Hot TTV

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

--------------------------------------------------------------------------------

Thiên cao, chúng nghĩ chúng là ai?

Chúng nghĩ chúng là sông, nào biết biển rộng ta còn đó.

Chúng nghĩ chúng là trời, nào biết ta trải khắp càn khôn.

Chúng một cơn gió may lại dám so phong ba bão táp.

Chúng một tia sét nhỏ mà dám đọ sấm động vang trời.

Một ánh trăng le lói, tự cho mình là sáng lắm.

Ta thái dương rực rỡ, còn chưa dám khoe khoang.

Ngồi dưới giếng sâu mà chê trời bé nhỏ, đứng xa trông núi dám chê núi không cao.

Nào ngươi có biết ta bay khắp tứ phương, nào ngươi có hay ta vẫy vùng bốn bể.

Khá cho ngươi nhìn đời nửa mắt, giỏi cho ngươi nhục mạ chúng nhân.

Ngươi dám khinh huynh đệ ta kém dốt, ngươi dám chê bằng hữu ta vô danh.

Được được được,

Vốn ngươi mắt mù ta không chấp, vốn ngươi ngu ngốc ta bỏ qua.

Ngươi coi thường người ta không tính toán, ngươi sống ngay thẳng ta sẽ không căm.

Nay ngươi lại học thói tiểu nhân, giờ ngươi lại giả danh quân tử.

Thế thì đừng trách Ngạo Càn Khôn ta độc ác.

Quần hùng thiên hạ, ai chả biết đến Kiếm Giới ta, bằng hữu bốn phương nhắc Kiếm giới là giơ tay khen hảo.

MTR, Tiền Như Mạng có ai không lăn lộn chốn giang hồ, Cô Lang, Cô Long người nào chả anh hùng niên thiếu.

Chưa nói đến những nhân tài khác, kể ra đây chắc mất hết nửa ngày.

Ngươi lại dám dùng lời lẽ xấu xa, cậy oai hùm mà chê bai này nọ.

Tàng thư viện là cây cao, Kiếm giới ta tin phục.

Nhưng các ngươi, lũ ròi bọ chó điên, dựa hơi ai mà cắn càn cắn bậy, bản lãnh gì mà chọc nọ xiên kia.

Các ngươi xấu xa, bá thiên bang ê mặt, các ngươi gian giảo, tàng thư viện ô danh.

Vì một chút hư vinh mà ngáng chân người khác, vì một chút khoái chí mà thủ đoạn không từ.

Các ngươi làm thế không chỉ tổn thọ các ngươi, mà làm thế thì người, trời căm phẫn.

Ngươi cậy chút uy phong mà làm xằng làm bậy, ngươi mượn danh thư viện mà đá xoáy lung tung.

Ngươi tưởng thế là hay, ngươi cho ngươi là giỏi

Nào đâu biết, trong mắt mọi người ngươi là lũ tiểu nhân.

Nói đâu xa, thằng siđa bảo Kiếm giới ta nhìn lại bản thân, viện cớ bận bịu chưa nghe danh kiếm giới.

Nói thật thối, khắp giang hồ ai chả biết đến Kiếm Giới, cả thiên hạ ai chả nhớ tới Kiếm thư.

Ta nhìn lại mình,tự ngẫm chẳng thấy kém ai, ngươi tưởng ngươi cao, lôi ra danh tàng thư viện.

Nay ngươi mượn cớ chê bai, dùng tiểu xảo trẻ con để đổi chút tiếng thơm.

Danh tiếng lẫy lừng tàng thư viện, chả khác gì có từ những âm mưu đê tiện.

Ta vẫn tin, tàng thư viện đúng là chân tài thực chất,

Nhưng ngươi làm vậy, chẳng khác nào tự vả mặt mình

Đáng hận thay, đáng hận thay.

Nói đâu xa, truyện bên này ta làm trước, các ngươi lại kiếm cớ chen ngang.

Ngươi đã không biết nhục thì thôi, lại còn dám dương dương tự đắc.

Đáng cười thay, đáng cười thay

Lại nói đâu xa, truyện kia đang ở trong Kiếm thư, các ngươi dám chụp mũ anh Tiền.

Các ngươi khinh thường Vip Văn Đàn, các ngươi coi rẻ Vip Kiếm Thư.

Được, lý tưởng sống khác nhau, ta coi như không thấy.

Nhưng.

Truyện dịch dở hay, các ngươi là thứ gì mà dám đặt điều nhận xét, dám mở mồm chê bai.

Không ngẫm lại mình, truyện ngừng dịch bên các ngươi nào đâu có ít, truyện kém chất lượng thật chẳng thiếu gì.

Các ngươi tưởng mình là thanh cao, các ngươi cho mình là tao nhã.

Thanh cao lắm lời nói có dao, tao nhã lắm trong lòng có nọc.

Ta chỉ nói mấy lời trên đã vạch trần bộ mặt các ngươi, vài dẫn chứng là mọi người thấu hiểu.

Ta không trách tàng thư viện, nhưng ta chửi các ngươi.

Lũ tiểu nhân, lũ hèn hạ.

Lòng âm độc mà làm như cao quý, sống xấu xa mà dám ngạo với người.

Chưa ai chửi ngươi, ngươi tưởng mình cao lắm, chưa ai mắng ngươi, ngươi tưởng đó vẻ vang.

Nay Ngạo Càn Khôn ta mắng ngươi, ta chửi ngươi, ta vạch trần bộ mặt tiểu nhân của ngươi.

Xem ngươi còn làm cao, xem ngươi còn tự mãn.

Tàng thư viện vang danh lại dung dưỡng những tên âm độc.

Bá thiên bang lừng lẫy hóa ra lại toàn lũ tiểu nhân.

Ban quản trị thì xóa bài tranh luận, vì công minh hay sợ tiếng cười chê.

Bọn các ngươi thì túm lại chửi người, vì ta sai hay các ngươi cưỡng lý.

Các ngươi bao che nhau, ta đây không thèm chấp

Để người đời nhìn vào, sẽ hiểu được các ngươi.

Ta đây bằng hữu mến yêu, tính tình hòa nhã.

Tài cao vượt tuổi lại khiêm tốn hơn người.

Ta vốn cho rằng tàng thư viện danh tiếng lẫy lừng, nhân tài đầy rẫy, thực sự là hổ huyệt đầm rồng.

Các ngươi lại coi thường Kiếm giới ta vô danh tiểu tốt, toàn lũ vất đi, cứ như là hang giun hốc chuột.

Giỏi giỏi giỏi,

Rồng chưa gầm lại tưởng rắn là nhất, phượng chưa gáy lại tưởng đại bàng cao.

Ta cho các ngươi mặt mũi, các ngươi lại tưởng ta sợ các ngươi, được thế mà lấn tới.

Ta cấp các ngươi sĩ diện, các ngươi lại tưởng ta kính các ngươi, cậy thế mà áp người.

Thực sự là tốt mà không biết hưởng.

Vốn ta rửa tay gác kiếm, cờ vây câu đối mà ngắm thế gian.

Vốn ta quy ẩn điền viên, uống rượu ngâm thơ mà nhìn thiên hạ.

Nhưng.

Nay ta thấy bằng hữu bị khinh mà lòng đau, huynh đệ bị chửi mà dạ xót.

Ta chưa lên tiếng các ngươi lại tưởng Kiếm Giới hết nhân tài.

Thấy ta hiền lành các ngươi lại tưởng ta đây là cọp giấy.

Giỏi cho bá thiên bang, giỏi cho tàng thư viện.

Sáng mai ta đi thi, đêm nay ta vẫn thức.

Không viết vài lời mà mắng chửi các ngươi thì tâm ta uất ức.

Không nói vài câu mà vạch mặt các ngươi thì ta thẹn với lòng.

Ngạo Càn Khôn ta xưa nay chưa mắng chửi người, không xỏ xiên ai.

Mà hôm nay nói những lời này là chứng tỏ ta đây đã giận.

Đừng thấy ta đến giờ không ra uy mà khoái chí, đừng thấy ta ngày ngày thơ tửu mà bỏ qua.

Các ngươi tài giỏi hơn người thì hãy nói, học thuật cao siêu thì hãy vênh.

Trong mắt ta các ngươi chả là gì, bập bẹ vãi chữ tiếng Trung, vài câu Hán Việt.

Hừ, ta khinh.

Các ngươi chê bai Kiếm giới mà đề cao Tàng thư viện.

Như bóng đá Lào đấu với Brazin.

Lại nói,Tây Độc, Bạch Y Nhân là trình độ thế nào, Đào Bạch Liên đẳng cấp ra sao, đâu thèm ghé mắt liếc ngươi.

Ngươi lại dùng lời vênh vang, ngươi lại tỏ ra tinh tướng, còn mong người ta khiêu chiến để mà sôi máu

Nghe thì hay lắm, nghe thì giỏi lắm, nhưng có khác nào tự vả mồm mình.

Danh tiếng để người khen, đừng tự mình vơ lấy, tự cao tự đại chính là chuốc nhục vào thân.

Hôm nay ta viết những lời này, chỉ thẳng mặt các ngươi mà nói.

Có giỏi thì dịch thi, xem ai hay ai dở.

Dùng chân tài thực lực, đừng xen thói tiểu nhân.

Lòng ta nay ôm hận, tim ta đã nặng thù.

Không chém gục các ngươi thì danh ta sẽ xóa.

Ngạo Càn Khôn ta xưa nay còn chưa coi các ngươi vào mắt.

Kiếm giới nhà ta trước giờ đã có ai dám khinh qua.

Lời ta hôm nay không chỉ mình ta muốn nói.

Mà đại diện toàn nhân tài kiếm giới tuyên chiến các ngươi.

Lấy từ điển làm đao, lấy bàn phím làm kiếm.

Các ngươi giơ cổ ra mà chịu chém.

Anh em ta dịch cho thiên hôn địa ám.

Anh em ta dịch cho núi lở sóng gầm.

Nếu dám cùng chiến với bên ta, thì chuẩn bị tinh thần mà chịu chết.

Trận này qua đi, danh ta vang xa vạn dặm.

Chém lũ đê hèn, tiếng ta lưu mãi ngàn năm.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#aaaaaa