Hợp Đồng Định Mệnh Chương 41

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 41: Ngọt Ngào Sống Chung

Uh,Thoại Mỹ gật đầu, nhìn biểu hiện

yêu thương cuả Kim Tử Long, trong

lòng cảm thấy ngọt lịm, thiết nghĩ cho

dù có đau đớn đến cỡ nào cũng đều

có thể chịu đựng cho qua.

- Bây giờ không phải là rất đau nữa

chứ?_Kim Tử Long vưà xoa bóp vưà

hỏi.

- Uh, tốt hơn nhiều rồi, ngày mai hẳn

là sẽ không bầm tím lên đâu._ Thoại Mỹ trả lời.

Cảm thấy lòng bàn tay trở nên ấm

nóng, Kim Tử Long ngừng tay, cẩn

thận đặt chân Thoại Mỹ xuống đất.

- Cần phải như thế này, nếu ngày mai

vẫn còn đau, em phải ngay lập tức

đánh rượu. Nhớ cho kỹ khi thoa cần

phải có lực, cho đến khi lòng bàn tay

nóng lên mới thôi, không thì không

có hiệu quả đâu. Biết không? Còn

nữa, phải nhớ kỹ, ngày mai không

được mang giày cao gót, không thì

chân sẽ tiếp tục đau nhức!_Kim Tử

Long lo lắng nhắc nhở, như là một lão

mụ tử thích dong dài, căn bản là

không giống như ông chủ lớn của giới

tài chính oai phong trên thương

trường mỗi ngày.

"Xuỳ" một tiếng, Thoại Mỹ nở nụ cười.

"Biết rồi, lão mụ tử"

Kim Tử Long ngẩn người, ngay sau đó

liền nói.

- Giỏi! Em dám cười anh, xem anh thế

nào trừng phạt em_Dứt lời, liền đè

Thoại Mỹ xuống, ngón tay lại càng

không ngừng cù (thọt lét) cô. Xem

em, sau này còn dám cười anh

không

- Ha ha...A! Không dám, em không

dám nưã_Ngọc My cười đến nước

mắt cũng chảy ra, vội vàng nói xin

tha.

- Thực sự không dám nữa?

- Tha mạng đi mà! Em thực sự không

dám nưã

- Tốt, vậy anh sẽ bỏ qua cho em lần

này Kim Tử Long nói, ngón tay cũng

dừng hoạt động. Nhìn bộ dạng người

dưới thân, thở hồng hộc, vì cười mà

cả gương mặt đều ửng hồng, đôi mắt

Kim Tử Long như bị hút hồn vào đó.

Cúi đầu, áp trụ lên môi Thoại Mỹ .

Mãi cho đến khi cả hai người đều thở

hồng hộc mới chiụ buông ra.

- Ngày hôm nay chỉ có thể đến đây

thôi, chờ chân em khoẻ lại chúng ta

sẽ tiếp tục.Kim Tử Long nỗ lực kìm

chế dục vọng cuả bản thân, nhìn

gương mặt đỏ bừng cuả Thoại Mỹ

trong lòng mình, ánh mắt lại một lần

nưã bị cuốn trôi vào.

- Em không nên mê hoặc anh, bằng

không, anh sẽ mặc kệ việc em có bị

thương hay không mà lập tức muốn

em ngay bây giờ.

- Em không có Thoại Mỹ liền lập tức

thanh minh, đồng thời cũng di

chuyển ra khỏi lòng cuả Kim Tử Long

Đỏ mặt nhìn chằm chằm anh.

- Được rồi, đừng rối lên nưã. Anh phải

đi, bằng không anh sẽ thực sự nhịn

không được. Em tốt rồi thì nhanh

chóng nghỉ ngơi đi, ngày mai cho em

nghỉ một ngày, ở nhà phải toàn tâm

toàn ý nghỉ ngơi" Kim Tử Long ôn

nhu phủ trên đầu Thoại Mỹ nói.

- Đừng, anh đừng đi, ở lại với em có

được không?_Thoại Mỹ đứng lên kéo

lấy góc áo cuả Kim Tử Long nhỏ

giọng nói.

- Em chắc chứ?" Kim Tử Long hỏi laị

như xác định.

"Uh" Giọng nói Thoại Mỹ tựa hồ như

không thể nghe thấy. Guơng mặt cười

ửng hồng phảng phất như đoá anh

đào.

- Là em nói, cũng không được hối hận!

Anh muốn em!_ Trong mắt Kim Tử

Long tràn đầy dục vọng, ôm lấy Thoại
Mỹ , cuồng nhiệt hôn cô

Tay cô khẽ run, nhẹ đặt trên vai anh,

trong đầu vẫn còn sát lại ba chữ

loáng thoáng - anh muốn em!

Anh muốn cô !

Anh châm ngòi ngọn lửa chaý hừng

hực trong cô, bằng cái ôm siết chặt

nồng nhiệt cuả anh, cô rõ ràng biết

chính mình nguyên ý vì anh mà dâng

tặng cả thể xác lẫn tinh thần...

Đem y phục trên người cởi ra, cô trần

truị dính chặt trong lòng anh, cảm

giác trống ngực đập dồn dập, tựa như

tiếng đàn piano đang tấu lên một giai

điệu tuyệt vơì.

Thả cây kẹp tóc đang kẹp trên đỉnh

đầu cô xuống, mái tóc đen bóng

mượt, như thác nước đổ xuống, dán

trên tấm lưng tuyệt đẹp cuả cô.

Kim Tử Long cởi áo sơ mi cuả mình,

lại một lần nưã ôm chăt lấy Thoại Mỹ

cuồng nhiệt muốn đem cả người cô

thẳng tiến vào trong cơ thể, không

bao giờ tách rời nưã.

Anh ôm cô đi về phiá giường, nhẹ

nhàng đặt cô lên trên đó, con ngươi

đen cuả anh hiện lên những tia yêu

thương nóng rực, cơ thể hoàn toàn

không một mảnh vải che thân bày ra

trước mắt Kim Tử Long , Thoại Mỹ có

chút xấu hổ cắn môi, kéo chăn bao

trùm lại cơ thể không hề được che

đậy cuả mình, giây tiếp theo, thân thể

tráng kiện cuả Kim Tử Long cũng

chui vào trong chăn, lại một lần nưã

cùng cô dây dưa triền miên.

Anh vuốt ve mơn trớn cánh môi này

một lúc lâu, mới tinh vi ngẩng đầu,

trầm giọng nói.

- Em có thể chiụ đựng nỗi nưã không,

chúng ta có thể tiếp tục chưa?

Con ngươi ươn uớt mê hồn cuả cô si

ngốc mơ hồ nhìn tuấn nhan cuả anh,

đôi môi đỏ mọng hé mở, chợt suy

ngẫm, ngượng ngùng gật đầu.

Không để cho Thoại Mỹ một chút thời

gian lưỡng lự, Kim Tử Long đã liền

đem nàng vào một thế giới huyền

diệu.

😚😚😚
-------oOo-------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro