Chap 23

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Mẹ tròn con vuông, anh có thể vào thăm cô ấy..chúc mừng anh_Bác sĩ mỉm cười vỗ nhẹ vai anh.

Aaron vội vã chạy vào bên trong với Gui, khi vẫn còn nằm đó với vẻ mặt mệt mỏi. Anh nhẹ nhàng vuốt nhẹ mái tóc của Gui, hôn nhẹ lên trán cô.

-Vất vả cho em!!

-Gui mỉm cười hạnh phúc nhìn Aaron_Đứa bé thật dễ thương!!

Gui sinh một đứa cháu kháu khỉnh cho ông bà Yan nên chuyện gì họ cũng bỏ qua, với lại ai cũng bận bịu vào bệnh viện thăm Gui và đứa nên chuyện bản hợp đồng họ cũng quên khuấy đi mất.

-Sao lại như vậy chứ??_Gui đang bế đứa bé bỗng tức giận quát lên

-Bà xã, em làm gì vậy...em làm con giật mình đó!!

-Aaron đang khuấy sữa cho Gui cũng phải quay lại nhìn cô.

-Em mang nặng đẻ đau vậy mà nó sinh ra chẳng giống em cái gì hết...toàn là giống anh_Gui chu mỏ nhìn Aaron.

Aaron và bà Yan nhìn Gui bật cười vì cái tính trẻ con của con, nãy giờ Gui bế đứa bé chăm chú nhìn bây giờ cô mới phát hiện. Nó giống Aaron như tạc chẳng giống cô chút nào nên Gui mới giận hờn vẩn vơ đó mà.

-Ngốc quá, nó giống ai cũng được mà..dù sao cũng là con chúng ta_Aaron đi đến bế đứa bé dỗ dành.

-Em không chịu đâu, ít ra cũng phải giống em chứ!_Gui chu mỏ làm nũng với Aaron.

-Vậy chúng ta sinh thêm một bé gái thì nó sẽ giống em!! _Aaron mỉm cười nói với Gui

-Gui nghe Aaron nói thì quay qua nhìn anh với vẻ mặt tức giận_Em không sinh nữa đâu, đau lắm đó...sau anh không nói cho em biết là lúc sinh đau như vậy chứ??_Gui đánh vào người Aaron vì cô vẫn còn nhớ đến cảm giác đau khi sinh.

-Được không sinh nữa thì thôi, đừng tức giận...em mới sinh đừng tức giận quá!! _Aaron phải dỗ dành Gui vì anh biết Gui đã phải chịu đau đớn ra sau.

Bà Yan nhìn Aaron và Gui mà mỉm cười _Gui à, con nói như vậy nhưng ...khi con gần gũi với Aaron con sẽ quên luôn đau thôi!! _Bà Yan cố tình chọc Gui

-Mẹ!! Sau lại nói vậy.._Gui chu mỏ ra cuối mặt xuống vì mắc cỡ

Aaron cùng bà Yan bật cười lớn khi thấy vẻ mặt của Gui, bây giờ cô đã làm mẹ mà tính nết vẫn cứ y như trẻ con. Đứa bé thì vẫn nằm ngủ ngon lành trong nôi nó không quan tâm đến chuyện gì cả.

Ba ngày sau, Gui được xuất viện vì cô đã khỏe rất nhiều nên cả hai mẹ cuối cùng cũng được về nhà. Về đến nhà, mọi người chỉ lo bu vào phòng của Aaron mà xem em bé chẳng ai thèm quan tâm đến Qiao Qiao làm cô ta rất tức giận. Không ngờ đứa bé ra đời đúng lúc giải giây cho cô, phá hoại kế hoạch của Qiao Qiao.

-Thằng bé này dễ thương thật đó...Gui à, anh thấy nó có điểm giống em đó chứ.

Jiro đang bế thằng nhỏ trên tay mỉm cười quay lại nhìn Gui nói, dường như anh đã phát hiện ra điểm giống của đứa bé với Gui.

-Thật sao anh ba??_Gui mừng rỡ reo lên.

-Jiro mỉm cười nhìn Gui gật đầu_Đôi mắt nó to tròn, rất giống em...với khi nó cười cũng rất giống em đúng không Aaron??_Jiro quay qua nhìn Aaron nháy mắt.

-Ờ...đúng...anh cũng thấy vậy_Aaron hiểu ý của Jiro nên mỉm cười gật đầu.

-Phải không đó_Gui nhìn Jiro và Aaron với vẻ hoài nghi_Em muốn nhìn kỹ chút!!

Gui đưa tay ra muốn bế đứa bé, Jiro nhẹ nhàng chuyền đứa bé lại cho Gui. Cô chăm chú nhìn nó một lát bỗng Gui mỉm cười tươi nhìn Aaron.

-Đúng là đôi mắt của nó giống em_Gui cười hạnh phúc.

Jiro và Aaron thở nhẹ vì không ngờ Gui cũng nhìn ra đứa bé có đôi mắt giống cô, dù là họ đã nói dối cô để cho cô vui. Nhưng dù sao nó cũng là do cô và Aaron tạo ra nên có lẽ cũng giống cô phần nào chỉ là còn nhỏ nên không thể thấy rõ.

-Con ngoan nào, mẹ con chúng ta đi phơi nắng nhá!! _Gui bế đứa con trên tay ra vườn phơi nắng sớm.

Vừa bước ra thì đã gặp phải oan gia của cô, Qiao Qiao đang ngồi trên cái xích đu nhìn Gui có nửa con mắt. Gui không muốn gây chuyện nên im lặng ngồi sang một chỗ khác.

-Không ngờ thật, loại con gái như cô không biết xấu hổ...đã bị vạch mặt mà vẫn còn mặt mũi ở lại trong căn nhà này..đúng là đê tiện_Qiao Qiao bắt đầu mỉa mia Gui lôi chuyện bản hợp đồng ra khiu khích Gui.

-Con có nít ở đây, chị nên dùng lời cẩn thận một chút_Gui không muốn **** lại vì do cô mới sinh nên không muốn tức giận và không muốn làm đứa bé sợ.

-Để tôi xem cô có thể sống vui vẻ đến bao giờ!! _Qiao Qiao cười kinh Gui rồi đi vào nhà.

Gui nhìn theo Qiao Qiao mà lắc đầu, cô ta không lo cho bản thân mà chỉ biết đối chọi với Gui. Nếu như cô ta làm quá đáng, Gui sẽ không nhịn nữa mà đem mấy tấm hình của Matt và Reen cho cô ta xem.

Từ lúc rơi sinh con đến nay, Aaron đa phần chỉ lo chăm sóc cô và đứa bé nên công việc công ty anh đã tạm gác sang một bên. Cũng chính vì không có sự giám sát của anh nên Matt và Reen đã làm rất nhiều chuyện xấu làm thâm hụt ngân sách công ty.

-Phải tìm cách lấy luôn cả cổ phần của Gui và Aaron, sau khi nó sinh cho ông già đứa cháu trai. Ổng giờ rất vui hình như còn muốn chia cổ phần cho thẳng nhỏ đó luôn_Matt có vẻ rất tức giận vì việc Gui và Aaron đã sinh cho ông Yan một đứa cháu trai

-Anh yên tâm, em nhất định có cách ép buộc cô ta và Aaron phải nhường cổ phần cho chúng ta_Reen ngồi trên đùi của Matt mỉm cười ranh mãnh, ánh mắt của cô ta ánh lên sự tà tâm. Dường như cô đã có một kế hoạch gì đó đối phó với Gui và Aaron.

-Cái đầu thông minh của em lại nghĩ ra chuyện gì nữa đây??_Matt nhìn Reen mỉm cười vì anh biết được cô nhất định đã nghĩ ra cách hay để giúp anh.

-Nhưng mà..._Reen bỗng đứng dậy nhìn Matt với ánh mắt kì lạ.

-Em muốn gì??_Matt biết nhất định Reen có điều kiện với anh vì cô là người đàn bà thủ đoạn và thông minh không bao giờ biết chịu thiệt.

-Reen cười khẩy _Nếu như em giúp anh có cổ phần trong tay anh

Ăn xong, Gui nhanh chóng dọn dẹp và đi về không dám ở lại làm phiền Aaron. Rời khỏi công ty Gui đi ngang qua một công viên, vô tình cô trông thấy Qiao Qiao đang ngồi đó với vẻ mặt thơ thẩn, nước mắt cô ta đang rơi xuống vô thức. Lần đầu, trong thấy Qiao Qiao như vậy cũng làm Gui chạnh lòng, cô cảm thấy thật tội cho Qiao Qiao.

-Cô không sao chứ??_Gui đi đến gần bên cạnh Qiao Qiao.

-Cô đến đây làm gì??Định làm mèo khóc chuột sao_Qiao Qiao chẳng những không biết lòng tốt của Gui mà còn mỉa mai cô.

-Ê, cô có biết tốt xấu không hả??Tôi có lòng tốt đến đây để hỏi thăm cô...vậy mà cô còn móc họng tôi!! _Gui quát lên khi thấy Qiao Qiao không biết đến lòng tốt của mình.

-Lòng tốt gì chứ??Cô không phải rất thích thấy tôi đau khổ sao??_Qiao Qiao đứng dậy quát vào mặt Gui_Chuyện gì cô cũng được như ý cả, một đứa nhà quê như cô lại được làm vợ Aaron...người mà tôi từng yêu. Và cướp luôn trái tim anh ấy, như vậy cũng thôi đi bước vào Yan gia cô lại tranh giành với tôi...Thấy tôi bị chồng bỏ, bị lợi dụng bị coi như con khờ cô vui lắm đúng không??

Qiao Qiao dường như không phải đang trách Gui mà cô ta đang tìm cách để trút ra tất cả những gì trong lòng của mình. Nếu là thường ngày, Gui sẽ **** lại nhưng cô đứng yên đó để cho Qiao Qiao trút giận, cô hiểu bản tính Qiao Qiao tự cao vì là tiểu thư nên hống hách..giờ không ngờ lại bị người ta lợi dụng và trêu đùa.
(đọc truyện hay tại kenhtruyen.pro)


-Sao anh ta lại làm vậy chứ??Có phải chúng ta giao cổ phần cho anh ta, anh ta sẽ thả baobei không??_Gui lo lắng nhìn Aaron muốn anh trả lời chắc chắn.

-Aaron nhìn Gui thở dài_Anh không biết, lòng tham của anh ta không đáy...không biết anh ta còn định giở trò gì??_Aaron cũng không biết Matt có giữ lời hứa hay không với lòng tham của hắn.

-Dù sao cũng được, chỉ cần baobei bình yên chuyện gì em cũng hứa_Gui nắm chặt lấy tay Aaron_ Mai em sẽ đến công ty kí chuyển cổ phần cho hắn ta!!

-Anh nhất định sẽ mang baobei về cho em!! _Aaron ôm chặt lấy Gui hứa chắc chắn.

-Cái gì cô cũng thuận lợi, ba mẹ thương yêu cô..lại có người chồng tốt lại có đứa con dễ thương...còn tôi cái gì cũng không có!! _Qiao Qiao hét lên nhìn Gui sau đó nước mắt cô ta ngừng rơi xuống và ngã khuỵu xuống đất khóc nức nớ.

Gui nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Qiao Qiao, cô đưa tay kéo Qiao Qiao vào người mình để Qiao Qiao có thể dựa vào người Gui mà khóc. Dù đã có lúc Gui thật sự rất ghét Qiao Qiao nhưng trong lúc này cô lại cảm thấy cô ấy thật tội nghiệp..

-Tôi đáng lẽ phải là người ganh tỵ với cô mới đúng, cô sinh ra đã sống trong cảnh giàu có chưa từng phải chịu bữa đói bữa no...tôi thì khác khi còn nhỏ vì gia đình đông nên đôi khi gạo không đủ ăn. Phải cố gắng lên mới có tiền lên Đài Bắc học, đáng ra tôi phải là người ganh tỵ với cô...

Gui đang kể lại hoàn cảnh của mình lúc trước cho Qiao Qiao nghe, cô muốn cho Qiao Qiao biết trên đời này mỗi người đều có một hoàn cảnh riêng. Không ai là hoàn toàn sung sướng và không ai là hoàn toàn khổ cực.

-Cô sẽ tìm được hạnh phúc của mình, nếu cô sống chân thành bằng cả con tim của mình_Gui đẩy nhẹ Qiao Qiao nhìn cô mìm cười.

Nụ cười của Gui khiến cho trái tim Qiao Qiao cảm nhận được một hơi ấm và niềm hy vọng lạ thường. Dường như lúc này cô bắt đầu hiểu tại sao cô lại thua Gui và Aaron tại sao lại yêu Gui nhiều đến như vậy???

-Đừng lên lớp với tôi...tôi không thích nghe ai lên lớp đâu_Qiao Qiao đứng dậy lau nước mắt rồi xách túi đi một nước rờ khỏi đó.

Tuy là miệng thì vẫn chống đối Gui nhưng Gui có thể biết được Qiao Qiao đã thông suốt. Chỉ là bản tính tiểu thư và tự trọng quá cao nên cô ta không thể nói lời cám ơn với Gui mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro