Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đúng đó, tôi sẽ lấy cô !!
Hun vừa nói vừa bước xuống giường mặc quần áo vào để cho Ji ngây người ra vì câu nói của anh. Cứ như là mơ vậy cô chưa từng dám nghĩ Hun sẽ cưới mình lúc trước cô luôn mơ mộng sau này sẽ làm vợ Hun..nhưng sao giờ lại có cảm giác không thật..
-Anh đùa sao??
-Nhìn mặt tôi giống đùa lắm sao??_ Hun ngồi lên cái ghế đối diện với Ji nghiêm chỉnh nói
-Khoan đã, sau tôi cảm thấy chuyện này không giống như thật ..có phải anh muốn chơi tôi cố tình bày ra trò này để làm cho tôi đồng ý lấy anh sao đó..anh lại bỏ tôi trong hôn lễ_ Ji [Hình như là coi phim quá nhiều nên bị nhiễm rất nặng ^^]

Hun cười khút khít khi nghe thấy Ji nói không ngờ cô còn ngây thơ và có đầu óc tưởng tượng hơn anh nghĩ. Hun đứng dậy đi đến bên giường kê sát mặt vào Ji
-Tối qua tôi định sẽ diễn một màn kịch thôi nhưng mà..tôi lại nghĩ đã làm thì phải làm tới cùng…nên tôi -Hun nhìn chầm chầm xuống ngực Ji khi chiếc chăn chỉ che đựơc phân nửa
-Anh muốn gì??_ Ji ngồi lùi lại chùm cái chăn che người lại chỉ để lộ cái đầu
-Cô không cảm thấy có gì khác trong người sau?? Và còn cái này nữa..._Hun giở nhẹ tấm chăn lên phía bên dưới ga giường có một vệt màu đỏ trên đó.
Ji tròn xoe mắt ra nhìn mặt cô đỏ ửng thứ đó đã minh chứng cho cô thật sự đã thuộc về Hun…cô là người của anh ta không gì có thể thay đổi được nữa.
-Nếu có không muốn lấy tôi lỡ như nửa tháng sau hay là một tháng sau có thai thì đừng đến kiếm tôi…tôi sẽ không chịu trách nhiệm đâu!!
Hun bắt đầu giở trò làm lơ hù doạ Ji, làm cho Ji ngồi im re mà suy nghĩ nên làm thế nào. Nếu là lúc trước chỉ cần Hun nói muốn lấy cô chắc cô mừng đến phát điên mà nhảy tưng lên nhưng hôm nay trong ánh mắt của Hun cô thấy đựơc sự giả dối..
-Tại sao anh lại muốn lấy tôi?? Tôi không cảm nhận đựơc anh thật sự muốn lấy tôi!! _ Ji đưa ánh mắt ngờ vực và dò xét nhìn Hun
-Hun mỉm cười nhìn Ji vì sự tinh mắt của cô _Tôi cho cô 4h suy nghĩ lát nữa trả lời có muốn lấy tôi không đến lúc đó tôi sẽ cho cô biết nguyên nhân!!
-Cái gì?? 4 tiếng .._Ji hét lên đứng bật dậy làm rơi cái chăn xuống Hun chợt nhìn chằm chằm cô, Ji lập tức ngồi xuống kéo cái chăn trùm lại đỏ cả mặt còn Hun cười tủm tỉm_ Ít nhất cũng 3 ngày làm gì mà 4 tiếng..


-Suy nghĩ đi…4 tiếng thôi đó!! _ Hun quay lưng đi lấy cái áo khoác rồi mở cửa bước ra
-Ê, khoan đã!! _ Ji hét lên làm dừng bước chân của Hun
-Sao hả có đáp án mau vậy hả??_ Hun  chớp chớp hai con mừng rỡ nhìn Ji
-Tôi muốn hỏi anh…đã trả tiền thuê phòng chưa?? Tôi không có tiền đâu!!!  _Ji cuối mặt xuống lí nhí nói
-Yên tâm đi, tôi đã trả rồi..dù gì cũng lấy đi cái quý nhất của cô rồi không trả tiền phòng làm vậy sao coi đựơc_ Hun cười gian tỉnh bơ nói rồi
-Đồ chết bầm!! _Ji tức giận ném cái gối ra cửa nhưng vừa lúc Hun đã đóng cửa lại
Chỉ còn lại Ji ở trong căn phòng rộng lớn cô im lặng ngồi suy nghĩ về những gì tối qua cô đã trải qua và lời đề nghị của Hun. Tất cả diễn ra thật nhanh làm cho cô không biết nên phải làm sao??? Tại sao cô đã mất đi thứ quý nhất mà cô cố gìn giữ cô lại không thấy đau khổ khi biết người đó là Hun?? Chẳng lẽ cô là một cô gái quá tuỳ tiện như vậy sao?? Tất cả các câu hỏi đang quay xung quanh đầu Ji…

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro