Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sao? Lại nhớ lại quá khứ rồi phải không?- Nam Tuấn đập mạnh lên vai Hạo Thạc, hỏi như thế

Giọng Hạo Thạc buồn buồn:

- Một quá khứ đầy tội lỗi, muốn quên cũng không phải dễ, có phải không anh Tuấn?- Hạo Thạc nhìn anh cười khổ một cái.

- Làm người, ai mà không có sai lầm. Quan trọng là biết sủa đổi, thấy sai thì biết sua lại như em là tốt rồi.... Mà thôi không nói việc đó nữa. Hôm nay anh phải đi có chút chuyện em sang trang trại coi công việc giúp anh nhé!

- Em biết rồi

- Vậy thì anh đi đây!

Nam Tuấn đi rồi, Hạo Thạc vẫn đứng trầm ngâm. Anh không biết cuộc sống tạm bợ này sẽ kéo dài đến lúc nào? Một thiếu gia giàu có, một yên hùng lẫy lùng trên xa lộ....giờ lại là một chuyên viên nuôi thú trong trang trại của anh Tuấn. Có quá buồn cười không?

Hạo Thạc đến trang trại. Trang trại của Nam Tuấn thật rộng lớn, trước đây anh chuyên nuôi cừu lấy lông, chỉ mới một năm nay nhân một chuyến đi sang Châu Âu, Tuấn mới mang con đà điểu hai móng về nuôi thủ nghiệm.

Hạo Thạc vùa đi vùa nghĩ thầm: "nếu Nam Tuấn không giao anh việc trong trang trại này thì bây giờ có lẽ anh cũng sẽ không xoay sở được cho tới ngày hôm nay. Hạo Thạc đi một vòng để nhắc nhở đám thợ làm việc, là em kết nghĩa của Nam Tuấn nên Hạo Thạc được mọi người ở đây rất nể nang. Đến gần trưa, Hạo Thạc ở lại ăn cơm với đám thợ xong, anh lại tiếp tục đi vòng quanh trang trại thì có thấy một con suối ở phía sau hẻm. Tò mò Hạo Thạc liền đi tới xem thử

Chà~, Hạo Thạc thốt lên

Con đường ra suối tuy vòng vèo nhưng khung cảnh hai bên đường thì thật là đẹp, đẹp như một búc tranh vẽ vậy! Là con trai nhưng lần đầu tiên khi đến đây, đứng ở nơi mà phía trên dòng suối nhỏ là chiếc cầu treo bắt vắt vẻo, hai bên bờ thì nở đầy hoa ban trắng, dưới suối nước chảy róc rách tràn xuống các khe đá, nước trong vắt tưởng tượng cũng thấy mát lạnh rồi. Một khung cảnh nhìn mới thật là hữu tình làm sao, mà nhất là hình ảnh chiếc cầu treo trông rất là ngoạn mục.

Hạo Thạc đã mê mẩn , anh còn có ý định nhảy tù cầu xuống để thám hiểm nữa kìa! Nếu như anh Nam Tuấn đã không cản lại với một câu đe dọa:

- Ở dưới suối toàn đá tai mèo lởm chởm và còn có cả rắn độc đấy.

Ai mà không sợ rắn cơ chứ! Nhất là đó lại là rắn độc, thế là Hạo Thạc đành phải tù bỏ ý định trong sụ tiếc rẻ và đến bây giờ câu đe dọa đó vẫn có hiệu lực

~Hết chap 3~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro