Hợp Đồng Định Mệnh Chương 37

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 37 : Trở Về Làm Thư Ký Cuả Anh

Bây giờ đã là hai giờ chiều, ánh mặt

trời vẫn còn đang gay gắt, tin đồn xôn

xao loan truyền đã vài ngày nay, tập

đoàn "LM" và Đới Thị kết thành

thông gia rốt cuộc đã chấm dứt,

nhưng đến tận giây phút cuối cùng

Thoại Mỹ mới biết mình từ đầu đến

cuối đều bị giữ trong bóng tối. Ngay

cả việc Kim Tử Long muốn cô từ

chức, cũng là bởi vì chuyện đó.

Như vậy còn chưa đủ, hết lần này tới

lần khác Kim Tử Long một câu cũng

đều không có giải thích, không nói

hai lời để cha mình ở lại nhà cô, dám

một mạch kéo cô lên xe, đưa thẳng

đến nhà hàng. Còn mang tiếng nói

- Hai người muốn đi ăn cơm

- Anh không cảm thấy cần phải giải

thích một chút gì sao?_ Cô nhắc đến

chính là về chuyện đính hôn cùng

Đới Lạc Lạc .

- Chuyện sẽ không xảy ra, cần gì phải

giải thích?

- Chính vì vậy, sau này còn có thể nảy

sinh đủ loại tin đồn, mà anh muốn

em đều không coi nói là chuyện quan

trọng gì sao?

- Anh có thể tự mình tìm em chứng thực."

- Được rồi, không nói chuyện này nữa.
Em không phải muốn trở về làm việc

sao? Hiện giờ đã có thể trở lại, vẫn là

thư ký của anh_ Kim Tử Long cắt

ngang lời nói vừa nãy.

- Nhưng mà, em còn muốn chăm sóc

Tiểu Minh ._Thoại Mỹ nói. Cô đã vài

ngày chưa nhìn thấy Tiểu Minh .

Thân thể của Tiểu Minh hẳn là phải

gần khỏe trở lại rồi chứ?

- Sức khỏe củaTiểu Minh đã có các bác

sĩ và y tá của bệnh viện có thể chiếu

cố, em không cần đặc biệt xin nghỉ để

chăm sóc cậu ấy. Anh đã dặn dò bác

sĩ, bọn họ sẽ chăm sóc em trai của em

chu đáo._ Kim Tử Long nói tiếp.

- Vậy....Hiện giờ em vẫn có thể đi thăm

Tiểu Minh chứ_Thoại Mỹ bất đắc dĩ

nói. Người đàn ông này, lại bắt đầu lộ

ra bản tính bá đạo của anh rồi.

Anh cũng đi cùng với em._Kim Tử

Long nói xong liền kéo Thoại Mỹ lên

xe.

- Cảm ơn anh đã đưa em đến bệnh

viện, em vào đây._ Thoại Mỹ nói với

Kim Tử Long.

- Chờ một chút,_Kim Tử Long ngăn

Thoại Mỹ lại nói

- Anh và em cùng nhau đi vào._Nói

rồi, liền kéo tay Thoại Mỹ tiến vào

phòng bệnh.

- Tiểu Minh, em cuối cùng cũng tỉnh

lại rồi, thế nào? Cơ thể có khỏe hơn

chút nào không?_ Thấy Thoại Minh

đã tỉnh lại, Thoại Mỹ vội vã bước đến

trước giường bệnh hỏi.

- Em tốt hơn nhiều rồi, chị hai. Chị

không cần lại lo lắng cho em. Ở lại

thêm một thời gian nữa là em có thể

xuất viện._Thoại Minh nhìn chị gái

nói.

- Thấy em bình phục khỏe mạnh, chị

an tâm rồi._ Thoại Mỹ thở dài một hơi

nói.

- Xin hỏi, trong hai người vị nào là

người nhà của bệnh nhân Thoại

Minh?_ Bác sĩ bước vào trong phòng

bệnh hỏi.

- Là tôi, xin hỏi bác sĩ có chuyện gì

sao? Tôi là chị của cậu ấy. Có phải

bệnh tình của cậu ấy lại có biến đổi gì

hay không?_Thoại Mỹ liền tiếp lời

nói, cứ như vậy khẩn trương căng

thẳng nhìn bác sĩ, chỉ sợ ông nói ra

những tin tức không tốt.

- À, không phải như vậy. Xin cô đừng

nên lo lắng, chỉ là cậu ấy hiện nay

đang trong tình trạng bình phục, tốt

nhất là có thể có một môi trường an

dưỡng tốt, như vậy cũng có lợi cho

thân thể cậu ấy khôi phục._ Bác sĩ

đáp. Khí hậu phía nam tương đối

thích hợp để dưỡng bệnh, cho nên tôi

đề nghị gia đình cô nếu có thể thì hãy

cùng cậu ấy đến phía nam."

- Nhưng mà, bác sĩ......._ Thoại Mỹ

chưa kịp dứt lời đã bị Kim Tử Long

ngắt lời,

- Chúng tôi đã biết, cảm ơn bác sĩ.

- Không cần khách sáo, đây là trách

nhiệm phải làm của bác sĩ chúng tôi.

Sau khi nói xong, bác sĩ xoay người ra

khỏi phòng bệnh.

Thoại Mỹ nhìn Kim Tử Long nói,

- Anh sao lại thay em đồng ý hả? Anh

muốn cho em đi làm, lần này, em làm

sao có thời giờ cùng Tiểu Minh đi

miền nam dưỡng bệnh?_Trong giọng

nói có ý trách cứ.

- Ở miền nam, anh còn có một ngôi

biệt thự, điều kiện ở đó cũng không

tồi, rất thích hợp để dưỡng bệnh. Tạm

thời không ai ở, em có thể cho Tiểu

Minh đến đó ở trước, hơn nữa ở đó,

quản gia và người hầu đều có, bọn họ

có thể chiếu cố Tiểu Minh. Em không

cần phải lo lắng nữa._ Kim Tử Long

nói.

- Anh không cần làm như vậy, anh đã

làm cho em quá nhiều việc rồi.

_ Thoại Mỹ vẻ mặt phức tạp nhìn Kim

Tử Long nói.

- Phụ nữ, không nên nghi ngờ quyết

định của anh, cũng đừng thử chọc

giận anh lần nữa!_ Kim Tử Long vẻ

mặt không chút thay đổi nói.

- Nhưng mà......._ Thấy Kim Tử Long

sắc mặt dần dần biến đổi, Thoại Mỹ

khôn ngoan đổi chủ đề,

- Được rồi, vậy cảm ơn anh. Trong

thời gian này, Tiểu Minh phải nhờ

anh chiếu cố vậy.

- Hai ngày tới anh sẽ thu xếp cho Tiểu

Minh đi đến phía nam, ngày mai em

trở về công ty đi làm._ Kim Tử Long

chắc nịch nói, trừng mắt nhìn Thoại

Mỹ, giống như cô dám mở miệng bác

bỏ anh liền một ngụm ăn tươi cô kinh

khủng như vậy.

- Được rồi._ Thoại Mỹ thở dài, thấy sắc

mặt Kim Tử Long dần dần tốt trở lại.

-------oOo-------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro