Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai tiếng sau, Park Jiyeon cuối cùng cũng đến dưới lầu nhà Im Siwan . Để ý kỹ mới phát hiện, ở đây tuy không phải là khu biệt thự CheongDam , nhưng nhất định là khu trung tâm đất đắt đỏ. Cô từng nhìn thấy quảng cáo ở trên báo, ở đây mỗi tấc đất là một tấc vàng, ngay cả một gian phòng bình thường có 200 mấy met vuông cũng hết mấy chục triệu, mắc đến không thể thốt nên thành lời.

Bây giờ thu nhập của luật sư cao đến vậy sao? Hay là, anh là con nhà giàu có sao?

Im Siwan tự mình xuống lầu đón cô, trên bàn đã để chuẩn bị sẵn bánh ngọt, vừa nhìn là biết do chính tay anh làm. Sự quan tâm của anh, giống như một dòng nước ấm, nhẹ nhàng chảy vào trong lòng cô.

Hai người nói chuyện với nhau một chút, sau đó Im Siwan bắt đầu giới thiệu sơ quan tình hình vụ án. Park Jiyeon nhận lấy xấp tư liệu dày cui, ngồi ở trên ghế sofa đọc thật kỹ, đồng thời đánh dấu lại những chổ cân thiết. Hai người cố gắng làm việc của mình, không quấy rầy lẫn nhau, bầu không khí vô cùng hài hòa.

Khoảng hơn một giờ đồng hồ trôi qua, Park Jiyeon hơi mệt, ngẩng đầu lên xoay xoay cổ. Im Siwan thấy được cảnh này, mỉm cười hỏi cô : " Mệt rồi phải không? Anh pha cho em một ly coffe nhé?"

"Ưm! Cám ơn anh!"

Cô lén nhìn về phía nhà bếp, ánh đèn màu vàng như rượu nhẹ nhàng chiếu lên thân hình của Im Siwan , tạo thành một đường vòng cung, tô đậm những đường nét đẹp đẽ trên con người của anh.

Áo sơ mi trắng, bên ngoài là áo len màu xám tro, cả người mặc bộ đồ giản dị ở nhà, yên tĩnh đứng ở chổ đó, khóe miệng gợi lên những ngọn sóng mềm mại. Chỉ cần nhìn thôi cũng cảm thấy rất ấm áp, rất yên tâm.

Sau khi rời khỏi Cheongdam , anh là người đàn ông duy nhất khiến cô có cảm giác an toàn.

Cô thích cảm giác khi ở bên anh, thoải mái tự do, không có bất cứ áp lực nào.

Giống như hai người bạn đã quen biết rất nhiều năm vậy, vô cùng hiểu nhau.

Nhưng...

Anh đối với ai cũng dịu dàng như vậy sao?

Cũng có thể sau khi anh có vợ rồi, sẽ không còn như vậy nữa.

Không biết người vợ sau này của anh, trông sẽ như thế nào nhỉ? Nhất định cũng là một người dịu dàng, tự lập, năng lực xuất sắc sao?

Được anh yêu thương, là một việc vô cùng hạnh phúc.

Trong đầu bắt đầu ý thức được bản thân mình đang mơ mộng, Park Jiyeon lập tức đem giấc mộng đó đè nén xuống. Cô đã là vợ của người khác, làm sao có thể mơ tưởng đến người đàn ông khác chứ?
Im Siwan pha xong coffe bước ra, Park Jiyeon vẫn còn đang mải mê làm việc. Ánh mắt rất chuyên tâm, không giống một cô gái trẻ tuổi tí nào. Anh sẽ chọn cô, bởi vì cô rất có năng lực, lại chăm chỉ, không ngại cực khổ. Thêm một thời gian nữa, cô nhất định sẽ trở thành một luật sư xuất sắc.

Anh cũng từng tìm qua rất nhiều người làm trợ lý, nhưng mục đích của các cô chỉ nhắm vào anh.

Mỗi lần anh ở nhà chuẩn bị hồ sơ, các cô chỉ biết trang điểm ăn mặc thật quyến rũ, tìm tất cả mọi cách để hấp dẫn anh, muốn kéo anh lên giường với bọn họ. Nhưng mùi nước hoa trên người các cô, nồng nặc đến mức khiến anh chán ghét, cảm thấy vô cùng thiếu tế nhị.

Anh rất thích mùi hương trên người cô, nhàn nhạt, thơm ngát tựa như mùi hương của sữa hòa với sữa tắm, rất tựa nhiên, rất dễ chịu.

Ly coffe dần chỉ thấy đáy, cuối cùng Park Jiyeon cũng xem hết toàn bộ hồ sơ trong tay mình, mệt mỏi duỗi thẳng lưng ra.

" Đã ba giờ sáng rồi, hôm nay ngủ lại nhà của anh đi! Yên tâm đi, anh là một người tốt! Tuyệt đối sẽ không làm ra bất kỳ chuyện xấu nào đâu!" Im Siwan giúp thu dọn lại mọi thứ, bộ dạng nói đùa của anh càng nhìn càng đẹp, lại còn có chút trẻ con nữa.

"Em biết rồi! Nhưng tốt hơn em vẫn phải về nhà, em, ...người nhà em sẽ rất lo lắng."

"Ưm! Để anh đưa em về!"

" Không cần không cần! Em tự bắt xe về được rồi!" Park Jiyeon nhanh chóng vẫy tay chào, vừa đứng dậy mới biết chân mình do ngồi quá lâu, hai chân mềm nhũn, lại ngã xuống trở lại, cô lúng túng cười: " Nhưng có thể nào cho em ở lại đây nửa tiếng không? Chỉ nửa tiếng là đủ..."

" Tất nhiên là được rồi! Anh đi sắp xếp lại tài liệu nhé!"

"Ưm!" Park Jiyeon chán nản, tiện tay lấy một cuốn tạp chí ở dưới bàn lên coi.

Nhân vật trên ảnh bìa chính là...

Kẻ biến thái tối hôm qua sút chút nữa đã cường bạo cô đây mà!

Sắc mặt của cô liền trắng bệch, siết chặt các ngón tay, bất giác rùng mình, cả người có cảm giác như máu đang chảy ngược.

Trên mặt báo chính là tin tức về việc thái tử Yoo thiếu người đứng đầu các đảng phái đang chuẩn bị tiếp quản công ty khai thác mỏ lớn nhất Đài Loan, hình trên ảnh chính là anh ta, quần áo chỉnh tế, tràn đầy nhiệt huyết, điều không đổi chính là nụ cười xấu xa trên khóe miệng còn hấp dẫn hơn so với phụ nữ, đầy khiêu khích và gợi cảm. Giống như một người có thân phận cao quý, nhưng lại là một kẻ trăng hoa vô cùng phóng túng.

Cả một trang báo rộng dài đều ca ngợi anh ta làm thế nào làm được như vậy, thủ đoạn cao thâm, từ trong số hàng chục ngàn công ty trở thành người chiến thắng lớn nhất.

Park Jiyeon càng xem càng tức giận, hận một nỗi không thể xé rách cuốn tạp chí.

Anh ta là một kẻ mặt người dạ thú. Đạo đức giả! Tàn ác! Cô căm hận anh ta!

Im Siwan nhìn thầy sắc mặt của cô rất xấu, theo tầm mắt của cô nhìn xuống dưới. Nhìn thấy hình của Yoo SeungHo , lông mày nhíu lại một cách khác thường: " Em, biết cậu ta sao?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro