Chương 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cùng Snape ở chung

Harry nói một hơi xong sau đó như không có việc gì nhìn hai người kia còn đang bị vây ở trạng thái hóa đá, chưa hoàn toàn tỉnh táo lại từ trong lời hắn nói, chớp chớp hai mắt, đôi mắt màu xanh biếc dùng sự khó hiểu nhìn Dumbledore.

"Hiệu trưởng, con nói sai sao?" Hắn chớp chớp mắt không đợi Dumbledore đáp lại tiếp tục nói: "Chính là, thế giới Muggle đều là như thế này a. Trừ bình thường giảng bài, tăng ca đều là cấp phí tăng ca. Hơn nữa còn là gấp hai tiền lương? Chẳng lẽ Hogwarts không phải như thế sao? Dù sao, để giáo sư trả giá lao động mà không cấp tiền lương, tựa hồ..."

Harry xảo diệu cúi đầu, tránh ánh mắt Dumbledore mang theo một tia khó hiểu, giống như là ám chỉ Dumbledore trừ tiền lương.

"Không không, Harry, con nhắc nhở ta một chuyện rất trọng yếu, tăng ca thật phải đưa cho giáo sư phí tăng ca." Dumbledore cười híp mắt nhìn Harry, trong lòng mặc dù nghi hoặc Harry đột nhiên tranh thủ quyền lợi cho Snape, bất quá ông hoàn mỹ dùng nụ cười hiền lành che dấu sự hoài nghi của mình.

Harry nghe được Dumbledore nói như vậy, đôi mắt màu xanh biếc lập tức hơi hơi híp, lộ ra tươi cười trầm tĩnh.

Mà theo ban đầu nội tâm khiếp sợ sau, Snape thờ ơ lạnh nhạt nhìn Harry như vô ý thức tươi cười lại nhớ tới cô gái sảng khoái nhiệt tình chính trực dũng cảm. Cô gái mỗi lần gây rắc rối sau cũng là như vậy để may mắn chính mình tránh được một kiếp.

Có lẽ, cùng "Hoàng kim nam hài" rất giống Potter sống cùng nhau cũng không tính là chuyện khó có thể chịu được. Xem ở ánh mắt trong suốt thấu đáo giống Lily, Snape do dự nghĩ.

Đối với Harry mới ra đời mà nói, có lẽ hắn càng ưa thích nhà Snape mà không phải Hogwarts. Harry buông hành lí, tò mò đánh giá Đường Bàn Xoay nhà Snape trong truyền thuyết.

"Potter, nếu ngươi còn vừa lòng nơi tương lai cần ở, xin mời dùng bàn tay tôn quý của ngươi xách hành lí đến phòng ngươi tạm ở đi." Snape quay đầu lại nhìn thoáng qua Harry đang giống như đứa ngốc ngạc nhiên đánh giá nhà hắn, dùng thanh âm như tơ lụa trào phúng.

Harry lập tức thu hồi ánh mắt, ngoan ngoãn xách hành lí đi vào căn phòng Snape chỉ. Trước mắt, hắn hay là không cần gây ra buồn bực cho Snape vì hắn ngao chế độc dược làm yên lòng linh hồn. Dù sao, hắn cũng không muốn độc dược hắn uống đột nhiên có vị nào đó khó uống, hoặc là hơn công năng nào đó mà hắn không muốn.

Bởi vì là ở tạm cho nên Harry cũng không có đem toàn bộ hành lí đều lấy ra, chính là chọn hai bộ quần áo tắm rửa đặt ở đầu giường, sau đó đút cho Hedwig một ít thức ăn cho cú mèo, đi ra căn phòng có chút âm u.

Lại đến phòng khách, Snape đã không thấy bóng dáng. Mà một ít thanh âm nhỏ vụn ngẫu nhiên truyền ra từ tầng hầm khiến Harry mẫn cảm xác định được hành tung của Snape.

Y, người luôn luôn thực chán ghét Harry, đang vì mình ngao chế độc dược đi? Trong lòng Harry đột nhiên dâng lên cảm động. Trước kia đối Snape, toàn bộ đến từ văn bản miêu tả, khi đó hắn tuy rằng cảm động nam tử này kiên cường nhưng là kia đều là cảm giác, còn cách một tầng lụa mỏng.

Lúc ấy, hắn lấy thân phận là người ngoài cuộc đối đãi Snape. Mà hiện tại Snape đối với hắn thái độ như cũ châm chọc thêm tầm mắt tử vong, chính là hắn lại có thể thật sự cảm giác được sự quan tâm ẩn đi của nam tử này đối con của nữ tử từng yêu.

Nếu không phải hắn quá giống James Potter có lẽ Snape sẽ đối với hắn tốt hơn?

Thoát khỏi lão hồ ly Dumbledore, Harry đột nhiên cảm giác được thần kinh mình tựa hồ thả lỏng nhiều lắm, ngồi ở bên trong phòng khách suy nghĩ miên man.

Hắn lắc lắc đầu, đem ảo tưởng không thực tế trong đầu quăng ra ngoài xong mới phát hiện bất tri bất giác đã đến giữa trưa.

Snape đã hoàn toàn chìm đắm trong chế tạo độc dược mà quên thời gian, như vậy liền do hắn đến xuống bếp làm hai phần cơm trưa đi. Harry hơi hơi nhún nhún vai, thả lỏng thần kinh của mình một chút sau đó đi vào một căn phòng hẳn là phòng bếp, đi tới dùng động tác vô cùng thuần thục nhanh chóng làm ra hai phần cơm trưa.

Đương nhiên, dựa theo khẩu vị hiện tại của Harry, hắn càng có xu hướng làm đồ ăn Trung Quốc. Bất quá, giải thích sao mình biết làm đồ ăn Trung Quốc là một vấn đề lớn.

Đã làm xong cơm trưa, Harry thật cẩn thận bưng hai phần thức ăn tinh xảo đi tới phòng khách. Đợi vài phút sau, hắn dứt khoát đứng dậy mạo hiểm bị Snape phun nọc độc nhẹ nhàng gõ cửa tầng hầm.

"Giáo sư?" Tuyệt đối là thanh âm không yên bất an.

"Gì?" Trong hầm ngầm, thanh âm Snape tuyệt đối không phải là tâm tình tốt. Bởi vì ngay cả Harry ở ngoài cửa đều cảm giác mình bị đông cứng một chút.

Thật không ngờ hắn đã sống hai đời lại vẫn vì thanh âm của một người mà nhịn không được run nhè nhẹ. Harry hít một hơi thật sâu, sau đó mới nói: "Giáo sư, nên ăn cơm trưa ."

"Đáng chết, ta đang ngao chế độc dược cho ngươi, đói bụng liền tự tìm cách! Ta tin tưởng ngươi đói trong chốc lát sẽ không chết đi!" Trong hầm ngầm Snape rít gào, Harry sợ hãi rụt rè một chút, nhanh chóng rời đi tầng hầm trả lại cho Snape một không gian im lặng ngao chế độc dược.

Chờ Snape cầm một lọ độc dược màu trắng trong suốt giống nước đi ra tầng hầm vừa hay nhìn thấy trên bàn trong phòng khách đặt hai phần tinh xảo nhưng đã hoàn toàn lạnh lẻo cơm trưa, mà Harry cuộn tròn ở trên sa lon ngủ say.

End chương 9 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro