chap 16

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Au đã trở lại ten ten. Chắc ai cũng muốn cho au ăn dép vì cái tội lặng mất tăm =__=". 16/4 au thi rồi nên au không có thời gian. Trước khi thi au up chap cho rds không chờ dài cổ. Thi xong au sẽ tranh thủ viết lại. Chap này nó cũng như chap trước không hay cho lắm =__=". Gần thi rồi au chúc rds thi tốt và đạt kết quả cao ^^.

Chap 16

Yuri pov’s

Lẽ ra Yul không nên đến đây, nơi em hay ngồi chăm chú với những quyển sách. Yul cố gắng, phải, cố gắng lắm chứ Yul đấu tranh chống lại điều trái tim mách bảo. Dường như Yul có cố gắng bao nhiêu thì trái tim Yul càng mạnh mẽ đàn áp lí trí bấy nhiêu. Yul phải làm gì đây, Sica? Làm gì có thể quên em trong tích tắc? Làm gì để trái tim thôi sai khiến lí trí Yul nhớ về em?

Lần cuối nhé, Sica. Lần cuối cùng Yul nhìn lén em như thế này. Lần cuối cùng để Yul ngắm kĩ mái tóc em, khuôn mặt em,… Để rồi Yul buông tay, buông bàn tay em cho em đi tìm một hạnh phúc mới, tìm người tốt hơn Yul sẵn sàng che chở, bảo vệ em, Sica.

Tôi bước đi hòa vào dòng người trên phố, tim cứ đau âm ỷ. Bàn tay quấn băng trắng chợt ứa máu đỏ thẫm. Tay tôi đã va vào đâu sao tôi không biết?

_ Cô không sao chứ?

_ Không sao, cảm ơn.

Vô thức đầu tôi quay về hướng phát ra giọng nói của em. Em té. Em săm soi cái đầu gối của mình mà không chịu đứng lên. Tôi thở dài, bước từng bước đến em.

_ Em dùng cái này lau vết thương đi.

Tôi chìa chiếc khăn tay cho em. Em ngước lên, đôi mắt nâu tròn xoe trong veo nhìn tôi. Tay tôi run rẩy. Tôi đang sợ một điều gì đó không xác định được.

_ Cảm ơn.

Em nhận chiếc khăn từ tay tôi lau máu ở đầu gối.

_ Xin lỗi._ Em lên tiếng.

_ Vì chuyện gì?

_ Em làm bẩn khăn Yul.

_ Không sao, em cứ giữ nó.

Tôi gượng cười quay mặt nện từng bước đi chậm rãi. Tôi miễn cưỡng rời xa em, miễn cưỡng đi xa cuộc đời em.

_ Yul có thể cõng em về được không?

Tai tôi như ù đi, tôi có nghe nhầm không hay thính giác tôi có vấn đề? Tôi ngoái đầu lại chạm ngay ánh mắt em hướng về tôi, hi vọng.

“Thôi nào Yuri, từ chối đi. Mày đã buông tay cô ấy. Phải, buông tay rồi.”

_ Lên đi.

Tôi ngồi xuống vỗ vỗ tay lên lưng mình ra hiệu cho em. Nhẹ nhàng, chầm chậm, em quàng tay quanh cổ tôi. Tôi xốc em, nhẹ. Và tôi _ em chung nhịp bước trên con đường quen thuộc.

End pov’s

Sica pov’s

Em biết, em biết giữa em và Yul đã kết thúc nhưng trái tim em vẫn cố chấp khắc tên Yul. Em biết Yul luôn nhìn em từ một góc khuất bên kia đường, em rất muốn chạy đến bên Yul, ôm lấy Yul, nâng bàn tay bị thương của Yul lên mà suýt xoa. Khi Yul quay lưng bước đi, em luôn lén đi sau Yul. Không may, hôm nay em vô ý vấp phải vật cản tên đường và Yul biết kết quả rồi đấy. Em không hiểu vì sao bản thân lại đòi hỏi quá mức cho phép như thế. Có phải em quá tham lam, quá ích kỉ, quá cứng đầu và cố chấp? Em làm một việc hết sức điên rồ, níu kéo Yul, níu kéo người là em đau khổ, tổn thương. Lí trí bảo em tỉnh dậy, con tim thì mù quáng áp đảo lí trí. Em thật sự rất rối Yul à. Lí do Yul luôn dõi theo em là gì? Yul nắm tay em nói “Đừng đi”? Liệu Yul còn yêu em không?

End pov’s

Sự im lặng đến đáng sợ bao trùm không gian của hai người. Im lặng đến nổi họ có thể nghe thấy hơi thở của đối phương. Sica tựa đầu vào cổ Yuri. Yuri cảm thấy cổ mình nóng ran khi có sự đụng chạm.

_ Tay Yul… sao lại bị thương?_ Sica mở lời một cách khó nhọc.

_ Yul sơ ý té thôi. Em đừng bận tâm.

Một sự im lặng nữa tiếp yục bao trùm.

_ Yul à… Yul còn yêu em không?

_ ………

_ Đừng im lặng như thế. Trả lời em đi.

_ Xin lỗi em, Sica. Có lẽ Yul đã không còn yêu em như trước.

Hụt hẫng, đổ sập tất cả, rốt cuộc Sica đang làm cái chuyện gì vậy? Cô làm chính bản thân đau đớn, làm Yuri cắn răng mà lừa dối bản thân.

“Em xin Yul hãy nói rằng Yul còn yêu em nói dối cũng được để em mãi chìm đắm trong những giấc mơ ngọt ngào. Em cần lắm một bờ vai để em tựa vào. Em cần Yul ôm em vào những ngày trời trở lạnh. Em cần nụ hôn Yul để tim em đập loạn nhịp,… Giờ đây những điều đó chỉ như làn khói bay trong hư vô.”

“Yul xin lỗi em, Yul không muốn em tổn thương thêm lần nào nữa. Một đứa tồi, vụng về như Yul không mang hạnh phúc cho em. Yul yêu em, Sica à.”

Một người níu giữ, một người buông tay, một người lừa dối bản thân, người còn lại đau đớn cùng vết thương lòng tái phát. Cả hai thật ngốc, hai kẻ ngốc nghếch. Cuộc tình của họ như sợi chỉ mong manh, dễ đứt.

* * * 

_ Cảm ơn Yul đã đưa em về.

_ Không có gì đâu. Nhớ lo cho vết thương nha. Yul về.

Yuri xoa xoa đầu Sica trước khi quay bước đi.

*Níu níu* tay Sica níu áo Yuri

_ Em xin lỗi, em… em buông ra ngay.

_ Này, đừng khóc chứ, Sica.

Yuri kéo Sica vào lòng khi cô thấy những giọt nước mắt bắt đầu lăn xuống gò má Sica.

_ Yul… ngốc.. đại đại ngốc… đáng ghét.

Sica kóc, khóc nhiều hơn nữa. Cô trách Yuri, Yuri lắng nghe ngoài ra Yuri chẳng biết làm sao cả. Sau một lúc, Sica ngủ gục trong vòng tay Yuri, vẻ mặt bình yên đến lạ.

_ Yul là người xấu đó nên đừng ngủ quên với vẻ mặt này.

Nhẹ nhấc bổng Sica bằng đôi tay mạnh mẽ, mặc cho vết thương bàn tay trái đau nhức và túa máu. Yuri vẫn kiên quyết bế cô mèo say ngủ vào nhà. Mỗi bước đi làm lòng Yuri thêm nặng trĩu, mỗi bước tiến sâu làm Yuri muốn giữ chặt Sica. Quả thực vẻ ngoài băng giá nhưng trái tim lại dễ vỡ.

Đặt Sica xuống giường, Yuri kéo chăn đắp cho Sica rời đi. “Bụp” chân Yuri vướng phải vật gì khiến nó rơi chạm đất. Là một cái hộp giấy, trông nó khá cũ. Yuri phủi phủi lớp bụi, sau lớp bụi xám hiện lên dòng chữ bị nhòe: Gửi Yul ngốc. Từng ngón tay run run chạm dòng chữ ấy, mở chiếc hộp, bên trong là chiếc khăn choàng cổ trắng kèm theo một lá thư.

“Yul đừng lo cho em nhiều quá hãy lo cho bản thân mình nữa. Yul suốt ngày nghe lời em mà chạy xuôi chạy ngược. Em đã nói Yul là người yêu của em, là người em yêu nên Yul chỉ cần cho em một vòng tay ấm, một cái ôm siết chặt,… Để em biết rằng em yêu Yul, hạnh phúc khi bên Yul thế nào. Em không khéo tay bằng TaeYeon nên em nghĩ cái này cũng không đẹp. Em yêu Yul, Yul ngốc.”

Yuri pov’s

Sao lại là cái ngày này, 14/2 ba năm trước, tại sao hả. Lẽ ra em không nên tốn công làm cho Yul. Lẽ ra Yul không nên bước vào trái tim em để giờ em phải gánh chịu tổn thương.

Tim tôi thắt chặt, nhói quá. Tôi đúng là đồ ngốc, ngốc như em nói. Quyết định rời xa em là đúng chăng?

Xếp bức thư để lại chỗ cũ, tôi đóng chiếc hộp như thể chôn vùi mớ kí ức hỗn độn của em và tôi trong hộp giấy cũ kĩ. Rồi những hồi ức ấy sẽ phai mờ theo thời gian, theo năm tháng gió cuốn đi. Quên Yul nhé, Sica. Quên tên khờ làm em đau đi. Tay lướt nhẹ trên mái tóc em, môi di chuyển xuống vầng trán thơm một cái dịu dàng. Mùi hoa sứ sao ve vãn trên tóc em, thơm thật. Tôi thích hương tóc em, nó làm tôi tự nguyện nhấn mình trong hương thơm ấy. Không, không được, tôi phải tỉnh táo thoát khỏi cái hương mật ngọt chết người này. Đứng dậy tiến về cánh cửa phòng. Tay chạm nắm đấm cửa mà lòng phân vân. Một khi rời khỏi căn phòng tôi sẽ mãi không gặp lại em. Tốt, em đã quen với cuộc sống thiếu vắng tôi mà. Tôi có thể yên tâm ra đi, hi vọng em tìm được hạnh phúc thật sự, Sica.

End pov’s

Xoay nắm đấm, mở cửa, bước khỏi, mọi thứ kết thúc đối với Yuri. Yuri không còn chút sức lực nào để nhấc chân đi tiếp. Tựa người vào cửa, khóc ư?

“Một chút quên em thôi nhưng sao xa vời, Sica.”

Sau cánh cửa ấy cũng có một người đang khóc. Cô bấu chặt cái mền nén tiếng khóc phát ra.

“Chỉ cần Yul nói yêu em, em có thể vứt bỏ quá khứ quay về bên Yul. Em mệt mỏi khi cứ mãi tìm kiếm hình bóng Yul mỗi đêm trong mơ, lúc tỉnh dậy cô đơn bao trùm quanh em. Xin Yul đừng rời xa em.”

Số phận hai người rồi sẽ trôi về đâu. Lênh đênh mãi trên dòng nước, theo dòng chảy mà trôi đi không xác định phương hướng.

TBC...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#alice