❤Chương 10: "Ưmm...anh Soon Young..."

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Ngoan… mau thức dậy... Sắp đến giờ đi học rồi…!" Soon Young khẽ liếm khuôn mặt nhỏ nhắn đang ngủ say của cục cưng. 

“Ưm… Anh Soon Young… Ưm.. Em còn muốn ngủ…” JiHoon hơi mở mắt nhìn Soon Young, rồi lại trở mình ngủ tiếp. 

Nếu phương pháp này không được… Hắc hắc :))… Soon Young cười gian hai tiếng mà nhìn JiHoon còn đang ngủ, hai tay bắt đầu hoạt động. 

A ? Sao đột nhiên lạnh vậy? JiHoon đang ngủ say cảm thấy bị cái lạnh tấn công nên cậu liền tỉnh lại. Cậu nhìn thân thể của chính mình… A? Cậu sao lại không có mặc áo ngủ? Hơn nữa… quần cũng không có? Chỉ còn lại có một cái quần lót nhỏ a… 

“Rất lạnh sao?” Bên tai truyền đến thanh âm khàn khàn của Soon Young 

“Dạ!” JiHoon gật đầu. 

“Đến đây nào, như vậy sẽ không lạnh nữa…” Cởi áo sơmi của mình ra, hắn đem mèo con đã bị lột bỏ gần như sạch sẽ nhét vào lòng. 

“A… Thật thoải mái…” Toàn thân được nhiệt độ ấm áp do cơ thể Soon Young vây quanh, JiHoon thoải mái mà vui thích, nhẹ nhàng làm nũng cọ cọ vào lồng ngực Soon Young. 

“A… Em đừng lộn xộn!” Ôm JiHoon đang cọ cọ mái tóc mềm mại trước ngực khiến cho Soon Young toàn thân phát nhiệt. 

“A?” JiHoon thấy Soon Young gấp gáp thở dốc còn tưởng rằng hắn khó chịu,thế là đem toàn bộ thân thể ôm sát gần hơn nữa, còn dùng tay sờ lên ngực Soon Young: “Anh, trên người anh thật nhiều mồ hôi nha, rất nóng sao?” 

“Trời ơi… Em thật đáng hận!” Cấp tốc xoay người đem JiHoon ngây thơ đặt ở dưới thân. “Là do em quyến rũ anh trước!” Trong lời cảnh cáo dường như có ẩn chứa tia dục vọng.

“A?” Từ đầu tới đuôi JiHoon đều không hiểu gì cả, cậu dùng ánh mắt vô tội nhìn hắn. 

“Đừng dùng loại ánh mắt này nhìn anh!” Soon Young kêu lên một tiếng, lập tức điên cuồng mà hôn lên cái miệng nhỏ xinh. 

“A!” JiHoon bị làm cho hoảng sợ, chỉ có thể sững sờ một chỗ mặc hắn muốn làm gì thì làm. 

“Thân thể của em… thật ngọt ngào…” Vừa nói vừa hôn tới cổ, sau đó… tới trước ngực… 

“A! Không nên!” Tiếng kêu hoảng hốt từ đôi môi sưng đỏ tràn ra. 

Coi như không nhìn thấy phản kháng của cục cưng, Soon Young dùng lưỡi khẽ liếm hai điểm nho nhỏ trước ngực cậu :3 húy húy :"> 

“Ưm… Anh Soon...Soon Young aa…” JiHoon hai tay nắm chặt gra giường, ngâm khẽ ra. 

Nhìn thấy dáng vẻ cục cưng như vậy, Soon Young càng làm mạnh tay thêm, bắt đầu khẽ cắn hai quả anh đào không gì tránh được làm người khác mê muội trước ngực cậu. 

“A… Ưm… A… ưmm..anh Soon Young !” Theo bản năng JiHoon ôm lấy cổ Soon Young, cục cưng cong người lên càng giúp Soon Young dễ dàng mà liếm mút. 

“Bé ngoan!” Soon Young giống như ban thưởng nắm tay đặt cục cưng dưới thân… 

“A! Nơi đó không được!” JiHoon cấp tốc kéo tay ngăn Soon Young đang muốn đi xuống. 

“Ngoan nào, JiHoon nghe lời anh…” Thanh âm thấp trầm đầy mê hoặc làm cho JiHoon không hề có kinh nghiệm phải buông lỏng tay ra… 

“Đây mới là bé ngoan!” Hôn lên cái trán cậu một cái, Soon Young bắt lúc nặng lúc nhẹ xoa bóp dục vọng nho nhỏ của cậu (> ^o^<ồ ồ cái đó đó ý :”>)

“A… Aa...a..ưmm!” JiHoon liên tục lắc lắc đầu, như là cự tuyệt, như là nghênh đón… 

“Nói cho anh biết. Em có thoải mái không?” Hơi thở nóng rực thổi tới bên tai, JiHoon lập tức mẫn cảm cong lên thắt lưng: “A! Thoải mái nha...ưmm!…” 

“Đúng… Chính là như vậy… Kêu lần nữa nào!” Soon Young chậm rãi tách ra hai chân JiHoon ra, đem mặt vùi vào giữa, bắt đầu cố sức liếm mút dục vọng non mềm dễ thương của cục cưng.. 

“A! Không được… Anh..aa..a… JiHoon..nơi đó không thể ăn… A…” JiHoon ngoài miệng là nói như thế, nhưng thân thể cũng không ngừng nghênh đón từng đợt tấn công của hắn. 

“Em thật đáng yêu!” Soon Young đùa dai cắn một ngụm  lên thân dục vọng. (Ôô :”> xấu hổ quá đi ô ~~) 

“Ưm… Không được… JiHoon...JiHoon muốn… muốn…” JiHoon điên cuồng giãy dụa thắt lưng, thanh âm dần dần cao lên. 

Thấy JiHoon đã đến phần cao trào, Soon Young lập tức ra sức mút, cùng sử dụng tay vuốt ve hai viên ngọc phía dưới ( oa xấu hổ quá ah ~~~hai viên ngọc là cái nằm dưới của dục vọng ý :”>). 

“A a a a a…” JiHoon cong lên thắt lưng, ở trong miệng Soon Young phóng thích, cả người mềm nhũn ngã vào trong lòng hắn. ( >o< anh à, con người ta mới 10tuổi thôi mà ~~)...

“Aixx, chúng ta đều phải đến muộn…” Hôn lên đôi môi động lòng người của cục cưng nằm trong lòng, Soon Young đem cậu ôm dậy đi vào phòng tắm. 

Ngày hôm nay dường như có một chút lạnh… Mong sao hắn tắm nước lạnh sẽ không bị bệnh… Soon Young cười khổ mở vòi nước… 

“Sao? Ngày hôm nay hai đứa đều đến muộn à?” bà Lee kinh ngạc hỏi Soon Young cùng JiHoon. 

“Là con không tốt, ngủ quên mất không đánh thức em ấy dậy kịp.” Soon Young mặt không cảm xúc trả lời. 

“Không phải do anh Soon Young, là do con quá mệt mỏi…” Nhớ lại cảnh tượng sáng nay, JiHoon định nói ra lại bị Soon Young bịt miệng .”Ha ha, có thể JiHoon làm bài khuya quá nên mệt mỏi.” Nguy hiểm thật… 

“Không có việc gì . Lần sau phải nhớ đặt báo thức nha!” nhéo nhéo cái mũi nhỏ của JiHoon, bà Lee mỉm cười về phòng của mình làm việc. 

Mà lúc này, ông Kwon ánh mắt đang tìm tòi nghiên cứu nhìn Soon Young : tiểu tử này… Lẽ nào… 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro