Phần 22

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần 10 giờ tối, cậu mới trở về nhà Bright, vừa vào cửa liền nghe được lầu hai truyền đến âm thanh của ghitar, tựa hồ người chơi đàn đang có tâm tình rất tốt.

Là Bright đang đánh đàn sao?

Cậu chưa từng thấy qua bộ dáng đánh đàn của Bright, chỉ biết đối phương thích ghitar, và nghe nhạc Ballat.

Âm thanh rất êm tai, cho thấy người chơi rất tinh thông âm luật.

" cậu Win, cậu về rồi sao?" quản gia nhỏ giọng chào hỏi.

" ừm" Win nói.

Cậu cởi áo khoát trên người, vắc trên cánh tay, gật đầu với quản gia rồi đi thẳng lên tầng hai.

Không nghĩ lúc trên đường về phòng lại trùng hợp đi qua phòng có tiếng đàn phát ra, cậu vô thức quay qua nhìn, không nghĩ cửa phòng lại không đóng. Vừa nhìn vào phòng liền thấy, tức khắc ngây ngẩn cả người.

Thì ra người đàn không phải Bright, mà là Light.

Bright ngồi một bên, khóe môi hàm chứa ý cười ôn nhu, chuyên chú mà nhìn Light.

Hình ảnh vô cùng ngọt ngào, không khí toàn là mùi của vị ngọt, tràn ngập môt loại mập mờ.

Ring ring ring.

Chuông điện thoại bỗng nhiên vang lên, Win giật mình dời ánh mắt, lúng tùng tìm điện thoại, mồ hôi trên trán toát ra dần.

Toang rồi!

Quả nhiên, khi cậu tắt xong điện thoại, hướng mắt nhìn vào liền thấy chân mày Bright hơi nhướng lên, không vui mà nhìn Win, ôn nhu trên mặt cũng biến mất không còn đâu:" ai cho cậu lên đây?"

Ngữ khí hắn rất không tốt, mang theo vài phần sắc bén.

Win trấn định tinh thần, bình tĩnh hướng Bright nói:" thực xin lỗi, quấy rầy đến hai người"

Nói xong cậu xoay người đi thẳng về phòng.

Light bỗng nhiên gọi cậu lại: "Win, chờ một chút."
Win làm như không nghe thấy, đi thẳng về hướng phòng mình.

Cậu không cho rằng Light gọi mình lại có thể có chuyện tốt gì.

Đi chưa được mấy bước, phía sau lại vang lên thanh âm lạnh băng của Bright: "Light kêu cậu chờ một chút, tai cậu điếc hay sao?"
Win lúc này mới dừng bước chân, quay đầu lại nhìn Light: "Có việc gì?"
Light ngữ khí quan tâm nói: "Nghe nói cậu đang quay một bộ cổ trang đang nổi tiếng trên mạng?"
Win nhàn nhạt ừ một tiếng, cũng không nói gì thêm.

Light cười cười: " Win, cậu có còn trách tôi hay không? Cậu vì chuyện tông tôi bị thương mới mất đi vai diễn, đạo diễn Joss vẫn rất muốn cậu trở lại đoàn làm phim, chính là cậu không chịu, cậu hà tất phải như vậy...."

Hà tất phải như vây?

Win thiếu chút nữa liền bật cười thành tiếng.

Dao không đâm ở trên người hắn, hắn đương nhiên không cảm thấy đau.

Cậu lười cùng lười cùng hắn nói mấy lời dối trá này:" tôi không cần anh tới dạy tôi phải làm thế nào. Chúng ta không phải đang đóng phim, cũng không cần phối hợp diễn, anh không cần diễn tốt đến như vậy! Lời nào lời nấy đều đem mình thành người đáng thương, tốt bụng."

Lời này vừa nói ra, gương mặt vốn đang tươi cười của Light lập tức cứng đờ, nhưng rất nhanh lại khôi phục như thường:" Win, cậu quả nhiên vẫn còn trách tôi. Nếu không tôi lại tìm cho cậu một vai....."

" không cần" Thái độ của Win thập phần lãnh đạm.

Light nhìn về phía Bright, lộ ra biểu tình bất đắc dĩ: "Đều do mình, làm hại Win mất đi một cơ hội tốt như vậy."
"Cậu đừng quan tâm đến cậu ta." Bright đứng dậy đi đến bên người Light, "Bộ phim này không phải không có cậu ta thì không được, cậu ta không muốn diễn thì thôi."
Bright lại nhìn về phía Win: "Còn không nhanh đi, đứng đây làm gì?"

Cậu cũng không muốn ở chỗ này đấu võ mồm với cậu ta, lãng phí thời gian. Trên mặt Win không có biểu tình gì, xoay người rời đi.

Phía sau lại truyền đến âm thanh đạm mạc của Bright:" cậu đêm nay đến khách sạn đi"

Win bước chân chậm lại:" không thích"

Hắn khẽ híp lại, vừa quay đầu lại liền đối diện với ánh mắt tìm tòi nghiên cứu của Bright, thâm trầm lại mang theo vài phần sắc bén.

Light vẫn tươi cười như cũ: "Bright, tại sao cậu lại nhìn mình như vậy?"
Bright nhìn chằm chằm hắn, thần sắc có chút phức tạp: "Cậu......Ờ, không có gì. Light, về sau cậu muốn cái gì cứ trực tiếp nói với mình, mình đều sẽ thỏa mãn cậu."
Không cần thiết ở trước mặt hắn chơi trò tâm cơ, một lần hai lần còn có thể, nhưng nhiều lần, lại làm người ta sinh ra chán ghét.

Hắn thật sự không thích bộ dáng tràn ngập tính kế vừa rồi của Light.
Light cũng rất thông minh, cơ hồ nháy mắt liền hiểu ý tứ của Bright.
Light liền thoải mái hào phóng nói: "Được thôi, đây chính là cậu tự nói.

Về sau cậu cũng đừng có chê mình muốn cái này muốn cái kia, mình chính là rất tham lam."
Bright nhướng mày: " được"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro