phần 13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

 Hai người cũng coi như ở cùng nhau hai năm, Bright chưa bao giờ nghĩ Win sẽ biết những thứ này, hơn nữa ý tứ còn hàm xúc, ẩn ý trong lời nói rất sắc bén.

Dáng vẻ đó vừa đẹp đẽ vừa hấp dẫn, làm người ta rất muốn tỉ mỉ thưởng thức.

khi người hầu bưng nước trà lên, Bright bình thảng mà nâng chén trà lên, uống một ngụm, chỉ là ánh mắt vẫn như cũ gắt gao mà dừng trên người Win.

Sự chú ý của ông Vachi vẫn luôn đặt trên người Win, nghe cậu dứt lời liền cười ha ha, tán thưởng nói:" lời này nói ra không tồi!"

Win ngượng ngùng cười cười:" bố quá khen rồi"

" chuyện gì mà vui vẻ như vậy?" Bà Vachi cười nhẹ nhàng từ trên lầu đi xuống.

 tóc dài xoăn sóng, bộ mặt hiền từ, mặc đồ giản dị. Sau bao nhiêu năm tháng vẫn không để lại vết tích của tuổi trên người Bà, có thể nhìn ra lúc trẻ bà là một đại mỹ nhân.

Ông Vachi vội vàng hướng bà nói:" chuyện đàn ông chúng tôi bà thì biết gì chứ?"

Bà nghe lời này liền đi tới kéo Win lôi đi :" vậy hai người cứ nói đi, tôi chỉ cần Win thôi"

Bà rất cao hứng, lôi kéo Win không ngừng nói chuyện.

Bright đứng một bên, hơi hơi cau mày, thần sắc phứt tạp mà nhìn chằm chằm Win. Người này thật quá giỏi trong việc ngụy tạo, rõ ràng có thể am hiểu kinh tế và chính trị, lại ẩn giấu hai năm, chưa bao giờ ở trước mặt hắn lộ ra chút dấu vết, có thể thấy được tâm cơ có bao nhiêu sâu!

Hai ông bà Vachi đều rất yêu thương Win, ánh mắt Bright liền trầm xuống, càng nhìn càng thấy Win đang làm bộ làm tịch!

Ở trước mặt hắn vừa ngông vừa khó dạy, lần nào đều phải dùng biện pháp mạnh.

Nhưng ở trước mặt ba mẹ anh, cậu liền không kiêu ngạo không nịnh nót, khiêm tốn có lễ,một bộ hiền lương.

Trong lòng Bright cười lạnh, lần đầu tiên sinh ra ý niệm nghiên cứu Win. Nhìn xem người này tột cùng còn có bán lĩnh cao siêu gì

Hai ông bà đều rất thích Win, đem người giữ tới tận tối.

Mãi đến khi ăn xong bữa tối, lại hàn huyên trong chốc lát, Bright lấy cớ công ty còn có việc, ông Vachi mới cho hắn cùng Win rời đi.

Bất quá trước khi rời đi, bà Vachi còn không quên cầm hai hộp nhân sâm đưa cho Win. Nhìn thôi cũng biết quý giá cỡ nào.

Win có chút áy nấy, hai người đối tốt với cậu như vậy, cậu lại cùng Bright kết hợp lừa gạt bọn họ, còn lừa đến hai năm, nói như thế nào đều là thẹn với lòng, cậu cũng không dám nhận thứ tốt như này.

Bà Vachi không vui nói:" đồ người lớn ban tặng, không được từ chối"

Ý tứ rõ ràng như vậy rồi sao có thể từ chối.

Win đành phải nhận lấy hai hộp, đôi mắt chua xót:" mẹ , cảm ơn người"

Bà cười vỗ vỗ tay cậu.

Cũng không biết ông Vachi nói gì với Bright, vừa đi ra khỏi cổng nhà Vachi, Bright liền ầm trầm hướng Win cười lạnh một tiếng:" thật là không thể xem thường cậu"

Lời này không đầu không đuôi, Win không hiểu ra làm sao.

Không đợi cậu hỏi, Bright đã đi nhanh về phía trước, dáng người cao lớn ẩn ẩn lộ ra một khí tức giận.

Win sợ bị ném lại nơi này giữa đem khuya tối như này, chỉ có thể căng thẳng đi theo, ngồi vào trong xe của Bright.

Bright đột nhiên lạnh lùng nói:" Ginn, cậu xuống xe trước đi"

Tài xế đang chuẩn bị lái xe lập tức mở cửa bước xuống:" vâng"

Sau khi tài xế rời đi, trong xe chỉ còn lại hai người Bright và Win.

trong xe tràn ngập lạnh lẽo và ngột ngạc, không khí khiến người ta sợ hãi.

Win thầm kêu khổ, không biết mình chọc giận Bright lúc nào,hắn bây giờ, rõ ràng chính là sắp xử lý cậu.

Cậu không khỏi dịch sang phía bên cạnh, ý đồ cách xa Bright một chút.

Nhưng mà Win vừa động, Bright đột nhiên đem cậu túm qua, động tác vừa thô bạo vừa mạnh mẽ, một bàn tay gắt gao nắm chặt cổ tay cậu.

" biết bố tôi lúc nãy nói gì không?" thanh âm lạnh băng, nghiến răng nghiến lợi, cố nén lửa giận.

" tôi..." Win khẩn trương mà liếm liếm môi, làm sao cậu biết được, nhưng lời này cậu không dám nói, sợ Bright lập tức sẽ bóp gãy tay cậu.

Bright tựa hồ cũng không tính toán muốn cậu trả lời, lạnh lùng nói:" ông ấy nói muốn tôi nhanh chóng chấm dứt với Light, tránh làm mất mặt nhà vachi, muốn tôi chăm sóc cậu thật tốt, đối tốt với cậu một chút"

Chuyện này! Win lập tức ngây người.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro