Chap 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nó ngồi ở ghế sô pha, mặt phụng phịu, 2 má còn ướt nước, lâu lâu lại hít lên 1 cái… Taeyeon ngồi đối diện nhìn nó thật sâu ko rời rồi thở hắt 1 hơi dài não nề…

- Xin lỗi… tui xin lỗi – Nó nói câu này cũng phải trăm lần rồi, nhưng từ nãy tới giờ Taeyeon vẫn cứ im lặng hoài 

Nó ngước đôi mắt long lanh ươn ướt nhìn cô chớp chớp khiến cô giật mình khi 4 mắt chạm nhau mặt biến sắc đỏ rực… Nó nhoài người đặt tay lên trán Taeyeon  khiến cô giật mình ko kịp phản ứng mà chết trân… 
- Cô bịnh bệnh àh? Sao mặt đỏ quá vậy – Nó lo lắng 

Taeyeon ko nói gì, nhắm mắt lại…mọi tâm trạng đều bị nó làm tiêu tan, bàn tay mát lạnh truyền vào cô 1 luồn sinh khí kì diệu…bất giác cô đưa tay nắm giữ lấy tay nó trên trán… hành động này làm nó giật mình, rụt tay lại nhưng ko đc, Taeyeon nắm chặt quá… 

- Yên nào – Taeyeon nhíu mày nói nhỏ 

Nó nhìn gương mặt bình thản ko chút ưu phiền của Taeyeon mà tim đập thình thịch, giống cái cảm giác khi cùng Jessica chạy trốn… “Ko lẽ đói bụng hả ta??

=))))– Tự hỏi với lòng mình, nó ngó lên chiếc đồng hồ  

- A!!! – Bỗng dưng nó kêu lên làm Taeyeon cũng giật mình 
- Gì vậy? – Taeyeon hỏi 
- Trưa quá rồi, ko đi ăn hả? tui ko ăn sáng nên giờ đói bụng quá – nó xịu mặt, cái miệng xinh mấp máy 

Taeyeon xoay lại nhìn đồng hồ, đúng là quá giờ ăn trưa rồi… 
- Đi thôi – Taeyeon vớ lấy chiếc áo vest nói với nó 
- Đi đâu? – Nó ngây ngô hỏi 
- Thế cô ko muốn ăn trưa à? – Taeyeon nheo nheo hỏi nó 
- A!!! đi chứ – Nó tươi như hoa hạn gặp mưa nhảy phóc đi lon ton ra trước Taeyeon 

Cô nàng nhìn nó lắc đầu ko khỏi trộm cười… Nó và Taeyeon bước đi trước trăm nghìn con mắt đổ dồn vè phía họ, đa số là nhân viên nữ, đủ loại tâm trạng xào xáo… ngạc nhiên hơn là từ trước tới giờ, chưa thấy giám đốc ra ngoài dùng cơm với ai,đặc biệt là phái nữ…nó bụng réo ầm ĩ, lại sắp được đi ăn ngon nên tâm trạng có chút phấn chấn mà ko để ý xung quanh, nhắm mắt hí hửng, miệng còn ngâm nga hát khẽ… trông nó như con chim sẻ nhỏ nhắn, dễ thương… Cái cười khẽ, sắc mặt hoan hỉ của Taeyeon càng tăng bội phần kích động của đám người nhân viên công ty… họ thi nhau há mõm rồi ngậm mồm, mắt căng thồ lộ ko khác gì con “chi hua hua”(Loài chó cảnh) 

- Đi đâu zạ? – nó níu Taeyeon lại khi cô đi hướng về phía thang máy hầm để xe 
- Đi lấy xe chứ đâu – Taeyeon nhíu mày nói trước câu hỏi ngô nghê của nó 
- Thôi, phiền lắm, sang nhà hàng bên kia đi – Nó chỉ tay về phía nhà hàng nhỏ bên kia đường 

Taeyeon nheo mắt nhìn theo hướng chỉ tay… cô tính dẫn nó đi 1 nơi sang trọng hơn…nhưng vừa quay sang định mở miệng thì bắt phải bộ mắt cún con, 2 mắt to long lanh khẩn cầu tha thiết vừa háo hức nên bao nhiu từ ngữ nuốt ngược vào bụng, thay bằng cái gật đầu… 

Nó mừng rỡ níu tay kéo Taeyeon đi như đứa con nít mà ko hay biết cái hành động này khiến cho 1 người vui và ấm áp biết chừng nào… 

- Quý khách dùng gì ạ? – 1 cô gái phục vụ trong chiếc áo sơ mi, váy giuýp ngang gối màu xanh dương đậm và chiếc ghile cùng tông màu lịch sự chìa thực đơn ra mà mắt thì cứ dán vào Taeyeon 

- Chị cho em 1 hambuger bò, khoai tây,1 salat và cacao – Nó ngẩng dậy gọi món iu thích – Chị…chị…CHỊ – Nó gọi món mà bà phục vụ cứ ngẩn ngơ nhìn Taeyeon, hết cười rồi lại ỏng a ỏng ẹo làm nó đang đói nổi điên hét lên 

- Xin…xin lỗi cô – Cô gái phục vụ ấp úng quay sang nó ghi lại các món 

Xong xuôi con mém phục vụ quay lưng đi và khuyến mãi nó 1 cái nguýt, ánh mắt ném vào nó như muốn nói rằng “đồ phá đám” làm nó giận sôi máu… Chống 2 tay lên bàn… nó ngắm nhìn Taeyeon… 

- Cô làm gì nhìn tôi ghê thế – Taeyeon bị nó nhìn đến đỏ cả mặt 
- Tôi xem mặt cô dính cái gì mà sao ai cũng nhìn chòng chọc vậy? – Nó ngu ngơ trả lời – 
Nhìn đẹp ngời ngời mà, có nhọ nồi đâu mà dòm ghê zậy? 

…Phụt… 

Taeyeon ko kiềm chế đc phát 1 tràn cười ko dứt, nụ cười đẹp lung linh càng cuốn hút ánh nhìn hình quả tim phóng nhưng điên từ mí cô gái trong nhà hàng… 
- Này!! Cô điên hả? cười gì mà lắm thế – Nó quê độ quát lên 

- Xin…xin lỗi… – Taeyeon bụm miệng nén cười mặt đỏ gay gắt 

Nó phồng miệng liếc cô 1 cái sắc lẻm quay ngoắc đi ko thèm quan tâm… 
- Đây là món quý khách gọi – Cô ả phục vụ lúc nãy đưa đồ ăn sang cho nó 1 cách khó chịu – Đây là món của cô – rồi quay sang dịu dàng,niềm nở giả lã cười với Taeyeon 

Taeyeon mỉm cười gật đầu tỏ ý cám ơn làm pả ngất ngây con gà tây liêu xiêu bỏ vào trong… 
- Cái gì chứ? Thái độ vậy là sao – Nó bực dộc cáu lên 

Taeyeon cười lắc đầu bó tay… 
- Thôi ăn nhanh đi 

Nhờ Taeyeon nhắc nó mới nhớ đang đói… ăn ko chút ý tứ, nó ngoằm 1 miếng to nhai ngấu ngiến ko kiên dè trước 1 người đẹp quyến rũ như Taeyeon mà hàng tá cô gái mong mà chẳng đc… Nó ăn ngon lành, tay bốc khoai tây chấm tương bỏ vào miệng nhai nhòm nhàm… 

- Trông cô ăn ngon quá nhỉ –  Taeyeon nhìn nó ăn mà hóa đá, miệng cứng như trát  xi măng 
- Ưm… ngon lắm… – Nói xong tiện tay bốc miếng khoai chấm tương đưa cho Taeyeon cười toe toét 

Cô nhìn nó ngây ngốc, miệng há vô thức để nó đút khoai vào miệng, cảm giác thân thuộc và ấm áp ko giống như bữa tối 1 mình mỗi ngày cô phải trải qua… 

Ăn xong 2 người bước ra trước bao ánh mắt ngưỡng mộ, ganh tị… 

- Taeyeon…Taeyeon… – Nó kéo giật giật tay áo Taeyeon 
- Hửm – Thấy nó kéo kéo tay như đứa trẻ đang vòi vĩnh Taeyeon nhìn nó ngạc nhiên 
- Uhm…tui…tui… tui ăn kem đc ko – Nó ngập ngừng chỉ tay về tủ kem phía tạp hóa bên cạnh 
- Cô muốn ăn kem hả? – Taeyeon hỏi lại như người lớn đang trông chừng trẻ con 
- Ừ – Nó rạng rỡ nhìn Taeyeon như con nít đc cho quà 

Cô lắc đầu cười đi theo sau nó đến tạp hóa… nó hì hục chúi mũi vào tủ kem đủ loại đang bày bán… Taeyeon nheo mắt cười ngắm nhìn nó, bất giác tay cô cầm lấy tờ báo để trên quầy bên cạnh mình… 

Taeyeon khựng người, mắt mở to, mắt cô càng ngày càng căng lên,môi mấp mấy, răng nghiến vào nhau , tay siết tờ báo như muốn xé nát nó ra… 

- Cô sao vậy? – Nó miệng mút kem hỏi Taeyeon 

Cô nhìn nó lòng sọc giận dữ… thảy tiền lên quày tính tiền tạp hóa, cô lôi nó đi thô bạo…nó ko hiểu chuyện gì đã xảy ra… 

- Ê ê!!! Còn tiền thối kìa – Nó bị lôi xềnh xệch hét vô tác dụng 

Mặt Taeyeon sa sầm xám xịt, nhìn như muốn ăn tươi nuốt sống ai đó, mọi người trong công ty vừa chạm phải ánh mắt chim ưng sắc như dao cạo liền cuối đầu chăm chú làm việc của mình… vì họ rành boss nhà họ quá mà… 

- Có chuyện gì vậy? buông tôi ra – Nó vùng vằng Taeyeon ra khi cả 2 vào phòng làm việc của Taeyeon 
- Giải thích cho tôi cái này – Taeyeon nói và chìa tờ báo ra trước mặt nó 

Mắt nó mở hết đát thiếu điều mún lọt tròng, miệng ngoác ra kinh ngạc… Trên trang nhất tờ báo là hình nó và Jessica với tiêu đề “Jessica và người bạn gái bí mật”… 
- Cô ta là người hôm qua đưa cô về phải ko? – Taeyeon gầm từng tiếng đáng sợ 

Nó run ớn lạnh khi nhìn thấy khuôn mặt và ánh mắt âm u của Taeyeon…Nuốt nước bọt, nó gật đầu… 

- Cô ko có gì để nói với tôi sao? – Taeyeon nhìn thẳng vào mắt nó tóe lửa 

Nó ngân ngấn nước mắt sắp khóc… 

- Mau nói đi – Taeyeon nắm lấy vai nó lay mạnh 
- Hjk hjk…huhuhuhu… cô... để …từ từ…tôi… tôi nói cho cô nghe – Nó mếu máo khóc 

Taeyeon giật mình khi nhận ra hành động quá mức của mình vội buông nó ra… 

- Được rồi, cô nói đi… 

Nó ngồi xuống ghế và bắt đầu kể lại việc nó gặp Jessica, kí hợp đồng osin và nguyên nhân hiện trạng tờ báo… Taeyeon nghe đến đâu, tay nắm siết chặt tới đó, gân xanh gân đỏ thi nhau nổi lên, mắt vằn đỏ, răng nghiến nghe ken két… 

- Sao cô ngốc quá vậy hả? – Taeyeon hét lên vang dội có cảm tưởng xuyên suốt 10 lầu trong công ty đều nghe đc hết, còn nhân viên bên ngoài bất giác lạnh xương sống rùng mình co quắt lại 

Nó sợ hãi khóc nức nở… 

- Tôi làm gì chứ? Sao lại mắng tôi …huhuhuhuhuhuhu 

Taeyeon giận lắm, nhưng xét lại nó đúng thật, dù gì cũng ko phải lỗi của nó, là con nhỏ chết bằm kia cả… Taeyeon nắm chặt tay thành quả đấm, buông người thả lên ghế, tay bóp thái dương thở dài… 

Nó khóc, ngồi nhìn Taeyeon 1 hồi lâu, thấy cô cứ nhắm mắt như đang suy nghĩ gì đó…cứ thế… nó liu diu nhìn 1 hồi ngủ gục trên bàn lúc nào ko hay… Taeyeon mở mắt ra thì thấy nó đã ngủ say, lắc đầu kêu khổ, cô đỡ nó nằm xuống ghế sô pha, lấy áo khoác đắp lên cho nó… 

Cũng may phòng kín chỉ có 2 người, nếu ko ai bắt gặp cảnh này chắc phải chết đứng  mất bởi con người nổi tiếng lạnh lùng, sống bằng công việc như Taeyeon lại có hành động dịu dàng và ân cần đến vậy sao? 

Nó thiếp đi ko biết ngủ đã bao lâu… bỗng… 

…Ring…Ring…Ring… 

Nó nhíu mày cựa người rồi từ từ mở mắt… 

…Ring…Ring…Ring… 

Hồi chuông lần thứ 2 vang lên khiến nó tỉnh hẳn… luống cuống loay hoay mò mẫm chiếc điện thoại… 

- Cô biết mấy giờ rồi chưa hả? Cô đang ở đâu – Jessica hét lên chói tai 

Nó nhăn mặt đưa điện thoại xa lổ tai cả 1 dang tay mà vẫn còn nghe rõ mồn một tông giọng cá heo của Jessica…Nó đưa tay xem đồng hồ “Á!!! 5h30 rồi sao?” 

- Xin lỗi, tui tới liền – Nó xìu giọng ăn năn 

Mọi hành động nãy giờ của nó đã thâu hết vào đáy mắt 1 người… Taeyeon ngồi trên ghế làm việc, 1 tay chống lấy cằm, 1 tay gõ nhịp trên bàn, sắc mặt lạnh băng, đôi mắt xám đen tối sầm, hỏa khí âm ỉ bóc lên ngùn ngụt… Trông cô lúc này như 1 tổng tài hắc ám, 1 đại ma vương đang tức giận…

TBC.....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jeti