Phần 19: biết được sự thật

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

một đêm nay Win nằm trên giường lăn qua lộn lại đều không ngủ được .

Về sau nên làm cái gì bây giờ? Cậu đồng thời đắc tội với cả Bright cùng Light, còn có thể tiếp tục lăn lộn trong cái giới này sao?

Có lẽ đạo diễn Joss nói đúng, cậu vẫn còn quá trẻ. Đổi thành những người khác, có lẽ sẽ có cách giải quyết ổn thỏa hơn, không đến mức dồn vào đường cùng như cậu.

Ngày hôm sau Win thức dậy, phía dưới hốc mắt là một quằng thâm như gấu trúc.

" anh, có phải tối hôm qua anh không ngủ hay không?" lúc ăn sáng, Mick ngẩng đầu hỏi Win.

Win ngáp một cái, thuận miệng nói uống trà nên không ngủ được, rồi sau đó dừng ở trên khóe môi của Mick:" môi em bị làm sao vậy?"

Tối hôm qua Mick học tiết thuyết giảng buổi tối trở về, cậu không chú ý đến, sáng nay vừa thấy, khóe môi Mick như là bị cắn trúng, còn đang kết vảy.

Mick cúi đầu ăn cháo, hàm hồ nói:" lúc ăn em không cẩn thận nên cắn trúng"

Win cũng không có nghi ngờ, dặn dò một chút:" ăn xong bữa sáng thì nhớ bôi thuốc"

Mick ừm một tiếng.

Cậu xem như cũng không nói dối, môi đúng thật là bị cắn, chẳng qua không phải cậu cắn mà là cái tên biến thái lần trước gặp ở nhà hàng cắn.

Nhớ tới Mick liền tức giận đến nghiến răng nghiến lợi, đáng tiếc cậu cũng không thể chống lại được đối phương, chỉ có thể mặt lạnh mà chống đỡ.

Win vừa xuống dưới chung cư liền nhìn thấy chiếu Roll Royce quen thuốc.

Cậu không cho rằng Bright sẽ đến đây, chắc chỉ là trùng hợp giống xe.

Cậu hơi hơi cúi đầu, làm bộ như không nhìn thấy, đi thẳng ra khỏi chung cư.

Nhưng mà Bright sao có thể đề cậu rời đi dễ dàng như vậy ngay dưới mí mắt của mình.

" Win" thanh âm trầm thấp phía sau Win truyền đến.

Cả người cậu cứng lại, không dám quay đầu lại, ngược lại còn bước nhanh hơn.

" cậu thử đi một bước nữa xem" giọng nói trầm hấp mang theo vài phần tức giận.

Lúc này Win mới dừng bước chân, cứng đờ mà xoay người, nhìn qua Bright đang đứng ở bên cạnh xe.

Thấy Win đứng bất động, Bright liền không kiên nhẫn nói: "Còn đứng đó làm gì? Lại đây!"
Win dịch vài bước, cách Bright khoảng hai mét liền ngừng lại: "Anh tìm tôi có chuyện gì?"

Bright khẽ nhíu mày, tựa hồ đối với loại hành vi này của cậu rất bất mãn

Nhưng cũng không phát hỏa, chỉ là hơi nâng cằm, dùng một loại ngữ khí ra lệnh nói: "Nhanh chóng trở lại đoàn phim đóng phim đi, đừng có để liên lụy tới tiến độ của mọi người!"
Win lắc lắc đầu: "Anh không phải đã ở trước mắt mọi người trong đoàn phim kêu tôi cút sao? Tôi nghĩ nếu mọi người đều đã biết chuyện này, bọn họ khẳng định sẽ không chờ tôi."
Bright bị cậu lấy lời của chính mình phản bác lại, sắc mặt liền không quá đẹp, lạnh lùng mà nhìn chằm chằm cậu.

Win giả vờ trấn định: "Nếu anh không còn chuyện gì khác, vậy tôi liền đi trước......"
"Cậu dám bước đi tôi xem!" Bright bực bội mà đánh gãy lời Win nói.
Hắn không biết từ khi nào lá gan Win lớn như vậy.

" cút trở về đoàn phim đóng phim đi"

" anh, nằm , mơ!" cậu không muốn phải nhận nhịn nữa, cậu đột nhiên nhiên ngẩng đầu, đôi mắt đỏ ửng, có chút ướt át, ánh mắt tràn đầy sự kiên định.

"Bright Vachirawit, anh suốt ngày mở miệng là kêu tôi cút, nhưng lần nào người gọi tôi tới cũng là anh, anh không thấy phiền sao? Không thấy mình rất nực cười sao?. Rõ ràng là Light sai, là hắn ở trong xe hôn anh, bị chỉ trích còn muốn tôi thay hắn chịu tội. Là hắn không chịu né cú tông kia nên mới bị thương, anh ngược lại còn bức tôi xin lỗi hắn!. Tôi đến bây giờ cũng không biết chính mình vì cái gì phải đi xin lỗi hắn! Chị Navv nói đúng sai không quan trọng, chờ về sau tôi nổi tiếng rồi sẽ không ai để ý tới quá khứ nữa. Nhưng tôi suy nghĩ cả một đêm, nếu tôi đi xin lỗi Light, chẳng khác nào thừa nhận là tôi cố ý làm hắn bị thương, là một người mưu mô tâm tư ác độc. Thật quá buồn cười! "

Win không muốn quan tâm gì nữa hết, nói hết những lời tích tụ trong lòng, càng nói thanh âm càng khàn khàn, đến cuối cùng yết hầu như bị cái gì đó chặn lại đến nghẹn không nhả được chữ.

Đôi mắt cậu vừa hồng vừa ướt át, hơi nước dâng đầy ở hốc mắt, nhưng lại không rớt một giọt nước mắt nào, Bright nhìn đến có chút khẩn trương.
Có lẽ là đồng tình, cũng có lẽ là vì bị một cảm xúc bí ẩn nào đó quấy phá, Bright còn chưa đem loại cảm xúc này nghĩ kỹ, thân thể hắn đã làm ra hành động.
Hắn bước nhanh về phía trước, bỗng nhiên đem Win ôm vào trong lòng!
"Cậu......"  Bright vừa mở miệng, rồi lại ngập ngừng.
Một bàn tay khẩn trương ôm Win, tay còn lại đem đầu Win ấn xuống vai mình.
Win giãy giụa, Bright càng thêm dùng sức ôm chặt cậu, cánh tay rắn chắc tràn ngập sức mạnh.
"Đừng nhúc nhích, để tôi suy nghĩ một chút!" Hắn ở bên tai Win thấp giọng nói.
Cậu không hiểu Bright có cái gì mà phải suy nghĩ.
Qua vài phút, Bright rốt cuộc cũng buông Win ra, nói: "Light bị thương xác thật không phải do cậu, đạo diễn Joss đã nói với tôi rồi. Bây giờ cậu muốn đóng phim nữa hay không?"
Win hơi hơi mở lớn đôi mắt, kinh ngạc lại mờ mịt mà nhìn Bright, không rõ hắn vì sao chỉ mới vài phút ngắn ngủi liền đột nhiên sửa miệng.
Ngay sau đó Bright bổ sung thêm một câu: "Cho nên cậu không cần xin lỗi."
"Chỉ như vậy?" Win hỏi.
"Tôi sẽ tăng gấp đôi thù lao đóng phim để bồi thường cho cậu."
"Còn gì nữa không?"
Bright nhíu mày: "Cậu còn muốn cái gì nữa?"
Win gằn từng chữ: "Tôi muốn anh ở trước mặt mọi người trong đoàn phim công khai xin lỗi tôi!"
"Không có khả năng!"
Win quay đầu liền đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro