Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jimin hiện đang ngồi ở trên ghế đá buông hàng mi ngắm nhìn mặt hồ trong xanh phẳng lặng, thi thoảng lại có cơn gió nhẹ thổi qua làm những chiếc lá vàng rụng xuống, từng gợn sóng lăn tăn giao toa vào nhau rồi lại tỏa ra đưa những trước lá dần dàn trôi dạt vào bờ. Cách đây 30 phút cậu có nhắn tin cho Hoseok, nhưng chưa nhận được hồi âm, chắc anh vẫn đang trong giờ học, kiên nhẫn mở điện thoại ra nhắn thêm một tin nữa, trùng hợp thay, máy cậu đổ chuông, là Hoseok gọi.

Jimin: "Hoseok anh học xong chưa?"

Hoseok: "Rồi."

Jimin: "Thế anh đang ở đâu?"

5 giây sau...

Hoseok: "Anh đang ở ngay cạnh em này."

Nghe thấy tiếng nói trực tiếp được dẫn vào tai, cậu giật mình quay lại, mũi cậu chạm vào mũi anh. Từ lúc nào mà anh đã tới đây rồi, cậu xém chút nữa thì làm rớt điện thoại xuống hồ, may mà anh tóm kịp.

-" Xem em kìa, dễ bị giật mình vậy cơ à?" Hoseok ngồi xuống cạnh Jimin nhét trả điện thoại vào tay cậu.

-" Anh đến đây từ lúc nào?" cậu vẫn giữ ánh mắt ngạc nhiên hỏi anh.

-" Chắc cũng được 15 phút."

-" Sao anh không ra đây ngồi luôn?"

-" Vì muốn được yên tĩnh ngắm em một lúc, ai ngờ em lại ngắm cái mặt hồ nhạt nhẽo kia cơ chứ." anh chỉ chỉ tay xuống cái mặt hồ vô tội.

-" À, anh có biết cái hồ này tên gì không?"

-" Em không biết hả?"

Cậu lắc đầu.

-" Học ở đây gần năm trời mà vẫn không biết là sao?"

-" Thì người ta mới năm nhất thôi mà, với lại có mấy khi em ra đây ngồi đâu"

-" Hồ này là hồ tuyệt vọng đó"

Jimin sởn gai ốc nhìn xung quanh, trường Đại Học này có những 4 cái hồ, mà ngồi ở gần hồ nào không ngồi mà lại ngồi đúng gần hồ tuyệt vọng.

-" Sao lại tên là hồ tuyệt vọng?"

-" Anh nghe kể ở hồ này từng có người tử tự vì thất tình, nên về sau được gọi là hồ tuyệt vọng"

-" Eo ơi, ra chỗ khác ngồi đi" cậu lay lay cánh tay của anh.

-" Em sợ cái gì, tên của hồ thì có ảnh hưởng gì đến tình yêu của anh với em?"

-" Hoseok" Jimin nghiêm túc gọi.

-" Anh nghe đây"

-" Anh có yêu em không?"

-" Ề ~ Sao tự dưng em lại hỏi câu này?"

-" Mặc kệ, mau trả lời em đi"

-" Thế em có yêu anh không?"

-" Yêu, em yêu anh mà, yêu nhiều nhiều nhiều, thương nhiều nhiều nhiều luôn"

-" Em yên tâm đi, anh sẽ không để em là nạn nhân tiếp theo của cái hồ này đâu" ( hehe :)) )

 -" JUNG HOSEOK, em ghét anh" cậu toan đứng dậy bỏ đi thì bị anh níu tay lại.

-" Được rồi, được rồi anh đùa thôi! Đây là hồ tình yêu mà" anh nũng nịu dụi đầu vào cánh tay của cậu. ( Sao khúc này thấy Hobi thụ thế T.T)

-"Thật?"

-"Anh thề! Em nhìn quanh hồ này lần nữa xem."

Jimin nhìn kĩ quanh hồ một lượt, toàn là các cặp tình nhân đang ngồi tâm sự với nhau, à mà không đúng lắm, có đôi kia đang kiss nhau say đắm kia kìa, thế mà nãy giờ cậu không để ý.

-" Vậy trả lời câu hỏi của em đi"

-" Câu hỏi nào?"

-" Anh có yêu em không?" Jimin khoanh tay trước ngực

" Ừm..... Anh đã mất hai năm để tán em, vậy em nghĩ sao?"

-" Không biết, lúc em đổ thì anh cũng chỉ bảo cảm ơn em thôi mà"

-" Thế có cho anh cảm ơn không?"

-" Không, cho yêu chứ không cho cảm ơn"

-" Thì đó" Hoseok nhún vai.

Jimin chớp mắt khó hiểu.

" Thì đó là sao?"

Hosek đưa tay xoa nhẹ mái tóc mềm mềm của Jimin.

" Em tự hiểu đi"

" Ngày mai em có bài kiểm tra môn vật lý, anh mà không trả lời là em không làm bài được đâu"

-" Này này, không được mang học tập ra dọa anh đâu nhé"

-" Aishhhh, sắp vào lớp rồi, em phải đi học đây, lần sau nhất định anh phải trả lời đó" cậu vội vàng đeo cặp rồi chạy đi tìm lớp học, Hoseok nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn của Jimin chỉ biết cười thầm.

Jiminie, em thật ngốc mà!

------------------------------DONE----------------------------

Thứ 5 tôi sẽ up phần tiếp theo nha, mọi người nhớ vote và cmt cho tôi biết rằng tui chuyển ver fic có phải là chuyện đúng đắn không nhaa T.T

Good night ~ Love all <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro