Chưa đặt tiêu đề 65

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

> > > Cỡ Chữ 16182022242628303234363840 Màu Nền Xám nhạtXanh nhạtVàng nhạtMàu sepiaXanh đậmVàng đậmVàng ốMàu trắngMàu tối

HÔN Ý LUNG LAY , XIN NGÀI TỔNG GIÁM ĐỐC BỚT GIẬN

Chương 160.3: Cô đã định nghĩa tình cảm của bọn họ sai lầm rồi

/1051GO

Chương 160.3:

"Cô đang nói cái gì?" Tô Yểu chán đến chết chu toàn cho qua với cô ta, nghĩ thầm, rằng khi nào thì cô ta mới để lại đường đi cho cô? Che ở cửa khiến cô không vào được.

"Tô Yểu, nếu cô không thích Lục Đông Đình, ít nhất cũng đừng ba ngày hai bữa lại tìm anh ấy gây phiền phức, cô dự đoán được cũng tới tay, có thể đừng lăn qua lăn lại người khác được không? Thời gian của anh ấy cũng không phải dùng lãng phí để cáu kỉnh với cô?"

Tô Yểu nghe được lời nói của cô ta chuẩn xác là phê phán, trong lòng cười lạnh không ngừng: "Không biết Luật sư Khương đứng ở góc độ nào để có thể nói được những lời này? Cấp dưới? Luật sư? Hay là... Bạn gái cũ?" Tôi lăn qua lăn lại chồng tôi thì mắc mớ gì đến cô? Cô hết lần này đến lần khác phê phán tôi, tôi lại không thể hiểu được rồi, cho dù là cô đứng ở góc độ nào, dường như cô cũng chưa thể có được quyền ấy đâu."

Khương Sơ Ánh nghẹn lời, sắc mặt có chút trắng bệch, mặt mày vốn là anh khí, cho dù trang điểm quyến rũ diễm lệ, lúc lạnh lùng nhìn người khác vẫn cực kỳ sắc bén.

Trên chân Tô Yểu đi dép đế bằng lộ nguyên bàn chân, mà Khương Sơ Ánh cao 1m7, lại còn đi giày cao gót mười xentimet, đứng ở trước mặt cô, hoàn toàn chặn hết tầm mắt của cô, khiến cô không thể thấy rõ tình hình bên trong.

Tô Yểu càng cảm thấy có chút không kiên nhẫn, cũng thể hiện rõ ở trên mặt.

Cô nghiêng đầu nhìn vào bên trong, trùng hợp liền thấy được Lục Đông Đình đang cầm cốc nước đi đến, lúc thấy cô, ánh mắt thâm thúy có chút ý lạnh.

Tô Yểu cũng không hé răng, cứ như thế nhìn anh.

Được một khoảng, Lục Đông Đình đặt cố nước ở trên tủ, bước đi thong thả đến chỗ cửa.

Khương Sơ Ánh nghe thấy đằng sau truyền đến tiếng bước chân, đột nhiên ý thức được, đang chắn vợ của anh ở ngoài cửa, dường như có phần không lại để ý, vì thế lập tức buông lỏng cửa ra, đứng sang bên cạnh.

Lục Đông Đình liếc mắt nhìn Tô Yểu một cái, sau đó nhìn sang Khương Sơ Ánh, âm thanh nhẹ nhàng nói: "Em trở về đi."

"Được." Khương Sơ Ánh gật đầu, đi qua bên cạnh Tô Yểu, bước chân không thể hơi ngừng lại một chút, lúc liếc mắt nhìn về phía Tô Yểu lại quá đỗi nhíu mày.

Tay của Lục Đông Đình đặt trên cửa, mắt nhìn Tô Yểu ngậm miệng đứng ở cửa, tiếng nói trầm thấp nghe không ra khác thường nói một câu: "Em muốn rời đi hay đi vào?"

Tô Yểu bĩu môi, cố ý hừ một tiếng, lập tức đi qua trước mặt anh vào phòng.

Tiếng hừ kia mang theo chút bất mãn, lại còn mang theo oán hận phát giận của cô gái nhỏ.

Khương Sơ Ánh phản xạ có điều kiện quay đầu, cửa sau lưng vừa vặn đóng lại, Khương Sơ Ánh đứng trên hành lang, cả đầu đều là hình ảnh khóe miệng của anh đang khẽ nhếch lên.

Sắc mặt Tô yểu không tốt, anh không chỉ không mất kiên nhẫn, không tức giận, ngược lại là đang cười?

Khương Sơ Ánh nhớ tới câu nói của Qúy Viễn Kiêu khiến cho trái tim của cô bỗng nhiên rơi vào hố sâu kia – em vĩnh viễn không thể khiến cậu ta vì em mà mượn rượu giải sầu.

Anh là đàn ông, anh có rất nhiều chuyện quan trọng phải làm, lúc trước cô chỉ biết là anh có một đống chuyện bận rộn, anh và mẹ anh cô nhi quả mẫu ở nước ngoài, không giống như đám người chú hai của anh đứng ở tổng bộ Thượng Thành có ưu thế như nào, vì lên được cao, anh thận trọng làm việc, thường xuyên tăng ca đến rạng sáng, cũng phải bay qua khắp thế giới.

Cô còn có thể yêu cầu xa vời anh phiền lòng vì chuyện của cô sao?

Người đàn ông quá nặng về sự nghiệp, cũng không thể bị ảnh hưởng bởi phụ nữ, cho nên cô im lặng đứng sau lưng anh, hi vọng có thể làm hậu thuẫn cho anh.

Nhưng hôm nay nghĩ đến, cách nghĩ của cô, cũng không nhất định là cô có thể bỏ qua thời cơ và khoảng thời gian bốc đồng với anh.

Lại có lẽ là ngay từ khi bắt đầu, cô đã định nghĩa tình cảm của bọn họ sai lầm rồi, cho rằng anh là đặc biệt, giữa bọn họ không cần phải cãi nhau, không cần tình cảm đến ngọt ngấy chàng chàng thiếp thiếp.

/1051GO

BÁO LỖI CHƯƠNG


THỂ LOẠITHỂ LOẠI

DANH MỤC





TAG


LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon#tinh