Chap 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Dừng lại. - giọng nói lạnh tanh không cảm xúc của nó vang lên làm tất cả mọi hoạt động dừng lại.Yến ở sau cũng vội nhảy xuống xách quần chạy theo nó.Nó đi trước oai nghiêm bao nhiêu thì phía sau là Yến nhí nha nhí nhảnh xớn xa xớn xác bấy nhiêu.

- Gì đây...1 đám lớn hùa nhau ăn hiếp 1 đứa nhỏ sao? Cũng chỉ là 1 đám chó hùa...nhục thật mày nhề? - nó chưa nói Yến đã nói trước...nó thở dài ngán ngẩm đưa tay đẩy mặt Yến lùi ra sau.Tiến lên phía trước với gương mặt lạnh lùng làm đám kia run run lùi bước.

- Con nào bày đầu? - hỏi cho có lệ...làm đà đánh luôn.

- Là...là tao! - Như mạnh miệng nhận.Nó không nói khô g rằng lao vàp nắm tóc Như mà giật tới tấp...đập mạnh vào mặt vào cổ Nh.Lên gối...dọng mạnh xuống lưng...bọn tay chân của Như vội kép nhau chạy trước nhưng bị Yến chặn lại xử đẹp nốt.

- Hừ...lần sau có muốn đánh nhau thì đừng để tao biết.Cảm giác bị đánh bị giật tóc ra sao? Mày phát biểu cảm nghĩ cho tao nghe. - nó đẩy mạnh Như té xuống đất...Như ngồi ôm đầu khóc hù hụ thấy mắc thương.Ngước đôi mắt căm phẫn lên nhìn nó mà nước mắt cứ đua nhau chảy.Yến cũng xử xong đám c.h.ó hùa kia xong...phủi phủi tay Yến tới gần gác tay lên vai nó...đứng chéo chân hất mặt nói.

- Một đám tự nhận là đàn chị mà lại đi bắt nạt 1 đứa em lớp dưới...từ "đàn chị" hơi bị xa xỉ đối với bọn mày đấy. - nó cười nhạt...đưa chân đá nhẹ vào đùi Như đang ngồi bệt dưới đất.

- Mày to nên lập phe phái...nhưng khi có chuyệ...mày xem coa con c.h.ó cái nào bênh mày không...hay thân đứa nào đứa nấy lo đây? - Như quay sang nhìn đám tay chân đang nằm chèm bẹp ở lối ra khổ khu đất thì càng ấm ức tức giận hơn.Đúng là khi yên lành thì bạn bạn bè bè ngọt sớt...bạn thân ha...thân ai nấy lo ha.

- Nhớ đó...lựa ai cân với mày mà đánh.Đừng chỉ có tí oai thì bắt nạt mấy đứa nhỏ. - nói rồi nó với Yến tới đỡ cô bé lớp 10 dậy đi ra xe rồi đi về bỏ lại Như và đám tay chân đang ráng lết ra đường về.

********************

Bọn nó đưa cô bé lớp 10 tới quán kem quen thuộc của mình hỏi chuyện.

- Sao lại bị đánh? - nó tay múc li kem socola lia lịa hỏi.Cô bé sau khi vào wc trung tu nhan sắc thò dsã tươi tỉnh lại nhưng vẫn e dè.

- Vì...vì anh Hải người yêu cũ của chị Như tán em...nhưng em từ chối vì đang bận học cho kì thi tỉnh sắp tới với lại em...cũng đã có người yêu.Anh ý cứ theo em nên chị ấy nói vì em mà anh ý bỏ chị ấy.Híc. - Yến chăm chú lắng nghe câu chuyện tình lâm li bi đát mà mặt cứ thộn ra như con đần.

- Mịa...con điên...có bồ không biết giữ lại còn trách người khác...con này cần phải dạy lại nhiều. - nó lắc đầu ra vẻ nghiêm trọng làm Yến và cô bé bật cười.

- À bé tên gì?

- Dạ em tên Tuyết Linh...học 10a1 chị. - là lớp chuẩn của trường...nó đã tuyên bố thằng nào con nào dám đụng vào 3 lớp chuẩn của trường thì coi như đụng tới nó.Con Như rõ ràng biết mà vẫn đụng...coi như tuyên chiến với nó...từ khi lên cấp 3 tới giờ...nó đơn giản chỉ là đấu võ mồm với Như...nhưng lần này dám đông hiếp yếu thì coi như cô ả xui

- Bé yên tâm...mai lên nói với thằng Hải gì đấy...có ngon thì xuống lớp 11a1 mà tán chị nè...tán Quách Ngọc Trinh đây này.Chị thề nó không rơi răng chị không phải tên Trinh. - nó hùng hổ tuyên bố.Cô bé nghe tới tên nó thì giật mình...không phải chứ...Quách Ngọc Trinh...Nữ Quái Royal.

- Chị...chị là Ngọc trinh...thật ạ? - cô bé mắt long lanh nhìn nó ngưỡng mộ.

- Haha...chứ không em tưởng ai...đứa nào xấu xí hơn nó được nữa hả em? - Yến bép xép...nó bóc bim bim trên bàn ném tới tấp.Dám nói nó xấu á...con này chán sống rồi nè.

- Hừ...nhớ nhé...nó còn bám theo thì em dẫn nó xuống lớp chị...dụ nó xuống nhé.Chị cho nó lết về nhà luôn! - nó hất mặt nói với Linh...cô bé là con 1 công ty lớn ở VN nhưng tính tình yếu đuối nên dễ bị bắt nạt...bạn trai cô là 1 đại ca làm bảo kê cho Bar của nó...có tiếng chơi tốt, học 12...nhưng học giỏi...lịch sự và rất yêu thương cô.Là thanh mai trúc mã đã có hôn ước.Hải đã nhiều lần được Kiệt - bạn trai Linh gọi ra nói chuyện lịch sự vì không muốn động tay với học sinh trong trường.
Chuông điện thoại Linh reo lên...cô vội xin phép thất lễ ngồi nghe điện thoại...là Kiệt.

- ....

- Em không sao...đang ở quán kem Pink với 2 chị cứu em.Anh tới đón em nha.

-...

- Vâng...em đợi.

Giọng nói nhỏ nhẹ với nụ cười ánh mắt hạnh phúc của Linh làm nó và Yến thấy mến cô.Đợi khoảng gần 10p thì coa 1 chàng trai chạy moto tới dưngg trước quán...nó để ý...sao nhìn quen quen.Anh ta đẩy cửa vào...nhìn quanh...rồi vội đi tới bàn của nó.

- Thằng nào đây? - nó ngước mặt lên hỏi.Chàng trai ngạc nhiên vội gỡ kính ra...nó há hốc mồm.

- Anh Kiệt/đại tỉ. - cả 2 đồng thanh.Yến thì quá quen với khuôn mặt đập chai này rồi...chỉ có Linh là không hiểu chuyện gì.

- Anh à...anh quen với chị ấy à? - cô hỏi.

- Ừm...quán Bar anh làm là của nhóc này.Hehe! Cảm ơn nhóc đã cứu tiểu Linh nhá! - anh cuời dịu dàng rồi nhe răng cười toe toét chỉ vào nó nói.Đình Đức Kiệt là 1 thiếu gia chính cống.Tuy nhà giàu nhưng Kiệt luôn muốn tự lập...không dựa dẫm vào gia đình.Linh nhìn nó..khô g ngờ nó lại sở hữu Bar cơ đấy.

- Woa...em cũng muốn tới Bar của chị ấy chơi.Tối nay anh đưa em đi với nhá. - Linh nắm tay Kiệt lắc lắc.

- KHÔNG ĐƯỢC! - cả 3 người đồng thanh phản bác...Linh giật mình...mắt rưng rưng.

- Em còn nhỏ...lại đang học hành ôn thi...lại là con ngoan trò giỏi...không nên đi vào những nơi như thế. - nó chậm rãi ăn nốt li kem...thứ 15.

- Nhưng mà...

- Không nhưng gì hết...em vào đó sẽ rất nguy hiểm...thế giới trong Bar phức tạp lắm em...nghe lời đi! - Yến bỗng chính chắn hẳn lên.Linh cuối cùng cũng chịu nghe lời sau khi nghe xong bài giáo huấn suốt 15p của nó → Yến→ Kiệt.

********************

- Đi đâu cả buổi chiều nay? - vừa bước vào nhà nó đã bị Huy dọa sợ chết khiếp bằng giọng nói âm 0°C của anh.

- Haa...em đi cứu người. - trước mặt anh...nó lại trở về với vẻ là đưâ em gái đáng yêu (lưu manh ngỗ nghịch thường ngày) ý.

- Cho em nói lại lần nữa!

- Em...em...em giúp người thật mà.Tại thấy con bé lớp 10 bị cả đám 11 hùa nhau đánh nên em mới....thôi mà. - biết tỏng là anh đã rõ ràng mọi chuyện nên nó đành thành thật khai.Huy nắm tay nó lôi xuống ngồi cạnh mình...tay vén lại mái tóc rối của nó.

- Suốt ngày chỉ biết đánh nhau...sau này ai dám cưới em làm vợ đây? - nó nhăn mặt nũng nịu.

- Ứ...hai trù em ở giá...em không biết đâu...em mà "chống ề" là em bắt hai "ế" chung với em luôn cho coi. - hân và Minh ngồi sát bên mà phì cười với cái vẻ đáng yêu của nó.

- Thôi lên tắm rửa thay đồ đi rồi xuống ăn cơm...kêu cả con Yến qua ăn chung cho vui.Pame mình và pame nó đều đi công tác cùng nhau cả rồi. - nó gật đầu rồi phóng lên lầu.Bên biệt thự nhà Yến...nhỏ đã xong xuôi từ lâu...ngồi nhâm nhi li rượu vang nhẹ ở cửa số phòng mình.Gió nhẹ lùa vào mái tóc th.. bay bồng bềnh tự do...không gian thâtk tĩnh lặng cho tới khi.

- Yên ới...bớ Yên ới...Yến ới ời ơi...3 hồn 7 vía mày ở mô về đây tao bảo. - xẹt 1 cái...nó cắt phang bức màn đêm yê tĩnh.

- Mẹ mày cái con mát...có chuyện gì?

- Qua ăn cơm chung cho vui...mang đồ qua đây ngủ lại luôn đi rồi mai đi học luôn...tao dọn phòng cho mày rồi. - Yến hí ha hí hửng chui vào trong cuốn gói hành lí qua nhà nó tạm trú rồi leo lan can qua nhà nó.

- Hở...ở đâu ra thế? - hắn và Minh ngơ ngác nhìn Yến từ trên lầu đi xuống cùng nó.

- Leo lan can qua chứ gì...tao còn lạ gì bọn nó! - Huy thản nhiên nói...Yến vỗ lưng anh bồm bộp làm anh đang húp canh thì bị sặc...ho sù sụ.

- Đúng là chỉ anh hiểu em thôi Huy à.Há há. - nó kéo Yến vào bàn bắt đầu càn quét.HẮn và Minh kinh ngạc với tốc độ bào của bọn nó...20p hếtsạch 5 món chính...3 món tráng miệng.

- Hêy...2 đứa là heo tái thế đấy à? Ăn gì mà nhanh mà lắm thế? - hắn khều khều 2 đửa nói.

- Heo cái đầu anh...ăn nhiều thì là gọi heo à? Nói chuyện dễ xa nhau quá anh à! - Yến nhanh nhảu đáp...hắn cúng họng...đơn giản vì nhỏ nói đúng rồi.Hahaha.Nhìn bọn nó ăn mà hắn với Minh...2 người chóng mặt với số đỉa ăn đặt trước mặt nó...heo thật cmnr.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro