyeon sẽ uống vài chén với ông, hôm nay có thêm Choi so young, bác trai còn cố ý đem mấy chai rượu đã cất giấu nhiều năm lấy ra uống.

Bởi vì có người cùng uống rượu, bác trai rất vui vẻ, Choi so young còn cố ý mang theo quà, là một cái vòng tay ngọc Im bảo cho bác gái, khiến bác cao hứng cười toe toét, trên bàn cơm không ngừng thúc giục anh ăn nhiều thêm một chút.

Choi so young là thật tâm thật lòng thích Jung Hyoyeon, Hyoyeon nhận một tờ giấy ăn của Choi so young, Choi so young đưa hơi chậm một chút, khiến Hyoyeon mở miệng thúc giục, Trinh Dạng lại vội vàng cầm khăn tay xoa xoa tay cô.

Bác gái trách Hyoyeon mấy câu, trái lại Choi so young chỉ cười nói không sao, khiến Hyoyeon đắc ý nhìn mẹ mình chớp chớp mắt, bác gái chỉ lắc đầu đầy bất đắc dĩ.

Có thể bởi vì có thêm Choi so young, hai bác đều để ý đến anh và Jung Hyoyeon, trọng tâm đề tài bàn luận trên bàn ăn cũng là quay xung quanh bọn họ, Jessica không tiện nói, cũng không muốn nói, cho nên chỉ vừa cười vừa ăn cơm, thi thoảng nhìn thấy mấy hành động ngọt ngào của Choi so young và Jung Hyoyeon, trong mắt lại hiện lên ảm đạm, liền cúi đầu, yên lặng ăn hết há cảo trong bát.

Ăn cơm xong, Choi so young vội vàng giúp thu dọn bát đĩa, bị bác gái từ chối, thúc giục Hyoyeon lôi Choi so young đi.

Một bàn ăn còn đầy cơm thừa rượu cặn như vậy, dĩ nhiên không thể để một mình bác gái thu dọn được, Jessica liền xắn tay vào giúp đỡ. Jessica tranh lấy việc rửa bát.

Bác gái mang hoa quả còn tươi mới ở trong tủ lạnh ra, cắt thành mấy hình dạng đẹp mắt, rồi để lên mâm, mang ra ngoài.

Jessica rửa bát xong, lúc đi ra khỏi phòng bếp, còn bắt gặp Hyoyeon đang cầm một cây tăm xiên một miếng táo nhét vào trong miệng Choi so young, bác trai ở bên cạnh nói chuyện với anh, mặc dù không nghiêng đầu nhìn Jung Hyoyeon, nhưng lại thuận thế ngậm miếng táo, thậm chí còn vươn tay ôm lấy bả vai của Jung Hyoyeon.

Jessica nhìn một màn kia, không nhịn được buông mi mắt xuống, cô nhớ đến lúc ở trong Cẩm Tú Viên, buổi tối khi Im Yoona xử lý việc của công ty, mà cô ngồi ở một bên xem ti vi, anh sợ cô nhàm chán, luôn chuẩn bị đầy đủ đồ ăn vặt và hoa quả cho cô, lúc đó cô cũng như thế này, vừa ăn vừa thử đút một miếng cho Im Yoona, Im Yoona giống như Choi so young, cũng không nhìn cô, cô liền thử mấy lần đưa hoa quả các loại nhét vào trong miệng anh, anh không thích ăn, sẽ bỏ hết công việc xuống sau đó quay đầu bổ nhào vào cô.

"Sica, rửa xong rồi?" Bác gái bưng ấm trà từ trong phòng khách đi tới, nhìn thấy Jessica đứng ở cửa phòng bếp, ra tiếng hỏi

Chương 599: Đã lâu không thấy người em yêu(9)

Jessica thu lại suy nghĩ của mình, gật nhẹ đầu với bác gái, thấy ấm trà mà bà đang cầm, vươn tay: "Pha trà ạ? Để cháu giúp."

"Không cần." Bác gái liếc mắt nhìn Choi so young và Hyoyeon trên ghế salon, cười tủm tỉm nói: "Choi so young và Hyoyeon đang đợi cháu, nói muốn đi ra sân để bắn pháo hoa."

Hyoyeon nghe thấy lời nói của bác gái, đứng lên, vừa mạnh mẽ kéo Choi so young đang ngồi trên ghế salon, vừa tiếp đón Jessica nói: "Sica, đi nào, chờ em đã lâu."

Lúc còn rất nhỏ, ông và bà nội vẫn chưa mất, đến Tết âm lịch hàng năm mọi người phải về nhà cũ, lúc ấy cha mẹ cô còn ở đây, ăn xong cơm tấtYoong, ba sẽ đưa cô và Hyoyeon ra xem bắn pháo hoa ngoài sân, mẹ mỉm cười đứng một bên nhìn.

Lâu dần, xem bắn pháo hoa trong đêm giao thừa đã thành một thói quen, đến khi ba qua đời, cô lại được chú dẫn đi bắn pháo hoa. Đêm nay có Choi so young, bác gái sẽ không đi, thế nhưng vẫn sớm tự chuẩn bị tốt pháo hoa mang đến sân.

Pháo hoa là do Choi so young bắn, anh bày ra một loạt, đốt điếu thuốc, rồi châm lửa, sau đó vội vàng lui về cạnh Jung Hyoyeon, khoảng hơn mười giây, pháo hoa mới nở rộ từng cái.

Ngay lập tức trên bầu trời, một màu rực rỡ, xán lạn cực kỳ.

Hyoyeon sững sờ nhìn, kích động nâng tay lên, chỉ cho Choi so young xem.

Jessica đứng cách bọn họ khoảng hai bước, ngẩng đầu, nhìn pháo hoa trên trời không ngừng rực sáng rồi không ngừng vụt tắt, hốc mắt hơi nóng lên, đợi đến khi chân trời không còn pháo hoa nở rộ, Jessica mới hạ đầu, sau đó cô nhìn Hyoyeon đang ôm cổ Choi so young, Choi so young vòng tay qua thắt lưng Jung Hyoyeon, hai người hôn nhau say đắm.

Jessica nhìn chằm bọn họ trong chốc lát, rũ mi mắt xuống, lúc cô chuẩn bị xoay người về nhà, di động trong túi lại đột nhiên vang lên, quấy nhiễu Hyoyeon và Choi so young đang hôn môi.

Jessica hươ hươ tay với bọn họ, nhìn thoáng qua tên Kim ji won hiện trên màn hình, đi ra ngoài sân, nhấn vào nút nghe.

"Sica, năm mới vui vẻ!"

Qua di động, thỉnh thoảng Jessica nghe thấy bên kia truyền đến tiếng pháo, tràn ngập không khí vui tươi, cô nhẹ nhàng nói:"Năm mới vui vẻ!"

Dường như Kim ji won nhận ra sự buồn bã trong giọng nói của cô, thu lại vẻ kích động và vui sướng, quan tâm hỏi: "Sica, cậu gặp chuyện gì thế? Sao mình lại nghe thấy giọng nói của cậu có chút không vui?"

Kim ji won vừa hỏi, hốc mắt Jessica lại nóng lên.

Không phải cô không vui, chỉ là ở nơi này, toàn bộ người dân Trung Quốc chúc mừng năm mới, trong lúc bất chợt rất nhớ, rất nhớ anh.

"Mình không sao." Lúc Jessica nói ra ba chữ này, nước mắt chảy xuống theo, cô tựa vào cột đèn trên đường, cúi đầu, nhắm mắt rồi ngây người một lát, mới ổn định lại

cảm xúc, nâng tay lên lau đi lệ trên mặt, dùng giọng điệu thoải mái hỏi: "Cậu gọi điện thoại cho mình, có chuyện gì sao?"

"Mình tìm cậu, là muốn nhắc cậu đi xem Weibo, cậu và Im ảnh đế được hâm nóng tình cảm!" "Cái gì hâm nóng?"

"Cậu xem đi rồi sẽ biết!" Kim ji won thần bí nói một câu.

Ngay sau đó Jessica nghe được có người gọi tên Kim ji won qua điện thoại, rồi Kim ji won liền qua loa nói một câu "chào" với cô, còn không quên dặn thêm: "Nhớ phải xem Weibo!", sau đó cắt đứt điện thoại .

Chương 600: Đã lâu không gặp, người em yêu (10)

Jessica nghe tiếng 'bíp bíp bíp' trong điện thoại, khẽ nhăn trán lại, mới đặt điện thoại di động từ bên tai xuống, mở Weibo, quả nhiên giống như lời Kim ji won nói, đứng đầu tìm kiếm, không phải là về tiết mục cuối năm, mà là cô và Im Yoona.

Im Yoona cũng biến mất bốn tháng, không có hoạt động, cũng không xuất hiện trong Tập đoàn Im thị, không có tin tức gì, mà cô trừ quay phim thần kiếm ngay cả scandanl cũng không có, sao hai người lại ở trang đầu? rốt cuột đã xày ra chuyện gì?

Jessica tràn đầy khó hiểu mở đề tài nóng hổi nhất "Im Yoona và Jessica", kết quả là thấy người chủ đề tài đăng: "Năm nay kết quả bình chon cặp đôi mà ảnh trên bộ phim khuynh thành thời gian đay là lần đầu tiên cặp đôi được bình chọn không phải là nhân vật chính thật ra năm nay vai chính vẫn là ảnh đế Im Yoona, nhưng nhân vật chính không còn là ảnh hậu Tiffany, mà là hoa khôi mới của Tập đoàn Im thị - Jessica. "

Sau dòng này, còn có một chỗ bầu chọn kết quả.

Cô và Im Yoona vượt qua tên Choi so young và Tiffany xếp thứ hai gần 30.000 phiếu. Thì ra Kim ji won muốn cô xem điều này.

Đây chính là ước mơ lúc cô tham gia vào giới giải trí, bởi vì trên thực tế không làm người yêu được, cho nên mới suy nghĩ có thể giống như Tiffany vậy, có thể làm cặp đôi ảo trên mạng, lúc người ta nhắc đến, nói đến tên của cô có thể liên tưởng đến tên anh, nói đến tên của anh cũng có thể nhớ đến tên cô.nhưng mà cô không nghĩ tới dù có nhờ bộ phim này, cô đã được hoàn thành giấc mộng được chon trở thành cặp đôi trên màn ảnh trên mạng.

Jessica nhìn màn hình điện thoại chổ bầu chọn còn đính kém hình ảnh hai người hôn nhau trên san khấu, bất nước mắt cứ rơi xuống, cô nắm thật chặt điện thoại di động, người ngồi xổm trên mặt đất, không kiềm chế được tiếng khóc đứt quãng từ trong miệng tràn ra. Đã từng có lúc cô theo đuổi giấc mơ đó, hôm nay rốt cuộc đã thực hiện được, nhưng mà anh lại không ở bên cạnh cô.

Im Yoona, em yêu anh, rốt cuộc anh đang ở đâu?

Anh có biết, em rất nhớ anh không.

Hyoyeon và Choi so young vào phòng, đợi hồi lâu, cũng không đợi được Jessica trở lại, cho đến khi mẹ Jung lên tiếng hỏi thăm, Hyoyeon đứng lên, một thân một mình ra ngoài tìm Jessica, lúc cô đi tới cửa, liền nghe tiếng nức nở truyền đến, bước chân cô dừng lại, nhận ra đó là tiếng khóc của Jessica, trong lòng kích động, Hyoyeon đang chuẩn bị xông tới hỏi thăm Jessica bị sao, lại nghe được mơ hồ gọi tên ai, từ trong miệng của cô.

Mặc dù Jessica khóc nức nở, lời nói rất không rõ ràng, nhưng cô vẫn nhận ra, trong miệng Jessica gọi: Im Yoona.

Ba chữ kia giống như lời nguyền vậy, khiến cho Hyoyeon trong nháy mắt liền nhớ lại người đàn ông lạnh lùng, một thân suy sút ngồi trong quán cà phê dưới Jung thị, vừa thấy cô liền sốt ruột mở miệng hỏi Sica đâu? Sau đó anh vẫn ở ngoài nhà họ Jung, đợi ba ngày ba đêm...

Cả người Hyoyeon giống như bị người khác điểm huyệt đạo vậy, đứng tại chỗ, cũng không cách nào nhúc nhích.

Sica, vì Im Yoona mà khóc? Nghĩa là... Sica yêu Im Yoona sao?

Chương 601: Đã lâu không gặp, người em yêu (11)

Jessica khóc hồi lâu, mới ngừng tiếng khóc, cô giơ tay lên lung tung xóa sạch đi nước mắt trên mặt, nhìn cổng lớn nhà họ Jung, nhưng không đi vào, mà là trực tiếp cất bước, đi tới cửa sau.

Hyoyeon cũng không biết rốt cuộc là thế nào, lúc Jessica đi qua cửa, cả người cô hoảng sợ tránh đi một bên, bởi vì nhanh chóng tránh đi,

không cẩn thận liền cọ trúng cây tường vi, hơi sắc nên cắt cổ tay cô, vì đau nên cô rút ra, theo bản năng che vết thương, sau đó đợi đến lúc Jessica đi qua, cô mới cất bước đi ra, đứng tại cửa, nhìn bóng lưng Jessica, vẻ mặt có chút phức tạp.

"Hyoyeon?" Giọng Choi so young vang lên, bả vai Hyoyeon bị ôm, cô mới chợt phục hồi tinh thần lại.

"Nhìn gì vậy?" Giọng Choi so young dịu dàng hỏi một câu, theo tầm mắt của cô nhìn lại, thấy đèn đường mờ mờ, không có một bóng người trên phố, khẽ nhăn trán: "Sica đâu?"

"Đi rồi." Hyoyeon nhìn Choi so young cười cười, sắc mặt có chút trắng bệch.

"Sao vậy? Không thoải mái sao?" Choi so young lo lắng ôm bả vai Jung Hyoyeon, sau đó cô dùng sức che cổ tay, trán càng nhăn chặt hơn: "Bị thương? Sao vậy?"

"Không có gì, chỉ là không cẩn thận đâm phải." Hyoyeon bất chợt hơi mệt mỏi, nói xong câu đó, chui vào trong ngực Choi so young tựa đầu vào bả vai anh.

"Sao lại không cẩn thận như vậy chứ?" Choi so young thuận thế giữ cô, trong lời nói tức giận mang theo vài phần đau lòng. Hyoyeon không lên tiếng, chỉ cọ cọ đầu trên bả vai anh, nước mắt liền từ khóe mắt rơi xuống.

Jessica ra ngoài, lung tung chọn một phương hướng, tràn đầy không mục đích.

Trên đường phố đêm giao thừa, trống rỗng, dường như không có người cũng không có xe.

Cửa hàng hai bên đường phố ngày thường cũng rất náo nhiệt, lúc này đã đóng chặt cửa, thỉnh thoảng có tiếng pháo xa xa vang lên.

Jessica đi thật lâu, mới ngừng lại, lúc này đêm đã khuya, vì là đêm giao thừa nên không có xe taxi, Jessica đi tới trạm xe buýt ngồi xuống ghế dài.

Đợi hồi lâu, không thấy xe buýt, lại thấy một bà lão qua đường.

Bà lão kia thoạt nhìn tuổi đã rất lớn, tóc trắng như tuyết, nhưng đi lại còn khỏe mạnh.

Lúc bà lão kia đang đi tới gần Jessica, bất chợt từ khúc quanh xuất hiện một chiếc xe gắn máy, tốc độ xe rất nhanh, không đụng bà lão, nhưng lại áp sát bà.

Bà lão hoảng sợ, nhất thời không có đứng vững, té trên mặt đất.

Chiếc xe gắn máy kia không có dấu hiệu dừng lại, ngược lại tăng nhanh tốc độ, thời gian chỉ một cái nháy mắt, liền biến mất không thấy bóng dáng.

Bà lão ngồi dưới đất hồi lâu, cũng không đứng lên, Jessica thấy qua rất nhiều tin tức, chính là những người tốt bụng thấy người già bị ngã tới giúp ngược lại bị hại, cô cũng có chút bận tâm mình có nên xen vào việc của người khác không.

Nhưng vừa nghĩ tới đêm giao thừa, một bà già cũng giống như mình, cô đơn trên đường cái, không có nhà không có người làm bạn, thật đáng thương.

Jessica do dự một chút, cuối cùng vẫn đứng lên, đi tới, cô cũng chưa kịp hỏi thăm bà có sao không, ngược lại bà lão thấy cô, bất chợt vui mừng mở miệng gọi một câu: "Yoona?"

Chương 602: Đã lâu không gặp, người em yêu (12)

Yoona... Hai chữ quen thuộc như vậy, khiến cho khóe miệng Jessica, bỗng dưng dừng lại.

Trên mặt bà lão kia càng kích động, giống như thấy người trong nhà, đặc biệt vui mừng vươn tay, kéo tay Jessica: "Yoona đâu? Yoona đâu? Sao lâu rồi không tới thăm bà?"

Jessica ngồi xổm người xuống, đỡ bà lão lên, đi tới ghế dài: "Bà bà... Bà nói Yoona, là Yoona nào?"

"Yoona chính là Yoona." Bà lão đang vui vẻ, trở nên có chút ủy khuất, lo lắng nắm tay Jessica: "Con nói cho bà biết, Yoona đâu? Sao Yoona không đến thăm bà?"

Bà lão trả lời rồi không nói nữa, Jessica đỡ bà ngồi ở trên ghế dài trong trạm xe buýt, sau đó nhìn quảng cáo sau lưng, đúng lúc trên đó có hình của Im Yoona, vì vậy liền chỉ lên: "Bà bà, bà nói Yoona, có phải là anh ấy không?"

Bà lão nhìn theo ngón tay của Jessica chỉ nhìn một lát sau đó liền đứng lên, tới gần, cẩn thận nhìn hồi lâu, giơ tay lên, sờ sờ cái hình: "Yoona, sao con không tới thăm bà nội? Con đã nói 1 tuần sẽ đến thăm 1 lần, con xem đã bao lâu rồi! Đúng là không có lương tâm mà!"

Bà lão làu bàu, nhưng Jessica nhìn phản ứng của bà, hiểu Yoona trong lời bà nói, đó là bà muốn tìm Im Yoona! Bà là bà nội của Im Yoona sao?

Jessica không khỏi kích động, trong miệng vốn muốn gọi bà, liền biến thành bà nội: "Bà nội, bà biết Im Yoona đang ở đâu sao? Bà nói cho con biết có được hay không? Con cũng tìm rất lâu rồi không thấy anh ấy?"

"Nói hưu nói vượn!" Bà lão bất chợt liền xoay người, có chút tức giận nhìn chằm chằm Jessica: "Con nói con không tìm được Yoona? Sao con không tìm được! Con là cô dâu nhỏ của Yoona mà, chắc chắn con biết. "

Cô dâu nhỏ?

Jessica bị lời nói của bà lão mà sửng sốt: "Bà nội, con không phải là cô dâu nhỏ của Im Yoona..."

Bà lão cũng không chờ Jessica giải thích xong, cả người trở nên càng thêm tức giận, nước mắt cũng tuôn rơi rơi xuống: "Có phải con thấy bà già nên khi dễ bà không! Con đừng nghĩ bà không biết, con chính là cô dâu nhỏ của Im Yoona!"

Jessica thấy bà lão khóc lập tức tay chân luống cuống: "Bà nội, bà đừng khóc, con..."

Bà lão hoàn toàn không nghe Jessica nói, thái độ thay đổi nhanh chóng, mới lúc nãy rõ ràng còn tức giận còn khóc, một giây kế tiếp liền cười híp mắt nắm tay Jessica, nói: "Cô bé, gặp được con là sẽ thấy Yoona, con dẫn bà đi tìm nó nha!"

Jessica hoàn toàn bị lời nói không rõ và cử chỉ làm mù mờ, cô không dám nói lung tung, sợ lại chọc bà lão khóc.

Lúc cô đang vắt óc suy nghĩ nên làm sao, liếc thấy trước ngực bà lão đeo tấm bảng, phía trên có viết số điện thoại, Jessica tò mò vươn tay lấy, thấy phía trên quả nhiên viết phương thức liên lạc khi bà lạc đường.

Jessica vội vàng lấy điện thoại ra, gọi một cú điện thoại, điện thoại rất nhanh được nhận nghe, là giọng một người phụ nữ, giống như là là người chăm sóc đặc biệt cho bà, không chờ Jessica mở miệng, bên kia đầu dây đã hỏi: "Xin hỏi, có phải cô thấy phương thứ liên lạc trên người bà lão không?"

Chương 603: Đã lâu không gặp người em yêu (13)

Jessica đáp một tiếng, người phụ nữ kia liền hỏi họ đang ở đâu.

Cúp điện thoại, qua tầm nửa tiếng, có một chiếc xe dừng ở trước mặt bọn họ.

Cửa xe đẩy ra, người xuống xe là một phụ nữ trungYoong, thấy Jessica và bà, lập tức chạy tới, trước nhìn bà nói: "Bà chủ, bà làm con sợ quá, sao lại chạy một mình đến đây?"

"Bà muốn tìm Yoona." Trên mặt bà đầy ủy khuất.

"Không phải Im tổng đã nói rồi sao? Cậu ấy có việc phải đi xa một chuyến, qua 1 thời gian sẽ trở lại gặp bà." TrungYoong nữ tử ôn tồn dụ dỗ bà kia. Im tổng? Qua một thời gian sẽ đến thăm bà?

Jessica giống như nhìn thấy tia hi vọng, theo bản năng lên tiếng: "Im Yoona sẽ đến thăm bà ấy sao?"

Người phụ nữ nghe Jessica nói, mới chợt nhớ ra điều gì, vội vàng lấy trong túi ra một bìa thư, đưa tới: "Cô à, thật sự rất cảm ơn cô, nếu bà ấy đi mất tôi cũng không biết ăn nói sao với Im tổng. "

Jessica không đưa tay ra nhận bìa thư, mà lại hỏi một câu: "Bà vừa nói, Im Yoona sẽ đến thăm bà nội sao? Lúc nào anh ấy sẽ đến?" Người phụ nữ kia nghe Jessica nói ngẩn người, không trả lời vấn đề của Jessica, ngược lại hỏi: "Cô biết Im tổng?"

Jessica gật đầu: "Tôi là... Im Yoona..."

Jessica chưa kịp nói hai chữ "Bạn bè", bà lại đột nhiên xen vào nói: "Con bé là cô dâu nhỏ của Yoona!"

Sau đó giống như bà tìm thấy thứ gì quý báu, nhìn về phía người phụ nữ đó nói: "Cô xem mắt thẩm mỹ của Yoona chúng ta tốt lắm, tìm được cô vợ xinh đẹp như thế!"

Mặc dù Jessica thật sự rất muốn gả cho Im Yoona, nhưng bây giờ cô không phải là vợ của Im Yoona, chỉ có thể lúng túng cười cười với người phụ nữ trungYoong, nói: "Tôi chỉ là bạn bè, tôi cũng không biết chuyện gì xảy ra, bà nội vẫn nói tôi là vợ của Im Yoona..."

"Rõ ràng con là vợ của Yoona!" Bà lại một lần nữa bị Jessica giải thích chọc giận, bà không nói hai lời liền kéo Jessica đi tới bên cạnh xe, kéo cửa xe, đẩy Jessica lên xe.

Jessica có chút luống cuống nhìn về người phụ nữ kia, bà áy náy nhìn cô cười, dịu dàng khuyên bà: "Bà chủ, bà nhận lầm người, đây không phải là vợ của Im tổng, Im tổng còn chưa có kết hôn mà!"

"Nó chính là vợ của Yoona, đúng mà!" Bà bị ba lần bốn lượt phủ nhận chọc cho lại khóc, chỉ vào Jessica hết sức tức giận nói: "Con đi theo bà, bà sẽ chứng minh cho con xem!"

Sau đó bà lại khóc huhu.

"Con đi cùng bà, con đi cùng bà, bà nội, bà đừng khóc."

Mãi cho đến khi Jessica lên xe, bà mới giống như đứa trẻ, phá lên cười, một mình cứ lầm bầm khẳng định Jessica chính là vợ của Im Yoona.

Người phụ nữ vừa lái xe, vừa nhìn Jessica nói xin lỗi, sau đó Jessica nghe bà kể, mới hiểu, bà ấy và Im Yoona cũng không có bất kỳ quan hệ máu mủ, bà là hàng xóm của Im Yoona, mẹ của Im Yoona qua đời, 10 tuổi anh không có ai chăm sóc, còn chồng bà và con

gái mất trong trận động đất, chỉ còn mình bà, nhìn thấy Im Yoona mất mẹ rất đáng thương, nên mỗi ngày để cho Im Yoona đến mình nhà ăn cơm, còn giặt quần áo dọn dẹp gian phòng cho anh.

Chương 604: Đã lâu không gặp người em yêu (14)

Bà lão quan tâm, chăm sóc Im Yoona đến lúc tốt nghiệp trung học, đi Hàng Châu, nhưng lúc ấy Im Yoona chưa mua nổi nhà nên ngày nghỉ ở đại học trở về Bắc Kinh, đến ở chỗ bà.

Sau này cuộc sống của Im Yoona càng ngày càng khá, bà cũng được hưởng phúc, chẳng qua là hai năm qua bà lớn tuổi, có chút mơ hồ, nói chuyện có chút lung tung.

Im Yoona bận rộn công việc, không thể lúc nào cũng chăm sóc bà, sức khỏe bà tốt, ở trong viện dưỡng lão hay bệnh viện sẽ buồn, cho nên Im Yoona tốn tiền mời người phụ nữ trungYoong này chăm sóc bà suốt thời gian qua.

-

Jessica theo bà trở về nhà, bà không thể chờ đợi vọt vào trong phòng, Im lọi hồi lâu, sau đó cầm tấm hình đi tới, giơ lên trước mặt Jessica nói: "Con xem, con còn nói không phải là cô dâu nhỏ của Yoona, rõ ràng đây chính là con."

Tấm hình trong tay bà, thoạt nhìn đã rất cũ, Jessica thắt bím, mặc đồng phục học sinh cười ngọt ngào, dung nhan thoạt nhìn có chút non nớt, nhưng lại rất dễ dàng nhận ra.

Người phụ nữ kia nhìn hình, kinh ngạc lên tiếng: "Ơ, quả thật đúng là cô."

"Thấy chưa, làm sao bà có thể nhận nhầm vợ của Yoona chứ? Yoona đã nói với bà, người trong hình chính là người nó muốn kết hôn." Bà xem tấm hình như bảo bối, giận nhìn chằm chằm Jessica: "Bây giờ con còn muốn lừa bà sao?"

Jessica và người phụ nữ không giải thích được, hình này do Im Yoona chụp được, nói với bà người trong hình là người nó thích, tối nay bà gặp Jessica, nhận ra cô chính là người trong hình, nên một mực chắc chắn cô chính là vợ của Im Yoona.

Lúc này thời gian đã rất khuya, bà vốn mơ hồ, tranh cãi cũng không có kết quả, cho nên người phụ nữ theo ý bà, giống như dỗ đứa trẻ, muốn gì được đó nói: "Đúng đúng đúng, bà chủ, đây chính là vợ của Im tổng, nhưng mà bây giờ thời gian không còn sớm, chúng ta phải đi nghỉ ngơi."

Lúc này bà mới hài lòng nghe lời người phụ nữ kia vào phòng ngủ.

Chẳng qua trước khi lên giường, bà mở ngăn kéo cất tấm hình của Jessica như giấu bảo bối vào trong đó.

Người phụ nữ không ngăn cản bà, để bà tùy tiện, xoay người, nhìn Jessica nói xin lỗi: "Thật xin lỗi cô, không có cách nào để dỗ bà." "Không sao." Jessica cười cười, sau đó hỏi việc chính: "Lúc nào Im Yoona sẽ về thăm bà ấy?"

"Trước kia Im tổng đều tới vào thứ tư, nhưng giờ đây đã 4 tháng rồi không đến, bằng không bà cũng sẽ không chạy đi một mình, chắc là nhớ Im tổng."

Jessica vốn cho là mình có hi vọng tìm được Im Yoona, không nghĩ tới nghe được đáp án như vậy, trong nháy mắt trở nên có chút mất mát: "Như vậy..."

"Hai người ngu ngốc, hôm nay là giao thừa, chắc chắn Yoona sẽ ở chỗ mẹ nó." Bà đóng hộc tủ, trong miệng lại lầm bầm nói: "Đang nghĩa địa ngoại thành phía Tây, hằng năm nó sẽ mừng năm mới với mẹ..."

Lời bà chưa nói hết, Jessica lại đột nhiên xoay người, chạy ra ngoài cửa phòng, cô chạy đến một nửa, mới ý thức mình không có lái xe, trở về lấy chìa khóa xe trên bàn, "Mượn dùng một chút, ngày mai tôi sẽ còn trở lại", sau đó cũng không chờ người phụ nữ đồng ý, đã không thấy tăm hơi bóng người.

Jessica lên xe, nhập hướng dẫn, trực tiếp chạy về ngoại thành phía Tây, cô cũng không biết bia mộ của mẹ Im Yoona ở chỗ nào, cho nên liền dừng xe ở chân núi, đi tìm bia mộ.

Trong nghĩa địa yên tĩnh, gió thổi lạnh như băng cũng khiến lòng cô lạnh giá. Jessica sợ toàn thân có chút run run, nhưng vẫn lấy hết dũng khí đi lên.

Lúc Jessica đi tới giữa sườn núi, rốt cuộc thấy trước bia mộ có một bóng người đang đứng. Mượn ánh đèn sáng bên cạnh bia mộ, Jessica rõ ràng phân biệt được, đó chính là Im Yoona

Chương 605: Đã lâu không thấy người em yêu (15)

Mượn ánh sáng của khu đất có mộ bia bên cạnh, Jessica nhận ra người đến là Im Yoona.

Vốn dĩ cô đang bước đi rất dồn dập, bỗng dừng liền dừng lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào bóng dáng của anh, không thể nào bước tiếp. Hình ảnh kia bị dừng lại.

Gió lạnh của mùa đông, gào rít từng cơn theo lưng chừng núi thổi qua, Jessica lạnh đến mức cả người run rẩy, nhưng là tâm tình của cô lại trở nên nóng bỏng hơn bao giờ hết, ngón tay cũng đã run rẩy kịch liệt.

Rõ ràng cô nên phấn khích và kích động mới phải, nhưng không biết như thế nào, nước mắt lại không thể khống chế được mà rơi xuống.

Hơn bốn tháng, 130 ngày, hơn một ngàn một vạn lần nhịp đập của trái tim... người mà cô nhớ đến day dứt như thế, cuối cùng cũng có thể gặp được.

Rõ ràng trong đầu cô đã tưởng tượng qua vô số lần, đến cánh tượng ngày nào đó sẽ gặp được anh, cô phải làm gì đây, nhưng giờ này lại phát hiện bản thân cô đang bị mất hết tất cả động lực, chỉ nghĩ cứ như thế này, lẳng lặng ngắm anh, bù lại tất cả những thương nhớ trong bốn tháng qua.

Nước mắt của Jessica, rơi càng thêm dồn dập, nhưng khóe môi của cô lại cong lên, ánh mắt của cô vẫn dịu dàng như thế, sợ rằng tất cả chỉ là ảo giác do mình nghĩ ra, nhẹ nhàng giơ chân lên, cực kỳ thong thả đi tiếp, một mực hướng về phía anh.

Đến gần, trong trí nhớ của cô lại ùa về sự hiện hữu quen thuộc của anh, khiến nước mắt của cô lại càng rơi như mưa. Thật sự là anh... Không phải là cô đang mơ, rốt cuộc, rốt cuộc cũng tìm thấy anh rồi...

Cánh môi của Jessica run rẩy, cô tốn rất nhiều sức lực dồn nén tình cảm của mình, há to mồm, hô lên tên của anh: "Im Yoona?" Người đàn ông đưa lưng về phía cô, như đang xuất thần nghĩ gì đó, cũng không phát giác có người đã đến gần mình.

Mãi đến khi từ đằng sau truyền đến một giọng nói quen thuộc, hô tên của anh, lông mày hơi giật giật, thu hồi tầm mắt đang nhìn vê phương xa, nghĩ thầm, chắc rằng anh lại xuất hiện ảo giác rồi.

"Im Yoona... Là anh thật sao?

Im Yoona còn chưa định hình được, sau lưng lại truyền đến âm thanh của Jessica, khiến cả người anh lại được một phen run rẩy, nhưng không hề có ý muốn quay đầu.

Anh tinh tế cảm nhận được, ở đằng sau mình có người đi lại gần, hỗn loạn mà mình đã cố gắng kiềm chế trong thời gian dài như vậy cũng không thể đánh gục được sự nhung nhớ khao khát mùi hương thoang thoảng kia.

Im Yoona nắm chặt tay thành quả đấm, cả người liền trở nên cứng ngắc.

"Im Yoona, thời gian dài như vậy anh đã đi đâu?" Jessica vừa hỏi vừa vươn tay ra nắm lấy cánh tay của anh, lúc đầu ngón tay của cô vừa mới chạm vào áo khoác của anh, cả người anh giống như bị điện giật, phản ứng rất lớn, giật cánh tay mình lại né tránh cô.

Đầu ngón tay của Jessica rời vào khoảng không, trố mắt ngẩng đầu nhìn thấy người đàn oonng quay mặt đi, có vẻ gầy yếu hơn so với lúc trước, nhưng vẫn anh tuấn kinh tâm động phách như cũ, chỉ là vẻ mặt lạnh nhạt giống như không có linh hồn.

Jessica vẫn luôn sợ Im Yoona, cho dù là đến bây giờ, cô vẫn có chút sợ hãi như cũ, cô nuốt nước miếng một cái, âm thầm lấy can đảm, lại một lần nữa vươn tay ra nắm lấy cánh tay của anh, nhưng bây giờ còn chưa đụng phải quần áo của anh, anh cũng không thèm liếc mắt nhìn cô lấy một cái, giơ thẳng chân lên, đi qua trước mặt cô, nhanh chóng rời đi.

Chương 606: Đã lâu không thấy người em yêu (16)

Không phải là Jessica không nghĩ đến, mấy tháng trước anh đợi cô lâu như vậy mà không thấy thì sẽ nổi giận, khẳng định sẽ nói tiếng xin lỗi với

anh.

Nhưng là cô không nghĩ đến, rất không dễ dàng mới gặp được, cảm xúc của anh lại không có bất cứ thứ gì gọi là phập phồng, giống như cô chỉ là một người xa lạ, không thèm nói lấy một câu, một ánh mắt dư thừa cũng không muốn cho cô.

Jessica bị Im Yoona lạnh lùng tránh mắt, đờ đẫn đứng trước mộ mẹ của anh một lúc, sau đó mới tỉnh táo lại, chạy theo phương hướng mà anh vừa rời đi, đuổi theo.

Cô đi giày cao gót, tốc độ kém hơn anh rất nhiều, nghĩa trang lại nằm trên núi, đi xuống đều là bậc thang, cô chậm một lúc mới đuổi theo anh, khoảng cách ngăn cách cô và anh, chẳng những không gần hơn, mà còn ngày càng xa.

Cô rất không dễ dàng gì mới gặp được anh, bây giờ chắc chắn sẽ không để anh rời đi.

Jessica cắn môi dưới, như là đưa ra quyết định, trực tiếp cởi giày cao gót của mình ra, xách trong tay, sau đó, chỉ đi một lớp tất mỏng giữa trời đông lạnh giá, giẫm xuống từng bậc cầu thang, đuổi xuống phía dưới chân núi.

Im Yoona đi rất nhanh, sợ Jessica đuổi theo anh, thời gian dừng lại nghỉ ngơi cũng không có, nhưng mặc dù như thế, Jessica vẫn dần dần nhìn rõ được dáng hình của anh, đáy lòng có chút kinh hoảng, chỉ có thể không quan tâm gì, tăng tốc nhanh hơn, trên bậc thang toàn là đá vụn, cô không cẩn thận giẫm lên, đau đớn hô một tiếng, cũng không dám ngừng lại, chỉ có thể cắn chặt răng, chịu đựng nó, tiếp tục khập khiễng đi xuống, nhưng sau cùng, lại hoàn toàn không nhìn thấy bóng dáng của anh, đáy lòng vô cùng tuyệt vọng, cô biết lúc này có lẽ anh đã đến chân núi, lái ô tô rời đi, lại một lần nữa chỉ thoáng nhìn thấy cô, nhưng chân cô lại vẫn không chịu dừng lại.

Đợi đến lúc cô xuống dưới chân núi, người đã thở hồng hộc, mồ hôi đầm đìa, cô có chút uể oải bỏ lại giày cao gót, lúc chuẩn bị đi tiếp, lại nhìn thấy ở cửa nghĩa trang cách đó không xa, có một chiếc xe đang lóe đèn lên, cô liền mạnh mẽ ngẩng đầu, nhận ra đó là xe của anh, khóe môi liền cong lên.

Anh đi trước cô một đoạn xa như vậy, nhưng không có lái xe đi, lại lo lắng cô ở đây một mình sẽ gặp chuyện không may sao? Quả nhiên, trong lòng anh vẫn không bỏ được cô.

Jessica cũng chẳng quan tâm đến giày dép, trực tiếp để giày lại đằng sau, chân không đi về phía xe của anh.

Lúc khoảng cách của cô đến chiếc xe chỉ còn vài bước, người trong xe lại chợt giẫm chân ga, tốc độ cực nhanh đi về phía cửa nghĩa trang.

Jessica vểnh môi, ảo não dậm chân hai lần, sau đó liền vội vàng chạy về lấy giày của mình, ngồi vào trong xe của mình, khởi động xe, đi về phía cửa nghĩa trang.

Lúc Jessica vừa mới lái xe ra khỏi nghĩa trang, còn bắt gặp Im Yoona rẽ sang một phía, cô liền xoay tay lái, quẹo theo, sau đó giẫm mạnh chân ga, gia tăng tốc độ.

Từ nghĩa trang trở về thành phố là đường cao tốc, Jessica lái nhanh thế nào thì Im Yoona cũng như thế, mặc kệ cô đuổi như thế nào, hai chiếc xe vẫn thủy chung duy trì một khoảng cách.

Chương 607: Đã lâu không thấy người em yêu (17)

Editor: Xiu Xiu

Chỉ là lúc hai chiếc xe một trước một sau đi vào đường phố Bắc Kinh, lúc đi qua chỗ cầu vượt, Im Yoona không hề cho Jessica thời gian để phản ứng, đột nhiên liền tăng tốc độ, đợi xe của Jessica rẽ ngoặt qua, ở ngã ba trống không đã không thấy xe của anh.

Jessica đi chậm lại, dừng ở ven đường, cô nhìn con đường mờ mịt phía trước với ba ngã rẽ, không biết nên lựa chọn đường nào. Cuối cùng, vẫn không theo kịp anh...

Jessica ngồi trong xe rất lâu, mới cầm điện thoại nhìn thoáng qua thời gian, đã là mười hai giờ khuya, một năm mới đã đến, đầu tiên cô gọi điện cho bà lão, nói hiện tại đi xe bất tiện, ngày hôm sau cô mới có thể trở lại.

Jessica cúp điện thoại, rầu rĩ không vui lái xe trở về nhà của mình.

Cô mệt mỏi ngồi trên ghế sofa, mới cảm giác được lòng bàn chân truyền đến đau đớn.

Cô cúi đầu, nhìn tất chân rướm máu, tủi thân bĩu môi, sau đó cẩn thận lột tất chân xuống, nhìn thấy lòng bàn chân đầy những vết xước rướm máu trên da thịt nõn nã, vô cùng chói mắt.

Jessica thuận tay lấy ra gói bông, xé gói bên ngoài, chỉ đơn giản là bôi chút thuốc sát trùng, bởi vì đau đớn, lông mày của cô nhăn lại một phen. Sau khi sát trùng xong, Jessica giống như mất hết sức lực, trực tiếp ôm gối, nằm xuống trên sofa.

Không dễ gì mới tìm được anh, nhưng anh lại không muốn gặp cô.

Lúc trước kia, vẫn nghĩ rằng, ngày anh gặp lại cô, sẽ là ngày bắt đầu hạnh phúc của hai người, hiện giờ nghĩ lại, dường như là cô suy nghĩ quá đơn giản rồi.

Thật ra anh nổi giận cũng được, lạnh nhạt cũng được, cô đều có thể giải thích được.

Lúc trước anh vui sướng đợi cô suốt cả một đêm, trong đêm đó, với anh mà nói, khẳng định là hết lần này đến lần khác giống như bị hành hạ và lăng trì.

Cho nên mặc kệ hiện tại anh làm khó cô như thế nào, bây giờ cô cũng sẽ không lùi bước, sẽ không buông tay nữa.

Jessica nghĩ đến đây, liền quay đầu, nhìn thấy một chiếc hộp thuốc lá và một tờ giấy, vươn tay, cầm lấy, như là hạ quyết tâm, ánh mắt liền trở nên kiên định.

Jessica không hề buông tay, cũng không lùi bước, tuy nhiên sau tối hôm qua, Im Yoona bỏ đi, cũng có nghĩa là từ nay về sau cô không thấy anh nữa rồi.

Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Jessica đã lái xe đến Jung gia, sau khi nếm qua điểm tâm, mới viện cớ rời đi, đến chỗ bà lão kia.

Jessica cũng không sốt ruột rời đi, ngược lại còn ở trong nhà bà lão.

Đối với Im Yoona mà nói, bà lão chính là một trong số ít những người lo lắng cho anh, anh mất tích lâu như vậy, ai cũng không liên hệ được, lại vẫn xuất hiện ở mộ của mẹ mình vào đêm qua, như thế khẳng định cũng sẽ đến thăm bà ấy.

Cho nên cô cần phải ở chỗ này ôm cây đợi thỏ.

Mỗi ngày cô đều đến chỗ này từ sáng sớm, đến tối muộn mới rời đi, vào buối chiều mùng bốn, rốt cuộc cũng được như ý, Im Yoona xuất hiện rồi

Chương 608: Đã lâu không thấy người em yêu (18)

Bà lão hơi giống trẻ nhỏ, lúc nào cũng cần phải dụ dỗ, Jessica không hề có chút không kiên nhẫn, vẫn luôn tận tâm trò chuyện, cũng theo lời nói của bà, cô biết được rất nhiều chuyện của Im Yoona.

Im Yoona xuất hiện vào buổi chiều một ngày nào đó, bà lão kể lại chuyện Im Yoona khi còn bé, ban đầu bọn họ ở trong khu trọ đó, tất cả mọi người đều biết mẹ của Im Yoona làm trong một quán bar về đêm, ít nhiều ai cũng mang tâm lí khinh thường phụ nữ như vậy, hơn nữa mẹ Im Yoona xinh đẹp, không ít đàn ông trong khu trọ mỗi lần thấy cô là gạ gẫm, chọc cho vợ ở nhà không hài lòng, lâu dần nhiều phụ nữ trong khu hợp lại với nhau, mắng mẹ Im Yoona là hồ ly tinh, cũng nhắc nhở con mình tránh xa Im Yoona ra một chút.

Ban đầu bởi vì tuổi nhỏ, anh sẽ không để ý kĩ, Im Yoona không hề biết những đứa trẻ trong khu chán ghét mình, lúc nhìn từng nhóm bạn bè chơi đùa, anh cũng sẽ tham gia,

nhưng lần nào cũng đổi lấy sự ghét bỏ, nhiều lần, Im Yoona không còn tham gia nữa, ban ngày mẹ anh ngủ, buổi tối lại đi ra ngoài, cho nên không thể chơi cùng anh, đa số anh chỉ có thể cô đơn ngồi xổm một góc ở trong khu trọ, tự chơi với mình.

Một lần như vậy, trong khu trọ có một đứa trẻ nghịch ngợm chạy tới gây sự, dường như là mắng mẹ anh, cuối cùng hai người đánh nhau, thằng nhóc bị Im Yoona cầm gạch đập vào đầu, người trong khu trọ chưa hỏi ai đúng ai sai, trực tiếp đi tìm mẹ Im Yoona, bắt đầu chỉ trích hai mẹ con bọn họ.

Từ đó về sau, ban ngày Im Yoona rất ít khi xuất hiện . Lúc bà lão nói tới đây, còn thở dài một hơi thật mạnh. Giọng điệu đó, làm đáy lòng Jessica run rẩy một chút.

Cho tới bây giờ cô cũng không biết, thời thơ ấu của Im Yoona, lại đen tối như vậy.

Thật ra, trên thế giới này, không ai trời sinh đã có tính cánh lạnh lùng, chỉ là vì không được mọi người công nhận, cho nên mới có thể giả bộ khinh thường người khác, ngụy trang bản thân rất tôn nghiêm.

Jessica còn muốn hỏi bà lão chuyện của Im Yoona, nhưng chuông cửa lại đột nhiên vang lên, bão mẫu chăm sóc bà lão ra mở cửa, nhìn Im Yoona đang đứng bên ngoài, vui mừng nói: "Anh Im, anh đã tới?"

Jessica nghe thấy, vội vàng đi ra ngoài phòng ngủ, nhìn Im Yoona xách vài túi đồ to, bước vào nhà. Lúc này đây, Jessica nhìn Im Yoona, so với đêm giao thừa hôm trước cô thấy rõ hơn rất nhiều.

Ngoại trừ người gầy yếu một chút, mọi thứ khác vẫn không thay đổi, trên người tản ra vẻ tự phụ trong trẻo nhưng lạnh lùng như trước.

Dường như Im Yoona không chú ý tới Jessica, đầu tiên anh đưa túi đồ trong tay cho bảo mẫu, sau đó cởi giày, mới mở miệng, giọng nói thản nhiên, không có một chút tình cảm:"Bà đâu?"

Bảo mẫu trả lời: "Ở trong phòng ngủ."

Im Yoona gật nhẹ đầu, xoay người, vừa chuẩn bị cất bước đi vào phòng ngủ, lại nhìn thấy Jessica đang đứng trước cửa phòng.

Im Yoona nhíu mày, đáy mắt bình thản, rõ ràng hiện lên một chút kinh ngạc, thế nhưng anh che giấu rất nhanh, giọng nói khi mở miệng, lạnh lùng tựa như cô chính là một người xa lạ: "Cô tới nơi này làm gì?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#can