128. Chương 128: Cô Có Gì Muốn Hỏi Tôi? (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jessica ngồi lên xe, vừa mới thắt dây an toàn, ngay khắc kế Hyoyeon đạp một cước vào chân ga, xe tức tốc phóng vọt đi.

Jessica sớm đã quen cái thói lái xe hấp tấp của Hyoyeon. Sau khi Hyoyeon cho xe rời khỏi sơn trang, cô quay đầu sang hỏi Hyoyeon: "Chị về Seoul hồi nào?"

Hyoyeon: "Mười một giờ tối qua."

Jessica: "Đi nước ngoài chơi dữ ha, bốn tháng rồi."

Hyoyeon mỉm cười không nói gì, qua một lát, cô quay đầu nhìn Jessica hỏi han: "Em ấy? Cuộc sống sau hôn nhân sao rồi? Kim Tae Yeon có đối xử tệ với em không?"

Người nhà họ Jung, ngoại trừ Jessica, thì người khác đều cho rằng Kim Tae Yeon đã tỉnh lại, cũng nghĩ rằng người cô lấy là Kim Tae Yeon.

Jessica tức thì quay ngoài nhìn cửa sổ, lập lờ nước đôi đáp lại một câu: "Rất tốt."

Sau đó thấy Hyoyeon vẫn hướng Bắc lộ, Jessica lại hỏi: "Chị đang đi đâu?"

Hyoyeon: "Ăn cơm trưa, dưới chân núi có quán đồ ăn thôn quê, hương vị cũng không tệ."

Jessica gật đầu, không ý kiến.

Qua một lúc, Hyoyeon nói tiếp: "Nhưng không chỉ hai chúng ta, còn có một người nữa."

"Ai thế?" Jessica quay sang liếc mắt Hyoyeon.

Hyoyeon vẫn tập trung vào con đường đằng trước, cong môi mỉm cười: "Một người có khả năng sẽ trở thành bạn trai của chị."

Jessica chưa từng nghe qua Hyoyeon có bạn trai khi nào, nhất thời tò mò: "Là ai hả? Chuyện khi nào?"

"Lâu rồi." Hyoyeon thần bí nháy mắt với Jessica: "Nhưng vẫn chưa xác định, hiện tại chị thấy có tín hiệu rồi."

Jessica càng thấy hứng thú: "Lâu như thế, Hyoyeon, sao cho tới bây giờ em cũng không biết chuyện này?"

"Hiện tại không phải đã biết sao?" Hyoyeon hỏi ngược lại Jessica, sau đó lại mở miệng nói: "Người đó em cũng biết đấy."

"Em biết, lâu rồi hả ? Là ai nhỉ?" Jessica càng thêm tò mò.

Hyoyeon cười không nói lời nào.

Jessica bĩu môi, lôi ra hết những chàng trai có tiếp xúc với Hyoyeon trong mấy năm nay, nghĩ tới nghĩ lui, sau đó lần lượt bắt đầu đoán: "Người nối nhiệp tập đoàn T&W?"

"Anh ta? Chị có bị mù mới ưa anh ta." Hyoyeon vẻ mặt khinh thường nói.

"Vậy chủ tịch hội học sinh trong trường đại học?"

"Làm sao có thể? Tụi chị đã lâu không liên hệ rồi."

"Không phải tên Tony người Mỹ gì chứ..."

"Không phải, đừng đoán nữa, gặp rồi biết."

Jessica bĩu môi, quay đầu đi không nhìn tới Hyoyeon nữa.

-

Tuy nhiên chỉ là một quán ăn của người dân địa phương, nhưng kiến trúc khá đặc biệt, trước cửa còn có một ao cá lớn.

Hyoyeon đã đặt trước phòng riêng, người phục vụ nghe Hyoyeon nói tên, lập tức dẫn hai người lên lầu.

Jessica và Hyoyeon mới vừa ngồi xuống, người phụcvụ lần nữa đẩy cửa thông báo: "Cô Jung, bạn của cô đã tới."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#cẩn