Chap 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ji im lặng cúi xuống chú tâm vào vì cô biết mình đã sai,Hun đang tập trung dạy cô vậy mà cô lại coi như gió thoảng mây bay. Ji và Hun ngồi bên nhau cùng học rất lâu. Cho đến khi Hun chỉ còn bổn phận ngồi chờ Ji giải bài tập lại …mãi lo chăm chú nhìn Ji một lúc Hun phát hiện Ji thật sự rất dễ thương…đôi môi thì mềm mại, đôi mắt to tròn…gương mặt phúng phính đáng yêu…
Bàn tay anh giơ lên vén nhẹ mái tóc của Ji, Ji vẫn chăm chú làm bài cô cứ ngỡ Hun không nhìn rõ nên đang vén tóc giúp cô. Hun bắt đầu vuốt nhẹ mái tóc của Ji cúi xuống hôn lên chiếc cổ để lộ ra sau mái tóc…Ji giật mình nhưng tay vẫn nắm chặt cây viết trong tim cô đập loạn xạ không ngừng. Hun dùng chiếc lưỡi liếm nhẹ cái cổ của Ji làm Ji rên lên một tiếng thật nhỏ.

Đồng hồ trên tường cứ không ngừng nhảy giờ nhưng họ hình như không biết đến thời gian. Cho đến khi chiếc kim đồng hồ chỉ đúng 3h sáng, Ji và Hun mới buông nhau ra cả hai ôm chặt lấy nhau ….Họ lại có thêm một đêm ân ái mặn nồng …nhưng đêm nay họ lại không ngủ Ji đang nằm trong vòng tay của Hun họ vẫn đang nhìn nhau mỉm cười hạnh phúc..
-Hun!! Có thể thực hiện một chuyện cho em không?? _Ji khẽ nói khi cô đang nằm trong vòng tay của Hun
-Chuyện gì?? _Hun cúi xuống hôn lên tóc cô mìm cười nhìn Ji thật dịu dàng.
-Cho đến khi em có thai, anh hãy yêu em…yêu như một người chồng yêu vợ có được không?? _Ji nhìn Hun ánh mắt cô đang hy vọng và chờ đợi một đáp án…cô muốn được Hun yêu cô dù là ngắn ngủi cũng được..
-Được, cho đến ngày đó chúng ta sẽ là một đôi vợ chồng hạnh phúc.._Hun mỉm cười đồng ý anh siết chặt và ôm Ji hơn trong vòng tay mình
Ji mỉm cười hạnh phúc dù cô hiểu Hun chỉ cho mình một tình yêu nhất thời như hợp đồng mà thôi nhưng cô thấy như vậy là hạnh phúc rồi không cần gì nữa.
-Em có lạnh không??Anh bớt điều hoà lại !! _Hun khẽ hỏi khi Ji đã nhắm mắt lại nằm trên tay anh
-Có Hun ở bên cạnh sẽ không lạnh!! _Ji khẽ trả lời khi cô đã bắt đầu đi vào giấc ngủ
-Hun giật mình khi nghe Ji nói anh ngỡ ngàng nhưng ánh mắt lại ánh lên niềm vui_ Bà xã, ngủ ngon!!
Hun chồm qua tắt đèn đi để Ji dễ ngủ hơn rồi anh kéo chăn đắp lại cho cô và cho cô nằm sát vào người mình hơn. Họ cứ ôm nhau mà ngủ cho đến một ngày mới lại bắt đầu cùng với bản hợp đồng dần đi vào quỹ đạo …
………….Nhà ăn nhà họ Oh……….
-Mẹ chào buổi sáng!!!! _Hun bước xuống lầu mỉm cười tươi rói với bà Oh..
Bà Oh mỉm cười với cậu con trai nhưng sau đó mà nhìn thấy gần phía dưới cổ Hun có một vết đỏ như là vết cắn. Bà hiểu và thầm cười còn Hun thì vẫn tỉnh bơ ngồi vào bàn ăn..

-Hun!! Khi nào em sẽ tốt nghiệp!!_Chanyeol ngước nhìn Hun khi anh đang ăn
-Hai tuần nữa, sau đó em sẽ vào công ty làm phụ giúp cho anh!! _Hun tự tin nói vẫn với miếng bánh mì trên tay mình
-Chanyeol tỏ ra không vui mấy nhưng miệng vẫn cười tươi_Được, anh sẽ chờ em!!
-Hai đứa gáng làm cho công ty của chúng ta phát triển đi xa hơn như vậy mọi người sẽ biết đến về Oh thị nhiều hơn nữa_Ông Oh thì không biết cậu đấu ngầm của hai người con ông chỉ mong anh em họ hợp tác lại làm công ty mỗi lúc mạnh thêm
-Con biết rồi ba!! _Hun mỉm cười gật đầu hứa với ông Oh_Mẹ!! Hôm nay, vợ con hơi mệt nên mẹ đừng gọi cô ấy dậy để khi nào cô ấy dậy cũng được…mà khi nào cô ấy dậy phiền mẹ nhờ người làm nấu chút gì đó thật bổ cho cô ấy ăn!! _Hun quay lại nhìn bà Oh dặn dò thật kỹ
-Mẹ biết rồi!! Cứ để nó nghỉ !! _Bà Oh hiểu ý Hun
-Cám ơn mẹ!!
-Naeun nãy giờ thấy nụ cười của Hun khi nói về Ji sao hạnh phúc vậy! cô lại ganh ghét_ Cô dâu mới sướng thật, chỉ ăn với ngủ thôi…không làm gì cả??
-Hu nghe xong thấy nhột vì anh biết Naeun đang nói móc mình_ Chị hai, vợ em vẫn còn đi học hơn nữa…nhà mình có người làm mà khi chị về nhà này không phải suốt ngày cũng đi dạo phố, mua sắm…hay sao??_Hun nói móc lại rồi đứng dậy xách cặp đi học để lại Naeun tức giận nhìn theo..
Hun đến trường còn Ji thì vẫn còn nằm trong phòng ngủ cô trở mình lấy tay quơ quơ nhưng không thấy Hun ở bên cạnh. Ngồi dậy đưa mắt ra nhìn xung quanh kiếm anh nhìn lại đồng hồ đã đúng 10h sáng …cô thở dài vì biết Hun đã đi học. Lúc này Ji mới phát hiện ra trên người mình đang mặc chiếc áo sơmi tối qua của Hun…Ji mỉm cười ôm lấy hai tay như đang ôm Hun vậy vì có mùi hương của Hun trên chiếc áo..
Ji quơ lấy chiếc điện thoại thì thấy tin nhắn trong đó là tin nhắn của Hun cô vội mở ra xem.
“Bà xã, em thức chưa?? Khi nào thức nhớ ăn chút gì đó và uống nước ép trái cây biết không?? Như vậy sẽ tốt cho cơ thể của em…Yêu em!!
Ông xã”
Đọc xong tin nhắn Ji tròn mắt ngạc nhiên rồi cười lớn hôn lên chiếc điện thoại đứng bật dậy nhảy tưng tưng trên nệm. Ca hát um sùm làm cho mọi người ở dưới lầu ngước nhìn lên không biết Ji đang làm gì trong phòng..
-Con này điên sao?? _Naeun đang xem tivi trong phòng nghe tiếng Ji cười hét um sùm **** lẩm bẩm trong họng.
-Con bé này dễ thương ghê!! _Bà Oh làm đồ ăn dưới bếp thì cười tươi khi nghe tiếng Ji bà rất thích Ji bà nghĩ Ji đang vui vì chuyện gì đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro